Cấm Địa Hải Vương .

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mộc Tuyết Ly thục lùi lại đứng sau lưng Bán Long Ngư cô nói '' ta mới giúp ngươi xong , ngươi tuy là cá nhưng cũng phải giữa lời nhe , đưa ta rời khỏi đây đó '' .

Bán Long Ngư thấy cô như vậy cũng ko hiểu sao lại muốn che chở cô , dù gì hắn đã 600 năm tu luyện cũng ko thành hình người được , tính ra Mộc Tuyết Ly cũng được xem như là ân nhân của hắn , giữ chữ tính là hắn nên làm lúc này .

''Bán Long , đệ còn muốn bao che cho nữ nhân nhân tộc sao ? '' Nguyên Long lớn tiếng quát .

''Huynh Trưởng xin huynh cho đệ được giữ chữ tính của mình , đệ ....đệ '' .

''Đệ câm miệng cho ta , nhân tộc và chúng ta vốn dĩ ko thể hoà hợp , nay đệ lại muốn giữ chữ tính gì đó sao ?'' Hắn nói xong thì ngoắt tay , Mộc Tuyết Ly bị một lực đạo vô hình kéo về phía hắn .

''Cứu ta '' Mộc Tuyết Ly ko biết bám vào đâu liền nắm lấy tay Bán Long Ngư mà ghì lại , hắn  bất ngờ nhưng vẫn nắm tay cô kéo lấy cô ..

''Huynh Trưởng '' Bán Long Ngư lớn tiếng gọi rồ dùng Đinh Ba phá bỏ phép của Nguyên Long hắn cắp Mộc Tuyết Ly vào nách mình mà chạy ..'' Huynh Trưởng tha thứ cho đệ '' hắn vừa chạy vừa la lớn .

Mộc Tuyết Ly sợ hắn chạy về phía Trương Du Phong đang hợp nhất liền nói '' chạy trốn hướng khác đi , đừng qua đó '' .

Bán Long Ngư nghe vậy liền chạy về phía bên còn lại , nhưng bên này lại là nơi đi sâu xuống lòng Thuỷ Cung , ra khỏi nơi khô ráo , hai người đang chạy về hướng có nước .

''Ta ko biết bơi đâu , đừng mà '' Mộc Tuyết Ly la lớn . Cô ko thể thở dưới nước , Linh Ngôn có thể giúp cô nhưng cô ko có phép thuật nên Linh Ngôn vô dụng trong lúc này .

''Đừng sợ , ta ko để cô chết đâu mà lo '' Bán Long Ngư nói rồi vẻ một bong bóng trên đầu cô , Mộc Tuyết Ly bị hắn xách ngang eo rồi nhảy xuống nước bơi đi , khi xuống nước Bán Long Ngư hoá thành nam nhân có đuôi cá , bơi như tên bắn .

[Trương Du Phong ta đã vì huynh mà làm chuyện nguy hiểm như vậy , nay lại tự mình dấn thân vào trung tâm của địch sống chết ko biết sao mà lần , nếu như huynh hợp nhất nhớ phải toàn thây mà ra khỏi đây tìm cách nhé , trận chiến này mới chỉ bắt đầu mà thôi ]

Mộc Tuyết Ly bị kéo sâu xuống Thuỷ Cung mà ko biết tương lai của mình sẻ trôi về đâu nữa , lúc này Bán Long Ngư ôm cô bay thẳng lên mặt nước .....

Mộc Tuyết Ly nhìn ngó xung quanh thấy ko quen thuộc chút nào liền hỏi '' đây là đâu vậy ?'' .

''Yên tâm , Huynh Trưởng ko tới chổ này đâu '' Bán Long Ngư bước lên bờ hoá hình thành nam nhân , hắn để cô đứng xuống rồi nhìn xung quanh nói '' cô nương ở đây tạm nhé , ta bơi nhanh nên cô nương mới thấy nhanh thôi chứ thật ra nơi này nằm rất xa đó , lại là Cấm Địa Hải Vương , Thuỷ Tộc bọn ta ko ai dám tới kể cả Huynh Trưởng '' .

''Vậy sao ngươi tới , ngươi ko sợ sao ?'' Cô hỏi hắn .

''À là vì nữ nhân ta yêu thích hoa ở đây , ta đã đến đây để hái hoa cho nàng ấy '' Bán Long Ngư cúi mặt nói .

''Vậy sao ? Nữ nhân đó thật biết thưởng thức hoa nhỉ , cấm địa mà xúi ngươi vào hả ?''

Hắn nghe cô hỏi thì lắc đầu nói '' nàng ấy cũng vì bị bức ép nên mới làm vậy ? Ta cũng hiểu mà '' Bán Long Ngư nói xong thì quay lưng đi .

Thấy hắn ở trần , trên người quấn mõi miếng vải , cô dùng chút xíu phép còn lại biến ra cho hắn bộ y phục phù hợp với hắn '' mặc vào đi '' cô đưa cho hắn rồi nói .

Bán Long Ngư nhìn cô rồi nhận lấy y phục '' ta ko biết mặc , 600 năm qua ta có mặc y phục của Nhân tộc đâu ?'' .

Mộc Tuyết Ly nhếch môi cười gian trá liền nói '' có ta , ta giúp ngươi mà '' cô nói xong thì hướng dẫn hắn cách mặc y phục vào , hắn nhìn cô thì tự nhiên quay phắt mặt đi ..

''ta tự mặc '' .

''Sao vậy ? Mới nói ko biết mà '' Mộc Tuyết Ly thấy hắn tự nhiên thay đổi 180 độ liền hỏi với giọng đầy nuối tiếc .

''Ta nhớ nhân tộc có câu nam nữ hữu biệt , cô nương sao ko giữ ý tứ vậy ?'' Bán Long Ngư nhớ từng nghe thuỷ tộc hoá hình trốn lên bờ chơi đã nói vậy mà .

Mộc Tuyết Ly nghe vậy liền nói '' ngươi dùng mấy ý nghĩ phàm phu tục tử nói với một Thánh Nhân sao ? Thánh Nhân thì khác nhé '' .

''Thánh Nhân gì chứ ? Ta thấy cô nương tuy ko phải loại đại gian đại ác nhưng là người ko đoan chính lắm đâu '' Bán Long Ngư cảm nhận được Mộc Tuyết Ky có tâm rất lương thiện , nhưng về một mặt nào đó hắn cảm thấy ánh mắt cô nhìn hắn có chút ko đoan chính lắm .

''Được rồi ! Ta ko đoan chính thì ko đoan chính , người cổ đại các ngươi rất ấu trĩ , cứ nữ nhân thì ko được nhìn nam nhân sao ? Chán phèo '' cô giận dỗi quay lưng bỏ đi ,ko tranh luận với hắn nữa .

''Cô nương ở đây nhé , chờ mọi chuyện ổn hơn ta kiếm cách đưa cô nương đi khỏi đây '' Bán Long Ngư nói xong thì nhảy xuống nước bơi đi .

Mộc Tuyết Ly thở dài , mỹ nam ở đây quá nhiều nhưng ai cũng có tính cách cổ hủ , cứ nữ nhân là liếc nhìn nam nhân thì điều cho là ko đoan chính , thiệt tình chứ ? .

Giờ cô bị gam lỏng ở đây luôn rồi còn gì nữa .

Cô đi lang thang tự nhiên lại thấy nhớ Trương Nhất Phong , nam nhân lần đầu cô mơ màng thấy , tóc dài tận mông , lúc đó cô còn gọi hắn là Trương Đại Phu và thích hắn vì hắn quá đẹp trai , sự đời trớ trêu thay , mối tình đầu ở Hiện đại ko được trọn vẹn khiến cô suy sụp dẫn tới chết ko được đẹp lắm . Trương Nhất Phong cũng tính là mối tình đầu ở cổ đại này vậy mà ...

[Tuy biết rằng Trương Du Phong nhập linh hồn vào đó nhưng mình vẫn ko thể quên hắn được ]

Nay Dạ Du Thần và Trương Du Phong đã về thành một , Trương Nhất Phong biến mất vĩnh viễn rồi , tự nhiên cô lại thấy buồn , nước mắt cũng vì đó lại rơi xuống .

''Mình xuyên về một nơi mà phép thuật hiện hữu , sinh mạng của con người chỉ như cỏ cây , chính kí chủ cũng đã giết ko ít người rồi còn gì nữa . Mình chỉ muốn an ổn sống bên cạnh một mỹ nam nào đó yêu mình thật lòng và quan tâm mình , cái đó là chủ chốt nhưng nhiệm vụ chưa xong thì mình khó tập trung yêu lắm , nếu như mình một lòng hỗ trợ Trương Du Phong để ngài ấy trở về vị trí cũ tới đó với thân thể bất tử mình yêu ai chả được '' .

Mộc Tuyết Ly lau nước mắt rồi tự nói một mình , cái cô cần điều ko thể đáp ứng , cái cô muốn lại càng khó lòng đạt được vậy thì đành ưu tiên nhiệm vụ trước rồi mới yêu đương sau vậy .

Cùng thời điểm đó , Trương Du Phong đã hợp nhất với Dạ Du Thần và lấy lại được toàn bộ chân thân cùng kí ức của mình hắn lúc này đã là Thần thực sự . Trương Du Phong lộ Thánh Quang , ánh sáng chói loá khiên Thuỷ Cung bị dao động .

''Mộc Tuyết Ly '' Trương Du Phong nhẹ giọng nói rồi bay đi tìm cô .

Trên bờ Đông Hải Nữ Vương cùng nhóm người Trương Hoành Lạc đứng đợi thì thấy Trương Du Phong xé nước bước ra , biển Đông Hải chẻ làm hai ...

''Du Phong hoá Thần rồi '' Trương Hoành Lạc mĩm cười đầy vui mừng .

Bên dưới các tướng sĩ nhìn nhau , nếu như bên họ có được vị Thần thì cuộc chiến này sẻ rất nhanh kết thúc . Bên dưới Đông hải , một nam nhân xuất hiện khí thế ko hề nhỏ chút nào .

''Trương Du Phong ngươi được Hoá Thần vậy thì ta có lời chúc mừng ngươi nhưng ngươi có nhất thiết chia đôi nhà của ta ko hả ?'' Nguyên Long là Hải Vương người cai quản Thuỷ Cung nay nhà hắn bị chia đôi nên tức giận mà chẳng thể làm được gì .

''Trả Mộc Tuyết Ly lại đây ?'' Trương Du Phong lạnh giọng nói .

''Ta ko biết Mộc Tuyết Ly là ai cả , ngươi ỷ mình là Thần thì có thể làm càng sao ?'' Hải Vương Nguyên Long lớn tiếng đáp .

''Ta nói lại lần cuối , trả Mộc Tuyết Ly lại cho ta '' Trương Du Phong người tỏ hào quang , hắn lạnh giọng hơn .

''Ngươi nghĩ ta sợ ngươi nên mới ngôn cuồng chứ gì ? Ta ko sợ ngươi '' Hải Vương mới 1200 tuổi nên tính nóng khí thịnh ,nếu tính tuổi con người thì chừng 25 mà thôi khó trách có chút bốc đồng . Với hắn tất cả cứ dùng vũ lực là xong .

Khi hai bên chưa biết ai đúng ai sai , một nữ nhân từ dưới Biển Đông Hải bay lên không trung cuối đầu nói với Trương Du Phong '' Xin Dạ Du thần cho ta thời gian để tra hỏi xem ai đã dấu nữ nhân của ngài , chuyện này chắt chắn có hiểu lầm gì đó '' .

Nữ nhân này là tỷ Tỷ của Nguyên Long nàng là công chúa Thuỷ Tộc Nguyên Ca , nghe tỷ tỷ nói vậy Nguyên Long hơi im lặng rồi nhớ tới nữ nhân Bán Long ôm đi mất '' ko lẻ là nữ nhân đó '' hắn nhỏ giọng nói chỉ đủ mình hắn nghe .

''3 ngày là thời hạn cuối cùng ta cho Thuỷ Tộc các người , nếu sau 3 ngày ta ko nhận được điều ta muốn thì ta sẻ đích thân xuống Thuỷ Cung xem thử '' Trương Du Phong gương mặt lãnh đạm nói .

''3 ngày sau ta nhất định cho ngài câu trả lời '' Công Chúa Nguyên Ca gật đầu đáp ứng ...

Trương Du Phong quay lưng bay về phía bờ , biển được hắn cho phép trở về như cũ , phải biết biển sâu thế nào mà hắn chưa dùng phép gì cả chỉ mới khởi lên ý niệm mà biển đã tách làm hai , nếu như hắn động sát khí chắt mọi chuyện còn kinh khủng hơn nữa .

''Dạ Du Thần vì một nữ nhân ko rỏ lại lịch muốn tuyên chiến với Thuỷ Tộc sao ?'' Vũ Đông Nhi hỏi hắn khi hắn vừa đi vào bờ ...

''Mộc Tuyết Ly là nữ nhân của ta , nếu như ko có nàng ấy ta sẻ ko thể trở về nguyên vẹn , ngươi dựa vào đâu nói nàng ko rỏ lai lịch '' Trương Du Phong gương mặt ko chút cảm xúc hỏi cô .

''Chuyện của Vân Du các người ta ko quản nữa '' Vũ Đông Nhi giận dỗi bỏ đi .

''Công tử cuối cùng người cũng hợp nhất và Hoá Thần rồi '' Mộc Đức vui vẻ nói còn Trương Hoành Lạc thì chỉ đứng nhìn hắn rồi mĩm cười gật đầu , xem như hắn đã đạt được ý nguyện rồi .

''Dòng Thời gian mà Huyết Ma mở ra cũng sắp tới giới hạn , mọi người lần lượt rời khỏi trước đi , ta đợi A Ly rồi đưa nàng cùng về '' Trương Du Phong nhẹ giọng nói .

''Du Phong ta về Vân Du trước , con lấy lại chân thân thì cuộc chiến với Quỷ Ảnh coi như phần thắng đã được định sẳn , vấn đề là Mộc Tuyết Ly còn chưa biết sẻ đứng về phía ai '' Trương Hoành Lạc nói xong vì vỗ vào vai nhi tử xong quay đi .

Trương Du Phong từ đầu đã biết kiếp nạn của mình cho nên hắn đã phân tách linh hồn làm hai , một đưa vào dòng luân hồi và một đưa vào Du Phong Quyết , nhưng do quá trình luân hồi kí ức hắn bị mất đôi chút nên ko nhớ hết được chuyện mình cần phải làm nhưng Du Phong Quyết hắn lại ko hề quên . Từ đầu vốn dĩ hắn và Dạ Du sẻ hợp nhất khi hắn luyện Du Phong Quyết nhưng kiếp này hắn có chút thay đổi .

Vì kí ức ko trọn vẹn hắn đem lòng yêu Mộc Thiên Bình nên dù là Phong Thần hắn vẫn ko thể nhớ và hợp nhất với Dạ Du người kẹt lại bên trong Du Phong quyết , vì Dạ Du lại đem lòng yêu Mộc Tuyết Ly nhưng ở năm hắn luyện Du Phong Quyết Mộc Tuyết Ly còn chưa sinh ra , từ đó là lở dở chuyện hợp nhất của hai Linh Hồn .

Mộc Tuyết Ly thực sự cũng là nhân duyên duy nhất của Dạ Du Thần vì ở thời đại này cô đã hy sinh trước đó , Trương Da Dạ đem linh hồn cô gửi vào dòng luân hồi với ấn kí băng tinh kết trên trán làm kí hiệu nhưng suốt 3 ngàn năm Mộc Tuyết Ly chưa từng xuất hiện .

Dạ Du ở bên trong Du Phong Quyết khi Trương Du Phong nhận Mộc Tuyết Ly lại ko phải người mà Dạ Du Thần biết nên hắn vẫn / đợi ngày cô xuất hiện và khi Mộc Tuyết Ly ác thánh bị thương nặng sắp chết Dạ Du đã tự ý triệu hồi Mộc Tuyết Ly ở hiện đại tới nơi này , cho nên từ đầu người bảo vệ Mộc Tuyết Ly và hướng dẫn cô , người mà cô gọi là bàn tay vàng chính là Dạ Du thần 1 phần của Trương Du Phong .

Hiện tại hắn đã hợp lại là một nên hắn nhớ ra cô , còn về chuyện làm sao để cô biết hắn yêu cô thì còn phải xem duyên nợ của hai người ra sau đã l

Bên dưới Đông Hải ...

''Bán Long đệ dấu nữ nhân đó ở đâu rồi ?'' Nguyên Ca công chúa nhẹ giọng hỏi .

Bán Long cuối đầu nói '' đệ thả cô nương ấy đi rồi , ko còn giữ nữa '' vì sợ tỷ tỷ làm hại Mộc Tuyết Ly nên hắn đành nói dối là đã thả cô đi rồi .

''Bán Long đệ thích nữ nhân đó sao ?'' Nguyên Long hỏi với giọng hơi bất ngờ .

''Tất nhiên là ko phải , huynh trưởng đừng nói vậy '' Bán Long lo lắng giải thích .

''Bán Long đệ ko hiểu được vấn đề hiện tại sao ? bấy lâu nay hắn ta chỉ là đang trấn giữ chúng ta mà thôi , nay đã Hoá Thần thực lực hắn đã khác xưa rồi , nếu như đệ ko mau trả lại nữ nhân đó cho hắn thì Thuỷ Tộc chúng ta có thể sẻ tử thương vô số , đệ vì một nữ nhân mà mang tội phản tộc sao ?''

Nguyên Ca Công Chúa ẩn nhẫn giải thích , với cô mà nói an toàn của tộc là trên hết , thấy hắn im lặng Nguyên Long nói '' ta thấy cô nương ấy quả thực rất xinh đẹp nhưng nữ nhân xinh đẹp thường hay xảo trá , đệ đã bị Anh Hoa lừa mấy trăm năm ko sáng suốt ra được hả ?'' .

Thấy tỷ tỷ và huynh trưởng khó xử Bán Long nói '' Cô nương ấy ở Cấm Địa Hải Vương '' .

''Sao có thể chứ ? Sao lại là Cấm địa , chuyện này ko ổn rồi , ta phải đi báo lại với Dạ Du Thần , cấm địa chúng ta ko tự ý vào được '' Nguyên Ca lo lắng nói xong quay lưng đi .

''Huynh Trưởng đệ đi tuần tra đây '' Bán Long nói xong quay lưng đi .

''Nữ nhân ko nên vướn vào , đệ đệ này ko rút ra được bài học sao ?'' Nguyên Long nhỏ giọng nói .

Mộc Tuyết Ly ở Cấm địa Hải Vương thì nhàn rổi nên đi khắp nơi , lúc này cô phát hiện có một suối nước nóng nằm sâu bên trong một cái hang động thì thoải mái mà ngồi đó rửa chân , nhún chân xuống nước mà nghịch ...

Bên trong Cấm Địa Hải Vương là nơi các vị Long Thần ngày trước quy tiên nên tạo thành Long Huyệt , nơi này là tử địa với nhưng con cháu đời sau nên trước khi chết đi các đời Long Thần sẻ vào Cấm Địa rồi tạo kết giới ngăn cấm những Thuỷ Tộc , Bán Long vào được cũng là vì hắn có gan lớn mà thôi,và nếu như hái hoa thì bên ngoài là hái được rồi nên ko sao .

Còn Mộc Tuyết Ly đi sâu vào bên trong mà ko hề biết mình đã bị một ánh mắt dõi nhìn nhưng vì lười nên nó vẫn còn đang nằm đó quan sát cô ...

Mộc Tuyết Ly cảm nhận dòng nước ấm áp chảy vào cơ thể làm cho linh lực của cô tự động quay trờ về '' Linh Khí dồi dào quá , như thế này ta dùng lại được phép của mình rồi .''

Cô ngồi đó rồi thắc mắc '' Nếu như mình quay về Vân Du thì thời gian có bị sáo trộn ko nhỉ ?''

''Cô nương '' Tiếng của Bán Long Ngư gọi cô .

Mộc Tuyết Ly ko thèm trả lời , hắn lại gọi tiếp '' Cô nương '' ... hình như hắn ko dám đi sâu vào trong Cấm Địa chỉ đứng bên ngoài mà gọi .

Mộc Tuyết Ly nghe hắn gọi mãi nên đành đứng dậy đi ra ngoài , ra tới cửa hang cô chống hai tay lên hông hỏi '' Bán Long ngươi gọi ta lớn thế làm gì ? Ta có điếc đâu '' .

''Ta lo lắng nên mới gọi thôi , cô nương ra đây đi đừng vào sâu bên trong Cấm Địa ko tốt đâu '' Bán Long Ngư nói .

''Ko tốt với Thuỷ Tộc các ngươi thôi , ta thì có gì ko tốt chứ ?'' Mộc Tuyết Ly ko chịu ra đứng đó nói qua ,

''Cô nương xem ta đem cá nướng đến cho cô nương ăn nè , đừng dỗi nữa '' Bán Long Ngư lấy một con cá đã nướng chín mùi thơm nứt mũi đưa cho cô xem .

Mộc Tuyết Ly thấy thức ăn thì động tâm nói '' Ngươi nghĩ ta có thể bị một con cá nướng dụ dỗ sao ? Tệ lắm cũng 3 con nhé '' cô nói xong thì bay ra khỏi đó ...

Hai người đi đến một chổ đất trống thì ngồi xuống , Mộc Tuyết Ly ăn cá nướng rồi nói '' ngươi nở giết hại đồng loại hả ? Bắt cá cho ta ăn luôn ?''.

Hắn nghe cô nói thì mĩm cười '' Chỉ có nhân tộc mới ko ăn thịt lẫn nhau , còn chúng ta vẫn ăn cá mà '' Bán Long nói xong thì đứng dậy dùng Đinh Ba xiên cá , dính dược 2 con hắn lại nướng cho cô ăn tiếp .

''Ừm ! Ngươi đối với ta coi như cũng có chút xíu xiu cảm tình , ta hiện tại cũng nên nói với ngươi thật ra ta cũng nên rời khỏi đây thôi , ta ko phải người ngươi có thể giữ mãi ở đây đâu '' Mộc Tuyết Ly cũng đã suy nghĩ kỹ rồi , đồ nhi của cô vẫn còn ở Vân Du Quốc , nếu như cô đã giúp Trương Du Phong hợp nhất vậy cô cũng nên quay về chứ .

''Cô nương sẻ quay lại chứ ?'' Bán Long hỏi cô .

''Sẻ ko ! Ta ko quay lại đâu vì ta sẻ gặp được ngươi nơi ở mà ta từng đến , nhưng ko biết ngươi lúc đó thế nào nữa kìa '' Mộc Tuyết Ly đưa tay lấy con cá rồi nói .

''Chưa chín '' Bán Long Ngư chụp con cá lại rồi nói nhưng vô tình chụp trúng tay cô , hai người nhìn nhau ...

''Ngươi lo gì , sau này cá biển người ta còn ăn sống nữa kìa , mau để ta ăn '' Mộc Tuyết Ly bị hắn nắm tay nhưng cô ko có cảm giác gì vì trong lòng cô đã có bóng hình người khác rồi , đối với Bán Long Ngư cô chỉ là thích hắn theo kiểu bình thường ko phải yêu như sâu đậm gì đó .

Bán Long Ngư bỏ tay hắn ra khỏi tay cô rồi nói '' Dạ Du Thần cho ta ba ngày để trả cô nương lại cho hắn , nếu ko hắn sẻ đích thân đánh xuống Thuỷ Cung '' .

''Cái gì ???'' Mộc Tuyết Ly đang ăn liền bị sặc xương cá vì nuốt vội , cô ko biết Trương Du Phong nghĩ gì tại sao lại làm vậy , cô khó khăn kéo dài thời gian cho hắn vậy mà hắn lại muốn đích thân đánh xuống tận đây sao .

''Trương Dạ Du vốn dĩ đã là thần , hắn có tên trong sách cổ để lại từ 3 ngàn năm trước đó , ta biết hắn rất mạnh ''

Mộc Tuyết Ly chưa ho xong vụ sặc xương cá nay nghe hắn nói liền giật mình hơn '' gì chứ ? Trương Dạ Du sống lâu vậy sao ? 3 ngàn năm trước hắn đã là thần rồi hả ?'' .

Thấy cô mở to mắt mà nhìn mình với vẻ mặt ko tin nổi , Bán Long Ngư nhẹ giọng nói '' đúng vậy , hắn ko bất tử nhưng về Linh hồn thì bất tử , hiện giờ nơi này đang bị Ma Cung thao túng , thuỷ tộc bọn ta cũng là cá chết vùng vẫy tự cứu bản thân mình mà thôi , hắn đã gửi một phân thân về 3 ngàn năm sau để ngăn chặn Quỷ Ảnh Ma Vương , nay tướng quân Vô Diện của Quỷ Ảnh xuất hiện ở đây dùng thao thuật gây ảnh hưởng đến Dạ Du , hắn hiện giờ đã hợp nhất cho nên hắn hiện tại là duy ngã độc tôn '' .

Mộc Tuyết Ly nghe được cậu chuyện thần thoại mà ko tải nổi , [vậy là Trương Du Phong nhìn thấy được tương lại , mà 3 ngàn năm sao sẻ bị Quỷ Ảnh Ma Vương thâu tóm nên mới để Dạ Du lại trấn nơi này còn Du Phong thì về đó nhưng ko mai bị hại vong mạng , linh hồn bị mất đi kí ức nên ko nhớ nhiệm vụ , những dự tính được mọi chuyện hắn lại để 1 phần của bản thân vào Du Phong Quyết từ đó thức tỉnh ,

Nhưng ko ngờ mình lại mèo mù vớ được cá rán gọi được Dạ Du ra từ đó mới đến gặp Huyết Ma và mở cửa qua về nơi này để hợp nhất lại cho hắn nguyên vẹn . Trời mình thông minh quá vậy ?].

Mộc Tuyết Ly lý giải rồi gật gù khen mình quá thông minh cô lúc này nói '' vậy hiện tại ta phải đi rồi , ngươi đâu thể chống lại hắn đúng không ?'' Cô nói với ánh mắt vui vẻ và tay thì lấy thêm con có còn lại .

''Quay về đó có thể kí ức sẻ có chút thay đổi , cô nương đến Đông Hải tìm ta ko ?'' Bán Long Ngư hỏi .

''Tất nhiên , ta sẻ đến chứ sao ? Có bằng hữu như ngươi ta thấy vui lắm '' Mộc Tuyết Ly ko ngần ngại vỗ vai hắn mấy cái nhìn như huynh đệ tình thâm lắm vậy .

Bên trong cấm địa , một bóng đen đứng đó nhìn hai người một lúc rồi biến mất ,

lúc này một con rắn khổng lồ bò đến gần hai người mà ko ai hay biết gì , nó ngốc cao đầu nhìn Bán Long Ngư và Mộc Tuyết Ly , chớp đôi mắt to mà nhìn mãi ...

Mộc Tuyết Ly cảm giác lạnh sống lưng như ai đang nhìn thì quay đầu lên nhìn , cô hốt hoảng nhưng làm như ko cơ gì chỉ nhỏ giọng nói với Bán Long Ngư '' chổ ngươi có thú nuôi nào là rắn lớn ko ?'' .

''Ko có , ta chưa từng thấy con rắn nào lớn cả , lươn thì có '' Bán Long Ngư nói thì nhìn thấy cô đổ mồ hôi , mắt thì liếc hắn ra hiệu cho hắn nhìn ra phía sau .

Từ sau lưng họ , một bàn tay trắng nõn cặp cổ hai người rồi đưa cái đầu song song nhìn hai người , Bán Long Ngư cứng đờ , Mộc Tuyết Ly người mềm nhủn mà ko dám thở mạnh .

''Hai người các ngươi là tình nhân trốn tránh phụ mẫu sao ?'' Giọng điệu nhẹ nhàn yểu điệu hỏi hai người

''Đương nhiên ko phải rồi , ta là tỷ tỷ của hắn '' Mộc Tuyết Ly nói nhỏ .

''Ngươi thơm lắm , 4 ngàn năm nay ta chưa từng ăn bất cứ thứ gì thơm như ngươi ? Ta ăn ngươi nhé '' hắn nói với Mộc Tuyết Ly .

''Ta hôm qua giờ chưa tắm đâu , người cũng ko thơm , với lại ta cũng ko phải đường tăng cô nương ăn ta làm gì ?'' Mộc Tuyết Ly bị cô nương ta hửi mà lạnh người .

''Để cô nương ấy đi , ta để ngài ăn thịt ta '' Bán Long Ngư nói với giọng chân thành .

''Ngươi ko thơm , tu vi cũng thấp nữa '' Nữ nhân hửi hắn rồi lắc đầu chê ...

''Nướng lên thì sao ? Chắt sẻ thơm mà '' Bán Long Ngư chưa chết tâm nói ..

''Nhưng ta thích nuốt trọn , cảm giác xiết con mồi tới khi xương vang lên những tiếng gãy vụn , ta đợi cho con mồi mềm nhũng rồi mới nuốt trọn , cảm giác đó suốt mấy ngàn năm qua ta chưa từng nếm lại '' nữ nhân giọng yểu điệu nhưng nguy hiểm nói .

Mộc Tuyết Ly linh lực hồi chưa nhiều nếu chạy chắt gì chạy thoát , mà cô cảm nhận nữ nhân này rất đáng sợ , cô ko chạy nổi đừng nói đánh lại ả ta .

''Trên người ngươi có mùi của Dạ Du Thần , người là gì của hắn ?'' Nữ nhân hỏi .

''Ta tên Mộc Tuyết Ly , hắn tên Bán Long Ngư ta ko quen ai tên Dạ Du thần hết '' Mộc Tuyết Ly nhanh trí trả lời làm Bán Long Ngư ko hiểu sao cô ko nhận mình là người quen của Dạ Du Thần .

''Ể ! Trên người ngươi có mùi của hắn , ta với hắn tình như thủ túc , biết đâu có thể tha cho ngươi '' nữ nhân nói xong thì dùng cữ chỉ yểu điệu mà chạm vào cô ..

''Ta mấy hôm trước bị hắn bắt , may mắn được Bán Long Ngư giải cứu nên mới thoát , ta ko quen ai tên Dạ Du Thần cả '' Mộc Tuyết Ly thà chết ko nhận quen Trương Du Phong . Vì cô cũng có lí do , thứ nhất cô nghĩ nữ nhân này và Trương Du Phong có thể là kẻ thù của nhau vì cô ta nói 4 ngàn năm chưa ăn thịt ai thơm như cô , mà theo như Bán Long Ngư nói thì 3 ngàn năm trước Dạ Du Thần đã có mặt rồi .

Thứ 2 nếu như hai người này là tình nhân thì cô càng ko nên nhận quen hắn ta vì cô sẻ thành cái gai trong mắt của nữ nhân này , tốt nhất ko quen cho khỏi phải suy nghĩ .

''Vậy sao ? Hắn ta qua mấy ngàn năm trở nên biến chất vậy rồi sao ? Mà hắn bắt ngươi để làm gì ?'' Nữ nhân hỏi .

Lúc này Mộc Tuyết Ly mới dùng dò xét để nhìn thì biết nữ nhân này là một con rồng nhưng ko có sừng , gọi là Bạch Lưu Ly , tuổi thọ đã hơn 4 ngàn năm rồi , nhìn như con rắn nhưng lại là giống rồng lạ .

''Ta bị hắn bắt để ăn thịt , nhưng ta trốn mất rồi nên ko sao ?'' Mộc Tuyết Ly cười hì hì nói .

''Hắn muốn ăn thịt ngươi sao ? Vậy xem ra ngươi rất ngon miệng , ta sẻ ăn ngươi trước hắn vậy ?''. Bạch Lưu Ly nói rồi muốn ăn cô ..

''Ý ý ..... ý ta ko phải ăn kiểu đó '' Mộc Tuyết Ly xô Bạch Lưu Ly ra thì phát hiện Nữ nhân này ngực phẳng lì , cơ ngực rất chắt chắn ko như nữ nhân ...''ngươi là nam nhân hả ?'' Cô hỏi hắn .

'' ta là nam nhân hay nữ nhân quan trọng gì chứ ? Ta chính là Hải Vương đời đầu của Thuỷ Cung , Bạch Lưu Ly '' hắn vừa dứt lời Bán Long Ngư liền quỳ xuống cúi đầu sát đất ..

''Bán Long Ngư xin quỳ bái Hải Vương Thần '' .

Bạch Lưu Ly tóc xoã dại xuống tận mông , gương mặt như nữ nhân , giọng nói lại ma mị nên hai người mới nhầm lẫn là nữ nhân , hắn là nam nhân chính hiệu nhưng 3 ngàn năm trước đánh nhau với Dạ Du cuối cùng đuối sức mà ngủ ở Cấm địa , nay Dạ Du đã hợp nhất cũng trùng hợp hắn đã lấy lại chân thân nên tỉnh ngủ ..

''Ngươi là con cháu Thuỷ Tộc ta đã biết nên ko trách gì ngươi nhưng nữ nhân này ko phải con dân thuỷ tộc ta , ta ko thể ko giết ''

Bạch Lưu Ly yểu điệu nói , hắn dùng ngón tay nâng cằm Mộc Tuyết Ly lên rồi đưa đôi mắt hoa đào mà nhìn cô rồi nhẹ giọng nói '' ngươi xinh đẹp đến nổi ta nhìn còn ganh tỵ , nhan sắc này làm Dạ Du điên đảo sao ? Hắn vậy mà muốn dùng vũ lực cưỡng đoạt ngươi hả ?'' .

Mộc Tuyết Ly chớp đôi mắt đẹp lắc đầu lia lịa , sau khi nảy cô nói đơn giản mà sao qua miệng tên này cứ ghê ghê sao á , truyện này Trương Du Phong mà biết hắn sẻ tự tay giết cô nhanh gọn thôi ...

''Ngươi nói vậy mà '' Bạch Lưu Ly nhìn cô rồi hỏi .

''Cô nương ấy nói thế nào ?'' .

Từ trên không trung Trương Du Phong xuất hiện , hào quang chiếu rọi làm Mộc Tuyết Ly lo sợ mà nhìn hắn .....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro