C33

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngay lúc Linh Thúy vừa dứt lời, cơn buồn ngủ của Hoa Manh nháy mắt bay mất, mở to mắt không thể tin được hỏi: "Thật sao?"

"Thật đó! Thật đó! Đây chính là tiểu giang công công tự mình tới truyền lời."

Tuy đã biết một lúc lâu nhưng Linh Thúy vẫn cao hứng, hận không thể nhảy vài cái.

Hoa Manh thật không nghĩ tới, bản thân nhanh như vậy đã có thể lần nữa gặp được người nhà.

Lần trước xuất cung hai lần, nàng cơ hồ đều bênh cạnh Tịnh An Đế, căn bản không có cơ hội cùng người nhà nói chuyện.

Nhưng lần này không giống, dựa theo quy củ khi phi tần gặp người nhà trong cung, bọn họ đầu giờ Thìn tiến cung, giờ Thân ra cung.

Có vài cái canh giờ.

Nghĩ đến đây, Hoa Manh vui mừng đến không biết làm sao cho phải.

Muốn cảm ơn Tịnh An Đế, rồi lại cảm thấy chỉ một lời cảm tạ quá mức nhạt nhẽo.

Dù sao trước đó có nghe Uyển tần nói Tịnh An Đế không phải đế vương sẽ ngăn phi tần gặp nhà mẹ đẻ, nhưng kia cũng chỉ là nghe nói.

Không ngờ mới vừa tra ra có thai, hắn liền cho người nhà nàng tiến cung.

Tuy chỉ có mẫu thân cùng vài vị tẩu tẩu, nhưng Hoa Manh đã rất thỏa mãn.

Tước Linh Cung hữu thiên điện bởi vì chuyện này lập tức trở nên bận rộn.

Chỉ là Hoa Manh cũng là lần đầu tiên gặp phải loại chuyện này, có chút không biết nên làm thế nào cho phải.

May sao Thu Điệp ở trong cung nhiều năm biết một ít, vừa rồi lúc Hoa Manh chưa trở về đã lặng lẽ đi tả thiên điện thỉnh giáo đại cung nữ Di Nguyệt bên cạnh Uyển tần.

Có Di Nguyệt bổ sung, Thu Điệp bây giờ đã hiểu rõ quá trình hậu cung phi tần gặp người nhà tiến cung.

Có Thu Điệp ở đây, Hoa Manh cuối cùng đã thở phào nhẹ nhõm.

Vừa thả lỏng liền cảm thấy có chút mệt nhọc.

"Ta mệt nhọc đi nghỉ ngơi trước đây, các ngươi cứ chuẩn bị, có chuyện gì chờ ta tỉnh ngủ lại nói."

Hoa Manh vừa mở miệng, tất nhiên sẽ không có người ra tiếng ngăn cản nàng nghỉ ngơi.

Có lẽ là yên tâm với đám người Thu Điệp, sau khi Hoa Manh tỉnh ngủ liền hỏi các nàng có khó khăn gì không, khi biết hết thảy thuận lợi liền không quan tâm nữa.

Bởi vì nhớ thương chuyện người nhà tiến cung, Hoa Manh ngày thứ hai đầu giờ Mẹo đã tỉnh lại, ăn sáng xong lại ở trong phòng xoay vài vòng mới nghe tin tức từ Dương Cửu.

"Nghi nhân đã đến Triều Hoàng Cung."

Lúc trước Hoa Đằng tuy là từ ngũ phẩm, nhưng ông chưa từng xin thỉnh phong cho Lư thị, lần này Tịnh An Đế thăng chức cho Hoa Đằng, cũng phong cho Lư thị ngũ phẩm nghi nhân.

Có thân phận Nghi nhân, Lư thị tiến cung phải tự tin chút.

Thái Hậu sẽ không khó xử Hoa gia vì Hoa Manh mang thai, hơn nữa muội muội ruột có quan hệ với Hoa gia, tự nhiên càng thêm thích các nàng.

Biết đám người Lư thị nóng lòng muốn gặp Hoa Manh, Thái Hậu không giữ lại lâu mà sai Minh ma ma tự mình đưa ra Triều Hoàng Cung, sau khi ban thưởng riêng cho Hoa gia liền thanh thản ổn định tiếp tục dưỡng thân.

Bà hiện giờ không muốn nhọc lòng, một lòng chỉ nghĩ nhanh chóng khỏi bệnh, bằng không chờ tôn tử sinh ra lại không ôm được hắn.

Đám người Lư thị vừa qua giờ Thìn liền tới Tước Linh Cung, vừa tiến vào Tước Linh Cung, Lư thị định dựa theo gia đạo của Hoa Đằng đi bái kiến Uyển tần, liền gặp đại cung nữ Di Nguyệt bên người Uyển tần ở cùng đám người Linh Thúy.

"Ta là Di Nguyệt bên cạnh Uyển tần nương nương, nương nương biết Nghi nhân sốt ruột gặp nữ nhi nên không tới quấy rầy Nghi nhân cùng Tịnh tần nương nương."

Sau khi nói xong với Lư thị, Di Nguyệt mới cười với Linh Thúy nói: "Nương nương chúng ta buổi chiều sẽ mang theo điểm tâm đến thăm Tịnh tần nương nương."

Linh Thúy đầu tiên là liếc nhìn thoáng qua Lư thị các nàng, sau đó mới đáp lễ cho Di Nguyệt, "Làm phiền Di Nguyệt tỷ tỷ rồi, ý tốt của Uyển tần nương nương muội nhất định sẽ báo lại cho chủ tử muội."

Di Nguyệt nghe Linh Thúy nói xong liền gật đầu với bọn họ, xoay người trở về tả thiên điện.

Chờ khi Di Nguyệt rời đi, Linh Thúy lúc này mới vui mừng dựa theo quy củ trong nhà hành lễ với mấy người Lư thị.

"Đứa trẻ ngoan, không cần đa lễ."

Lư thị kéo Linh Thúy đang định hành lễ cho nàng, "Những thứ khác không tiện mang vào cung, bất quá nương ngươi cho mấy đôi giày, ta đều mang đến."

Vừa nghe Lư thị nói, Linh Thúy vốn đang vui mừng lập tức cảm thấy hốc mắt đau xót, suýt nữa rơi nước mắt.

"Đứa trẻ ngoan không được khóc, hỉ sự lớn như vậy không thể khóc."

Lư thị nhỏ giọng nói xong, Linh Thúy liền vội gật đầu.

Hoa Manh sớm đã nghe Lư thị tới cổng lớn Tước Linh Cung nên ra khỏi phòng chờ ở cửa, nàng tính thời gian ra cổng nhưng lúc đến thời gian tính toán lại không thấy đoàn người mẫu thân.

Ngay khi nàng định để Thu Điệp đi xem, bóng dáng Lư thị cuối cùng cũng xuất hiện trong tầm mắt.

Hoa Manh vốn muốn nhấc chân đi nghênh, nhưng Thu Điệp đỡ nàng lại ra tiếng ngăn cản nói: "Chủ tử, phẩm cấp hiện giờ của người cao hơn Nghi nhân."

Càng đừng nói, trừ bỏ Nghi nhân thì vài vị tẩu tử còn lại chính là không có phẩm cấp.

Đương nhiên, câu sau Thu Điệp vẫn chưa nói ra.

Nhưng Hoa Manh nháy mắt đã hiểu ý Thu Điệp.

Lư thị còn có chút lo khi thấy Hoa Manh định đến nghênh mình, hôm qua bà nhận được tin trong cung đưa tới liền dẫn mấy con dâu đi Lâm phủ thỉnh giáo mới biết, hôm nay tiến cung phải hành quốc lễ với nữ nhi trước, sau đó nữ nhi mới có thể hành lễ hành gia cho bà.

Lúc thấy Hoa Manh bị cung nữ cản lại, Lư thị mới thở phào nhẹ nhõm, thuận tiện đánh giá Thu Điệp một cái.

Sau một phen hành lễ vấn an, Hoa Manh cuối cùng mới đỡ tay Lư thị xoay người vào phòng.

Thu Điệp cùng Khương Thiền tự giác ra ngoài, còn Linh Thúy lưu tại trong phòng tùy thời hầu hạ Hoa Manh.

Sau khi nhìn trong phòng đều là người trong nhà, Lư thị liền nhịn không được duỗi tay cởi bỏ vạt áo.

Hoa Manh ban đầu còn không rõ mẫu thân muốn làm gì, chờ đến khi bà lấy từ trong ngực ra một xấp ngân phiếu, liền trợn mắt kinh ngạc.

"Nương, trong nhà từ khi nào trở nên giàu có như vậy?"

Tuy nói nhị ca không thích đọc sách nên đi theo cữu cữu gia cùng với nhị tẩu gia buôn bán, nhưng nàng biết trong nhà không có nhiều tiền như vậy.

Lư thị dúi một xấp ngân phiếu vào tay Hoa Manh, chỉ vào nhị tẩu tử rụt rè nói: "Là cữu cữu gia con đưa tới."

Cữu cữu của Hoa Manh tất nhiên là anh trai của Lư thị, cũng là gia gia ruột của nhị tẩu Lâm thị.

Có điều gia chủ đời trước của Lâm gia là Lâm gia đại tổ phụ vì say rượu mà lầm ngủ với ca kỹ rồi sinh con, vì thương hộ không thể nạp thiếp nên ghi dưới danh nghĩa của chính thất, nhưng nãi nãi ruột của Lâm thị vì không vui nên đem ngoại tổ mẫu của Hoa Manh gả cho đồ tể.

Nếu không phải bà ngoại từ nhỏ thông tuệ, sau khi đích mẫu bệnh chết liền uốn ba tấc thuyết phục cha cùng đích huynh giúp đỡ Lư gia làm buôn bán khi Lư gia không đủ chi trả, Cha của Hoa Đằng cũng là học giả, cha mẹ mất sớm, cũng vì cha mẹ chết bệnh nên nợ một đống tiền.

Sau này Hoa Đằng thi đỗ trở thành quan viên, tuy chỉ là chính bát phẩm huyện lệnh nhưng vẫn làm Lâm gia hoảng sợ.

Lâm gia cố ý làm hoà, bà ngoại Hoa Manh cũng là người thông tuệ tri ân, vậy nên sau này bà ngoại Hoa Manh làm mai, đem thế hệ nữ nhi duy nhất của Lâm gia gả cho Hoa Manh nhị ca.

Phải biết, lúc trước khi Hoa gia chỉ là quan viên bình thường, đại tẩu Hoa Manh cũng là trưởng nữ xuất thân từ thư hương thế gia, còn tam tẩu cùng tứ tẩu chính là nữ nhi của đồng liêu Hoa Đằng.

Hoa Manh biết nhị tẩu tự thấy mình là nữ nhi thương hộ, so ra kém chị em dâu, nên vừa nghe mẫu thân nói Hoa Manh liền siết chặt ngân phiếu nhìn về phía Lâm thị: "Khiến cữu cữu tốn kém rồi."

Nói xong lời này, nghĩ đến chất nữ song sinh nhà nhị ca đã 4 tuổi, liền cười nói: "Yên nhi giống ta, đợi lát nữa nhị tẩu xuất cung mang chút điểm tâm trong cung trở về, Yên nhi chắc chắn sẽ thích ăn."

Ban những thứ khác không thích hợp, nhưng một ít thức ăn trong cung cũng không sao.

Đợi khi Lâm thị tạ ơn, Hoa Manh mới lắc đầu nói: "Nhị tẩu không cần đa lễ, ta vừa lúc có việc làm phiền nhị ca, nếu tẩu đa lễ ta ngược lại ngượng ngùng mở miệng."

Hoa Manh cùng nhị ca quan hệ tốt nhất, Hoa Bồng không thích đọc sách, thi tú tài xong liền đi theo Lâm gia còn có Lư gia cùng nhau buôn bán.

Lúc trước nghe nói nhà mẹ đẻ có thể đưa lễ tết cho phi tần, Hoa Manh liền nghĩ trong nhà tặng nàng một năm hai năm cũng được, nhưng nghĩ đến về sau nhóm chất nhi lục tục thành niên đón dâu, sợ là sẽ khó.

"Lúc trước trong nhà có chuẩn bị của hồi môn cho ta, nếu có thể bán đi đổi tiền bạc liền đổi chút tiền bạc."

Hoa Manh thấy mẫu thân muốn nói liền lắc đầu, nói tiếp: "Chờ khi đổi lấy tiền, nhị ca hãy cầm tiền theo cữu công cùng biểu cữu đi phía nam làm ăn. Uyển tần ở Tả thiên điện có quan hệ tốt với ta, ca ca ruột nàng làm tri phủ ở Giang Nam, đến lúc đó ta mời nàng nhập cuộc, tất nhiên sẽ thuận lợi."

Hoa Manh mới vừa nói xong, Lâm thị xuất thân từ thương hộ ánh mắt liền sáng lên.

Có tri phủ làm chỗ dựa, vậy chuyện kinh doanh kia nhất định sẽ kiếm tốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro