Phần 43

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tiểu Ngọc thật là đẹp mắt, để mẹ cởi quần áo cho con." Mạc Tiệp vừa nói liền bắt đầu cởi nút áo cho hắn.

Bùi Ngọc thả lỏng cơ thể, ngoan ngoãn mặc cho cô làm, chỉ một lát sau phần thân trên đã không còn một vật gì nữa.

Mạc Tiệp sờ xương quai xanh xinh đẹp nhô lên của hắn, một đường hướng xuống phía dưới sờ đến cơ ngực phồng lên, bởi vì còn chưa tắm, toàn thân hắn tản ra mùi hormone nam tính rõ ràng, khiến cô vô cùng hưng phấn.

Mạc Tiệp sờ đến đầu vú màu nâu nhạt của hắn, tựa như theo hình dáng vẽ bầu hồ lô liếm lên.

"Ách ưm......" Bùi Ngọc run rẩy cúi đầu rên rỉ, khi ngẩng đầu lên hầu kết lăn lộn một chút, bỗng nhiên ánh mắt mê ly hỏi một câu: "Mẹ vĩnh viễn sẽ cần Tiểu Ngọc, đúng hay không?"

"Đương nhiên rồi......" Mạc Tiệp giương mắt nhìn hắn, trịnh trọng nói, "Mẹ là người thân của Tiểu Ngọc."

"Là cô dâu của Tiểu Ngọc." Bùi Ngọc cũng trầm ngâm và nghiêm túc nhìn cô, nói thêm.

"Ừ...... Mẹ ngủ với Tiểu Ngọc, thì sẽ chịu trách nhiệm đối với Tiểu Ngọc!" Mạc Tiệp cười dịu dàng, vừa nói đã tháo thắt lưng của hắn.

"Mẹ cùng con kết hôn đi." Hai tay Bùi Ngọc nâng khuôn mặt nhu mì làm người ta hài lòng của cô lên, "Con muốn cùng mẹ kết hôn, cái loại lãnh chứng đó."

Mạc Tiệp nghe vậy ngẩn người, chợt thấy trong đôi mắt đẹp trong trẻo, lạnh lùng của hắn lập loè ánh sáng vụn vặt nóng bỏng cuộn trào mãnh liệt, đẹp đến kỳ quái, nhất thời nhìn đến ngây người.

Bùi Ngọc bỗng nhiên nhíu mày, hốt hoảng cúi đầu: "Mẹ con sai rồi...... Cầu hôn cũng phải mua nhẫn có đúng không?"

Mạc Tiệp cười ngọt ngào, ôm cổ hắn và lại gần hôn hắn: "Cái gì cũng không cần, Tiểu Ngọc đủ tuổi là được rồi."

"Không được, quá tùy tiện, không trang trọng." Bùi Ngọc ngược lại không hài lòng, vừa rồi chẳng qua là hắn từ trong tình yêu sâu nặng buột miệng nói ra, suy nghĩ kĩ càng lại cảm thấy không ổn.

"Cái gì mẹ cũng không thiếu, từ trước đến nay cũng không để ý đến vật chất," Mạc Tiệp vuốt ve gò má của hắn nói, "Thứ quý giá nhất là trái tim của Tiểu Ngọc, mẹ chỉ muốn cái này."

"Nhưng mà con muốn cho mẹ những thứ tốt nhất." Giọng Bùi Ngọc đầy vẻ sốt ruột.

"Cơ thể và trái tim của Tiểu Ngọc chính là những thứ tốt nhất." Lời nói của Mạc Tiệp nhỏ nhẹ dỗ hắn, trên tay kéo một cái đã cởi quần hắn xuống, "Quần lót của Tiểu Ngọc cũng phải để mẹ cởi ra nha......"

"Vâng......" Bùi Ngọc thở gấp gật đầu, rõ ràng không phải lần đầu tiên bị cô xem dương vật, nhưng mỗi lần vừa nghĩ đến việc để mẹ tự tay cởi quần lót ra liền rất hưng phấn.

Mạc Tiệp ngồi xổm và kéo quần lót của hắn xuống, lộ ra dương vật đã cương cứng, giữa âm mao mọc um tùm dày đặc là vật to lớn đang đứng thẳng và dâng cao, quy đầu non mịn màu hồng nhạt. Mạc Tiệp nhìn đến tâm thần nhộn nhạo, không nhịn được nắm lấy vuốt ve, một cái tay khác thì vòng đến phía sau sờ soạng cặp mông hẹp mạnh mẽ căng chặt của hắn.

"Mmm —— mẹ......" Bùi Ngọc khàn giọng thoải mái kêu rên, đột nhiên cảm giác Mạc Tiệp từng chút nuốt dương vật vào, lập tức đè lại đầu cô muốn tránh, "A...... Mẹ, ưm...... Con muốn rửa...... Ách a...... Mẹ, đừng...... Bẩn...... A a......"

Đôi tay Mạc Tiệp quấn lấy cơ bắp chặt chẽ của hắn càng nuốt càng sâu, sau đó lưu luyến vuốt ve lúc hắn không ngừng co rút mông lại.

"Mẹ —— đừng...... A...... Đừng như vậy......" Bùi Ngọc muốn rút ra, rồi lại sợ làm cô bị thương nên không dám dùng sức đẩy, một phần do cô học được rất nhanh, từ lúc đầu sẽ đụng phải răng làm hắn rất đau đến bây giờ vào sâu trong họng cũng thành thạo chỉ trong vài ngày.

Mạc Tiệp rất thích mùi hormone mãnh liệt trong thời kì niên thiếu này của hắn, say mê mà nuốt, rất có cảm giác thành tựu, cảm thấy dương vật của thiếu niên ở trong miệng mình càng thêm bành trướng và biến lớn.

"Ưm...... Mẹ, con, con muốn bắn......" Bùi Ngọc vừa nghĩ đến nữ thần trên đầu quả tim của mình lúc này lại đang nuốt dương vật của mình liền không khống chế được xung động bắn tinh, chỉ đành phải giãy giụa đẩy cô định rút dương vật của mình ra, nhưng hai tay cô lại dây dưa ôm eo hắn tham lam hút không ngừng, "Ưm...... Mẹ nhả ra đi con muốn bắn...... A, mẹ, sao mẹ lại như vậy...... A đừng...... A a a......"

Bùi Ngọc khó mà kiềm chế một trận khoái cảm một đường từ thắt lưng truyền đến mã mắt, tiếp đó khó có thể khống chế phun ra ở trong miệng cô.

Mạc Tiệp sờ vào bờ mông đang run rẩy của hắn, trong miệng nháy mắt bị tinh dịch đậm đặc lấp đầy, cô ngậm một lúc lâu chờ hắn bắn xong mới ngẩng đầu lên, chớp chớp mắt hé miệng cho hắn xem tinh dịch vừa mới bắn ra, sau đó nuốt toàn bộ xuống.

Bùi Ngọc giật mình, hai má nhiễm màu đỏ ửng, tức giận cắn răng, vừa thẹn thùng lại ảo não nói: "Mẹ làm cái gì vậy! Mẹ! Sao mẹ có thể ăn tinh dịch của Tiểu Ngọc chứ! Mẹ...... Mẹ mau đi đánh răng súc miệng đi!"

Bộ dáng không biết phải làm sao của hắn làm cho Mạc Tiệp ngứa ngáy trong lòng, đứng dậy quấn lấy cổ hắn và hôn hắn: "Tinh dịch của Tiểu Ngọc ăn ngon thật...... Mẹ rất thích hương vị của Tiểu Ngọc......"

"......" Bùi Ngọc ngơ ngẩn để tùy cô hôn, lại nếm được vị tinh dịch đặc thù trong miệng cô, trái tim thiếu niên đập mạnh, chỉ cảm thấy vừa thẹn thùng lại vừa ngọt ngào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nainai