Nhan Thành Kiếp .

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mộc Tuyết Ly cúi đầu ko dám ngước nhìn hắn , lời hắn nói chắt chắn sẻ thành sự thật thôi , cô phải làm sao đây ? Nghĩ vậy cô hỏi '' Vậy từ đầu ngài mới là người nắm cán cân của Vân Du Quốc , vậy tại sao cần ta bên cạnh chứ ?''.

''Năm đó khi ta bị Vô Nhan , Vô Ảnh và một hắc y thần bí ám hại , A Ly khi ấy mới 10 tuổi để bảo vệ ...  ta đã phong ấn kí ức và Linh hồn của A Ly và trong tâm thức của chính mình , nhưng quá trình đó xảy ra chút vấn đề nên linh hồn 10 tuổi của A Ly đã bị đánh bay đi mất , lúc đó ta thực sự đã có chút phân tâm nên mới để bản thân bị thương .. cho nên ''.

''Cho nên người cần ai đó đủ mạnh để bảo vệ người , và ta xuất hiện . Từ đầu trong lòng người chỉ có mõi tiểu đồ nhi là Mộc Tuyết Ly thôi đúng chứ ? Cho nên bây giờ điều duy nhất ta có thể làm là nghe theo lời ngài vì trong lòng ngài ko muốn nhìn thấy ta dùng thân xác của đồ nhi yêu quý đúng ko ?'' Mộc Tuyết Ly cắt ngang lời hắn . Cô nói lời mình suy nghĩ .

''Từ đầu tới cuối những chuyện này là bắt buộc phải trải qua ....''

''Bắt buộc gì chứ ? Tại sao lại bắt buộc ta trải qua , ta có muốn đâu , giờ ngài đã có được chân thân ta còn giá trị gì để ngài giữ ta bên cạnh nữa ? Ngài chỉ muốn làm khổ ta , dày vò ta để ta trả lại thân xác này cho đồ nhi của ngài thôi '' Mộc Tuyết Ly vừa quỳ vừa nói , mà toàn cướp lời ko cho hắn nói hết câu , ko biết ai mới là thần ở  đây nữa .

Trương Du Phong ko nói được gì , hắn ko muốn cãi nhau với nàng nhưng nàng thì cứng đầu lại lí luận rất vô lý .'' Ngài muốn thì tách linh hồn ta ra đi , ta trả thân xác cho đồ nhi của ngài là được '' Mộc Tuyết Ly lại nói .

''ở bên ta 3 năm là lựa chọn cuối cùng rồi đó '' Trương Du Phong lạnh nhạt nói .

Mộc Tuyết Ly biết ko thể làm gì khác được liền đứng dậy nói '' được 3 năm thì 3 năm , trong 3 năm này ta sẻ cho ngài thấy ta lợi hại thế nào?'' .

Trương Du Phong khẻ nhếch môi cười , dù rất khẻ nhưng vẫn là thấy được ,Mộc Tuyết Ly mặt mày âm trầm , [3 năm này phải hành cho vị thần này mất ăn mất ngủ mới được ] cô nghĩ vậy liền lên tinh thần .'' Tiếp theo chúng ta làm gì ?'' Cô tươi tỉnh hỏi hắn .

''Đến Nhan Thành '' Trương Du Phong nhẹ giọng trả lời .

''Nhan Thành , ở đó có gì lạ sao ?'' Cô nói xong thì nhìn lại , Trương Du Phong hoá thân thành mĩ nam , ăn mặc ko quá phô trương nhưng cũng rất đẹp '' Sao phải biến thân vậy ?'' . Cô thấy lạ nên hỏi .

''Ta xuất hiện ở Nhan Thành hào quang sẻ rất mạnh , đành hoá thân thành thiếu niên ?'' Hắn nói xong làm cô thấy khó hiểu hơn

'' Hào quang gì chứ ? Có thấy gì đâu ?''. Cô thực sự chưa từng thấy hào quang gì từ hắn cả mà .

Thấy cô có vẻ ko hiểu hắn giải thích '' Thung Lũng Phong Ấn đã che đi hào quang của ta , nếu rời khỏi đây thì lại khác '' .

Mộc Tuyết Ly gật gật đầu xem như đã hiểu xong cô còn thắc mắc '' vậy ta phải xưng hô với ngài sau đây ?''

''Gọi ta là gì còn phải để ta chỉ bảo  sao ?'' Trương Du Phong đỏ mặt quay đi nói .

Mộc Tuyết Ly biểu môi vì cô ko thấy hắn đang đỏ mặt , '' vậy ta gọi là Trương Đại Ca nhé , huynh gọi ta là Mộc Muội Muội được ko ? ''Cô nói xong mặt hắn co giựt , muội muội nghe thật kì cục nhưng hắn ko trả lời cô , hai người rời đi .

Nhan Thành là một vùng giáp ranh với Bắc Dương lạnh giá , 4 mùa mát mẻ duy có mùa đông là lạnh hơn nơi khác ,Nhan Như Ngọc là Thánh Nhân bảo hộ Nhan Thành , vấn đề là Nhan Như Ngọc đã bảo hộ nhan Thành 300 năm tính từ khi lên làm Thánh Nhân và hắn  chưa từng rời khỏi đó  khi Trương Du Phong biến mất hắn chỉ gia tăng kết giới bảo hộ nơi này , còn chuyện khác hắn ko màn tới .

Nhan Như Hoa là con cùng cha khác mẹ với Nhan Như Ngọc , cô là Bán Thánh nhưng tuổi chỉ mới ngoài 20 mà thôi vậy Lâm Tịch Dương và Mộc Tuyết Ly tuỳ cùng cấp là Thánh Nhân nhưng còn nhỏ hơn Nhan Như Ngọc nhiều lắm .

'' ta mệt rồi ko muốn ngự kiếm nữa '' Mộc Tuyết Ly nũng nịu nói .

''Chúng ta mới đi có 1 canh giờ mà , A Ly muốn nghĩ sao ?'' Trương Du Phong nhìn cô rồi hỏi làm cô chột dạ .

''Vậy sao ? Mới 1 canh giờ thôi hả ?'' Cô thấy hắn có vẻ ko tránh né mình thì có hơi lấy làm lạ nói .

''A Ly nếu thực sự thấy mệt chúng ta có thể nghĩ chân '' Hắn nói rồi hạ xuống một nơi đất bằng phẳng hơn . Trương Du Phong nhìn cô nói '' Ta thấy A Ly đúng là rất mệt , đưa tay ta xem mạch cho '' hắn nói xong nắm tay cô bắt mạch ...

Mộc Tuyết Ly mắt mở to mà nhìn hắn đang bắt mạch cho mình '' chắt ko bắt ra hỷ mạch đâu nhỉ ?'' Cô mĩm cười nói với giọng hiển nhiên . Lời cô nói là muốn chọc hắn thôi chứ sao có hỷ mạch được .

''Chúc mừng A Ly .....'' Trương Du Phong nói xong thì ngừng lại , ánh mắt nhìn cô làm cô nghĩ mình có hỷ mạch thật .

''Sao chứ ?'' Cô lo lắng hỏi .

''Chúc mừng A Ly , ko sao cả mạch ổn định ''Hắn nhẹ nhàn trả lời ..

[cái tên này sao vậy ? Mới 1 canh giờ trước còn nghiêm túc lắm mà sao giờ nhây với mình rồi ] . ''Thần cũng biết đùa sao ?'' Cô giận dỗi hỏi hắn .

''Cũng tuỳ , phải xem người đó là ai đã '' hắn trả lời cô .

Trương Du Phong ở bên cạnh cô tính ra đã hơn 4 năm , tính cách cô phóng khoáng tuỳ hứng , nhưng ko phải chuyện gì cũng quá đáng nếu cô đã chấp nhận ở bên cạnh hắn thì hắn phải hoà nhập với cô chứ ? Sao có thể nghiêm khắc như trước được .

''Huynh đừng nói mấy lời dể gây hiểu lầm , ta trái tim rất nhỏ bé lở yêu huynh thì sao ?'' Mộc Tuyết Ly lời lơ đểnh nhưng lại là nói thật lòng .

''Vậy sao ko thử xem ta có phải là mẫu nam nhân mà A Ly thích ko ?'' Trương Du Phong lại nói với gương mặt rất thản nhiên .

Mộc Tuyết Ly liếc mắt nhìn hắn rồi nghĩ [ cái tên này sao vậy ? Có phải hắn có âm mưu gì ko ? Nhưng mình có gì mà để âm mưu đc chứ ?] cô nghĩ mãi ko ra lí do tại sao hắn lại nói chuyện với cô như vậy .

''Ta buồn ngủ rồi , ko nói chuyện với huynh nữa '' Mộc Tuyết Ly nói xong thì ngáp dài .

Trương Du Phong nhìn cô rồi lắc đầu '' hay trong mắt A Ly ta ko phải nam nhân ?'' Hắn nói rồi đi đến cạnh cô .. Mộc Tuyết Ly bình thường toàn tấn công người  khác nay bị Trương Du Phong nói mấy câu liền cứng họng , đơn giản vì cô đang phân vân và mất phương hướng .

Cô ko biết vị thần của Vân Du này có ý gì ? Sao lại thay đổi nhanh đến vậy , cô sợ mình yêu hắn quá sâu đậm tới khi bị hắn bỏ rơi liền đau khổ mà uất hận đến chết ..'' Ta chỉ là nghĩ đến tháng năm của quá khứ , số ta rất khổ nên chuyện tư tình nam nữ chưa từng được như ý '' . Cô nói với giọng rất chân thành .

''Chuyện quá khứ thì đừng nói nữa , cứ ôm mãi quá khứ sẻ khiến chúng ta trở nên bi quan '' Trương Du Phong tay chắp sau mông giọng điệu rất thân thiết , Mộc Tuyết Ly khi nghe cứ nghĩ hắn đã chứng kiến quá khứ của cô vậy .

''Huynh có muốn đồ nhi của mình quay lại ko ?'' Cô nhỏ giọng hỏi .

''Chẳng phải A Ly đang đứng đây sao ? Quay lại đâu nữa ?'' Hắn nhìn cô hỏi .

''Huynh dối lòng chi vậy ? Huynh thừa biết ta ko phải mà '' cô nói với ánh mắt tránh né .

''Chuyện này từ từ A Ly sẻ hiểu ra thôi , đừng nghĩ nhiều nữa  có những chuyện nếu ta nói thẳng ra A Ly sẻ ko tin và rất khó chấp nhận '' Trương Du Phong lời nói dịu dàng ấm áp hắn chỉ muốn cô hiểu ra nhưng với đầu óc như cô hiểu ra  thì hơi khó .

''Huynh nói vậy ta càng khó hiểu hơn , Trương Du Phong có phải huynh yêu đồ nhi của mình ko ?'' Mộc Tuyết Ly hỏi thẳng hắn .

Trương Du Phong ko trả lời cô liền , ánh mắt hắn nhìn cô hơi chần chừ '' Tuyết Ly được ta nhận nuôi bên ngoài điều nói A Ly là đồ nhincuar ta nhưng ta chưa từng cho A ly làm lể bái sư , Lâm Tịch Dương và Nhan Như Hoa cũng biết điều đó '' .

''Ý huynh là Mộc Tuyết Ly ko được tính là đồ nhi của huynh hả ? Vậy ko lẻ ... ko lẻ huynh yêu Mộc Tuyết Ly từ khi cô ấy là đứa nhóc sao ?'' Cô lời nói có chút lớn còn dùng ánh mắt hoảng sợ mà nhìn hắn , [Thần biến thái sao trời ? Hay ấu dâm ] cô nghĩ vậy thì đứng xa hắn chút nữa .

'' chuyện này có nguyên nhân sâu xa bên trong , đừng nghĩ linh tinh mà phán xét một vị Thần như vậy sẻ tổn phước đó '' hắn nói rồi quay lưng đi với nét mặt bất đắc dĩ ..

''Ko phải huynh đọc được suy nghĩ của ta đó chứ ?'' Mộc Tuyết Ly hỏi rồi chạy theo hắn .

Hắn im lặng ko trả lời cô .

Nhan Thành .....

Hai người đi tới Tuyệt Địa Đạo , bước qua kết giới đi vào bên trong cổng Nhan Thành , Mộc Tuyết Ly cảm thấy có ai đó đang nhìn mình , cảm giác như bị theo dõi '' Huynh có cảm thấy ai đó đang nhìn chúng ta ko ?'' Cô hỏi nhỏ Trương Du Phong .

''Nhan Như Ngọc là Thánh Nhân đã 300 năm nhưng hắn ko chịu vượt cấp lên Bán Thần nguyên nhân bên trong vẫn là một ẩn số , thực lực của hắn rất mạnh , bảo hộ nơi này đã nhiều năm chắt chắn hắn có tai mắt , nhìn thấy chúng ta có gì lạ chứ ?'' Trương Du Phong nhẹ giọng trả lời cô .

Lúc này phía trước có một nhóm binh lính hùng hồ đi tới bao vây lấy hai người , từ đâu cả đống người tu Tiên xuất hiện bao vây và nhìn Mộc Tuyết Ly lăm lăm ..

Cô ko hiểu chuyện gì đang xảy ra thì từ trên trời một nam nhân tóc trắng như mây , bạch y phiêu dật hạ xuống đối diện cô , nhìn cô với anh mắt nữa muốn cười nữa lạnh nhạt ,

[hắn thù hằn gì mình sao ? Ánh mắt đó giống như mình tự nạp mạng tới tay hắn vậy ] Mộc Tuyết Ly thầm nghĩ rồi cũng dùng dò xét tìm hiểu hắn .

Ngươi đến chính là Thánh Nhân Nhan Như Ngọc , tên cũng như người đẹp vô cùng

'' Thánh Nhân tiếp đón quá chu đáo rồi '' Trương Du Phong một tay chắp sau mông lời lẻ lãnh đạm nói .

'' chê cười , thật ra ta đã mấy trăm năm chưa từng rời khỏi Nhan Thành nhưng bằng hữu vẫn quý mến tìm đến nên Nhan Thành dù ko xuất đầu lộ diện vẫn có rất nhiều Tiên Nhân và Bán Thánh ở lại '' . Nhan Như Ngọc mĩm cười nói .

''Cho dù là vậy như từng ấy người tiếp đón với thái độ thù địch thì có hơi quá rồi '' Mộc Tuyết Ly chen vào nói .

''Ồh ! Mộc Thánh Nhân tuổi còn nhỏ đã lập ko ít chiến tích , nay nếu đã có dịp vào Nhan Thành sau ko cùng cố nhân nói chuyện xưa '' Nhan Như Ngọc lạnh giọng nói với cô, ánh mắt hiện lên sát ý rỏ rệt .

''Đúng vậy , Ác Thánh hôm nay ngươi phải trả nợ máu '' một Bán Tiên lên tiếng nói lớn cả đám ồ ạt nói theo .

[ra là vậy , có thù với Thánh Nhân thì ko tự trả nên mới đi nương nhờ một Thánh Nhân mạnh khác , nực cười thật ] .

Lúc này cả đám Tiên Nhân hiện lên ý thù địch ánh mắt nhìn cô như hận đến thấu xương

'' các ngươi chắt ko phải muốn lấy mạng ta đó chứ ?'' Cô nhẹ giọng hỏi.

''Cái này còn phải hỏi sao ?'' Nhan Như Ngọc nhếch môi nói .

''Ngài cũng muốn lấy mạng ta hả ?'' Cô nhìn hắn rồi hỏi .

''Ngươi làm nhiều chuyện ác lấy mạng ngươi có gì lạ '' hắn quay mặt đi giọng lạnh lẽo hơn .

Mộc Tuyết Ly im lặng , cô chỉ là có chút bất bình nhưng chưa biết nói thế nào ? Lúc này Trương Du Phong nói '' Chuyện ác hay chuyện tốt đâu thể dựa vào một lời của các ngươi mà có thể phán xét 1 Thánh Nhân đừng nói là lấy mạng ,ta thấy các ngươi chỉ là 1 đám ỷ đông hiếp yếu mà thôi ''.

Mộc Tuyết Ly trái tim nhỏ bé liền lỗi mất mấy nhịp , cô nhìn hắn rồi ko hiểu tại sao tự nhiên trái tim ấm áp đến lạ thường .

''Ngươi là '' Nhan Như Ngọc hỏi , vì đã dùng thân phận khác nên ko ai nhìn ra hắn chính là Trương Du Phong .

''Một kẻ qua đường '' Trương Du Phong lãnh đạm nói .

''Vậy mời ngươi rời đi cho , Ác Thánh này nhất định phải bị diệt trừ '' Nhan Như Ngọc quay lưng lại nói .

''Nực cười , các ngươi cao lắm cũng chỉ có một Thánh Nhân lại dám phê phán ta , các ngươi chán sống rồi hả ? '' Mộc Tuyết Ly lớn giọng hỏi .

Cả đám nhìn nhau lắm la lấm lét , chỉ xù xì bàn tán .

Nhan Như Ngọc nói '' Ngươi nói vậy là đang dựa uy Dạ Du Thần sao ? Ngài ấy sẻ ko rảnh mà quản mấy chuyện cỏn con này đâu '' .

''Chưa nói là ngài ấy có quản hay ko , chỉ là đánh nhau chưa chắt ta thua ngươi mà '' Mộc Tuyết Ly tự tin nói .

Bên ngoài lại bàn tán '' tuy là Thánh Nhân nhưng Ác Thánh sao có thể so với Nhan Thánh Nhân chứ ?'' Một tên lớn tiếng nói .

''Ác Thánh , danh đó cũng là các ngươi tự đặt cho ta mà thôi , các ngươi ko làm được gì ta nên đi nương nhờ Nhan Thành , Nhan Thánh Nhân từ khi vào Nhan Thành đã 300 năm chưa ra ngoài , các ngươi là đang lợi dụng ngài ấy thì đúng hơn '' Mộc Tuyết Ly nói lớn .

Cả đám người nhao nhao bây giờ im lặng ko ai nói gì , Nhan Như Ngoc quả thật 300 năm qua hắn chưa từ rời Nhan Thành chuyện này ai ai điều biết nhưng Mộc Tuyết Ly nói vậy thì hắn lại ko cho là đúng liền lên tiếng nói .

'' ý của Mộc Thánh Nhân là ta ko có mắt nhìn người nên bị tiểu bối lợi dụng sao ?''.

Mộc Tuyết Ly mĩm cười nói '' ta ko có ý gì cả , Nhan Thánh Nhân nghĩ nhiều rồi '' .

Nhan Như Ngọc gương mặt mỹ nam hiện lên tia lãnh khốc , ánh mắt hiện lên sát ý rỏ ràng nhưng vẫn bình thản nhếch môi cười '' Vậy sao ? Mộc Thánh Nhân tuổi đời còn non trẻ nhưng lời nói lại ko hề có chút khiêm nhườn , đừng nói là ta có nghe lầm hay nhìn lầm gì đó hay không , chỉ mõi chuyện Mộc Thánh Nhân đả thương tiểu muội của ta cũng được xem là tội chết '' .

Mộc Tuyết Ly thầm than khổ chuyện này cô có biết gì đâu , năm đó ko hiểu sao Kí Chủ đã thương Sư tỷ mình là Nhan Như Hoa nên giang hồ đồn thổi cô yêu Lâm Tịch Dương nên mới ra tay với sư tỷ đồng môn , nay cô bước vào Nhan Thành coi như là kiếp nạn của cô rồi còn gì nữa . Nhan Như Ngọc ko rời khỏi Nhan Thành đã đành vậy mà cô tự mình dấn thân vô mới đau chứ ?.

Nghĩ tới đó cô liếc nhìn Trương Du Phong [ hắn kêu mình vào đây là cố tình mượn đao giết người sao ? Ko lẻ từ đâu hắn đã muốn mượn tay Nhan Thánh Nhân cầm tù mình ? Hay từ đầu hắn ngoài mặt làm ra vẻ đạo mạo rộng lượng nhưng trong lòng đã rắp tâm muốn diệt mình để Du Phong Quyết ko lọt ra ngoài , nếu như vậy thì Trương Du Phong ta nhìn lầm huynh rồi huhu ]

[ta ko có ]

''Gì ?'' Mộc Tuyết Ly đang nghĩ trong lòng thì từ trong đầu cô nghe tiếng Trương Du Phong đáp lại , cô bất ngờ nên lên tiếng hỏi rồi liếc nhìn Trương Du Phong . Hắn nhìn cô rồi khẻ lắc đầu .

[hắn đọc được suy nghĩ của mình sao ? Vậy còn gì là riêng tư của mình nữa , huhu chết quách cho xong ] Mộc Tuyết Ly khóc rống trong lòng .

Trương Du Phong mặt hiện lên sự khó xử , hắn mới tính nói với cô về chuyện hắn ko hề dẫn dụ cô vào Nhan Thành như cô nghĩ nhưng lại ko thể nói rỏ vì cô vừa mới nói nếu hắn đọc được suy nghĩ của cô thì cô sẻ muốn chết .

Trương Du Phong đành nín lại ko nói nữa lúc này Nhan Như Ngọc mĩm cười nói '' nếu như ta dùng thân phận Thánh Nhân đánh nhau thì ko ổn cho lắm , vậy ta đành nhờ Mộc Thánh Nhân phá dùm ta Phán Quyết trận này vậy ''

hắn nói xong thì biến mất rồi xuất hiện trên không trung , địa hình thay đổi , Mộc Tuyết Ly và Trương Du Phong bị kéo vào Phán Quyết Trận .

Bên trọng trận có nhiều cơ cấu khác nhau nhưng chung quy điều xem về nhân quả và tội ác để có thể phán xử , vào trận tội nhân ko thể nói dối và trận này là công bằng , nó tái hiện lại quá khứ những chuyện ác mà người đó làm , nếu có tội sẻ bị trận dùng Thiên Trảm mà diệt trừ . Dù là Thánh Nhân vào trận nếu có tội cũng ko thể thoát được .

Trương Du Phong vẫn chưa hiện chân thân , hắn nắm lấy tay Mộc Tuyết Ly miệng thì lẫm bẩm khẩu quyết '' Vạn Vật Vô Vi , Vô Hình Thắng Hữu Hình , Càn khôn xoay chuyển , phá '' hắn lẫm bẩm dứt lời trận Phán Quyết bị hắn phá mất .

Mộc Tuyết Ly và Trương Du Phong vẫn đứng ở chổ cũ , Nhan Như Ngọc mặt mày tái đi vì giận khi thấy trận bị phá nhanh như vũ bão ,

''trận Phán Quyết bị phá đi mất rồi sao lại vậy được ?'' Hắn nói khẻ với vẻ mặt ko thể tin nổi ,

Mọi ngươi lại nhốn nháo , Mộc Tuyết Ly ko biết tại sao trận lại bị phá vì cô ko nhìn thấy Trương Du Phong đã động tay vào chuyện của hai người , cô cười ha ha rồi nói:

'' Nhan Thánh Nhân người dùng trận để phán xét ta mà ngài ko biết chỉ có cấp cao hơn mới phán xét được Thánh Nhân , cùng cấp thì ko dùng được đâu '' cô nói rồi cười chọc quê hắn .

Trương Du Phong khoé môi giựt giựt vì lí luận vô căn cứ của cô nhưng vì có Linh Ngôn mà cô  có thể biến những điều cô muốn thành sự thật , và những gì cô nói sẻ làm người khác tin tưởng hơn cho nên chuyện này rất nhanh sẻ an ổn thôi ,

''Sao có thể chứ ? Thật sự ko phán quyết được Thánh Nhân sao ?'' Đám tiên nhân lại lo lắng nói .

''Ko phán xét được vậy chúng ta đã gây thù với ác Thánh thì những ngày tháng sau này sống thế nào đây ?'' Một tên lo lắng nói .

''Các tiên hữu đừng lo lắng , Ko phán xét được ác Thánh thì cũng ko thể để ả ta đi dể dàng được '' một tên nói lớn .

''Đúng rồi !!''

''Đúng vậy đó , giam cầm ác Thánh lại '' .

Cả đám nhốn nháo nói , nét cười trên mặt cô dịu đi , hết cười nổi luôn [ với thực lực của Nhan Như Ngọc chắt mình đánh ko lại ] cô tự nói rồi liếc nhìn Trương Du Phong '' Ta từ Huyết Thú Trận cứu được Dạ Du thần quay về , nay được điểm là phu thê kết tóc với ngài ấy , các ngươi muốn giam giữ ta ? Các ngươi dám ?'' Cô lấy Trương Du Phong ra làm cái phao cứu sinh .

[Trương Du Phong huynh đừng trách ta nhé , ta cũng ko muốn đâu nhưng tình hình trước mắt ta chỉ có thể nghĩ tới huynh thôi ] cô tự nghĩ trong lòng nhưng Trương Du Phong nghe được thì nhẹ mĩm cười .

[cuối cùng cũng nghĩ đến ta rồi sao ? Coi như còn có chút lương tâm ] hắn tự nói một mình ko để cô nghe thấy .

''Tin đó chưa xác thực , nếu như Quốc Vương chưa thông cáo thì trừ khi Dạ Du Thần xuất hiện và chính miệng ngài ấy thừa nhận còn ko Mộc Thánh Nhân đừng hòng rời khỏi đây được '' Nhan Như Ngọc nhếch miệng cười khi nói , hắn biết rằng Trương Du Phong sẻ ko xuất hiện để bảo vệ cô vì hắn ko vô duyên vô cớ lại đi bảo vệ một Thánh Nhân tàn ác như vậy .

Nếu như công khai bảo vệ cô chứng tỏ hắn đang thiên vị , ở cương vị một vị Thần hắn cũng có cái khó của chính mình . Mộc Tuyết Ly hiểu được ý nghĩ trong lời nói của Nhan Như Ngọc , cô im lặng trên mặt hiện lên sự bối rối .

[nếu như vì mình mà để hắn có chuyện vậy cũng ko được , nhưng hiện giờ người bảo vệ mình chỉ có mõi Dạ Du Thần mà hiện tại hai người đã là 1 nếu mình triệu hồi Dạ Du Thần thì Trương Du Phong sẻ xuất hiện cục diện khó càng thêm khó , nếu nói Trương Du Phong chính là chủ nhân thực sự của Vân Du Quốc thì con dân của Vân Du hắn phải bảo vệ , có khi nào hắn bảo vệ chúng sinh mà hi sinh mình ko ?] .

Mộc Tuyết Ly suy nghĩ đủ thứ nhưng vẫn ko biết làm sao để thoát khỏi Nhan Thành vì qua Trận Phán Quyết cô biết Nhan Như Ngọc mạnh hơn cô về kinh nghiệm chiến đấu cũng như chênh lệch về thực lực khá xa . [chuyện đến nước này chỉ còn cách ở lại Nhan Thành chờ ngày mạnh lên rồi rời khỏi , ko thể để liên luỵ hắn được ].

Cô vừa nghĩ vừa liếc Trương Du Phong '' được rồi , ta ở lại nhưng thả hắn đi nhé '' cô nói rồi nắm tay Trương Du Phong .

Nhan Như Ngọc nhìn hai người rồi nhếch môi nói '' Ta nghe nói Mộc Thánh Nhân rất thích nam nhân có chút mỹ mạo , mấy năm trước còn công khai bảo hộ Trương Tiên Nhân của Trung Châu kia mà , nay đã có mỹ nam khác rồi sao ?''

''Ngươi thân là Thánh Nhân mà lời nói sao chua quá vậy ? Bổn Thánh Nhân đây làm gì mà ngươi căm ghét ta đến vậy chứ ?'' Mộc Tuyết Ly ko nhún nhườn quyết ăn miếng trả miếng với hắn .

''Cũng ko phải ghét bỏ gì Mộc Thánh Nhân chỉ là thấy lạ khi năm đó người đã thương Như Hoa vì Lâm Thánh Nhân thôi '' .

[ra vậy , hắn đang bảo vệ em gái hắn , thực sự ta có làm gì đâu chứ ? Du Phong đáng ghét từ đầu đến giờ câm như hến , ko nói đở cho mình được một câu , nam nhân cổ đại thật chán mà ].

''Những chuyện trong quá khứ chỉ là được thêu dệt nên , Nhan Thánh Nhân quy ẩn từ khi vừa vượt cấp , có những chuyện mắt thấy tai nghe cũng ko phải là sự thật '' Trương Du Phong nhẹ nhàng cất lời trong sự bất ngờ của Mộc Tuyết Ly ,

[hắn bảo vệ mình kìa ] cô vui vẻ hẳn lên , tuy ko nói nhưng ánh mắt cô nhìn hắn long lanh vì hạnh phúc , cái cô cần chỉ là 1 ai đó quan tâm cô , vì cô mà đứng ra che chở cô là cô vui lên trông thấy .

Nhan Như Ngọc gương mặt mỹ nam chau mày [thiếu niên này từ khí chất đến cử chỉ điều lãnh đạm nhưng lại làm cho ta cảm thấy e dè ] nghĩ vậy hắn nhẹ giọng nói '' nếu như tâm sáng như gương thì há cớ có tiếng đồn xấu , người ko làm chuyện ác ai lại đổ tội oan cho được , huống chi là Thánh Nhân '' .

Lời hắn nói quả thực có lí riêng nhưng Mộc Tuyết Ly là ngoại lệ vì cô còn ko biết được kí chủ đã làm gì , muốn biện minh cũng ko biết đường mà nói .

'' vậy ta hỏi Nhan Thánh Nhân nếu như Mộc Thánh Nhân là ác Thánh thì ngài có tự ý phán xét được ko ? Còn như muốn giam lỏng vậy ngài dùng gì để giam giữ một Thánh Nhân đây '' .

Trương Du Phong lời lẻ từ tốn , ánh mắt lãnh đạm nhưng kiên định , Mộc Tuyết Ly nghe trái tim mình đánh trống đùng đùng , có người bảo vệ cô rồi kìa , vui quá .

''Chuyện ta có giam giữ được Ác Thánh ở lại hay ko đến lượt một sủng nam như ngươi lên tiếng sao ?'' Nhan Như Ngọc lạnh giọng nói .

[sủng nam ,kkkk ] Mộc Tuyết Ly che miệng cười rồi liếc qua Trương Du Phong , thấy hắn liếc nhìn mình thì cô nín cười ko nói gì , [tội lỗi quá , Dạ Du Thần biến thành sủng nam của mình rồi ] cô nín cười mà cảm thán .

'' Sủng Nam thì ko được lên tiếng '' Một giọng nói vang lên trong đám đông chống đối hai người .

''Đúng vậy ! Sủng nam của ác Thánh còn dám lớn tiếng sao ?''

''Đúng đó ''

Cả đám đông hổn loạn , lời nói chồng chéo lên nhau .

''Câm miệng !!!'' Mộc Tuyết Ly dùng Linh Ngôn làm cả đám im lặng , là họ muốn nói nhưng ko thể nói được . ''Các ngươi còn dám nói hắn là Sủng nam ta khâu miệng các ngươi lại '' cô nói xong thì hiện lên sát khí , Mộc Tuyết Ly thân thể âm hàn nên vốn lạnh lẽo , cô bộc lộ chỉ một phần sát ý mà đã là cho chổ họ đứng bắt đầu kết tinh băng kết ...

''Mộc Tuyết Ly ở Nhan Thành ta mà Thánh Nhân cũng ra oai quá nhỉ ?'' Nhan Như Ngọc lạnh giọng nói .

''Hứ '' Mộc Tuyết Ly khinh hắn ra mặt rồi quay đi nhìn hướng khác .

Lúc này từ xa có một tiên nữ bay tới cúi người nói nhỏ với Nhan Như Ngọc , gương mặt mỹ nam khẻ động ý cười hắn gật đầu , tiên nữ lui về ..

'' Mộc Thánh Nhân , muội muội ta từ Vân Du Cung quay về , ta sẻ cùng muội ấy 3 mặt một lời nói chuyện với ngài '' hắn nói xong nhún mũi chân bay đi .

Lúc này tiên nữ từ đâu xuất hiện cúi người nói '' Mộc Thánh Nhân , mời ....'' .

Mộc Tuyết Ly cùng Trương Du Phong đi theo tiên nữ về Nhan Phủ .... Hai người được tiên nữ dẫn tới nơi ở của Nhan Như Ngọc ..

''Ngọc Hư Cung '' Mộc Tuyết Ly khẻ đọc tê nphủ của hắn rồi nói '' nơi này như bồng lai tiên cảnh , cây xanh , cỏ động, còn có thác nước , rừng hoa , tính ra Nhan Thánh Nhân biết hưởng thụ thật '' cô nói nhỏ một mình , mắt nhìn dáo dát .

''300 năm hắn chưa từng vượt cấp , chỉ nhất niệm bảo hộ Nhan Thành , có lẻ hắn thực sự là người biết hưởng thụ '' Trương Du Phong cũng gật đầu tán thành , Ngọc hư Cung hơn hẳn Vân Du Cung của hắn .

''Thượng Uyển Đình ,tên oách ghê '' Mộc Tuyết Ly lại nói .

Hai người đi vào đình , Nhan Như Hoa đang ngồi cùng Nhan Như Ngọc thấy Mộc Tuyết Ly liền đứng dậy

'' Mộc Thánh Nhân '' cô từ tốn nói rồi nhìn qua Trương Du Phong đứng kế , vì có thuật che mắt nên Nhan Như Hoa ko biết đây là sư tôn của mình .

''Nhị sư tỷ , gọi ta là Tuyết Ly ko thì tam muội gì đó cũng được , Thánh Nhân ta nghe nặng nề quá '' Mộc Tuyết Ly mĩm cười nói .

''Cấp bật quan trọng , ta sao dám quá phận '' Nhan Như Hoa lại nhỏ giọng nói.

''Ta cho phép tỷ , đừng lo lắng '' Mộc Tuyết Ly lời nói chắt nịt .

Nhan Như Hoa mĩm cười rồi nhìn Trương Du Phong '' đây là ?'' Cô hỏi vì ko biết đây là ai .

''Bằng hữa của ta , tỷ ko cần bận tâm '' Mộc Tuyết Ly nói .

'' A Ly ! Muội hiện tại đã được xem là phu thê kết tóc với sư tôn , chuyện này nếu để người biết sẻ đau lòng '' Nhan Như Hoa nhỏ giọng nói .

''Ha ha ! Sau có thể đau lòng chứ ? Tỷ đừng nói quá lên '' Mộc Tuyết Ly cười nói ko được tự nhiên lắm .

''Từ khi muội rời khỏi Vân Du Cung sư tôn đã rất buồn , ngoài mặt tuy lãnh đạm nhưng ta biết tâm người đã dậy sóng , Sư tôn cho phép ta rời Vân Du Cung để về Nhan Thành nhưng tới ngày ra xuất Cung thì sư tôn ở mãi trong phòng ko ra ngoài , có lần ta nhìn thấy sư tôn gương mặt đầy lo lắng đi qua đi lại ở điện Du Phong của người . ''

Nhan Như Hoa nói lời thật lòng làm Mộc Tuyết Ly trái tim rộn ràng nhưng Trương Du Phong thì mặt mày âm trầm , đồ nhi này sau ko cho hắn chút mặt mũi vậy .

''Sư tỷ , tỷ nói quá rồi , ha ha '' Mộc Tuyết Ly khoái chí cười hi ha , cô ko biết lời Nhan Như Hoa nói có thật ko nhưng nghe cũng ấm lòng lắm .

Trương Du Phong gương mặt âm trầm khó đoán , hắn vậy mà âu sầu nhớ nhung cô hiện lên gương mặt để Nhan Như Hoa nhìn ra , đúng thật là ....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro