Phần 44

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối cùng Mạc Tiệp vẫn bị Bùi Ngọc buộc đi đánh răng súc miệng.

Cô vừa nghe tiếng bàn chải đánh răng chạy bằng điện kêu vo ve vừa nhìn hắn trần truồng mở van nước.

Hình như hắn lại cao hơn một chút, bởi vì trước kia chiều cao của hắn thấp hơn một ít so với vị trí đặt máy nước nóng, Mạc Tiệp thầm nghĩ, có phải nên cho hắn ăn nhiều đồ bổ không?

Bùi Ngọc dội nước một lúc thì có chút không được tự nhiên xoay người nhìn cô: "Mẹ thật muốn nhìn con tắm?"

"Ừ!" Mạc Tiệp gật đầu với những đốm nhỏ lấp lánh trong ánh mắt, đôi mắt nheo lại theo dòng nước đang chảy, một đường liếc nhìn cơ bụng gợi cảm của hắn, đến phần hông, rồi đến đôi chân thon dài mạnh mẽ, "Dáng người Tiểu Ngọc thật tốt...... Thật sự giống như người mẫu... Tỉ lệ cũng tốt......"

"Lời này mỗi ngày mẹ đều nói rất nhiều lần." Bùi Ngọc bất đắc dĩ thở dài, nhanh chóng thoa sữa tắm, thuần thục* cũng đã tắm xong.

(*) 三下五除二 (vốn nghĩa 'ba hạ năm gạt hai' trong phép tính cộng trên bàn tính mà phải thuộc lòng, sau chỉ sự thành thạo, tháo vát trong công việc)

"Nhanh như vậy?" Mạc Tiệp vẫn chưa nhìn đủ, cô còn muốn chậm rãi nhìn hắn thoa sữa tắm, tự sờ toàn thân của mình......

"Con còn muốn đọc sách, đại khái là đổ mồ hôi rồi." Bùi Ngọc cầm khăn lông lau đầu tóc ướt đẫm nói, "Mẹ vẫn nên nghỉ ngơi sớm trong kì kinh nguyệt."

"Ừ......Vậy con vào phòng ngủ đi, mẹ muốn giám sát con học tập."

Mạc Tiệp đóng vai mẹ đến nghiện, một đường đi theo hắn về phòng, sau đó leo lên trên giường hắn.

Khóe miệng Bùi Ngọc giật một cái, thầm nghĩ mẹ lại còn muốn giám sát hắn học tập...... Không quấy nhiễu hắn học tập đã không tệ rồi.

"Tại sao mẹ lại thích vật lí vậy?" Bùi Ngọc ngồi ở trước bàn học, nhìn một hàng sách vật lí trên giá sách của mình, tâm huyết dâng trào hỏi, "Trời sinh đã thích sao?"

Mạc Tiệp ôm gối ngồi ở trên giường hắn, suy tư một lát nói:

"Thật ra thì không phải, khi còn nhỏ mẹ càng thích toán học.

Khi đó đọc tiểu sử của Bernhard Riemann, cho rằng ông ấy là một thiên tài toán học thuần túy, sáng lập hình học vi phân, và đây cũng là nền tảng của thuyết tương đối rộng. Sau đó, mẹ đọc được một bài báo của Eugene Wigner, một nhà vật lí học vào những năm 1960, gọi là 《The Unreasonable Effectiveness of Mathematics in the Natural Sciences》, mới thật sự bắt đầu cảm thấy hứng thú đối với vật lý.

Chẳng qua khi đó đối với vật lý hiện đại mẹ vẫn không biết gì, thời kì của Richard Feynman, đa số nhà vật lý học đều khinh thường các nhà toán học, bởi vì ở thời đại đó, toán học thật sự vẫn chưa đi sâu vào vật lý với số lượng lớn, nhà vật lý học rất ít khi dùng toán học sẽ đạt được grand unified theory (lí thuyết thống nhất lớn).

Bây giờ con đang học lý thuyết trường cổ điển, nhất định biết sơ đồ Feynman, sơ đồ Feynman tạo thành tập hợp định nghĩa analytic (phân tích), unitary (nhất thể) cùng với lí thuyết bất biến của Hendrik Lorentz, và tất cả các hoạt động trong sự phát triển tiêu chuẩn của cơ học lượng tử, ví dụ như trao đổi trường toán tử, đều căn cứ vào định luật Feynman...... Khi đó mẹ còn nhỏ tuổi, đơn giản bắt đầu tin tưởng toán học chỉ là hào nhoáng bên ngoài, chỉ có vật lý mới có giá trị chân lý đáng khám phá."

Bùi Ngọc lẳng lặng lắng nghe, không nói gì.

"Tại sao Tiểu Ngọc thích vật lý vậy?" Mạc Tiệp không khỏi tò mò hỏi.

"Khi còn nhỏ là bởi vì muốn làm một nhà khoa học, là loại lí tưởng mà mỗi đứa trẻ đều có. Sau đó......" Bùi Ngọc suy nghĩ rất lâu mới ra một kết luận như vậy, "Sau đó có thể là bởi vì mẹ thích, mà lại vừa đúng sở trường của con."

Mạc Tiệp thực sự kinh ngạc: "Tại sao chứ? Những điều cần cố gắng khám phá cả đời, làm sao có thể dựa vào yêu ai yêu cả đường đi chứ? Con đường vật lý này trong tương lai cũng không dễ dàng."

"Vì cái gì không thể? Mẹ là người con muốn yêu cả đời." Bùi Ngọc coi đó là chuyện đương nhiên.

Mạc Tiệp cứng họng, trong lòng luôn có điều gì đó không ổn, nhưng cũng không nói lên được có gì không đúng.

"Con chớ hối hận." Chung quy Mạc Tiệp vẫn không nhịn được dặn dò.

"Sẽ không hối hận." Bùi Ngọc cong môi cười nhẹ, ở dưới ánh đèn êm dịu giống như một luồng ánh sáng chiếu rọi giữa mùa xuân lạnh giá.

Khi sắp đến ngày thứ tư của kì kinh nguyệt Mạc Tiệp cảm thấy có thể, bắt đầu quấn lấy Bùi Ngọc cầu hoan. Ngược lại Bùi Ngọc quen việc dễ làm kiểm tra băng vệ sinh của cô, cho rằng nó không sạch và không đạt yêu cầu.

Mạc Tiệp cảm thấy rất mất mặt, âm thầm oán giận hắn biến thái, đến cả băng vệ sinh của phụ nữ cũng phải xem.

Bùi Ngọc không lay chuyển được cô, buổi tối đành phải ôm cô, dùng tay xoa đầu vú mẫn cảm cùng âm đế mềm mại của cô để dỗ cô ngủ.

Dù chỉ kích thích nhẹ nhàng, nhưng cô vừa nghĩ đến người đang sờ là người cô thích, liền vô cùng thoải mái.

Sau ngày thứ năm, tiểu huyệt giàn giụa dâm thủy và đói khát khó nhịn, cuối cùng cũng được ăn côn thịt ngày nhớ đêm mong.

"Tiểu Ngọc, a...... Mẹ rất yêu con." Mạc Tiệp nằm nghiêng ở trên giường bị hắn nâng một chân nhẹ nhàng thọc vào rút ra, "Ưm a...... Bên trong dính sát vào côn thịt của Tiểu Ngọc, thật thoải mái a...... Côn thịt của Tiểu Ngọc vừa to lại vừa dài, lại...... Lại đỉnh đến hoa tâm...... Ô...... Ưm......"

Giờ phút này cô đã ném hết luân lý cương thường vào sau đầu, trầm luân trong khoái cảm giao hợp với con riêng của mình, lúc nào cũng khát vọng côn thịt của con riêng.

"Mẹ có chút nghiện rồi phải không?" Bùi Ngọc vừa mới tùy tiện cắm vào hai cái, tiểu âm hộ dâm đãng chặt chẽ đã chảy ra rất nhiều ái dịch, "Giáo sư Mạc nghiêm khắc và biết kiềm chế bản thân lại có một ngày sẽ phóng túng và lẳng lơ ỷ lại vào côn thịt của con trai đến như vậy, không thao âm hộ nhỏ sẽ không thể sống yên ổn......"

"A...... Con, con đừng nói nữa." Trong lòng Mạc Tiệp dâng lên một trận xấu hổ khi nghe điều này, nhưng rất nhanh lại bị từng đợt khoái cảm đánh tan, khó nhịn rên rỉ, "Tiểu Ngọc......"

"Con muốn chụp bộ dáng mẹ bị con thao." Bùi Ngọc tùy ý cười, vừa thẳng lưng thao cô vừa dùng di động thu hình vị trí hai người kết hợp.

"A...... Tiểu Ngọc, đừng chụp, đừng...... Làm sao có thể chụp nơi đó được chứ!" Mạc Tiệp vội vàng kéo cổ tay hắn, lại bị hắn dùng một cái tay khác bắt lấy đè lên bụng dưới.

"Sợ cái gì, cũng không phải là mẹ chưa từng bị con chụp ảnh." Bùi Ngọc không khỏi phân trần và hôn cô một cái, lại dùng sức đâm sâu vài cái, thành công làm yếu đi ý chí cương quyết ban đầu của cô, "Cảm giác mẹ sắp phun nước...... Nhất định phải thu lại cảnh tượng tuyệt vời này thật rõ ràng."

"A a...... Không...... A a a...... Tiểu Ngọc ưm...... Vậy...... Vậy con không được cho người khác xem......" Mạc Tiệp hoàn toàn đầu hàng, thẹn thùng nhấn mạnh.

"Đương nhiên là không, mẹ yên tâm." Bùi Ngọc thọc vào rút ra với tần suất dần dần nhanh hơn, cười trầm thấp ở bên tai cô, "Chỉ có mẹ và con được phép thưởng thức âm hộ lẳng lơ tuyệt vời này của mẹ."

"Ưm ——" Mạc Tiệp bị một trận chạy nước rút kịch liệt của hắn đẩy đến hoa tâm đột ngột mở ra, âm hộ đói khát chặt chẽ rất nhanh không có cách nào kiềm chế mà phun ra nước, lại nghĩ đến bộ dáng dâm đãng của mình đã bị camera của di động quay lại hết sức rõ ràng, cô vừa xấu hổ vừa kích động, phun ra càng nhiều và mạnh hơn so với trước kia.

"Mẹ tiết ra thật nhiều dâm thủy, màn hình di động cũng bị người xối ướt đẫm." Bùi Ngọc cố ý nói bên tai cô, tiếng nói vừa dứt lại thấy trong âm hộ nhỏ của cô bắn ra một dòng chất lỏng trong suốt long lanh.

"Ô ưm......" Mạc Tiệp thoải mái đến mức cặp mông mềm mại run rẩy, thần chí hoảng hốt, chỉ theo lời hắn nói mờ mịt lẩm bẩm, "Phun thật nhiều nước...... Đều bị Tiểu Ngọc quay lại...... Rất thẹn thùng...... Uhm......"

"Mẹ, lát nữa chúng ta cùng nhau nhìn xem âm hộ nhỏ lẳng lơ của người bị thao như thế nào đến bắn ra nước, được không?" Bùi Ngọc đẩy eo thao mông thịt mềm mại vang lên tiếng bạch bạch, "Mẹ muốn nhìn rõ không?"

"Ách...... Ưm...... Muốn...... Muốn nhìn tiểu âm hộ lẳng lơ của mẹ bị thao như thế nào......" Mạc Tiệp dục tiên dục tử, vô ý thức lặp lại lời hắn nói.

Hắn chụp đủ hình ảnh côn thịt cắm vào tiểu huyệt của cô từ các góc độ một cách đầy hứng thú, trong lòng vô cùng thỏa mãn.

Mạc Tiệp xấu hổ để tùy hắn chụp, cao trào liên tục khiến cho sắc mặt cô đỏ ửng, toàn thân vô lực mặc hắn đặt cơ thể cô thành tư thế duỗi người nằm ngửa, thân hình nhỏ nhắn và gầy gò giang rộng chân ra quấn lấy tứ chi thon dài mạnh mẽ của hắn, theo tiết tấu thao lộng của hắn mà rung động lắc lư.

"Tiểu Ngọc...... Mẹ thật thoải mái, ưm —— thật hạnh phúc... Thật là muốn bị con cắm vào suốt... Yêu đương... Thì ra hạnh phúc là chuyện đơn giản như vậy sao?" Mạc Tiệp ngây thơ mê muội hỏi.

"Đại khái...... Mối tình đầu chính là như vậy?" Khóe miệng Bùi Ngọc khẽ nhếch, cười như tắm mình trong gió xuân, vừa giữ eo cô lại ôm chặt cô hơn một chút, "Thật ra con cũng có cảm giác như vậy...... Lúc đầu định tối nay đọc sách, kết quả bị mẹ quấn lấy làm tình cũng chỉ còn muốn ôm mẹ, hôn mẹ, cùng mẹ thân cận da thịt...... Thỏa mãn tất cả đòi hỏi của mẹ, nhìn mẹ vui vẻ giống như một cô bé đáng yêu......"

"Tiểu Ngọc thật ôn nhu...... Thật là cục cưng ngoan của mẹ," Mạc Tiệp vòng lấy cổ hắn cảm thấy mỹ mãn nói, "Đột nhiên nhớ lại khi còn đi học, bạn cùng phòng lúc nào cũng thường cãi nhau với bạn trai lại khóc lớn một hồi, gà bay chó sủa... Thật không hiểu tại sao không vui còn phải kiên trì ở bên nhau."

"Nếu sau này mẹ mất hứng, không còn vui vẻ nữa, sẽ rời khỏi con sao?" Bùi Ngọc nhạy bén nắm được ẩn ý trong lời nói của cô, bất an ôm cô và dùng giọng nũng nịu hỏi.

"Sẽ không, mẹ và Tiểu Ngọc sẽ luôn rất vui vẻ khi ở bên nhau, chỉ cần mẹ nhìn thấy Tiểu Ngọc đã cảm thấy thật hạnh phúc......" Mạc Tiệp nhìn cận cảnh dung mạo tuấn tú hơi có vẻ trẻ trung và non nớt của hắn, nghĩ đến mình đang giao hợp cùng với tiểu nam sinh vừa đẹp trai lại vừa tươi non như vậy liền không kiềm chế được trái tim đập loạn nhịp, "Tiểu Ngọc, muốn......"

"Muốn cái gì?" Bùi Ngọc hôn lên cánh môi đỏ thắm của cô, biết rõ còn cố ý hỏi.

"Muốn Tiểu Ngọc... Thao mẹ......" Mạc Tiệp ngượng ngùng và nhỏ giọng nói, nghĩ đến việc bị đứa bé trai tuấn tú mà mình thích lần đầu tiên trong cuộc đời cắm vào địa phương tư mật nhất trong cơ thể chưa bao giờ bị người đụng vào, càng thêm động tình, ướt đến mức nơi riêng tư tất cả đều là nước, đến cả giữa háng của Bùi Ngọc cũng dính nhớp, "Tiểu Ngọc...... Dùng sức thao mẹ......"

Cô vuốt ve lưng hắn, hai chân quấn lấy eo và mông hắn, làn da của cậu thiếu niên mười sáu tuổi mịn màng giống như những chồi non vừa mới nhú ra, vì có hoàn cảnh sống sung túc từ nhỏ, toàn thân hắn dường như non mịn hơn so với thiếu niên bình thường, bao quanh cơ bắp căng phồng và mạnh mẽ, xúc cảm tuyệt hảo, làm cô lưu luyến không dứt.

"Tiểu Ngọc sắp bị dâm thủy giàn giụa trong âm hộ nhỏ lẳng lơ của mẹ bấm gãy," Bùi Ngọc thấp giọng cười nói, dùng đầu lưỡi nhẹ quét qua vành tai ửng đỏ và mượt mà của cô, thấy cô mẫn cảm mà run rẩy, bỗng nhiên nổi lên tâm tư trêu chọc, "Hừ... Nếu như ngày nào đó mẹ dám vứt bỏ con...... Con sẽ cho cả thế giới biết, giáo sư Mạc ngoài mặt thì đứng đắn, sau lưng mỗi ngày đong đưa cặp vú to trắng nõn, mở thẳng hai chân ra dùng dâm dịch giàn giụa trong âm hộ chặt khít để dụ dỗ gian dâm đứa con riêng mười sáu tuổi của mình......"

"...... Đáng ghét! Sao con có thể...... Nha —— a a a......" Mạc Tiệp còn chưa mở miệng phản bác đã bị hắn đột nhiên dùng sức thao lộng, đâm đến cao trào thay nhau nổi lên.

Khi cô không thể động thân vừa lúc bắt gặp ánh mắt của Bùi Ngọc, sắc bén, giống như một mũi tên sắc nhọn, đâm vào tim cô.

Cô chưa bao giờ trông thấy ánh mắt Bùi Ngọc vừa tà ác lại bá đạo như vậy, đột nhiên mơ hồ ý thức được cún con ngoan ngoãn và đáng yêu mà cô nuôi dường như là một con sói nhỏ hung mãnh và xảo quyệt, có thể ăn cô sạch sẽ ngay cả một mảnh vụn cũng không còn, nhất thời sinh lòng sợ hãi, đẩy hắn liên tục xin tha: "Tiểu Ngọc, nhẹ chút...... Nhẹ chút ưm —— quá sâu......"

"Vừa rồi mẹ còn muốn con dùng sức, bây giờ lại muốn nhẹ chút, không còn kịp rồi." Bùi Ngọc thắt chặt cánh tay với cơ bắp căng chặt, giống như dã thú vừa mới bắt giữ con mồi mà giam cầm cô ở trong ngực, thừa dịp cô mở miệng rên rỉ hắn hôn cô và xâm chiếm môi lưỡi của cô, nhưng nửa người dưới vẫn không rời khỏi, dùng sức cắm vào tạo nên tiếng vang òm ọp trong hoa huyệt.

"Ngô —— ưm ưm...... Tiểu Ngọc, Tiểu Ngọc a a a......" Mạc Tiệp động tình, khó khăn mở rộng hai chân của mình ra, tựa như không hề giữ lại mà mời hắn thao lộng.

Mạc Tiệp cảm thấy bản thân cô giống như một cuốn băng cũ, mọi nội dung bị xóa đi từng chút một, chỉ còn lại sự hỗn độn và chỗ trống, mặc hắn một lần nữa bổ sung vào toàn bộ.

"Mẹ nói, có phải mẹ muốn dùng âm hộ nhỏ lẳng lơ dụ dỗ gian dâm con không?" Bùi Ngọc cười và hỏi bên tai cô, eo và mông gầy và mạnh mẽ kẹp ở giữa hai chân cô chuyển động, chống người lên nhìn xuống bộ dáng thẹn thùng và sa đọa của cô, "Âm hộ nhỏ lẳng lơ và non nớt có màu hồng nhạt của mẹ, còn có nhiều nước như vậy, mỗi ngày cho Tiểu Ngọc xem, Tiểu Ngọc nhìn liền muốn thao, bài tập cũng chưa viết đâu......"

"A...... Phải...... Là dùng âm hộ nhỏ lẳng lơ dụ dỗ gian dâm Tiểu Ngọc......" Mạc Tiệp mơ mơ màng màng nói theo hắn, vừa dứt lời lại cảm thấy xấu hổ khó mà đè nén, đỏ mặt chui vào trong ngực hắn, "A...... Con đừng nói nữa, đáng ghét......"

"Đáng ghét hay là thích, hử?" Bùi Ngọc sờ xuôi theo mái tóc dài rũ xuống của cô, sau đó nắm lấy cằm cô, móc cô từ trong ngực mình ra.

Mạc Tiệp trừng hắn, rõ ràng là một đứa trẻ, nhưng luôn có thể bất tri bất giác nắm trong tay mọi thứ, làm cho cô mất đi quyền chủ động.

"Dám làm mà không dám nhận, dám nghĩ mà không dám nói, đúng không?" Bùi Ngọc nâng mông của cô lên và dùng sức cắm xuống, giữa hai chân lập tức lại trào ra một vũng nước.

"Thích...... Là thích a a a a ——" Mạc Tiệp lại lần nữa leo lên cao trào, làn da trắng như tuyết ở toàn thân cũng lộ ra màu hồng phấn.

"Còn muốn cái gì?" Bùi Ngọc nâng mặt cô lên và hôn.

"Muốn Tiểu Ngọc bắn vào bên trong...... Muốn Tiểu Ngọc bắn đầy âm đạo và tử cung, thụ thai......" Cao trào khiến cho cô mất đi sự lý trí cuối cùng, chỉ một lòng một dạ quấn lấy hắn muốn hoàn thành giao hợp, "A a a —— Tiểu Ngọc, a ưm, thật thoải mái...... Hôm nay Tiểu Ngọc bắn thật nhiều......"

"Mẹ......" Bùi Ngọc ôm cô nghỉ ngơi, dùng dương vật dần mềm xuống cọ trên âm đế của cô, làm nũng, "Đều do mẹ...... Tiểu Ngọc cũng đắm chìm trong tình dục giống như mẹ vậy, ngày hôm qua đọc sách nhìn thấy những từ injection, surjection, bijection thì trong đầu đều là âm hộ nhỏ non nớt màu hồng nhạt ở giữa hai chân mẹ...... Muốn bắn vào trong mẹ......"

Mạc Tiệp ngẩn ra một giây, tiếp đó ngượng ngùng cười: "Cái gì mà lung tung, rối loạn...... Con nói vậy làm mẹ cũng không còn cách nào nhìn thẳng vào ba từ ngữ bình thường này."

"Lúc này nghĩ đến trong cơ thể mẹ có thật nhiều tinh dịch của Tiểu Ngọc liền thỏa mãn, sẽ không nghĩ mãi đến chuyện làm tình...... Con đi đọc sách một lát." Bùi Ngọc hôn cô và chuẩn bị đứng dậy.

"Lại ôm một lúc nữa, con học đến đâu rồi, mẹ sẽ trực tiếp giảng cho con." Mạc Tiệp quấn lấy hắn không buông tay.

"Không cần mẹ giảng, con muốn tự mình xem." Bùi Ngọc hết sức cao ngạo hất cằm lên nhìn cô.

"...... Tiểu Ngọc thật đáng yêu." Mạc Tiệp nhìn hắn và bật cười, vặn eo lưu luyến mà cọ vào chỗ dưới háng hắn ba tấc, ánh mắt mê ly, khuôn mặt nhỏ đỏ rực, "Mẹ muốn ở bên cạnh Tiểu Ngọc cả đời."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nainai