Đại ma vương (6)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Kiệt Hi ngừng chiêu, "Ngươi bình tĩnh, đừng đánh nhau lãng phí thời gian. Ma nữ kia đưa Thiếu Thiên đi, liệu y có gặp nguy hiểm không?"

Dụ Văn Châu bất mãn, "Là ai đánh nhau lãng phí thời gian? Còn nữa, Thiếu Thiên là để ngươi gọi hay sao?!"

Vương Kiệt Hi coi như không nghe thấy, "Trảm yêu trừ ma là đạo nghĩa của Vi Thảo, nếu ma nữ kia đưa Thiếu Thiên đi, ta nhất định phải cứu y trở lại!" Nói xong liền quay đầu chạy đi.

Dụ Văn Châu hô lớn, "Thiếu Thiên là để ngươi gọi sao?! Ngươi chạy nhanh như vậy làm gì, ngươi biết y đi đâu sao?"

Vương Kiệt Hi lập tức dừng cước bộ, "Nói cũng đúng, y và ma nữ kia liên lạc qua điện thoại. Như vậy đi, ta sẽ rải phù chú đến địa phương xung quanh, sau đó dùng thuật xuyên tường xem xét phụ cận..."

Dụ Văn Châu cảm thấy nghe hắn lẩm bẩm thật mệt mỏi, "Không cần phiền phức như vậy. Ma nữ kia là người của Gia Thế, Thiếu Thiên lại ngưỡng mộ Diệp thần, nhất định đã đến Gia Thế rồi."

Vương Kiệt Hi giật mình, "Không ổn, Gia Thế chính là động ma! Chỉ sợ y đã lành ít dữ nhiều!"

Dụ Văn Châu sốt ruột, "Vậy còn không mau lên?!"

Vương Kiệt Hi lần đầu đồng ý với hắn, "Tốt, xem ngự kiếm phi hành của ta đây!"

Hắn rút mộc kiếm tùy thân, niệm chú, mộc kiếm lập tức hóa khổng lồ, Vương Kiệt Hi nhảy lên thân kiếm, mộc kiếm thức khắc bay lên phi vút về địa bàn Gia Thế.

Bóng dáng hắn xa dần, Dụ Văn Châu còn tức giận gọi theo, "Khoan đã! Ngươi phải đưa ta đi cùng!"


Hoàng Thiếu Thiên yếu giọng, "Tỷ tỷ, ta gọi ngươi là tỷ tỷ còn không được sao? Ta không biết gì cả, đừng giết ta."

Tô Mộc Tranh ra chiều suy nghĩ, "Cậu đã nhìn thấy bản thể của tôi, ở quê tôi, một khi nhìn thấy bản thể, hoặc là cưới về nhà, hoặc là tôi giết cậu, cậu chọn một đi."

Hoàng Thiếu Thiên tuyệt vọng, vì sao cả gia tộc của yêu quái và ma nữ đều có cái quy định quái quỷ này?!

Y cân nhắc lên tiếng, "Có điều ta có thể cưới ngươi..."

Tô Mộc Tranh ngắt lời y, "Cưới về nhà, là tôi cưới cậu, khác biệt rất lớn."

Hoàng Thiếu Thiên bất mãn kêu, "Ta là nam a!"

Tô Mộc Tranh quay mặt nhìn sang một bên, "Không sao, biến thêm một vài bộ phận trên thân thể cũng không phải chuyện gì to tát. Dù sao tôi cũng không muốn bị nói là không có trách nhiệm..."

"Biểu tình kia của ngươi là sao?! Ngươi ghét bỏ ta cái gì?!"

Lúc này, chợt có âm thanh vang lên phía sau họ, "Em muốn cưới y, hình như anh chưa đồng ý đi?"

Chỉ thấy từ hành lang sâu hút cạnh đại sảnh dần hiện ra một bóng dáng, hắn đi rất thong thả, hành lang âm u khiến thân thể hắn không rõ ràng, chỉ có tiếng bước chân là vang vọng khắp đại sảnh, đế giày đạp lên nền đá cẩm thạch phát ra thanh âm thanh thúy lãnh liệt. Thanh âm của hắn lười biếng trầm thấp lại hoa lệ tao nhã, khí tức trêu đùa lại có thản nhiên trào phúng, khiến người nghe không khỏi khó chịu.

Tô Mộc Tranh xoay người lại hành lễ, "Ma vương đại nhân."

"Trong Gia Thế, xác thực là có thể gọi như vậy." Nam nhân đến gần, diện mạo của hắn dần hiện ra trước mắt Hoàng Thiếu Thiên.

"Có điều khi ở bên ngoài, tốt nhất nên gọi ta là..." Hắn dừng lại một chút, sương khói từ bờ môi hắn tỏa ra, phiêu tán trong không khí, "Diệp đội."

Hoàng Thiếu Thiên ngây ngốc nhìn hắn chậm rãi tới gần, cuối cùng dừng lại trước mặt y.

Diệp Tu chưa từng lộ diện trước công chúng, Hoàng Thiếu Thiên cũng không biết bộ dáng của hắn thế nào, nhưng nam nhân dung mạo anh khí tuấn tú như vậy, chính là hiện thực hóa danh xưng nam thần! Hơn nữa phong cách lười biếng trào phúng như vậy, ngoài Diệp Tu ra còn có thể là ai?!

"Anh... anh là..." Hoàng Thiếu Thiên sửng sốt nhìn hắn, lùi lại phía sau một bước, "Diệp... Diệp... Diệp thần?!"

Diệp Tu cao hơn y, thời điểm nhìn y hơi cúi đầu, mỉm cười, "Nàng vừa gọi ta là Ma vương, nghe không rõ sao?"

Đại não Hoàng Thiếu Thiên trống rỗng.

Đúng vậy, đệ tử trại huấn luyện Gia Thế là ma nữ, như vậy Đội trưởng Gia Thế sao có thể là người... Bảo sao Diệp thần luôn nói Vinh Quang không phải là trò chơi của một người, bởi vì chính bản thân hắn cũng không phải là người!

Diệp Tu quay đầu lại nhìn Tô Mộc Tranh, "Y không phải yêu, trên người hoàn toàn không có yêu khí."

Tô Mộc Tranh nói, "Đồng bạn của y chính là đại ngư tinh muốn ăn thịt người ở Tây Hồ, có lẽ sẽ lập tức tới cứu y, lúc ấy chúng ta có thể bắt hắn."

Hoàng Thiếu Thiên lập tức phản bác, "Văn Châu không ăn thịt người, hắn cứu người!"

Diệp Tu nhìn y, vẫn nguyên nụ cười trên môi, "Chẳng qua chỉ là một ngư yêu, sao có thể để ta đặt vào mắt?"

Tô Mộc Tranh không khỏi ngạc nhiên, "A?"

Diệp Tu chậm rãi nói, "Đương nhiên là vì dẫn ngươi tới. Đã lâu không gặp, lão Ngụy."

Hoàng Thiếu Thiên cảm thấy đầu óc mình như sắp nứt ra... Lão Ngụy mà hắn nói, là Ngụy lão đại mà y biết sao...

Ma nữ gọi hắn là Ma vương, Ma vương lại nhắc tới Đội trưởng Lam Vũ...

Mùi khói thuốc quen thuộc bay tới bên người, một bàn tay ôn nhu vỗ vỗ lưng Hoàng Thiếu Thiên, "Nhóc con, không được tùy tiện tin tưởng nữ nhân."

Tô Mộc Tranh bĩu môi, "Y vốn không phải tin tưởng tôi nên theo tới có được không, y luôn miệng nói muốn gặp Diệp thần nên mới tới, đứa bé này nhất định là gay trời sinh."

Hoàng Thiếu thiên nhìn sang, đập vào mắt là khuôn mặt của Ngụy Sâm. Trong giới tuyển thủ Vinh Quang, tuổi tác của Ngụy Sâm đã được coi là không trẻ, dung mạo không anh tuấn, đầu tóc có chút rối loạn, râu cũng không được cạo gọn gàng, đồng phục Lam Vũ phủ trên người, miệng ngậm điếu thuốc cháy dở, đang cười cười nhìn y.

Khóe mắt Hoàng Thiếu Thiên nóng lên, "Ngụy lão đại..."

Ngụy Sâm xoa đầu y, sau đó ghé sát bên tai y thì thầm, "Lát nữa nhóc phải chạy thật nhanh ra ngoài, cho dù xảy ra chuyện gì, nghe thấy cái gì, cũng không được quay đầu lại."

Hoàng Thiếu Thiên lắc đầu, "Không..."

Nơi này có đại Ma vương, y sao có thể một mình bỏ chạy, bỏ lại Đội trưởng, tiền bối, lão sư, lão đại của y...

Sau đó, Hoàng Thiếu Thiên trơ mắt nhìn Đội trưởng, tiền bối, lão sư, lão đại của y, ngay trước mặt y, biến thành một con sói – một con lang yêu thật lớn.

Rõ ràng chính hắn nói với y đây là thế với duy vật, yêu quái chỉ là mê tín... Hoàng Thiếu Thiên nhìn vuốt sói đang đặt trên vai mình, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

_

ĐẠI MA VƯƠNG - HOÀN

Vốn có rất nhiều fic dự định trans, nhưng vì bận quá nên mỗ up chương mới vậy, những fic khác để sau :<<<

Chúc mừng  08.10, chúc mừng sinh nhật tiểu Kiếm Thánh của chúng ta

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tcct