8.5: Ái Ố.(Nsfw nhẹ)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Choji thường đột nhập vào nhà Y/n vào mỗi tối.

"Em nhớ chị, N/n!!" Môi cậu nhếch lên thành một nụ cười, ánh mắt nheo lại nhìn cô đang say ngủ. Sự lạnh lẽo vì bị gió ngoài trời lùa vào bắt đầu làm cô khó chịu.

Cô nửa tỉnh nửa mê không nhận thức được cái gì, nhăn mặt nhìn cậu. "C-cái quái gì..."

"Là em nè!" Cậu ôm cổ cô, tựa cằm lên vai cô để say đắm trong mùi hương cô. Môi cậu lướt nhẹ qua xương đòn của cô, sự thôi thúc muốn đánh dấu chủ quyền cô kỳ lạ dâng trào trong cậu.

"Choji..?"

"Hôn em đi." Giọng cậu đầy khao khát.

"Chúng ta có thể làm được điều đó phải không?"

"Hôn em đi!!" Cậu lay cho cô tỉnh ngủ.

Cậu kéo cô lại gần cho đến khi không còn khoảng cách giữa hai người, những ngón tay cậu vuốt tóc cô sang một bên. Hơi thở nóng hổi phả vào môi cô.

"Đừng nghĩ về chuyện đó quá nhiều," Cậu thở dài, như thể cậu biết cô sẽ từ chối và gạt cậu đi vì tên Sakura tóc hai màu đó. "Có hoặc không? Chị chọn đi!"

Cô uể oải, vươn người hôn cậu một cái thật nhanh. "Để chị...ngủ."

Chuyển động đột ngột khiến cậu mất cảnh giác, nhưng cậu nhanh chóng chìm đắm trong nụ hôn ngắn ngủi nhẹ nhàng ôm lấy khuôn mặt cô. Khi cô cố gắng lùi ra, cậu nhanh chóng đuổi theo cô. không muốn để nụ hôn này kết thúc như vậy.

Tay cậu di chuyển xuống vai cô để ngăn cô lùi lại, một tiếng ngân trầm phát ra từ Choji. Đôi mắt cậu ấy đang dõi theo cô.

"Ngắn quá. Thôi nào." Cậu rên rỉ. "Làm lại đi!"

Choji lại áp môi mình vào môi cô, kéo và giật nhẹ nhàng. Cô có thể cảm thấy cậu nhẹ nhàng mở miệng cô ra để nụ hôn của hai người sâu hơn, không muốn gì hơn ngoài việc chiếm lấy cô trong từng khoảnh khắc trôi qua.

Lưỡi Choji luồn vào miệng cô, quấn quanh nó khi cậu từ từ ấn cô xuống giường. Cậu đè cô xuống dưới, dùng sức nặng của mình đè cô xuống.

Cô lại ngủ quên. Khi cô chìm vào giấc ngủ, Choji buông ra một tiếng chế giễu. Cậu đảo mắt, thở ra một tiếng khó chịu cho đến khi ánh mắt cậu ta dừng lại trên chiếc cổ hở hang của cô.

Có một sự thôi thúc lạ lùng đang bùng cháy dưới da cậu. Một mong muốn mạnh mẽ để cắn và đánh dấu bạn. Cậu nhìn chằm chằm vào bề mặt mịn màng của làn da cô, nuốt khan trước khi nghiêng người vào.

Hơi thở của cậu phả vào gáy cô khi cậu ta cắn nó.

Choji từ từ cắm răng vào da thịt cô, phát ra một tiếng rên rỉ trầm thấp. Vị tanh của máu cô phủ lên lưỡi cậu ta, đôi mắt cậu tối sầm khi liếm một cách chậm rãi, trêu chọc trên vết cắn.

"Hm... chị có vị ngọt hơn em tưởng tượng," Cậu lẩm bẩm một mình, ngẩng đầu lên để chiêm ngưỡng dấu ấn chính mình tạo ra trên da thịt cô. Đó là một vết bầm tím khá đậm và phải mất nhiều ngày nó mới có thể mờ đi.

"Choji...làm ơn đi, chị thực sự mệt lắm..."

"Suỵt, ngủ đi chị."

Những ngón tay của cậu từ từ lướt xuống hai bên thân thể cô, cậu cuối người xuống và tựa vào giữa hai chân cô. Choji đặt một nụ hôn nhẹ dọc theo xương đòn của cô, cánh tay cậu vòng qua eo cô để kéo cô lại gần hơn. Cơ thể cậu áp sát vào cơ thể cô.

"Chị không phiền nếu em ở lại qua đêm chứ?"

Không đợi cô trả lời, Choji tựa cằm vào ngực cô, ánh mắt tập trung vào dấu vết mình đã để lại. "Dễ thương quá. Em thích nó," Cậu lí nhí, đưa tay lên xoa lên vùng da bầm tím.

Một nụ cười ranh mãnh xuất hiện trên khuôn mặt cậu. "Chị không phiền nếu em đánh dấu thêm nhiều chỗ nữa chứ?"

"Làm gì thì làm, để chị ngủ..."

Ngay khi nghe thấy lời thì thầm nhẹ nhàng tán thành của cô, tay Choji di chuyển xuống đùi cô - những ngón tay của cậu ấy nhào nặn phần da thịt trong lòng bàn tay. Cậu tiến lại gần hơn, đặt một nụ hôn lên quai hàm cô.

Từ từ kéo môi mình xuống cổ cô, để lại những nụ hôn chậm rãi, trêu chọc khắp vùng da thịt nhạy cảm của người mình yêu. Cậu dành thời gian để thưởng thức hương vị làn da của cô, để lại hàng loạt dấu hôn trên gáy.

Choji có vẻ không muốn để cô nghỉ ngơi chút nào, khi tay di chuyển lên trên cô - từ từ kéo lớp mền xuống để lộ nhiều da thịt hơn.

Cậu muốn khám phá, muốn chiếm lấy toàn bộ cơ thể cô bằng dấu ấn của mình.

Những ngón tay của Choji lướt xuống bụng cô, lần theo một vài vết sẹo cũ trên bụng bạn - vẻ mặt cậu dịu đi khi nhớ về quá khứ của cô. Cậu không có vẻ khó chịu hay lo lắng, chỉ nhẹ nhàng lướt qua những vết sẹo trước khi ngón tay cậu tiến tới để cởi áo cho cô

Cậu cẩn thận cởi áo trên người cô ra, ném nó qua một bên, để lại cô chỉ còn trên người bộ đồ lót. Đôi mắt cậu tối sầm khi nhìn thấy cô, ánh mắt cậu dán chặt vào những vết bầm tím và vết cắn mà mình để lại. Hình ảnh làn da của cô được vẽ bằng tình yêu của Choji là một cảnh tượng tuyệt vời trong mắt cậu ta.

"Chị lạnh..." Cô rên rỉ, vẫn không nhận thức được sự việc.

"Em sẽ làm ấm cho chị!"

Cậu cởi áo mình ra, rồi dùng cơ thể của mình ôm lấy cơ thể cô. Choji từ từ kéo chăn lên đắp cho cả hai người. Cậu không muốn gì hơn ngoài việc tiếp xúc da kề da nhiều nhất có thể. Cậu muốn cảm nhận hơi ấm của cô.

Bàn tay của Choji lướt lên hai bên hông trần trụi của cô, vuốt ve làn da mát lạnh đó. Cậu tiến gần đến cổ cô để rúc vào, môi cậu nhếch lên một nụ cười tự mãn khi cậu vòng một chân của cô lên quanh hông mình.

"Cảm thấy ấm hơn chưa?"

"Rồi..."

"Tốt." Cậu thở ra, áp sát đầu mình vào hõm cổ cô. Những ngón tay của Choji nhẹ nhàng xoa bóp vòng tròn vào hông cô, cậu ta phát ra một tiếng rên hài lòng.

Hơi thở của cậu trở nên chậm lại, cơ thể gục xuống người cô trong, cậu chôn vùi mình sâu hơn vào cổ cô. Choji phát ra một âm thanh nhẹ nhàng khác, có vẻ như tận hưởng sự ấm áp của cô.

"Chị Y/n là đỉnh nhất!" Cậu tự nói với chính mình, vòng tay ôm lấy hông cô rồi siết chặt.

Không lâu sau Choji đã hoàn toàn ngủ thiếp đi trên vai cô. Cậu ấy ôm cô, cánh tay vòng chặt quanh eo cô trong khi ngủ say bên cạnh khuôn mặt kiều diễm của cô.

Ngày hôm sau, cô thức dậy. Cô hét lên dữ dội: "CHOJI!? TẠI SAO EM Ở ĐÂY!?"

Choji rên rỉ, tỉnh dậy với vẻ mặt nhăn nhó. Cậu nhấc đầu ra khỏi vai cô, giơ một ngón tay lên xoa tai. Ánh sáng làm cậu chói mắt, tầm nhìn vẫn mờ mịt sau khi thức dậy.

Người con trai từ từ ngồi dậy, dành một chút thời gian để giãn cơ và đánh thức các cơ bắp cứng đờ của mình. "Chị hét xong chưa...?"

"Em! Em, em!" Cô bối rối tới lắp bắp.

Choji nhìn cô với ánh mắt hoài nghi, nghĩ rằng đó là chuyện hiển nhiên. Sau đó cậu buông ra một tiếng cười.

"Thật sự là chị không thể nhớ được à?" Cậu thở dài, đưa tay vuốt tóc với vẻ hơi khó chịu.

Choji từ từ nhìn cô, ánh mắt lướt qua những vết cắn và dấu hôn trên cơ thể cô. Lưỡi cậu lướt qua răng, nhớ lại mùi vị của máu cô trên lưỡi mình.

"Hm... em đoán là em đã đánh dấu chị quá nhiều rồi," cậu thì thầm, tay nhẹ nhàng nâng cằm cô để hướng mặt cô về phía mình.

"Chị thậm chí còn không cố gắng chống cự."

"Có lẽ cuối cùng chị cũng yêu em rồi phải không?" Cậu cười toe toét, tay còn lại di chuyển xuống đặt lên đùi cô, bóp nhẹ. Cậu có vẻ quá hài lòng với những dấu vết mình để lại.

"Cái gì?" Cô vẫn không hiểu cái gì đang xảy ra.

"Cái gì?" Cậu trầm giọng giễu cợt.

Cậu đưa mặt mình lại gần cô, ánh mắt dán chặt vào môi cô. "Em có sai không? Chị không cảm thấy như vậy à?" Cậu lí nhí với vẻ thất vọng giả tạo, nghiêng đầu sang một bên, hơi thở của phả vào mặt cô khi ngón cái cậu nhẹ nhàng xoa lên đôi môi mềm mại của cô.

"Tất nhiên là không rồi!"

"Ồ, em hiểu rồi," Choji thở dài, ngón cái trượt vào miệng cô.

Cái chạm của cậu thật nhẹ nhàng, dịu dàng. Chỉ cần cảm giác làn da của cậu chạm vào bạn cũng khiến cô rùng mình.

"Vậy là chị không thích em à?" Cậu hỏi dù đã biết trước câu trả lời. Ngón tay trong miệng bắt đầu chơi đùa với lưỡi cô, ánh mắt cậu tối sầm khi nhìn thấy vẻ do dự của cô.

"Em còn quá trẻ!" Cô lắc đầu nguầy nguậy.

"Thì sao?" Cậu đáp lại, ngón tay cái của cậu từ từ ấn xuống lưỡi cô để ghim nó vào đáy miệng Y/n. "Tại sao việc em nhỏ hơn chị 4 tuổi lại quan trọng đến thế? Lẽ ra chị phải yêu em..."

"Không thể được!" Bởi vì chị yêu Sakura Haruka.

"Ý chị là gì, 'không thể được'?" Giọng cậu đanh lại, những ngón tay cậu nhanh chóng vòng quanh hàm trên của cô.

"Chị là của em cơ mà..." Cậu thì thầm qua kẽ răng. Ánh mắt đầy dục vọng, tử tế một thời trong mắt cậu tối sầm lại vì oán giận, cậu ôm lấy mặt cô rồi siết chặt đến mức đau nhức khi cơ thể cậu lơ lửng ở trên cô.

"Quên Sakura đi," cậu thả cằm cô ra để trượt tay lên má cô, ngón tay cái sượt qua khóe mắt.

"Chị sẽ yêu em..." Choji áp môi mình vào môi cô, cơ thể cậu dịch chuyển lại gần hơn khi răng cậu cắn nhẹ.

Cô cố đẩy Choji ra: "Chị coi em như em trai! Không phải thế này..."

Choji rút lui trước lời nói của cô, vẻ mặt hoài nghi.

Cậu tựa lưng vào tay mình, nhìn chằm chằm vào cô trong khi nghiên cứu khuôn mặt đẹp đẽ của cô. Cậu đang tìm kiếm dấu hiệu cho thấy đó là một trò đùa, hoặc một chút dối trá trong mắt cô.

"Suốt thời gian qua, chị đã xem em như một thằng em ngốc à?"

"Em lớn rồi!"

"Dừng..."

"Cái gì?" Cậu hỏi, ngồi thẳng dậy và quay mặt về phía cô với vẻ cau có.

"Dừng cái gì? Dừng yêu chị? Em không thể," Choji nói trong thất vọng, ánh mắt cậu dán chặt vào cơ thể cô. Đôi mắt cậu lướt qua từng dấu vết tình yêu mà cậu đã để lại, khuôn mặt nhăn nhó khi nghĩ rằng tất cả chỉ là một chiều.

"Chị không hiểu sao? " cậu thốt lên một tiếng chế giễu đầy hoài nghi, cánh tay vòng quanh hông cô khi cậu kéo cô lại gần cho đến khi cô ngồi trong lòng cậu.

"Hiểu gì?"

"Em yêu chị." Choji nghiêng người về phía trước tựa cằm vào vai cô như thể để che giấu sự xấu hổ mà cậu cảm thấy từ chính lời nói của mình: thật xấu hổ khi yêu một người quá nhiều.

Cậu kéo cô lại gần hơn, cậu khao khát cơ thể cô và hơi ấm ngọt ngào của cô xung quanh cậu.

"Nhưng m—"

Ai đó gõ cửa nhà cô. Hai người nghe thấy một giọng nói: "Togame đây, Choji có ở đây không?"

Cô như vớ được cộng rơm cứu mạng, quay sang nhìn Choji. "Tìm em kìa."

Choji càu nhàu ngay khi nghe thấy giọng nói của Togame, vòng tay ôm chặt cô trong khi nhìn cô không hài lòng.

"Nói là em không có ở đây," Cậu nghiêng đầu để chạm môi vào hõm cổ cô.

Cút.

Cô có muốn cũng không thể tạo ra âm thanh.

"Thôi nào, chị sẽ gặp em sau."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro