Lời Hứa của Chúng ta .

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhan Như Ngọc thấy muội muội nói chuyện thân thiết với Mộc Tuyết Ly thì mày đẹp khẻ chau , ánh mắt ko vừa ý liền nhẹ giọng '' Hoa Nhi muội lần này quay về Nhan Thành là có chuyện gì ko ?'' .

Nhan Như Hoa cuối đầu nói '' sư tôn đã quay về nên cho phép muội về thăm phụ mẫu '' .

Mộc Tuyết Ly liếc nhìn Trương Du Phong liền biểu môi [ thương đồ nhi đến vậy , còn ta thì lại bị hắn trông chừng ]

lúc này Nhan Như Ngọc nhếch môi nói '' 12 năm hắn biến mất chỉ có mình muội trong chừng Vân Du Cung , nay vừa trở lại liền muốn muội rời đi sao ?'' .

Mộc Tuyết Ly nghe ra lời nói hắn có gì đó gay gắt liền nói '' Nhan Thánh Nhân bất bình chuyện gì sao ? Dạ Du Thần  có thù oán gì với ngài à '' cô nói rồi liếc hắn .

''Trương Du Phong 300 năm trước đã từng làm chuyện hắn ko nên làm với ta , ta sao có thể quên được lần đó chứ '' Nhan Như Ngọc nói rồi ánh mắt đâm chiêu làm Mộc Tuyết Ly nghĩ hai người có gian tình .

[ko lẻ hai người này là thứ tình cảm kia sao ?] cô tự nghĩ rồi liếc nhìn hai người , Trương Du Phong gương mặt tối sầm khi đọc được suy nghĩ của cô ,

lúc này bên ngoài có một tiểu đồng hớt hãi đi vào cuối đầu nói '' Bẩm sư tôn bên ngoài Tuyệt Địa bổng xuất hiện một dị tượng , chướng khí ngập trời đệ tử liền về báo lại với người ạ ''

''Chướng Khí '' Nhan Như Ngọc khẻ chau mày nói ,

''Vâng ! Đệ tử thử thăm dò thì phát hiện có kết giới '' Tiểu đồng này là đồ đệ nhỏ nhất của Nhan Như Ngọc tên Linh Tiêu nhìn hắn vậy thôi chứ đã 80 tuổi rồi nhưng do bước vào cảnh giới Tiên Nhân khá sớm nên nhìn hắn như 17 tuổi .

''Vi sư biết rồi , con lui ra đi ''Nhan Như Ngọc nói xong thì Linh Tiêu cuối đầu rời đi .

Nhan Như Ngọc liếc nhìn Mộc Tuyết Ly liền mĩm cười nói '' Mộc Thánh Nhân có thể điều tra thử xem ai đang làm loạn ở Tuyệt Địa thay ta được ko ?''.

''Không được !!!'' Mộc Tuyết Ly đưa tay hình chữ X ngang ngực rồi nói với giọng cô tuyệt đối ko làm ,

''Hửm ! Tại sao ? Hay Mộc Thánh Nhân vẫn còn muốn ta giam lỏng ở Nhan Thành '' Nhan Như Ngọc lạnh lùng nói .

Mộc Tuyết Ly mặt giựt giựt vì thái độ của hắn , nhưng cô thật thực ko muốn đi chút nào '' ngài nghĩ ta sẻ thật lòng giúp ngài sao ? Ngài ko sợ ta bỏ đi hả ?'' Cô hỏi hắn với ánh mắt thăm dò .

''Ko sợ ! Chỉ cần Mộc Thánh Nhân chịu đi ta có thể nghĩ đến chuyện để người rời khỏi Nhan Thành ''

''Vậy Ta đi cùng với hắn '' Mộc Tuyết Ly nắm tay Trương Du Phong rồi vui vẻ nói . Vì cô biết khó lòng mà ko nhận lời lắm , chờ khi ra khỏi đây tìm hiểu về chuyện kết giới cô có thể chạy luôn ko quay lại nữa .

''Được ! Chỉ cần biết kết quả ko cần quan tâm tiểu tiết , hai vị mời khởi hành ngay '' Nhan Như Ngọc lạnh nhạt nói .

Mộc tuyết Ly ko nói gì liền nắm tay kéo Trương Du Phong rời khỏi đó , khi hai người đi khỏi Nhan Như Hoa nhẹ giọng nói

'' Ca ca huynh thấy Mộc Thánh Nhân thế nào ?'' .

Nhan Như Ngọc đi tới cạnh cô rồi nhẹ giọng nói '' đừng nghĩ nhiều , muội chính là duy nhất , Mộc Tuyết Ly dù có là Thánh Nhân vẫn ko đáng yêu như muội '' hắn nói rồi xoa đầu cô .

''Huynh nói chuyện gì vậy ? Muội thấy từ khi gặp nhau ở Trấn Thanh Phong Mộc Tuyết Ly đã thay đổi rất nhiều , với tính cách trước đây muội ấy sẻ ko tỏ vẻ nhún nhườn huynh vậy đâu ?''

Lời Nhan Như Hoa nói cũng chính là điều mà Nhan Như Ngọc nghĩ tới , Mộc Tuyết Ly cơ địa âm hàn tính tình lạnh như băng vạn năm , từ khi Trương Du Phong biến mất năm cô 10 tuổi thì tính thình tàn ác , lãnh đạm vô tình . Đừng nói là đánh nhau có sức đầu mẻ trán cô cũng ko ngán ai , nay sao lại nhún nhườn như vậy ?.

''Chuyện này sau này hãy nói , tới đây đánh cờ cùng ca ca '' Nhan Như Ngọc nói xong thì phẩy tay , một bàn cờ hiện ra . Hai người ngồi xuống đánh cờ .

....

Mộc Tuyết Ly cùng Trương Du Phong đi tới Tuyệt Địa đến nơi thì phát hiện quả thật có một kết giới bao phủ nơi này '' Du Phong huynh thấy thế nào ?'' Cô nhẹ giọng hỏi .

''Tuyệt Địa là đường vào Nhan Thành nay tự nhiên có kết giới , ta nghĩ chuyện ko đơn giản '' Trương Du Phong nói xong thì phẩy tay , kết giới như có đàn hồi và độ co giản nhất định , nó nẩy ngược trở lại làm Trương  Du Phong trong 1 phút ngắn ngủi đã nhìn thấy trước được tương lai gì đó liền nói '' Mộng Cảnh kết giới  ''.

Mộc Tuyết Ly chỉ cảm thấy bất ngờ vì Trương Du Phong cũng ko làm cho kết giới bị chút xíu trầy xướt gì được nước cô liền cười tươi nói '' Du Phong thần huynh lợi hại như vậy sao lại ko phá được kết giới này vậy ? Chức vị của huynh chắt vài năm sau sẻ có người thay thế quá '' cô nói xong thì muốn phá kết giới .

Trương Du Phong nắm tay cô lại rồi nói khẻ '' đừng phá , ko tốt lành gì đâu , quay về chúng ta bàn lại kế sách '' hắn nói nhưng mắt ko nhìn cô ,

Mộc Tuyết Ly nhếch môi nói '' huynh về đi , ta phá cho '' cô nói còn nhìn hắn với vẻ mặt đắt ý [ hưm ! Huynh ko làm được thì sẻ xấu hổ lắm , để ta phá nó rồi tới đó huynh phải phục ta thôi ] cô nghĩ vậy liền bỏ tay mình ra khỏi tay hắn rồi bắt ấn nói '' Phá Bỏ '' .

''Đừng !!! '' Trương Du Phong chỉ kịp nói lớn một tiếng rồi cả cô và hắn chìm vào trong màn sương màu hồng phấn , cả hai người bị cuốn vào Mộng Cảnh của Mộng Thần .....

Mộc Tuyết Ly tỉnh lại với cái đầu hơi đau và hình như đang được ai đó ôm lấy , cô từ từ ngồi dậy . Lúc này mới nhìn thấy Trương Du Phong đang ôm lấy cô , '' Du Phong chúng ta ở đâu vậy ?'' Cô hỏi với cái đầu đang đau ê ẩm .

''Hiện tại chúng ta bước vào Mộng Cảnh , còn cụ thể ở thời đại nào thì vẫn chưa biết được '' hắn nhẹ giọng trả lời .

''Mộng Cảnh gì chứ ? Tức là nói chúng ta bước vào cõi mộng sao ? Nếu ko ra được là kẹt lại vĩnh viễn hả ?'' Cô mở to mắt mà hỏi .

Hắn nhẹ nhàn gật đầu , Mộc Tuyết Ly lại mĩm cười nói '' Tưởng gì chứ thoát khỏi đây dể mà '' cô nói xong lại đưa tay kên kết ấn rồi nói '' tỉnh lại'' . Mọi thứ vẫn vậy ko thay đổi , hai người vẫn ngồi sát bên nhau ko có tỉnh như cô nghĩ ''Linh Ngôn của ta ko linh nghiệm rồi sao ?'' Cô lo lắng hỏi .

''Linh Ngôn của A Ly là dựa vào Du Phong Quyết làm nền tảng rồi dùng Linh lực và Ý niệm của Thánh Nhân mà tạo thành , giúp cho người sử dụng nó biến điều ko thể thành có thể , hiện tại chúng ta ko phải đang ngủ mà chúng ta bị kéo cả thân thể vào Mộng Cảnh  cho nên Linh Ngôn của Nàng sẻ ko thể Linh Nghiệm khi bước vào kết giới của địch , muốn ra khỏi phải hạ được người bày trận '' Trương Du Phong giải thích .

''Vậy sao ? Tại sao từ đầu huynh ko nói với ta chứ ?'' Cô giọng yểu xìu nói khẻ .

Trương Du Phong chau mày ko nói gì vì hắn chưa kịp nói cô đã nhanh tay nhanh chân làm hết mọi chuyện rồi còn gì nữa .

Mộc Tuyết Ly lúc này thấy lạ ko hiểu tại sao hai người vẫn cứ sát vào nhau thì ngại ngùng nói '' Ta tỉnh rồi huynh ko cần ôm ta mãi vậy đâu '' ,

''Ko phải ta muốn vậy nhưng hiện tại ta và A Ly đang bị bao vây bở Mộng Cảnh , đây là Chính Khí đạo ta tạo thành vòng tròn đủ chổ cho hai chúng ta tránh nạn ''

Cô lúc này mở to đôi mắt đẹp chớp chớp rồi mĩm cười nói '' huynh là thần mà cái vòng này có phải huynh tạo ra hơi bé ko ? Hai người ngồi sát nhau quá đi , ta thì ko ngại nhưng huynh dù gì vẫn là thần mà , động chạm vậy có làm mất đi vẻ uy nghiêm của huynh ko ?'' .

''Tâm ta như nhật nguyệt cần gì nghĩ nhiều '' Trương Du Phong nhẹ giọng nói ánh mắt lại ko nhìn cô .

Mộc Tuyết Ly lúc này tự nhiên nổi máu muốn chọc ghẹo hắn thì liền nhẹ nhàn vòng tay ôm cổ hắn , ánh ma mị mà nhìn hắn '' Tâm Huynh là Nhật Nguyệt nhưng tâm ta ko được vậy đâu ? Du Phong huynh nghĩ ta sẻ làm gì huynh ?'' . Cô thực sự nữa muốn trêu đùa nữa nổi máu dê , trong hoàn cảnh này cô nam quả nữ thì phải tranh thủ hôn hắn một cái cô mới vừa lòng .

Nghĩ là làm Mộc Tuyết Ly nhẹ nhàn đưa đôi môi anh đào của mình lên muốn hôn hắn  lúc này cô nhìn vào mắt của Trương Du Phong thì hơi bất ngờ ....chưa kịp hôn thì bổng đâu cô bị kéo văng đi , không gian dị biến khiến hai người bị tách ra .

Mộc Tuyết Ly xuất hiện trên một cái trụ cao , cô bị trói lại và bên dưới là một đống củi chất xung quanh , cô sắp bị hoả thiêu rồi ....

''Chuyện gì vậy ?'' Cô tự hỏi mình vì bên dưới cả đống người đang hò hét chữi rủa cô . Mộc Tuyết Ly đúng là ác nữ đi tới đâu cũng bị chữi mắng thậm tệ , cô thầm ai oán mà nhìn trời , từ ngày cô đến cổ đại này chưa bao giờ mà ko bị chữi rủa với ánh mắt kì thị cô .

''Nữ nhân xấu xa , thiêu chết yêu nữ đi , dám có ý nghĩ không đoan chính với Dạ Du Thần sao ?'' .

Mộc Tuyết Ly nghe họ nói vậy thì lắc đầu thở dài , nam nhân Trương Du Phong này cô ko đụng tới được rồi, mới muốn hôn một cái mà bị hoả thiêu luôn sao ? .

''Các ngươi nói nhăn nói cuội gì vậy ? Thả ta ra '' Mộc Tuyết Ly dứt lời thì gồng linh lực , dây trói đứt , cô đáp xuống sàn gổ chất đầy củi làm mọi người giật mình lùi lại .

''Sao hả ? Muốn thiêu ta , ta dể chết đến vậy hả ?'' Cô nói rồi đứng đó chống hông nhìn mọi người xong còn mĩm cười rất đắc ý  .

''Dạ Du Thần truyền ý , ko được làm hại Mộc Tuyết Ly '' một sứ giả bay tới nói lớn , trên tay hắn cầm một cuốn trục .

''Ko được ! Dạ Du Thần bị yêu nữ mê hoặc , sao có thể để cho yêu nữ hoành hành , hôm nay quyết tâm hoả thiêu yêu nữ .''

Mộc Tuyết Ly nhìn thấy sứ giả đến báo đó lại là Mộc Đức thiếu niên , mà hình như hắn cũng ko được mọi người tôn trọng , vì có ai coi hắn ra gì đâu .

Mộc Đức tức giận nhưng chẳng làm được gì lúc này Mộc Tuyết Ly nói với hắn '' ngươi quay về đi , ta tự mình thoát được '' .

Mộc Đức nhìn cô rồi khẻ gật đầu , hắn bay đi .

Mộc Tuyết Ly nhìn xuống bên dưới rồi lớn tiếng nói ''Giỏi lên đây '' cô ko những làm họ giận thôi mà còn  thách thức họ nữa ,

''Ném chết yêu nữ , thiêu sống ả ta '' một người nói lớn .

từ dưới ném một ngọn đuốc lên , Mộc Tuyết Ly thổi một hơi lạnh thấu xương làm tắt đuốc , tên đó bị đóng băng luôn . Thấy đám đông đang đùng đùng nổi giận Mộc Tuyết Ly cười tươi nói :

''Các ngươi cứ ở đây chơi đi , bổn cô nương đi đây " Cô nói xong nhún chân bay vèo đi .. Để  lại đám người la làng la xóm vì ko bắt được cô .

''Sao mới tính hôn hắn lại bị treo lên dàn hoả thiêu rồi vậy ? Còn Dạ Du Thần đâu mất rồi , mình phải đi tìm hiểu mới được ''  Nghĩ là làm cô liền bay tới nơi cao nhất của khu này , nhìn tổng quan Mộc Tuyết Ly cảm nhân nơi này còn xa xưa hơn Vân Du 3 ngàn năm trước mà cô quay về nữa , lúc này cô thấy một hang đá , trên đó khắc chữ , Điện Thần Dạ Du .

Mộc Tuyết Ly xà xuống rồi khoan thai đi vào , bên trong điện một nam nhân đang ngồi tóc dài phệt đất , bạch y gọn gàng .

''A Ly thoát khỏi họ rồi sao ?'' Nam nhân quay lại , gương mặt của Trương Du phong thiếu niên mà cô nhìn thấy ở Nhan Thành đôi mắt nhìn ko có hồn  hình như bị mù làm cô thấy rất quen , giống ánh mắt hắn nhìn cô lúc mở chính khí đạo,  lúc hai người sát cạnh nhau mắt hắn cũng như hiện tại , thấy hắn như vậy  tự nhiên trái tim Mộc Tuyết Ly muốn vở ra , cô thấy đau lòng .

''Dạ Du Thần '' Cô nhẹ giọng gọi .

''A Ly , lần nào bị bắt cũng thoát khỏi , nhưng họ vẫn cứ thích bắt nàng .'' Dạ Du Thần nói với cô bằng giọng rất hâm mộ .

Mộc Tuyết Ly ko biết giải thích sao cho phải nhưng cô cũng nên nói gì đó chứ nhỉ , ko lẻ cứ im hoài nên cô hỏi '' Mắt của ngài .....?''.

''Mắt ta đã bị mù hẳng từ sao lần tế thế đó , nhưng ko sao cả chỉ cần dân chúng  có thể bình an là được rồi '' Dạ Du Thần đưa tay sờ mắt mình rồi mĩm cười nói tiếp '' có nàng làm đôi mắt cho ta là được rồi '' .

Mộc Tuyết Ly thấy hắn đưa tay ra muốn nắm lấy tay mình thì hơi chần chừ . Bỗng thời gian dừng lại , Trương Du Phong xuất hiện nắm lấy tay cô kéo cô rời khỏi giấc mộng đó . Hai người bay vèo đi ....

''Chuyện này là thế nào vậy ? Ta ko hiểu gì hết '' Cô khó hiểu nhìn hắn .

''Đây là Mộng Cảnh của ta , A Ly đừng bận tâm '' Trương Du Phong nói .

Hai người lúc này đứng trên một ngọn núi cao chót vót , hắn chắp tay sau mông mà ko nhìn thẳng vào mắt cô .

''Mộng cảnh của huynh , Du Phong ta khi đó thấy huynh bị mù tự nhiên trái tim ta đau quá , huynh có thể nói rỏ hơn cho ta hiểu được ko ?'' Mộc Tuyết Ly chân thành nói .

''Đừng nghĩ nhiều , chúng ta đang trong kết giới của địch nên chuyện mà nàng thấy đó đã xảy ra rồi , điều quan trọng là ta tuyệt đối ko để hắn kéo nàng đi nữa '' Trương Du Phong nói xong nắm lấy tay cô .

''Sao huynh quan tâm ta đến vậy ? Bảo vệ ta đến vậy lại dấu diếm ta mọi chuyện , Du Phong ta có xứng để huynh che chở không ?'' Cô nhỏ giọng hỏi hắn .

''Đời này Trương Du Phong ta chỉ bảo vệ một mình Mộc Tuyết Ly mà thôi , ko thay đổi '' Trương Du Phong nói xong thì bắt đầu phá trận Mộng Cảnh này .

''Vạn Vật Vô Vi , Vô Hình Thắng Hữu Hình , Phá !!!!'' Hắn lớn giọng nói .

Mộng cảnh bị phá , hai người hiện tại đứng ở Tuyệt Địa Đạo ....

Mộc Tuyết Ly gương mặt còn chưa kịp hoàn hồn , vì điều cô nhìn thấy trong Mộng cảnh đó '' Du Phong chuyện này là sao vậy ? Huynh ko có gì nói với ta hả ?'' Cô thấy hắn cứ im lặng nên cô nói .

''Chuyện này ta nghĩ nàng đừng quá để tâm , hiện tại nàng đã bị Ma Cung để mắt , ta cần tìm cách bảo hộ nàng chu toàn '' Trương Du Phong nói xong thì nắm tay cô muốn kéo cô đi khỏi đó .

''Ta ko đi , huynh ko nói rỏ ta ko đi theo huynh đâu ? '' . Mộc Tuyết Ly cuối mắt nói .

''A Ly nàng mới bị Mộng Cảnh thao túng đã ko còn biết đâu là thật và giả rồi sao ? Nếu chuyện cần nói ta đương nhiên sẻ nói với nàng , theo ta '' Trương Du Phong nắm tay cô kéo đi .

''Buông ta ra ! Ta ko muốn mình phải ở bên cạnh một nam nhân cứ hay dấu diếm ta , chúng ta đường ai nấy đi từ nay đừng gặp lại nhau nữa '' Mộc Tuyết Ly tuyệt tình nói .

''A Ly nàng sao lại nói lời tuyệt tình đến vậy ? Ta lúc nào cũng chỉ muốn tốt cho nàng '' Trương Du Phong nhẹ giọng nói .

''Muốn tốt cho ta , vậy ta hỏi huynh từ đầu huynh có lời nào thật lòng chưa ? Từ đầu huynh có thật lòng muốn ta bên cạnh ko ? Huynh chỉ sợ ta sẻ theo phe khác tới đó Vân Du này sẻ gặp bất lợi , Huynh từ đầu chỉ là quan tâm Vân Du Quốc này của huynh thôi , Mộc Tuyết Ly ta là gì mà được một vị thần như huynh để mắt tới chứ ?'' Cô lời nói càng thêm đau khổ hơn .

''Vậy được ! Nàng theo ta về Nhan Thành rồi tới đó để nàng rời đi '' Trương Du Phong nói rồi muốn nắm tay cô .

''Ko cần ! Ta sẻ đi con đường ta chọn , hoạn nạn hay có bất cứ chuyện gì ta tự mình gánh lấy '' cô nói rồi quay lưng đi về phía Bắc Dương .

Trương Du Phong đứng yên đó nhìn theo bóng cô , lúc cô đi khuất một bóng đen xuất hiện .

Mộc Tuyết Ly lúc này đi hoài nhưng ko thể rời khỏi Tuyệt Địa đạo , cô trong lòng bắt đầu lo lắng vì hiện tại thật giả khó phân biệt được lắm .

''Nếu như Linh Ngôn của ta biến điều ta nói thành sự thật hoặc biến ý niệm của ta thành sự thật rất có thể ta sẻ thoát khỏi đây '' cô nhỏ giọng nói rồi bắt đầu suy nghĩ .
[nếu như Mộng Thần vẫn còn đang bao bộc kết giới và ta vẫn nằm trong tầm kiểm soát của hắn , vậy rất có thể Trương Du Phong là giả cũng ko chừng , nếu như vậy thì ta cần gở từng bước một , ta nên tìm cho ra đâu mới là Trương Du Phong thật , khi nảy mình và hắn cãi nhau lúc hắn  nắm tay mình tự nhiên trong lòng mình lại có cảm giác rất xa lạ ].

Mộc Tuyết Ly nghĩ vậy thì nhún mũi chân bay đi , lúc này cô với đầu óc của hiện đại mà nghi ngờ mọi thứ cô nhìn thấy vì với kinh nghiệm xem phim nhiều quá mà cô mới suy nghĩ nhiều vậy .

[tốt nhất mình rời xa Trương Du Phong là sẻ ko có chuyện gì xảy ra với mình nữa đâu ,cô nghĩ vậy thì cứ bay loạn xạ lên , lúc này cô nhìn thấy Thiếu Dạ Du Thần mà cô gặp khi trước đang đánh nhau với hắc y nhân , Mộc Tuyết Ly nấp 1 bên xem tình hình .

''Trương Du Phong ngươi mắt đã ko còn nay cũng xem như ta rửa được chút giận trong lòng '' giọng Mộng Thần cất lên ..

''ngươi lúc nào cũng nghĩ đủ cách hại người , đôi mắt ta có hay ko đâu quan trọng nữa '' Trương Du Phong nói xong thì bắt đầu động thủ , hắn dùng Vạn Vật Vô Vi Vô Hình thắng Hữu Hình để tạo ra một loạt kiếm khí , đánh về phía Mộng Thần .

'' Trương Du Phong , ngươi định đánh ta với mớ kiếm khí đạo đó của ngươi hả ?'' Mộng Thần nói rồi đưa tay lên bắt ấn '' Mộng Thực Thần '' từ sau lưng hắn xuất hiện một thực thể mà đó là gọi là ác mộng , nó xuất hiện muốn nuốt Trương Du Phong .

''Thiên Biến Vạn Hoá '' Trương Du Phong tạo ra vô vàn kiếm khí hướng Mộng Thần để tấn công hắn . Hai bên đánh nhau dữ dội .

Mộc Tuyết Ly đứng quan sát liền muốn bỏ đi '' mình trốn đi lúc này là tốt nhất , Trương Du Phong sẻ ko bắt mình được , còn Mộng Thần cũng chẳng rảnh để nhốt mình trong Mộng Cảnh '' cô nói vậy rồi muốn quay lưng đi .

Nhưng trong lòng khó chịu vì ko muốn bỏ lại Trương Du Phong một mình '' mình hứa bên hắn 3 năm rồi mà , nay sao có thể bỏ đi khi hắn bị vây khốn chứ ?'' Cô nói vậy rồi đứng xem tiếp chứ cũng ko muốn xuất hiện giúp đở vì cô sợ mình ra làm gánh nặng cho Trương Du Phong mà thôi .

Hai vị thần đánh nhau long trời lở đất , lúc này hai bên chưa ai lép vế thì bổng đâu một bóng đen xuất hiện , cục diện thay đổi khi hắc y kia là tiếp viện của Mộng Thần .

''Trương Du Phong đừng nghĩ ta ỷ đông hiếp yếu , chẳng mấy khi co cơ hội ngươi yếu thế này nên ta phải tranh thủ '' Mộng Thần mĩm cười nham hiểm nói .

''Vậy sao ?'' Trương Du Phong gương mặt thiếu niên lãnh đạm ko lộ rỏ vui buồn hắn vẫn đang dùng phép thuật để tấng công Mộng Thần và giờ thêm hắc y kia nữa ,

Trương Du Phong có kiếm Vân Du còn Trương Dạ Du có kiếm diệt Thần , nay hai linh hồn đã hợp thể thì hai thánh kiếm ấy điều có thể xuất thế cùng 1 lần .

''Diệt Thần kiếm '' Hắc Y nhân nói xong nhảy lên tránh né kiếm khí nó quét ra ...

Mộc Tuyết Ly nhìn thấy thì ko hiểu sao Vạn Vật Vô Vi của Trương Du Phong có thể tuỳ cơ ứng biến mọi thứ sao ko biến Diệt Thần kiếm thành nhiều ra để tấn công hai vị thần kia chứ ?.

Kiếm Diệt thần cũng như tên của nó , nó có thể gây sát thương lên các vị thần nhưng Trương Du Phong chỉ có một mình mà đánh với Mộng Thần đã ngang sức nay xuất hiện thêm Hắc Y kia ,tình thế có chút bất lợi .

Mộc Tuyết Ly dùng dò xét thì biết Hắc Y nhân kia chính là Quỷ Ảnh Ma Vương , mà cô ko biết Trương Du Phong có biết ko nữa  .

Lúc này Trương Du Phong dùng phép thuật điều khiển Kiếm Diệt Thần tấn công Mộng thần còn bản thân đang dùng Vân Du Kiếm để đánh trả Hắc Y nhân .

Mộng Thần tránh kiếm rồi mĩm cười nói '' Ngươi định dùng thanh kiếm già đó diệt ta sao ? Nực cười '' .

Lúc này Mộc Tuyết Ly từ đâu nhảy lên tham gia vào cuộc chiến , cô đứng sau lưng Trương Du Phong rồi nói '' Nhân Bản lên Vô Lượng Vô Biên Kiếm '' lúc này Linh Ngôn phát huy tác dụng mãnh liệt , Từ một thanh Kiếm Diệt Thần thì nó nhân lên thành hàng ngàn cây và tấn công Hắc Y nhân và Mộng Thần ,

''A Ly '' Trương Du Phong khẻ gọi tên cô .

''Hắc Y Nhân đó là Quỷ Ảnh Ma Vương '' cô đứng sau lưng hắn rồi nói .

Trương Du Phong mày kiếm khẻ chau , hắn cảm thấy khí tức này rất quen thuộc nhưng ko ngờ lại là Ma Vương , bên kia Mộng Thần và Hắc Y Nhân thấy Mộc Tuyết Ly thì hai người nhìn nhau ,sau khi đở hết được Vô Lượng Kiếm Diệt Thần của Mộc Tuyết Ly thì Hắc Y biến mất .

''Hắn chạy rồi '' Cô nói xong muốn đuổi theo .

''Đừng '' Trương Du Phong nắm lấy tay cô kéo lại , hắn sợ cô gặp nguy hiểm nên ko để cô đi .

''Mộc tuyết Ly ngươi sao lại cứu hắn , khi nảy còn lớn tiếng nói đường ai nấy đi mà '' Mộng Thần nói lớn .

''Ngươi biến thành huynh ấy tưởng ta ko biết sao ? Ngươi nghĩ ta ngốc thật phải ko ?'' Mộc Tuyết Ly cũng lớn tiếng nói .

Mộng Thần im lặng ko nói gì , mánh khoé bị cô nhìn ra thì hơi ngại , dù gì cũng là Thần ai lại làm chuyện vậy được '' ngươi nói năng hồ đồ ta biến thành hắn khi nào ?''

''Vậy sao ? Ngươi dám làm ko dám nhận ta đành chịu , nhưng ta nói ngươi biết Trương Du Phong và ta có bí mật ko ai biết hết ngươi biến thành huynh ấy ta vừa nhìn đã nhận ra '' Mộc Tuyết Ly nói xong thì Trương Du Phong đưa tay che miệng mĩm cười , còn Mộng Thần mặt thì méo đi vì xấu hổ .

''Coi như ta thua ngươi vậy , Trương Du Phong chuyện của chúng ta chưa xong đâu '' Mộng Thần nói xong biến mất ,

Lúc này hai người mới thực sự đứng trên Tuyệt Địa đạo ...

Trương Du Phong quay mắt nhìn cô rồi nói '' Nàng nhận ra ta được là vì sao ?'' .

Nghe hắn nói Mộc Tuyết Ly lắc đầu nói '' đâu có , huynh sao hỏi vậy ? Ta đoán mò thôi '' cô nói rồi muốn đi .

Hắn đưa tay kéo cô lại rồi hai người bốn mắt nhìn nhau , Trương Du Phong vẫn là là bộ dáng thiếu niên tự nhiên lúc này hắn quay mặt đi ko nhìn cô , lát sau thấy hắn có vẻ gì đó ko ổn lắm nhưng vẫn làm như mọi chuyện bình thường .

''A Ly trước nàng nói muốn về Vô Vọng cốc ko muốn bên cạnh ta nữa , lúc đó ta cứ khư khư ép nàng phải bên ta , nay ta đã hiểu ra một số chuyện '' hắn nói nhưng vẫn ko nhìn cô .

Mộc Tuyết Ly đứng đó nghe hắn nói , cô ko nói gì cả lúc này Trương Du Phong quay đi tay chắp sau mông hắn lạnh giọng nói '' A Ly nàng đi đi , từ nay ta ko ép buộc nàng ở bên ta nữa '' hắn nói xong Mộc Tuyết Ly chết lặng .

Hai người điều đứng im lặng mà suy nghĩ , Mộc Tuyết Ly ko ngờ hắn lại đuổi mình , còn Trương Du Phong thì bắt buộc phải để cô rời xa hắn , hắn có nổi khổ khó nói nên lời .

''Huynh là Thần , huynh nói sao thì như thế ấy vậy ?'' Mộc Tuyết Ly khó khăn buông lời cô thấy hắn vẫn im lặng cô lại nói '' Du Phong bảo trọng '' cô nói xong quay lưng đi ......

Mộc Tuyết Ly vừa đi khỏi đó , Trương Du Phong khuỵ xuống ói máu , hắn dùng kiếm Diệt thần để đánh nhau với Mộng Thần và Hắc Y mà Mộc Tuyết Ly nói là Quỷ Ảnh , khiến hắn bị thương rất nặng , mắt cũng đã bị mù khi vào mộng cảnh , hắn đã bị Mộng Thần thao túng quay về Vân Du hơn 4 ngàn năm trước lúc này hắn là Tiểu Dạ  Du .

Nay hắn đành để Mộc Tuyết Ly rời khỏi để hắn có thể an tâm trị thương rồi sẻ tìm cách làm cho mắt sáng lại , nếu để cô bên cạnh hắn sẻ liên luỵ cô chăm sóc cho hắn , từ đó làm khổ cô .

Còn về Mộc Tuyết Ly cô chưa từng rời đi , chỉ là dấu đi hơi thở của mình rồi nấp một góc mà nhìn hắn , thấy hắn ói máu , thấy hắn mò mẫm giữa ban ngày làm cô cảm thấy sợ hãi , hắn vậy mà mù thật sao ? Cô có thể nhân lúc này mà rời xa hắn , có thể trốn khỏi hắn nhưng ko hiểu sao cô ko thể làm được .

Kiếm Diệt Thần là hung kiếm , Trương Dạ Du đã dùng nó khi chưa làm thần nay đã làm Thần thì ko thể dùng nó được , nó có thể Diệt Thần nên Trương Du Phong lúc nguy cấp dùng nó cũng đã phá huỷ tâm mạch , làm hao tổn nguyên thần hiện giờ hắn bị thương rất nặng .

Mộc Tuyết Ly thấy hắn ngất xĩu tựa lưng vào thân cây thì đi đến '' Du Phong huynh có nhất thiết đuổi ta lúc này ko ? Ta sẻ bên huynh 3 năm theo lời hứa ban đầu của chúng ta '' cô nói xong bế hắn bay đi ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro