19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 19: Ngôi nhà ấm áp 18 (Hợp tác)

   Vết thương trên cổ tay cao thấp không đều, còn đang chảy ra từng đợt máu tươi, da thịt chỗ gãy đã bắt đầu biến tím biến đen.

   Chu Diễn vừa nhìn đã biết, vết thương này do bị bẻ gãy, Vivian vì ngăn mình bị sâu ký sinh, mới làm ra hành động như vậy.

   Thấy ả định xông về phía mình, Chu Diễn lập tức bước ra: "Cô nhận nhầm người rồi, là tôi."

   Cho dù nhìn thấy Chu Diễn hay Thôi Dịch Thần, cũng đủ để Vivian nổi trận lôi đình, ả phải tiêu hao thẻ phục sinh trân quý, hơn nữa hạ thấp đẳng cấp dị năng, lại phải vào phó bản ghê tởm này, tất cả đều do Chu Diễn ban tặng.

   Nếu Chu Diễn và Thôi Dịch Thần đứng trước mặt, ả chỉ có một con dao, chắc chắn sẽ chặt đầu Chu Diễn xuống trước, treo vào gai gỗ, để ánh mặt trời phơi nắng ba ngày ba đêm.

   "Ngươi, ngươi còn dám xuất hiện trước mặt ta! Ngươi còn dám xuất hiện trước mặt ta!"

   Vivian nói năng lộn xộn, mất máu quá nhiều trên mặt nổi lên gân xanh, hút sạch máu Chu Diễn đã không thể khiến ả giải hận!

   Chu Diễn làm ra động tác dừng, nói: "Đừng lại đây, cô nhìn dưới chân xem."

   Sắc mặt ả xanh mét nhìn xuống, bên cạnh giày vải thô có một vòng côn trùng rậm rạp, thậm chí còn có một con rết mang màu sắc tươi đẹp bò lên giày ả.

   Cảm giác lạnh lẽo buồn nôn do thứ kia đem lại khiến da đầu Vivian trong nháy mắt run lên, những ngày này ả đã chịu đủ thứ côn trùng, giận dữ nói: "Ngươi, sao ngươi dám!"

   Chu Diễn nhắm mắt làm ngơ trước sự tức giận của ả, bình tĩnh hỏi: "Cô có muốn cầm máu không?"

   Nhìn bề ngoài anh có vẻ vô hại, lúc này cố ý ôn hòa nói, càng lộ ra chân thành lại thiện lương, đặc biệt là đôi mắt màu vàng bị dị hóa kia, con ngươi đen như mực nhìn ả cũng phóng đại một vòng.

   Nếu như không phải côn trùng bên cạnh Vivian cử động càng thêm hung hăng ngang ngược, ả sẽ tin Chu Diễn là một người tốt bụng ngẫu nhiên gặp được trong hang động.

   "Không cần!" Vivian nghiến răng nghiến lợi nói, "Ngươi đem côn trùng dời đi!"

   Chu Diễn nhún vai, đúng lúc nói sang chuyện khác, nói: "Là Thôi Dịch Thần dẫn cô lại đây?"

   Cách tốt nhất đối mặt với kẻ địch, là nhắc đến kẻ địch chung trước.

   Quả nhiên, mưu kế của Chu Diễn thành công, tiếng Vivian càng thêm bén nhọn, hoàn toàn đem hận thù chuyển lên người Thôi Dịch Thần: "Tên khốn Thôi Dịch Thần, ta đã sớm biết gã có vấn đề!"

   Chu Diễn gật đầu, dựa theo lời ả, nhưng mang theo một cái bẫy ngầm: "Gã không chỉ hãm hại cô, hơn nữa gã còn biết bí mật của hang động này."

   "Không chỉ có hắn có bí mật, ngươi cũng có," Vivian nheo mắt lại nhìn cánh tay biến dị và đôi mắt màu vàng đặc biệt của Chu Diễn, nói, "Ngươi bị ký sinh."

   Chu Diễn gật gật đầu, anh không muốn để lộ thiên phú tạo vật của mình, chỉ có thể dùng côn trùng ký sinh để che giấu dị năng.

   "Không đúng", Vivian nhớ tới ký ức không thoải mái thiếu chút nữa bị côn trùng ký sinh vào hôm qua, ả nói, "Người ký sinh đều là vật tôi tớ, sao ngươi có thể giữ được lý trí?"

   Chu Diễn nói khoác mà không biết ngượng: "Có thể do tinh thần lực của tôi mạnh——"

   Anh còn chưa nói xong, trong đầu hai người cùng lúc vang lên tiếng nói của hệ thống.

   【Truyền âm toàn phó bản: Người chơi Ellen phát động dị năng —— khống chế tinh thần lực, đẳng cấp E+, địa điểm: Thần miếu Carat Witer, xin toàn thể người chơi chú ý, xin toàn thể người chơi chú ý.】

   "Cái gì!?", Vivian mở to hai mắt, tin tức từ hệ thống quá mức chấn động, đến nỗi quên cả kẻ địch ở đối diện là Chu Diễn: "Ellen, sao anh ta lại mở dị năng?"

   Chu Diễn cũng nghe thấy tiếng nhắc nhở của hệ thống, anh nhìn dáng dấp vẫn là thiếu nữ bình thường của Vivian, nháy mắt hiểu ra, thì ra khi dị năng mở hệ thống sẽ thông báo cho toàn bộ người chơi biết.

   Như vậy nói cách khác, lúc trước thông báo do hệ thống phát ra, rất có thể 3 người đều là người thường không có dị năng, cho nên Vivian mới có thể bị côn trùng kia ký sinh.

   Anh thừa dịp Vivian không chú ý, ngắm về phía tay trái biến dị, dường như hệ thống cũng không thông báo kỹ năng tạo vật ở trong phạm vi.

   Có lẽ đây là tác dụng của vật phẩm cấp A?

   【Đừng để lộ bản thân.】

   Chu Diễn nghĩ mà sợ, kỹ năng tạo vật này, hóa trang đặc hiệu đều là thứ anh ỷ lại, nếu như không có hóa trang đặc hiệu, như vậy anh sẽ là một người thường có tay trói gà không chặt.

   【Đừng để lộ bản thân.】

   Đây đúng là một câu cứu mạng.

   Anh hung ác mắng hệ thống lần nữa, cái tên hệ thống này toàn thốt ra mật ngữ, sớm muộn gì mình sẽ bị cái tên hệ thống này hố chết.

   Ngay lúc này, những tiếng ồn ào từ cửa miếu truyền ra, kèm theo những tiếng thét chói tai.

   Cửa hang chật hẹp đột nhiên vọt vào một đám dân trấn, bọn họ tranh nhau chạy vào thần miếu ngày thường coi là thánh địa, có mấy cái chân côn trùng của dân trấn chưa kịp thích nghi với đám người chật chội này, thậm chí vô tình bị giẫm dưới chân, trong nháy mắt bị ép thành hình dáng vặn vẹo, bắn ra nước côn trùng màu xanh sậm.

   "Bọn hắn bị khống chế!", Sắc mặt Vivian thoáng chốc tái nhợt, ả thì thào lẩm bẩm: "Bọn họ bị tinh thần lực của Ellen khống chế, sao Ellen có thể dùng năng lực cấp E, sao anh ta có thể cùng lúc khống chế nhiều người như vậy! Anh ta sẽ chết!"

   Cùng lúc đó, Chu Diễn cũng phát hiện ánh mắt của những người dân trấn này bị một tầng sương mù màu xám che kín toàn bộ, tay chân trùng cứng ngắc, giống như từng con rối gỗ bị giật dây tạo thành hình quái dị.

   Những dân trấn bị khống chế kia tràn vào hang động rộng lớn, đối với hài cốt khắp nơi hoàn toàn không có phản ứng, bọn họ đứng thành hai hàng, đội ngũ chỉnh tề, giống như đang chào đón một nhân vật ghê gớm.

   Cảm ứng đặc biệt kia của Chu Diễn đột nhiên nhận thấy một thứ hơi thở nguy hiểm, theo bản năng anh giữ chặt Vivian trốn ra sau cột đá, nói: "Im lặng!"

   Vivian bị hành động của anh làm giật mình, định mở miệng, lại bị quái vật xuất hiện ở cửa hang hấp dẫn toàn bộ lực chú ý.

   "Trời, trời ạ! Đây là thứ gì!"

   Âm thanh vật cứng gõ vào mặt đá truyền đến, một con quái vật mập mạp chen vào cửa hang chật hẹp, vỏ ngoài vỡ vụn của nó lau qua mặt đá thô ráp, để lại chất lỏng màu xanh đậm.

   Đó là một con quái vật không thể miêu tả bằng từ ngữ, sưng phồng như một quả bóng sắp nổ, làn da của nó, thậm chí không thể gọi là da, hiện ra một màu xanh trắng kinh tởm, trông giống như một xác chết đã ngâm từ lâu, bao gồm cuộc sống đáng buồn này một cách vô vọng.

   Trên người nó còn mọc ra khối u ác tính lớn nhỏ không đồng nhất, hình dạng xấu xí, đầu mỗi khối u ác tính không ngừng bò ra sâu bọ bé tí, làn da yếu ớt bởi vì vách đá ma sát mà để lại từng luồng máu xanh tản ra mùi tanh hôi thối.

   Khiến người ta sởn gai ốc nhất chính là đầu lâu của nó, đây là đầu lâu của một con người.

   Mấy khối da máu còn sót lại dính vào đầu lâu trắng nõn của nó, mí mắt bị tàn nhẫn khâu trên lông mày, khiến cho hai con ngươi xám xịt gần như sắp tróc ra khỏi hốc mắt, đôi môi mỏng manh của anh ta vô lực mở ra, để lại một luồng máu màu đỏ tươi còn thuộc về con người.

   Dưới cái cổ mảnh khảnh là thân thể sưng tấy kia, tứ chi của anh ta cũng biến thành chân côn trùng tráng kiện màu đen, uốn lượn thành một góc nhọn quỷ dị, Ellen gian nan cố gắng chen vào cửa hang chật chội này.

   Đây là Ellen lần đầu gặp mặt ư?

   "Thứ này, thứ này chắc chắn do Thôi Dịch Thần làm!"

   Trong nháy mắt nước mắt Vivian chảy dài, cái tay còn hoàn chỉnh của ả không khỏi nắm chặt, móng tay đỏ tươi cũng khảm vào trong da thịt, ả run rẩy nói: "Đúng, do Thôi Dịch Thần làm, chỉ có gã biết dị năng của Ellen."

   Chu Diễn cảm thấy mấy cái chân côn trùng này có hơi quen mắt, anh lấy hình "dì Kaissy" ra đối chiếu một lúc, mấy cái gót chân côn trùng của Ellen với "dì Kaissy" rất giống nhau.

   Lúc trước Thôi Dịch Thần và Ellen bị mình dẫn đến nhà "Dì Kaissy", không ngờ Thôi Dịch Thần không chỉ giết con côn trùng kia, còn lợi dụng côn trùng khống chế Ellen!

   Chắc chắn đã gã từng đến phó bản này!

   Cuối cửa hang một thân ảnh bước đến, quần áo trắng tinh không nhiễm một hạt bụi, tóc đuôi ngựa buộc lên gọn gàng, chân thành mà đến.

   Trong đám quái chủng dị dạng, người không ra người sâu không sâu này. Thôi Dịch Thần giống như tiên nhân trên trời, thánh khiết không tì vết.

   Gã nhìn về phía quái vật xấu xí bị ký sinh kia, cười nói: "Ellen, dị năng của mày dùng rất tốt, mày xem những thôn dân ngu muội này, bị mày khống chế hết."

   Ánh mắt Ellen không ngừng run rẩy, môi anh ta mở ra mở khép lại, nước bọt trong suốt theo khóe miệng rớt xuống, lại không thể thốt ra tiếng nào.

   Vivian giận đến mất đi lý trí, ả vừa định lao ra đi tìm Thôi Dịch Thần liều mạng, lại bị Chu Diễn kịp thời giữ chặt, anh nói: "Khoan đã, đừng manh động."

   "Ta muốn đi báo thù, ta muốn giết Thôi Dịch Thần!"

   Giọng điệu Chu Diễn vô cùng trấn định, anh nói: "Không chắc cô giết được gã."

   Vivian bất lực dừng bước, ả tùy tiện xông lên như vậy, cho dù liều mình, cũng không chắc có thể giết Thôi Dịch Thần.

   Bởi vì dị năng của Thôi Dịch Thần vẫn chưa mở ra, hơn nữa gã còn có Ellen biến dị, một đánh hai, mình thật sự không có phần thắng.

   Gần như Vivian muốn đem răng cắn nát, ả hung tợn nhìn chằm chằm bạch y nhân kia, không cách nào đè xuống cơn giận, màu sắc con ngươi màu nâu dần dần biến hồng, da thịt quanh mắt phồng lên hiện ra từng tầng kinh mạch dạng lưới màu xanh, gần như không thể kiểm soát được dị năng của mình.

   Chu Diễn nhìn ra hành động của ả, nhỏ giọng quát: "Trước mắt gã không biết cô còn sống, gã ngoài sáng, chúng ta trong tối, cô bại lộ cũng không sáng suốt."

   Lời này có lý, Vivian hít sâu một hơi, dần dần khôi phục hình dáng ban đầu, ả nhìn chằm chằm Chu Diễn hỏi: "Ngươi có mục đích gì? Ta cảnh cáo ngươi, ngươi đừng hòng giở trò."

   Cuối cùng Chu Diễn cũng nói ra kế hoạch trong lòng: "Tôi muốn hợp tác."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro