11.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 11.1

"A, bạn học Bạch Hiền, bài toán này giải mãi không ra, dạy tớ một chút được không?" Nhan Tịch tiến đến đặt đề bài trên bàn Bạch Hiền. Cả người nhanh chóng dính sát vào Bạch Hiền.

"A, là như vầy, trước tiên phải tính ra sinA, sau đó thế vô...." Bạch Hiền giảng giải cho Nhan Tịch vô cùng cẩn thận.

"Oa, Bạch Hiền quả là thông minh nha!"

"A....không phải đâu, cái này dễ mà!"

Phác Xán Liệt bên cạnh chơi game, tức giận đến mức thầm nghĩ sẽ đem ipad đập bể đầu con bánh bèo không biết xấu hổ kia. Ngay từ đầu chẳng phải đã đò đưa, ve vãn tôi sao! Tôi khinh! Đừng có kiếm cớ lại gần câu dẫn Bạch Hiền nhà tôi! Bạch Hiền của chúng ta xinh trai như thế, thông minh như thế, cậu nghĩ cậu xứng à?

Nhan Tịch cảm giác xung quanh sát khí nồng đậm, không khỏi có điểm phát run, cầm lấy tập sách phẫn nộ rời đi. Nhan Tịch đi rồi, Bạch Hiền cũng không để ý đến Phác Xán Liệt, tiếp tục giả vờ làm bài. Chẳng hiểu sao chốc nữa Nhan Tịch lại lấy đâu ra một lượng lớn dũng khí rụt rè đi tới.

"A, bạn học Bạch Hiền, ngày mai thứ sáu là sinh nhật tớ, cậu có thể đến chúc mừng không?"

"Tớ cũng được mời sao?"

"Ơ, đương nhiên, chúng ta là bạn bè mà!"

"Ờ......được thôi!" Bạch Hiền nghĩ lại thứ sáu cũng không có việc gì làm cho nên đồng ý.

Bạn gái kia thấy Bạch Hiền cười lên trông thật đáng yêu, nàng đỏ mặt cười cười. Phác Xán Liệt nhìn thấy bộ dạng thẹn thùng đó liền muốn nôn mửa.

"Đừng chọt mù mắt tôi! Thật gớm quá đi!!"

Nữ sinh nghe thấy Phác Xán Liệt mắng chửi, rơi nước mắt mà bỏ chạy. Mấy người này như thế nào còn dám tới, muốn làm đui mắt lão tử sao? Phác Xán Liệt nắm lấy cổ tay Bạch Hiền đi ra ngoài. Mãi khi đến trước cửa WC mới dừng lại. Dọc đường đi Bạch Hiền cố gắng rút tay ra.

"Phác Xán Liệt, cậu buông tay ra! Đau!"

"Biện Bạch Hiền! Ai kêu cậu như thế nào lại ba câu đáp bốn?"

"Tớ ba câu đáp bốn hồi nào! Cậu đừng nói lung tung! Chỉ là bạn bè thôi!"

"Bạn bè! Cậu không thấy nhỏ đó đối với cậu là có tình ý sao?"

"Không có, cậu suy nghĩ quá nhiều rồi!"

"Không có, a, tại sao bộ dáng lại thế kia?!"

"Cho dù có đi, cậu cũng không nên hung dữ với người ta như vậy!"

"Tớ sinh khí bởi vì tớ thích cậu! Tớ chính là không thể thấy người khác tới gần cậu!"

"Phác Xán Liệt, cậu con mẹ nó có bệnh!"

Phác Xán Liệt nghe thấy Bạch Hiền mắng chửi, cơn tức giận càng tăng lên, nắm lấy cổ tay Bạch Hiền càng ngày càng chặt, gắt gao tì lên cửa sổ.

"A, tớ có bệnh, Biện Bạch Hiền cậu có thể đặt mình vào vị trí của tớ không? Nếu một đám nữ sinh quay quanh tớ, một đám khác lại dựa vào người tớ, cậu vui lòng a?!"

"Tớ không còn nhỏ để mà tức giận ba chuyện không đâu!" Bạch Hiền than thở, di động vang lên, Phác Xán Liệt lấy điện thoại Bạch Hiền ra, không thèm nhìn số liền bắt máy.

"Ai a?!"

[Biện Bạch Hiền, thái độ của mày thế hả?!] Một thanh âm lanh lảnh vang lên.

"Tôi là Phác Xán Liệt!"

[A! Xán Liệt, đang ở cùng Bạch Hiền sao? Hôm nay đến nhà ăn cơm đi!]

"Rất phiền toái, bác và chị gái cũng mệt nữa, hôm nay đến nhà Xán Liệt ăn cơm đi!"

[Thật sự nha?]

"Ừm, đợi tôi gọi lái xe đến đón hai người, cũng sắp tan học rồi, tôi và Bạch Hiền trở về ngay. Quản gia sẽ tiếp đãi hai người trước!"

[A, được được!] Biện Nghiên Mỹ hưng phấn ngắt điện thoại.

Phác Xán Liệt buông tay Bạch Hiền ra, lập tức đi đằng trước, Bạch Hiền chậm rãi theo sau. Phác Xán Liệt lần này không giúp Bạch Hiền mở cửa xe, chính mình ngồi vào ghế lái. Đợi một hồi lâu, Bạch Hiền mới đi từ từ tới, đứng ngoài cửa xe kéo kéo cả nửa ngày.

"Lên xe!!"

"Tay đau!!" Bạch Hiền tức giận quát một tiếng.

Phác Xán Liệt nhớ tới khi nãy mình quá ác đi, lạnh lùng hé mặt ra giúp Bạch Hiền mở cửa xe. Bạch Hiền ngồi lên, đóng cửa lại. Phác Xán Liệt chạy xe đặc biệt nhanh, có lẽ là muốn trút giận. Dọc đường di, cả hai người đều dỗi không nói với nhau câu nào.

"Ôi, Xán Liệt, Bạch Hiền đã về rồi~~" Hai mẹ con họ Biện thấy Phác Xán Liệt mắt đều sáng trưng.

Phác Xán Liệt nhìn bọn họ liếc mắt một cái, cũng biết chăm chút ăn mặc, nhưng....vẫn là không đẹp mắt. Căn bản đã là không đẹp rồi! Rõ ràng là họ hàng gần của Bạch Bạch, như thế nào lại kém nhiều như vậy?!

"Vâng, bác và chị gái vừa đến sao?"

"Đúng vậy, còn chưa bắt đầu thăm quan a!"

"Quản gia Lý, chuẩn bị bữa tối." Phác Xán Liệt đối với quản gia phân phó, lại quay sang Biện Nghiên Mỹ nói.

"Để Xán Liệt dẫn mọi người thăm quan một chút."

"Được a."

Nói là thăm quan, kỳ thật chính là tùy tiện đi dạo một tẹo, Phác Xán Liệt tâm tình không tốt, cũng chẳng thèm giải thích gì nhiều. Bạch Hiền vẻ mặt ủy khuất lặng lẽ đi phía sau.

"Thiếu gia, bữa tối đã chuẩn bị xong."

"Được, bác, chị gái, chúng ta dùng cơm trước đi."

Trong suốt quá trình ăn, Phác Xán Liệt không nói lời nào, một bên ăn một bên trộm nhìn Bạch Hiền. Lúc này mới phác hiện tay phải có điểm run rẩy, ngay cả thìa cầm cũng không xong. Biện Thản Nhiên cùng Biện Nghiên Mỹ tấm tắc khen ngon, miệng cười tủm tỉm.

Xong bữa tối, Phác Xán Liệt đề nghị.

"Bác, cho Bạch Hiền ở đây vài ngày được không? Ba mẹ tôi đều ở nước ngoài, cho cậu ấy ở đây chơi với tôi đi!"

"Tớ không....." Bạch Hiền nghĩ muốn cự tuyệt.

"Đương nhiên là được!" Biện Nghiên Mỹ tích cực đồng ý, lại trừng mắt liếc Bạch Hiền một cái.

"Vậy tôi kêu lái xe đưa hai người về!" Phác Xán Liệt âm thầm muốn đuổi khách, Biện Nghiên Mỹ, Biện Thản Nhiên cũng không nói gì thêm, liền bước đi.

"Khó chịu với tớ còn muốn tớ ở lại đây làm chi?!" Thanh âm mang điểm ủy khuất.

Phác Xán Liệt cảm thấy mình sắp không chống đỡ nổi, thế nhưng lần này nhất quyết không được khinh địch, sao lại dễ dàng tha thứ kia chứ, tiểu hài tử này, thật sự rất hư nha!

"Quản gia, đưa Bạch Hiền lên phòng tôi đi!"

"Bạch Hiền thiếu gia, mời đi bên này!" Bạch Hiền đưa mắt liếc Phác Xán Liệt một cái, liền theo quản gia lên lầu.

Đột nhiên di động vang lên, bắt máy,

"Ai a?"

[Cụ cố của cậu đây!] Điện thoại truyền đến một giọng nói hùng dũng, Phác Xán Liệt nhìn thoáng qua Bạch Hiền đang đi trên cầu thang, đột nhiên nảy ra ý hay.

"Nhiên Nhiên a! Anh nhớ em muốn chết!" Quả nhiên Bạch Hiền dừng lại cước bộ.

"............" Đối phương im lặng khoảng 10 giây

[Phác Xán Liệt, vì cái gì không chữa bệnh (điên) nữa? Bác gái đồng ý cho cậu xuất viện sao?]

"Nhiên Nhiên, em khi nào mới trở về? Bỏ đi Mỹ nhiều năm như vậy, hiện tại vẫn chưa trở về, thực không có lương tâm!"

[Phác Xán Liệt! Cậu phát sốt hả? Bất quá xem ra cậu cũng rất nhớ chị a, nói cho cậu một tin tốt lành, mai chị về nước, đến đón chị!]

"Đi chứ! Nói Nhiên Nhiên a, anh nhớ rõ ngày xưa em còn sống chết muốn gả cho anh, không cho người khác tới gần anh, em còn nhớ không?"

[Trời ơi, cái lịch sử u ám đó đừng nhắc lại nữa, thời trẻ trâu không biết ngày tháng ấy mà.]

"Tốt lắm, như vậy đi, ngày mai anh đón em!" Phác Xán Liệt cố ý nói lớn cho Bạch Hiền nghe, nghĩ muốn chọc tức cậu, làm cho cậu hiểu được cảm giác của hắn.

Mà cục cưng Bạch Hiền cũng trúng kế nha, thở phì phì bước lên cầu thang. Đứng trước cửa phòng Phác Xán Liệt, oán giận thật lâu. Thực chẳng muốn cùng phòng với hắn, nhưng lại không muốn phiền toái đến quản gia, hừ. Lưỡng lự cả nửa ngày vẫn là vào phòng của Xán Liệt. Cầm áo ngủ quản gia đưa đi vào phòng tắm. Tắm rửa xong bước ra, Phác Xán Liệt đang ở trong phòng, nằm trên giường chơi ipad. Đi ngang qua, chui vào trong ổ chăn, ngủ!

Phác Xán Liệt thấy cậu ghé vào bên giường, rất muốn lôi cậu ngồi dậy lau tóc cho cậu sau đó sấy khô, càng muốn xem cổ tay bị thương của cậu. Nhưng mà kiên quyết không thể thỏa hiệp, cưng chiều như vậy sẽ làm hư bảo bối mất. Cùng một đám nữ sinh cù cưa cút kít, lại còn vì một con bánh bèo mà mắng mình! Phải chọc tức cậu ấy, không được áy náy, quyết không thỏa hiệp!

Phác Xán Liệt ngồi bên cạnh chơi một hồi lâu, liếc nhìn Bạch Hiền hẳn là đang ngủ, xuống giường, qua phía bên kia. Nhẹ nhàng xắn tay áo Bạch Hiền lên, liền thấy cổ tay đều bị bầm tím, lại trầy da nữa, chắc là lúc bị đè lên cửa sổ. Phác Xán Liệt chột dạ sờ sờ chóp mũi, giống như có điểm quá phận, chính mình vô tình mạnh tay như vậy! Lấy ra một ít thuốc mỡ bôi vào cho cậu.

Ngày hôm sau, thứ sáu.

"Thức dậy!"

"Hơ....để làm chi a, sớm như vậy..." Bạch Hiền hiển nhiên đã quên chuyện hôm qua.

"Ra sân bay đón người với tớ."

"Ai a?"

"Nhiên Nhiên!" Nghe cái tên, Bạch Hiền đột nhiên bừng tỉnh, mọi chuyện ngày hôm qua đều toàn bộ nhớ hết, Nhiên Nhiên, làm gì mà kêu thân mật như vậy! Bạch Hiền không thích!!

"Nhanh nhanh rời giường!"

"Vì sao tớ phải đi?"

"Cậu phải đi, không nhưng nhị gì hết! Còn có sinh nhật gì gì đó, cậu không được đi!"

"Ừm." Đại khái mới sáng sớm Bạch Hiền lười cùng Phác Xán Liệt tranh cãi, ngoan ngoãn nghe lời. Nhưng vẫn là không vui nha. Chu choe cái miệng, mặc quần áo. Kỳ thật hiện tại Phác Xán Liệt muốn ôm Bạch Hiền, thế nhưng, không vui chính là tức giận, cho nên không thể phá hủy kế hoạch.

Sân bay~~

"Xán Liệt~~~ chị nhớ chết được." cô gái đi ra liền nhảy lên người Phác Xán Liệt.

"Lý Tiêu Nhiên, càng ngày càng xinh đẹp nha!"

"Chuyện, chị cậu là ai cơ chứ, là Lý Tiêu Nhiên!!"

"Được được được, đừng nhiều lời nữa! Chị thân 1m75 lại không biết xấu hổ mà nhảy lên người em?!"

"Ủ ôi, em trai này là ai a? Thật đáng yêu >-<"

"Cậu ấy là Bạch Hiền~"

"Xinh trai quá trời quá đất!" Nói xong vươn tay vuốt ve khuôn mặt Bạch Hiền, vừa sờ vừa nắn, vừa cưng vừa nựng, Bạch Hiền cảm thấy khó chịu và ngại ngùng nhưng không dám nói ra. Phác Xán Liệt nhìn thấy thực đau lòng, vội lên ngăn Lý Tiêu Nhiên.

"Còn làm gì vậy, đi thôi đi thôi, hành lý giao cho lái xe, em đưa chị đi shopping."

"OK!" Buông mặt Bạch Hiền ra. Đôi má bị nựng đến đỏ hồng, trong mắt còn mang chút nước, nhìn qua còn đáng thương hơn. Phác Xán Liệt ngây người, nuốt nuốt nước miếng, vội vàng nhìn về phía khác.

Sau khi giao hành lý cho lái xe~~

"Nhiên Nhiên, chị muốn làm gì?"

"Chị a, ừm..........đi công viên trò chơi đi."

"Lý Tiêu Nhiên, chị bao nhiêu tuổi?"

"Xán Liệt, đi thôi đi thôi~~~" Cô tóm lấy tay Phác Xán Liệt.

"Chịu không nổi chị~~ ok!! Đi thôi, em lái xe."

Bạch Hiền một bên quan sát hai người họ, nguyên lai Phác Xán Liệt còn có thể chiều chuộng người khác như vậy! Không thèm để ý đến mình, hừ~~ Tức rồi nha!!

lity":1.0,"protocol_str":"quic"}],"network_stats":{"srtt":875208}},"r1---sn-ogueln7k.googlevideo.com:443":{"alternative_service":[{"expiration":"13099490627663675","port":443,"probability":0.45,"protocol_str":"quic"}]},"r1---sn-p5qlsnsd.googlevideo.com:443":{"alternative_service":[{"expiration":"13097914020411446","port":443,"probability":0.45,"protocol_str":"quic"}]},"r1---sn-vgqs7nel.googlevideo.com:443":{"alternative_service":[{"expiration":"13097915065394214","port":443,"probability":0.45,"protocol_str":"quic"}]},"r10---sn-4g57kndd.googlevideo.com:443":{"alternative_service":[{"expiration":"13105951705030681","port":443,"probability":1.0,"protocol_str":"quic"}],"network_stats":{"srtt":420421}},"r10---sn-4g57knkz.googlevideo.com:443":{"alternative_service":[{"expiration":"13110983058914998","port":443,"probability":1.0,"protocol_str":"quic"}]},"r10---sn-vgqs7ne7.googlevideo.com:443":{"alternative_service":[{"expiration":"13097913300072255","port":443,"probability":0.45,"protocol_str":"quic"}]},"r11---sn-25g7sm7l.googlevideo.com:443":{"alternative_service":[{"expiration":"13098519560516825","port":443,"probability":0.45,"protocol_str":"quic"}]},"r11---sn-5hnedn7k.googlevideo.com:443":{"alternative_service":[{"expiration":"13110982529248486","port":443,"probability":1.0,"protocol_str":"quic"}]},"r11---sn-p5qlsn7e.googlevideo.com:443":{"alternative_service":[{"expiration":"13099490999897383","port":443,"probability":0.45,"protocol_str":"quic"}]},"r11---sn-p5qlsnl7.googlevideo.com:443":{"alternative_service":[{"expiration":"13105090289269073","port":443,"probability":1.0,"protocol_str":"quic"}],"network_stats":{"srtt":440824}},"r11---sn-vgqs7n7r.googlevideo.com:443":{"alternative_service":[{"expiration":"13110950987818585","port":443,"probability":1.0,"protocol_str":"quic"}]},"r12---sn-4g57kn6l.googlevideo.com:443":{"alternative_service":[{"expiration":"13105950758044052","port":443,"probability":1.0,"protocol_str":"quic"}],"network_stats":{"srtt":384084}},"r12---sn-p5qlsn6e.googlevideo.com:443":{"alternative_service":[{"expiration":"13110295614708254","port":443,"probability":1.0,"protocol_str":"quic"}],"network_stats":{"srtt":413400}},"r12---sn-vgqs7ner.googlevideo.com:443":{"alternative_service":[{"expiration":"13105950372711998","port":443,"probability":1.0,"protocol_str":"quic"}],"network_stats":{"srtt":356079}},"r13---sn-5hne6n7y.googlevideo.com:443":{"alternative_service":[{"expiration":"13110206940021617","port":443,"probability":1.0,"protocol_str":"quic"}],"network_stats":{"srtt":1393873}},"r13---sn-5hne6nek.googlevideo.com:443":{"alternative_service":[{"expiration":"13098088621343581","port":443,"probability":0.45,"protocol_str":"quic"}]},"r13---sn-5hnednls.googlevideo.com:443":{"alternative_service":[{"expiration":"13105948391604105","port":443,"probability":1.0,"protocol_str":"quic"}],"network_stats":{"srtt":368275}},"r13---sn-5uaeznlz.googlevideo.com:443":{"alternative_service":[{"expiration":"13110268851276416","port":443,"probability":1.0,"protocol_str":"quic"}]},"r13---sn-c0q7lnek.googlevideo.com:443":{"alternative_service":[$

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro