Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tình cờ sau bao nhiêu lâu cùng vào sinh ra tử ấy là chơi game á, đến giờ tôi mới biết mấy thằng đệ đều là người quen cũ, vậy là cùng nhau hẹn 1 buổi ra ngoài gặp gỡ

Trong trụ sở tôi với Jin rất thân nhau nên gặp nhau thì động tay động chân là chuyện bình thường, khi một đám đang ở đó thì Ninomiya thấy cảnh này liền nói "bộ cậu thích đàn ông hay sao vậy?"

Một đám khó hiểu nhìn qua, cũng nghĩ về những hành động khó hiểu của tôi mà hơi e dè, tôi dừng lại kinh ngạc nhìn anh ta "A?", vẻ mặt như vậy khiến nhiều người nghĩ chẳng lẽ đúng rồi

Ninomiya xem phản ứng rất tự tin với câu nói của mình, cười lạnh "chẳng lẽ tôi nói sai, vậy cứ chờ xem"

Tôi lại tỏ vẻ kính phục nhìn anh ta "không phải, tôi là đang tỏ lòng khâm phục, anh thật lợi hại, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra" 

Còn rất thân tình đi tới khoác vai anh ta đầy thâm ý nói "người ta thường nói đồng loại rất dễ nhận ra nhau, sau này có gì khó khăn cứ tìm tôi nha anh bạn"

Cái hội hủ thì đã nghi ngờ lâu rồi nên khi thấy tôi thú nhận cũng chẳng ngạc nhiên mấy, chỉ có vài người nam vẫn đang shock

Inukai còn đang há hốc mồm bị đội trưởng mỉa mai như thế mà vẫn có thể bình thản đón nhận còn chủ động trả đũa lại mà không có chút gì gượng ép 'người này quả là vô đối'

Ta còn vỗ vai 'bộp, bộp' nói "không cần nói, tôi hiểu mà"

Ninomiya 'hiểu cái đ*ch gì' trừng mắt giận dữ nhìn tôi. Tôi là ai chứ lập tức tỏ thái độ chân thành "Nino à, đừng nhìn tôi như vậy nếu không Tsuji sẽ hiểu lầm mất"

Ninomiya nghiến răng phun 2 chữ "Shan-sa"

"Có tôi đây" còn rất tự giác nữa chứ

Ninomiya tiếp tục trừng nhìn, tôi còn rất vô lại nói "đã nói đừng nhìn người ta đầy thâm ý như vậy a. Anh làm tôi rất khó xử nga" ta còn làm bộ khó xử nữa chứ, 1 cú chót "bởi vì . . . anh không phải tuýp người của tôi"

'Khụ, khụ' Jin nghẹn ngào cái bánh gạo. Tachikawa vỗ lưng giúp đỡ, cũng nín cười quay đi. Xung quanh 1 đám nhịn cười mà vai run rẩy dữ dội

Chuông điện thoại reo, ta lập tức bắt máy "wai", "ồ tới rồi hả, ừ tới liền tới liền, đợi 1 chút"

Jin "cậu đi đâu thế"

"Gặp bằng hữu, anh đi không được dịp làm quen nhau luôn"

Anh gật đầu đồng ý lập tức

Tachikawa thấy vậy cũng muốn đi theo, Jin đi thì tất nhiên 3 chàng công của anh cũng đi

Usami "tôi đi với được không, dù gì cũng rãnh rỗi"

"Ồ vậy ai muốn thì cùng đi đi, càng đông càng vui. À Nino anh cùng Tsuji cũng phải đi nha, xem như tôi trả bữa ăn bị phá hủy hôm trước"

Thật ra Ninomiya không muốn đi nhưng bị 2 người khác lôi kéo cũng miễn cưỡng đi theo

Đột thấy 1 người nữa ta hô lên "hú Azuma-sannnnnnnnn"

"Chuyện gì vậy?"

"Giờ anh rãnh không?"

"Cũng không có gì làm"

"Vậy được rồi, cùng tham gia chung cho vui, đảm bảo gặp họ anh cũng bất ngờ ấy"

"Tôi có quen sao"

"Trước lạ sau quen mà, đi đi, đi đi" 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro