10: Góc trời của ta(Nsfw!Chika)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một công viên ở ngoại ô, nửa đêm vài năm trước bỗng sáng đèn.

Nhưng khu phố này bị đồn là nhiễm phóng xạ, từ lâu đã không có ai.

Không khí như vậy không khỏi có chút quỷ dị.

Nhưng hứng thú của cô, rõ ràng nhiều hơn Chika.

Ghế gỗ cũng muốn ngồi chung một cái với cậu. Đem cậu ôm vào trong ngực, ghé vào cổ cậu.

Y/n, chị biết không, qua nhiều năm như vậy, chị là người đầu tiên nói thích tôi.

"Tớ thích Chika nhất."

Ai cũng hận tôi,

Chỉ có chị nói... thích tôi.

Ngày đó khi biết chị cũng thích tôi, trái tim tôi gần đã tan nát thành từng mảnh.

Bởi vì tôi phụ chị.

Cô mỉm cười nhìn cậu, bẽn lẽn bày tỏ tấm lòng của mình. Cô nghịch tóc mình, không biết phải bắt đầu từ đâu.

Tôi biết không còn kịp rồi, dù cho tôi cố cứu vãn thế nào cũng không còn kịp rồi.

"Tớ nên nói thế nào đây~"

Nhưng tôi không muốn chị chán ghét tôi, thế nào cũng không muốn.

Lúc hai người ngồi cùng nhau, pháo hoa đột nhiên nở rộ trên bầu trời. Một khắc nào đó rực sáng cả đêm dài, lại nhanh chóng vụt tắt.

Bây giờ, tôi đem tâm của mình cho chị xem.

Chị dạy tôi cách yêu, có được không?

Cậu cúi đầu, trong mắt bỗng nhiên loé lên ánh đèn rực rỡ.

Cô ngồi đó nhìn cậu, nhìn thật lâu thật lâu.

Một lát sau, ngón tay cô vuốt ve cổ cậu. Cô vươn người tới và hôn Chika, nhẹ nhàng giống như cậu là trân bảo quý hiếm.

Tôi nghĩ, chị ghét tôi thì tốt biết mấy.

Nhưng lúc chị bảo chị ghét tôi, tôi lại không vui vẻ tí nào.

Hoá ra bị ghét lại ngứa ngáy như vậy.

Lúc nào Y/n cũng là một cái đuôi theo sau Chika, nhiều người vô số lần cản cô lại, sợ cô bị đánh.

Bởi vì bọn họ biết rõ, Chika đáng sợ như thế nào.

Nhưng Chika vẻ mặt vô cảm cuối cùng theo bản năng chỉnh lại đồng phục rộng của mình lại cho gọn gàng, hơi nghiêng người, giống như là không muốn cho cô nhìn thấy người đang nằm dưới đất.

Một giây sau cậu sẽ nhìn sang chỗ khác, giọng nói hơi thiếu kiên nhẫn: "Có chuyện gì?"

Hai người đã cùng làm những nhiều thứ, đi rất nhiều nơi cùng nhau.

Cho tới cái ngày hôm đó.

"Chika!" Cô đến gặp cậu ấy ở nơi hẹn cũ.

Chika có vẻ không giật mình trước hành động đột ngột của cô, khi nhìn thấy cô, cậu cũng không phản ứng gì nhiều, chỉ ngồi đó không nói nên lời.

Và đó là sự thật. Cậu vẫn còn nhớ ngày hôm đó, ngày đau đớn đó...

Cậu cảm thấy có một cảm xúc lẫn lộn với cô và không chắc liệu cậu có vui khi gặp cô hay không.

"Không có pháo hoa nào mang tên cậu nên tớ đã làm một cái!" Cô mỉm cười. "Khi nổ lên sẽ hiện tên cậu và hình trái tim đó!"

Cậu im lặng một lúc, cảm thấy buồn cười.

"Cho tôi xem đi." Cậu nói.

Đôi mắt cả hai mở to kinh ngạc trước vẻ đẹp của pháo hoa. Cậu thấy điều đó thật đẹp nhưng tâm trí vẫn lang thang với những suy nghĩ, như thể nó đang nói với cậu rằng cậu nhớ cô rất nhiều và muốn nói chuyện nhiều hơn.

Nhưng cậu chỉ im lặng, cứ nhìn lên bầu trời, nhìn pháo hoa nổ trên bầu trời.

"...Đẹp," Cậu thì thầm, gần như không phát ra tiếng nhưng vẫn đủ để cô có thể nghe thấy. Trước khi nó dần tắt, cậu không thể giấu được cảm xúc của mình nữa, đặc biệt là đối với cô.

"Thật ra..tớ có điều muốn nói." Cô xoa hai tay vào nhau, có chút do dự.

Cậu im lặng, quay lại nhìn cô, hít một hơi thật sâu trước khi tựa người vào băng ghế.

Cậu không thể nhìn thẳng vào mắt cô, đề phòng điều đó sẽ khiến cậu ta tổn thương nhiều hơn, nhưng cậu lắng nghe cô.

"Từ hôm nay, tớ sẽ ở bên Umemiya." Cô cười.

Điều khó khăn thế mà cô lại nói tuột ra dễ dàng như vậy.

Đầu óc cậu hoàn toàn trống rỗng trong một giây.

Có một sức nặng nặng nề và khó chịu trong ngực cậu.

Cậu không thể tin được. Sau ngần ấy năm, bấy nhiêu năm, câu nói cuối cùng của cô lại là cô bây giờ ở phe đối lập.

Cậu đứng dậy, cơ thể run lên vì tức giận và cảm giác bối rối mãnh liệt.

"Xin lỗi nhé." Cô mỉm cười khi nhìn thẳng vào mắt Chika.

Cậu muốn nói điều gì đó, điều gì đó kinh khủng tới nỗi có thể khiến cô hối hận khi tham gia cùng đám ngốc kia.

Nhưng cậu ấy đã không còn biết phải nói gì, tàn nhẫn quay lưng bước đi khỏi cô, chỉ có tiếng bước chân của cậu lắp đầy màng nhĩ cô.

Khi bước đi, cậu cảm giác như lồng ngực mình sắp nổ tung. Cậu cảm thấy một cơn giận dữ dâng trào trong mình.

Nắm đấm của Chika ngay lập tức đau đớn nhưng cơn đau chỉ làm tăng thêm sự tức giận của cậu. Cậu đánh vào tường một lần nữa, mạnh nhất có thể, hết lần này đến lần khác cho đến khi các khớp ngón tay của cậu nứt ra và chảy máu và các bức tường xung quanh cũng vỡ tan.

Vỡ tan như cảm xúc của cậu.

Một năm sau, cô vô tình bị trẹo chân và ngồi lì dưới đất ở nơi công viên đó. Takiishi nhìn thấy và bật cười nhẹ khi cô bị xấu mặt trước cậu.

"Xấu hổ làm sao." Cô tự giễu.

"Không bao giờ thay đổi chút nào."

Cậu nói rồi quỳ xuống trước mặt cô. "Trông cậu rất thảm hại, biết không?"

"Sao cũng được." Cô quay đi. "Để tớ yên."

Cậu vừa nói vừa nắm lấy chân cô, vuốt ve nhẹ nhàng trước khi bóp nhẹ vào phần bị thương của cô. "Đừng ra lệnh cho tôi."

"Rốt cuộc thì cậu không tôn trọng tớ." Cô nghiến rằn nhịn đau, sau đó thất vọng thở dài.  "Đó là lý do tại sao tớ chọn Ume."

Khi cậu nghe những lời của cô, lông mày Chika nhướng lên và nhìn chằm chằm vào cô trong im lặng trước khi bật lên một câu:

"Tại sao tôi phải tôn trọng một người như cậu?"

Cậu nói một cách mỉa mai khiến cơn tức giận dâng trào trong cơ thể cô.

Chika kéo cô lại gần khiến cơ thể cô nghiêng về phía cậu, buộc cô phải nhìn thẳng vào mắt cậu ta.

"Nói cho tôi biết đi, cáo nhỏ. Bây giờ cậu định làm gì? Nằm đó như một đứa thảm hại, hay đánh trả?"

Cậu chỉ muốn trêu chọc cô, vì phản ứng của cô thường làm cậu rất vui.

"Cậu có nhớ chúng ta đã từng dành thời gian bên nhau không? Rằng chúng ta gắn bó với nhau nhiều đến mức mọi người cho rằng chúng ta là một cặp."

Biểu hiện của cậu thay đổi từ nụ cười tự mãn trên khuôn mặt thành trống rỗng. Toàn thân cứng đờ và nhìn chằm chằm vào cô bằng đôi mắt lạnh lùng: "Thì ?"

"Tớ ghét bị gọi là thảm hại và phiền phức."

Cậu chế giễu khi buông tay ra và đứng dậy, khoanh tay và nhìn xuống cô với nụ cười toe toét.

"Sao cậu không đi luôn đi? Không cần tôi phải làm gì cả, dù thế nào cậu cũng sẽ là người rời đi trước. Đó là điều sẽ không bao giờ thay đổi."

Cô nghiến răng tức giận, siết chặt nắm đấm. Tim cô đập nhanh và hơi thở của cô bắt đầu gấp gáp vì cơn thịnh nộ.

"Cậu bị cái quái gì thế!?" Cuối cùng cô đã cáu kỉnh, không thể kiềm chế được nữa. Cô tức giận, hét lớn một tiếng vào mặt cậu ta. Tất cả sự thất vọng và giận dữ của cô đều bộc lộ khi trút hết cảm xúc của mình với Chika. Cô muốn làm cho cậu ta cảm thấy nỗi đau giống như cậu đã gây ra cho cô.

"Bây giờ tớ biết rồi, cậu nhớ tớ phải không? Cậu nhớ chúng mình khi trước!"Cô cười khẩy.

Cô cười phá lên khi chỉ tay vào người cậu: "Đồ thảm hại!"

"Nhảm."

Cơn giận bắt đầu nổi lên và cô có thể nhận thấy sự thay đổi trên nét mặt của cậu. Cơ thể cậu căng lên và đôi mắt nhìn chằm chằm vào cô như muốn xé nát cô.

"Vậy tại sao cậu lại ở đây? Ở công viên mà chúng ta từng hẹn hò."

"Tớ đến đây để lấy đồ của mình 1 năm trước, lý do của Chika là gì!?"

...

Bầu không khí trở nên nặng nề khi từng giây trôi qua và chỉ có tiếng gió tràn ngập không khí giữa cả hai.

Cậu hít một hơi thật sâu và nói, giọng trầm và đều đặn:

"Cậu thực sự nghĩ tôi đến đây vì cậu? Cậu thực sự quá tự cao rồi nhỉ?"

Cô có thể cảm thấy sự căng thẳng giữa cả hai như một sợi chỉ mỏng, sẵn sàng đứt bất cứ lúc nào. Lời nói của cậu giống như những con dao găm xuyên qua không khí, và sự thất vọng của cô ngày càng tăng.

"Cậu kể cho tớ nghe nhé? Tại sao cậu lại đến đây, Takiishi? " Cô nói với giọng chế giễu khi khoanh tay lại, nhìn thẳng vào mắt cậu ta.

"Thừa nhận đi, có khi tớ lại hứng lên hôn cậu đó."

Cậu sững người trước câu nói của cô, lúc định lôi cô dậy kiếm chuyện thì cô đã trèo lên người cậu, ép Chika nằm xuống với tư thế xấu hổ.

Đôi mắt cậu mở to, tim bắt đầu đập thình thịch, không ngờ rằng cô lại có thể lật ngược tình thế nhanh chóng và ghìm cậu ta xuống. Bây giờ cậu ấy mới là người bị mắc kẹt bên dưới , ngước nhìn cô với khuôn mặt phiền phức.

"Sao nào?" Cô mỉm cười vuốt ve khuôn mặt của Chika.

Hai mắt cậu u ám không rõ, ánh mắt lưu lại trong đôi mắt cô, thấp giọng nói: "Buông ra."

Bàn tay cô liền không buông tha mà đặt lên ngực cậu. Y/n xoa nắn lớp áo mỏng manh, ngón tay đè lên đầu ti của cậu nhẹ nhàng xoa.

Chika chịu không được sự kích thích này, kêu lên. Cậu là một người vô cùng mẫn cảm với những hành động này, làm sao có thể im lặng giữ bình tĩnh được chứ.

Giọng nói cô trở nên trầm dục, hơi thở cũng có chút gấp gáp: "Đúng là thảm hại."

Lưỡi cô lại càn quấy trong miệng cậu, tay còn lại cởi ra từng nốt cúc áo. Chiếc áo nhanh chóng bị mở toang, dưới ánh đèn đường yếu ớt lộ ra phần thân thể trắng trẻo, da thịt non nớt của thanh niên mới lớn.

Đầu lưỡi cô dần dà chuyển từ miệng đến cổ, rồi tới vai, cuối cùng dừng lại ở ngực.

Bên phải bị cô xoa bóp đến biến dạng, bên trái bị miệng cô trêu ghẹo ngậm lấy, nút thật mạnh, phát ra âm thanh ma quái.

"A-ah,..nghn.."

Cô dùng răng cạy nhẹ, kích thích điểm mẫn cảm trên người cậu. Cậu chính là lần đầu tiên có thứ cảm giác này, khó chịu ưỡn cao ngực, lại dường như là đẩy vào sâu hơn trong miệng cô.

Chika rên rỉ, thút thít khi cô hôn dọc theo cơ thể săn chắc của cậu. Cô chú ý đến đầu ti chưa được chăm sóc của cậu ta, dùng miệng cô mút và chơi đùa trên đầu ti nhạy cảm đó, nó trở nên sưng tấy và cứng ngắc. Ngực cậu đầy những dấu hôn, trong khi núm vú thì sưng tấy.

Bàn tay run rẩy vì sướng của cậu chặn bàn tay cô đang đặt vào hạ bộ cách lớp quần đang cương lên.

"B-bỏ...ra!" Cậu khàn khàn giọng nói nhìn cô, cô chậm rãi lật chân váy lên trên, nơi hai chân cô chỉ còn mảnh vải hình tam giác lộ ra trước mắt Chika.

Con đàn bà dâm dục!

Cô bắt đầu ý loạn tình mê mà trấn an cọ xát lên. Khoái cảm đã làm cậu mất đi lý trí, mắt cậu phiếm hồng ướt dầm dề, mãn ẩn tình dục chăm chú nhìn cô, trong miệng mặt mơ hồ không rõ lẩm bẩm. "K-không phải ở đây."

...

"Aa-ah... Ng-ngh-f.. Mhm.. A-ah~"

Chiếc quần của cậu đã cởi ra một nửa, chiếc áo được vén lên ngay ngắn còn áo khoác đang cố bảo vệ chút tôn nghiêm cuối cùng của cậu ta. Cô cởi quần lót ra. Nơi hạ bộ đã chảy ra một dòng dâm thuỷ.

"Tới đi, Chika, hãy làm những gì mà cậu khao khát đi." Cô ngồi lên ghế, trêu chọc, khiến cậu đỏ mặt xấu hổ khi cắn môi để kìm lại tiếng rên rỉ bẩn thỉu của mình.

Cô chỉ nhếch mép cười, biết kiểu gì tên đó cũng rên to lên vì không chịu nổi. Cô gần như rên rỉ, dương vật to lớn, nhức nhối của cậu đâm vào bên trong cô mà không có bao cao su, chạm tới mọi điểm nhạy cảm mà cả hai người có thể tưởng tượng.

Đôi mắt khép hờ của cậu chạm vào mắt cô, và nụ cười nhếch mép của cô nhẹ nhàng chuyển thành một nụ cười thoã mãn. Đôi mắt của cậu giờ được nhấn chìm bởi dục vọng và ham muốn.

Từ khi nhìn vào mắt Chika, cô đã biết cậu sẽ mãi mãi là của cô.

"HhaA-AH! Y/n, tôi vào rồi.."

Cậu không thể kiềm chế tiếng rên rỉ của mình khi hét lên trong khoái cảm, chủ yếu là sau đó, khi con cặc trần trụi của cậu đâm vào và bắt đầu thúc.

Cô ôm cổ cậu và kéo khoảng cách hai người lại gần, cô lè lưỡi và mút liếm tai cậu ta. Y/n ngậm lấy vành tai đỏ rực của cậu, vươn đầu lưỡi ẩm ướt của mình ra liếm láp rồi khẽ cắn nhẹ lên nó. Chika giật mình và rên rỉ, chửi rủa, nó khiến cậu có cảm giác như sắp lên đỉnh. Cậu giữ chặt hông cô và đều đều di chuyển dương vật mình ra vô. Một tiếng rên lớn, nghẹn ngào gọi tên cô thoát ra khỏi môi cậu. Và rồi hai người cứ một hiệp rồi hai hiệp. Hai người lặp lại quá trình này, mỗi lần mỗi lúc một nhanh hơn cho tới khi cơ thể cậu giật giật và run rẩy trên người cô. Tinh dịch của cậu đã ở khắp người cô rồi.

Cậu liên tục rên rỉ, thốt ra những lời âu yếm và những lời lẽ tục tĩu theo kiểu những từ ngữ lộn xộn.
Cậu thút thít, vòng tay ôm chặt lấy cô khi cơ thể và cảm xúc của cậu ta đều đạt đến đỉnh điểm. Đôi mắt Chika bây giờ đầy tình ý, con cặc của cậu vẫn ở bên trong cô. Cậu nhắm mắt lại, rúc vào người cô sâu hơn khi cô cười khúc khích rồi xoa đầu cậu.

Từng động tác, từng biểu cảm, từng lời nói của cô đều vô cùng gợi cảm. Chika bị cô mê hoặc, cam chịu từ bỏ mọi thứ để đắm chìm trong tình yêu.

Kể cả tính mạng mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro