Chương 92: Tìm người nghiêng trời lệch đất.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vết thương của Chiến Liên Thành cũng rất nghiêm trọng, trực tiếp từ phần bụng xuyên qua.

Hạo Nguyệt trông thấy như vậy rất đau lòng.

Nàng nói: "Vương gia, tại sao lại không lại để cho hai người chúng ta đi? Hiện tại Vương gia liên tiếp bị thương, sẽ ảnh hưởng đến quá trình phục hồi sức khỏe"

Chiến Liên Thành lại hoàn toàn trầm tĩnh: "Không có gì đáng ngại. Bổn vương cũng quen rồi , không phải sao?"

Truy Tinh cùng Hạo Nguyệt liếc nhau một cái, không nói gì.

Chiến Liên Thành trên người đích thật có bao nhiêu là vết thương, đều do lúc trước lưu lại. Phải trải qua bao gian khổ mới có được chiến thần bất bại ngày hôm nay.

Hạo Nguyệt nói: "Hẳn là không thương tổn đến nội tạng. Vương gia, đợi lát nữa phải cho Nguyên đại phu xem qua một chút."

Chiến Liên Thành cũng gật gật đầu. Hắn liên tiếp bị thương, sắc mặt đã tái đi, hắn còn nói: "Hạo Nguyệt, ngươi đi xem Nhạc Thiên Tuyết ra sao rồi ."

Hạo Nguyệt: "Có Nguyên đại phu hẳn là không có việc gì."

"Bổn vương nói ngươi đi." Chiến Liên Thành thanh âm trầm đi rất nhiều, có chút lạnh như băng.

Hạo Nguyệt cũng chỉ là lo lắng cho thương thế của Chiến Liên Thành nên mới không muốn rời đi.

Nhưng mà bây giờ nghe Chiến Liên Thành nói lời này, nàng vội rụt lại, lên tiếng, cũng liền rời đi.

Hạo Nguyệt thận trọng cũng nhìn ra Chiến Liên Thành đối với Nhạc Thiên Tuyết đích thật là không giống bình thường .

Bất quá, như vậy thật sự có nên không?

Nếu Nhạc Thiên Tuyết lại như nữ nhân kia lại, thì phải làm sao bây giờ?

Hạo Nguyệt hít một tiếng, đi xem Nhạc Thiên Tuyết cuối cùng có làm sao không.

Mà lúc này, Nguyên Thiên Tứ lại thúc thủ vô sách. (Dạng như botay.com ấy: )))

Hắn gấp đến độ trán toát đầy mồ hôi, nhiều lần thi châm cùng bắt mạch cho Nhạc Thiên Tuyết nhưng một chút tác dụng cũng không có, Nhạc Thiên Tuyết căn bản không hề tỉnh lại.

Nguyên Thiên Tứ thì thào nói: "Mạch tượng giống như không có vấn đề, cuối cùng là bệnh gì đây?"

Hạo Nguyệt trông thấy Nhạc Thiên Tuyết sắc mặt ửng hồng, mê man, căn bản không có một chút ý thức.

Nàng bắt đầu hiểu được tại sao Chiến Liên Thành lo lắng. Ngay cả Nguyên Thiên Tứ cũng thúc thủ vô sách, xem ra rất khó giải quyết.

"Nguyên đại phu, ngươi cũng không có biện pháp sao? Ngươi không chẩn đoán được Nhạc tiểu thư rốt cuộc là xảy ra chuyện gì sao?" Hạo Nguyệt hỏi, "Có phải trúng độc hay không?"

Nguyên Thiên Tứ lắc đầu, "Không phải, khả năng trúng độc là rất ít. Mạch tượng cũng không có chút dấu hiệu nào của việc trúng độc."

Hạo Nguyệt trầm ngâm một chút, nhớ tới Nhạc Thiên Tuyết ở Thái Tử hành cung gặp chuyện không may, nàng chính là nói: "Hay là do cổ trùng?"

"Cổ trùng?"

Nguyên Thiên Tứ nhớ tới lúc trước Nhạc Thiên Tuyết cùng chính mình đề cập qua việc này, cũng biết Nhạc Thiên Tuyết nhất định có phương pháp trị liệu đối với cổ trùng.

Đáng tiếc, Nguyên Thiên Tứ lại không biết những thứ này!

Hắn khẽ cắn môi: "Ta không biết."

Hạo Nguyệt sắc mặt cũng biến đổi, "Nhạc tiểu thư hiện tại có gì nguy hiểm không?"

"Bây giờ nàng không sao, chẳng qua là không biết tại sao thân thể nàng một mực nóng rực, toàn thân đều là mồ hôi." Nguyên Thiên Tứ nói, lại đưa tay xoa xoa cái trán đầy mồ hôi cho Nhạc Thiên Tuyết.

Bọn hắn không biết, Mẫu trùng trong cơ thể Nhạc Thiên Tuyết vừa rồi đã nhận ra Công Trùng, bây giờ đã phát tác. Mẫu trùng đã động tình, hiện tại cho dù đã cách xa công Trùng cũng không kìm hãm được dục vọng ..

Hiện tại muốn giải cứu Nhạc Thiên Tuyết, biện pháp nhanh nhất là đem Nhạc Thiên Tuyết đưa về chỗ Thái Tử.

Chẳng qua là Nguyên Thiên Tứ không biết những thứ này, bất quá hắn cũng đoán được, muốn cứu Nhạc Thiên Tuyết, nhất định là phải đi Hành cung Thái Tử một chuyến.

Hạo Nguyệt sờ lên người Nhạc Thiên Tuyết, quả nhiên là nóng vô cùng, so với phát sốt còn lợi hại hơn.

Trong lúc nhất thời nàng cũng luống cuống: "Trời ạ, như bị phỏng vậy, cái này nên làm thế nào cho phải đây?"

Nguyên Thiên Tứ nói: "Muốn có giải dược phải tìm người hạ dược, vậy người nọ là ai?"

"Không thể nào, Thái Tử sẽ không để cho người nọ xuất hiện, hơn nữa Thái Tử vẫn có ý tính toán với Nhạc tiểu thư, căn bản sẽ không giúp đỡ Nhạc tiểu thư."

"Thái Tử cũng quá kiêu ngạo rồi! Ta biết Chiến Vương Phủ các người không tiện ra mặt, vậy phải tranh thủ thời gian khiến Tướng Quân biết chuyện, để Tướng Quân vì nữ nhi của mình đòi lại công đạo." Nguyên Thiên Tứ tràn đầy oán hận, đáng tiếc đối phương là Thái Tử, cho dù uất ức thế nào thì đó cũng là Thái Tử a!

Hạo Nguyệt nhíu mày, "Nguyên đại phu, đây không phải giang hồ, đây là triều đình. Coi như Tướng Quân muốn đòi công đạo, vậy cũng phải có chứng cứ. Vu oan Thái Tử là tội danh rất lớn đấy."

Nguyên Thiên Tứ cũng muốn phát điên lên, "Vậy làm sao bây giờ? Hiện tại bộ dạng Thiên Tuyết như vậy, chẳng lẽ muốn buông tha cho Thái Tử?"

Coi như hắn đã cùng Nhạc Thiên Tuyết vào sinh ra tử, hai người tình nghĩa đương nhiên không cần nhiều lời.

Hạo Nguyệt cũng khẩn trương, bất quá nàng đương nhiên đặt lợi ích Chiến Vương Phủ làm đầu.

Nàng do dự một chút, nói: "Trước tiên quan sát một chút rồi nói sau, khả năng đợi lát nữa Nhạc tiểu thư tự mình tỉnh lại xem sao."

Nguyên Thiên Tứ gật gật đầu, hắn cũng không có cách nào khác, chỉ có thể tìm kiếm biện pháp khác.

Xấu hổ thay hắn là truyền nhân Dược Vương Cốc, y thuật còn chưa bằng phân nửa Nhạc Thiên Tuyết!

Nguyên Thiên Tứ đi lật xem sách thuốc, hy vọng có thể tìm được biện pháp.

Chỉ có điều cổ trùng chi thuật rất bí ẩn, căn bản không hề được ghi chép lại, muốn tìm được phương pháp trị liệu, căn bản chính là việc khó.

Hạo Nguyệt sau khi trở về, liền nói dối với Chiến Liên Thành:

"Vương gia, Nhạc tiểu thư đã không sao, hiện đang nghỉ ngơi "

Chiến Liên Thành vốn đang nhắm mắt lại nghỉ ngơi, nhưng nghe thấy lời này, cũng hơi hơi mở mắt ra, nói: "Bổn vương đi xem."

Hạo Nguyệt mặt không đổi sắc: "Vương gia không nên đi, miễn cho quấy rầy Nhạc tiểu thư nghỉ ngơi, ngày mai lại đi đi."

Chiến Liên Thành suy nghĩ một chút cũng hiểu được, ân một tiếng, không đi thăm Nhạc Thiên Tuyết.

Một buổi chiều qua đi , Nguyên Thiên Tứ đều tìm biện pháp trị liệu cho Nhạc Thiên Tuyết.Đáng tiếc, trọn vẹn mấy canh giờ trôi qua, đều không tìm được một chút phương pháp xử lý.

Trong lòng Nguyên Thiên Tứ nóng như lửa đốt, nghĩ đến Nhạc Thiên Tuyết, ai biết thân thể của nàng càng thêm nóng .Hơn nữa bởi vì nàng cực nóng, quần áo toàn thân đều ướt đẫm, hơn nữa trên mặt, mồ hôi xuất hiện không dứt.

Hắn càng lúc càng sốt ruột, xem ra thời điểm này không thể nhịn được nữa, nhất định phải tìm Ngọc Cô Hàn!

Lúc này, Nguyên Thiên Tứ vừa định chạy ra ngoài.

Nhưng Chiến Liên Thành cũng vừa đến. Hắn thấy Nguyên Thiên Tứ vội vã như thế thì có chút kinh ngạc.

"Đi đâu vậy?"

"Đi tìm Thái Tử!" Nguyên Thiên Tứ có chút phẫn nộ. Ngọc Cô Hàn làm hại Nhạc Thiên Tuyết như vậy, thù này không thể không báo!

Chiến Liên Thành nhíu mày: "Nhạc Thiên Tuyết thế nào?"

Trong tiềm thức của hắn cảm thấy tình huống hiện tại của Nhạc Thiên Tuyết thật sự không ổn.

Hạo Nguyệt sau lưng hắn có chút kinh sợ, dù sao vừa nãy nàng đã che giấu Chiến Liên Thành.

Chẳng qua hiện tại thật sự không có cách nào khuyên nhủ Chiến Liên Thành, lúc này đành phải để cho hắn tới. Nàng trên đường còn cầu nguyện, hy vọng tình trạng của Nhạc Thiên Tuyết có chuyển biến tốt. Nhưng mà hiện tại bắt gặp thần sắc của Nguyên Thiên Tứ như thế này, đã biết rõ chuyện này là không thể nào.

Lúc này Nguyên Thiên Tứ cũng nói: "Thiên Tuyết thân thể một mực nóng lên, phát nhiệt, hơn nữa vẫn chưa tỉnh lại. Chuyện này nhất định phải đi tìm Thái Tử!"

Cho dù gặp nguy hiểm, vậy hắn cũng phải đi.

Chiến Liên Thành toàn thân khí tức lạnh lẽo, bởi vì lời Hạo Nguyệt nói với hắn hoàn toàn không phù hợp!

Hắn cũng không quay đầu lại nhìn Hạo Nguyệt. Bất quá Hạo Nguyệt cũng biết rõ Chiến Liên Thành không vui, hơn nữa còn rất tức giận!

Hắn tự đẩy xe lăn đi vào, rất nhanh và ổn định.

Dưới ánh nến, hắn thấy đôi má Nhạc Thiên Tuyết ửng hồng, hơn nữa nha hoàn giúp nàng lau mồ hôi một lượt, lìên sau đó mồ hôi lại xuất hiện.

Hắn nhìn chằm chằm vào Nhạc Thiên Tuyết, nói: "Nguyên Thiên Tứ, ngươi không còn biện pháp nào sao? Ngươi chẳng phải là truyền nhân Dược Vương Cốc sao?"

Nguyên Thiên Tứ cũng rất muốn tìm ra biện pháp, vì vậy hiện tại hắn lại càng thêm sốt ruột.

Hắn đành phải nói: "Ta không có biện pháp, ta chưa từng tiếp xúc qua với cổ trùng chi thuật! Hiện tại ta đều thúc thủ vô sách. Ta chỉ sợ nếu tiếp tục như vậy Thiên Tuyết sẽ gặp nguy hiểm!"

Hôn mê bất tỉnh như vậy, hơn nữa thân thể của nàng lại một mực nóng lên, phát nhiệt, đây chắc chắn không bình thường.

Chiến Liên Thành trầm ngâm một chút, rất ít khi trông thấy bộ dạng này của Nhạc Thiên Tuyết. Trước giờ mỗi khi hắn thấy nàng, đều là bộ dạng vui vẻ.

Giờ này khắc này, hắn cũng hận không thể đem Ngọc Cô Hàn băm thành trăm mảnh.

Hắn nắm chặt lan can, như muốn đem mảnh gỗ kia bóp nát.

Bất quá sau đó, hắn mới đột nhiên nhớ tới: "Còn có một người, có thể cứu nàng."

Nguyên Thiên Tứ hỏi: "Là ai?"

Ngoại trừ chính Nhạc Thiên Tuyết, hắn quả nhiên là không thể tưởng được còn có người thứ hai rồi!

Nhưng thiên hạ này lúc này lấy đâu ra Nhạc Thiên Tuyết thứ hai?

Chiến Liên Thành lên tiếng: "Quỷ Y cô nương!"

Hạo Nguyệt cả kinh, sau đó mới nghĩ tới một chuyện, nói: "Đúng, Quỷ Y cô nương sẽ biết cách trị liệu cổ trùng chi thuật. Lúc trước thành chủ cũng là bị trúng cổ trùng chi thuật, khi đó hẳn là Quỷ Y cô nương ra tay cứu người."

Cõi lòng Nguyên Thiên Tứ vốn đầy hy vọng, thế nhưng giờ phút này sắc mặt hắn lại sụ xuống. Bọn họ không biết, Quỷ kia Y cô nương chính là Nhạc Thiên Tuyết.

Thầy thuốc không thể tự cứu, đây cũng là bi ai của bọn hắn.

Nguyên Thiên Tứ hít một tiếng, "Quỷ Y cô nương kia hẳn là tìm không được."

Hạo Nguyệt cũng là cảm thấy như thế, dù sao lúc trước bọn hắn đã hao hết bao nhiêu tâm tư, muốn tìm được Quỷ Y cô nương, nhưng thế nào cũng không thể tìm được người.

Quỷ Y cô nương Thần Long thấy đầu không thấy đuôi, lúc này sốt ruột từng khắc, càng là khó tìm.

Thế nhưng Chiến Liên Thành cũng không sợ tỷ lệ này có bao nhiêu, liền nói: "Truyền lệnh xuống, tìm Quỷ Y gấp !"

Hạo Nguyệt không có cách nào khác. Dù biết đây là mò kim đáy biển nhưng lúc này cũng không còn cách nào khác. Còn nước còn tát thôi!

Chiến Liên Thành ánh mắt lần nữa rơi vào trên người Nhạc Thiên Tuyết, ánh mắt của hắn tối sầm, tựa hồ bao hàm rất nhiều ý tứ.

Mà Nguyên Thiên Tứ cũng không muốn tìm kiếm gì nữa, rõ ràng chính là biết không thể tìm được Quỷ Y cô nương. Nhưng hắn vẫn không có biện pháp.

"Vương gia, ta muốn đi tìm Thái Tử." Nguyên Thiên Tứ cuối cùng vẫn quyết định như vậy.

Chiến Liên Thành nhíu mày, nói: "Ngươi đi cũng chỉ uổng phí, nhưng lại tăng khả năng đem hành tung của nàng ra tiết lộ."

Ngọc Cô Hàn giảo hoạt như vậy, không có khả năng buông tha cơ hội này.

Nếu vì mạng sống, mà lại để cho Nhạc Thiên Tuyết mất đi sự trong sạch, hắn tuyệt không cho phép!

Nguyên Thiên Tứ trùng trùng điệp điệp thở dài một hơi, nói: "Còn cách nào khác sao? Chẳng lẽ thực sự phải ở chỗ này nhìn Thiên Tuyết chết?"

Bụng Chiến Liên Thành cũng cơ hồ đau đớn, bất quá hắn cũng không nói gì, chỉ lẳng lặng cùng đợi tin tức.

Hắn không nói, không có nghĩa là hắn không sẽ biết sợ, không khẩn trương.

Sắc mặt hắn một mực căng thẳng.

Truy Tinh một lát sau tiến đến bẩm báo: "Vương gia, thị vệ Thái Tử một mực tìm kiếm xung quanh, xem ra là muốn tìm Nhạc tiểu thư."

Chiến Liên Thành nói: "Hắn có Viên công tử, mà cổ trùng kia là từ hắn mà ra, chỉ hắn mới có đủ khả năng thăm dò đại khái vị trí. Bất quá người không vào được Chiến Vương Phủ, thì hắn không thể biết được vị trí xác thực."

Truy Tinh nhẹ nhàng thở ra, nếu Ngọc Cô Hàn biết rõ việc này có liên quan đến Chiến Vương Phủ, có thể sẽ rước lấy rất nhiều phiền toái.

Tuy rằng thoạt nhìn Ngọc Cô Hàn bị người ta ức hiếp, nhưng hắn một chút cũng không lương thiện như vẻ bề ngoài!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro