C35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bởi vì đang mang thai nên thời gian gần đây tâm trạng của Hoa Manh rất dễ bị dao động, khi Linh Thúy đưa Lư Thị cùng mọi người xuất cung trở lại, nàng đã điều chỉnh tốt tâm tình, bắt đầu cùng Khương Thiền thảo luận bữa tối ăn cái gì.

"Hôm nay Ngự Thiện Phòng đưa tới mẻ tôm tươi, vừa rồi ta đã cho lột vỏ đợi chút nữa xào cùng rau củ đã gọt sẵn, nấu cho nương nương món rau xanh xào tôm bóc vỏ."

Khương Thiền nói xong thấy Hoa Manh gật đầu mới tiếp tục nói: "Còn có canh đầu cá khoai mỡ cùng đậu phụ cuốn, trừ cái đó ra nương nương còn đặc biệt muốn ăn gì không?"

Chỉ nghe Khương Thiền nhắc đến tên món ăn, trong đầu Hoa Manh không tự chủ được hiện ra hình dáng của những món này.

Nghĩ đến mình bây giờ cũng ăn không vô bao nhiêu, Hoa Manh liền gật đầu nói: "Rất tốt, cứ như vậy đi."

Hoa Manh ra lệnh, Khương Thiền liền rời đi chuẩn bị.

Đợi đến khi Khương Thiền đi làm cơm, Thu Điệp đi nghỉ ngơi, Linh Thúy lúc này mới lấy đồ Lư Thị mang vào cung ra, nghe nói là đế giày mẫu thân nàng tự tay làm.

"Cô nương người nhìn xem, đây là đế giày mẹ ta cho ta."

Linh Thúy vui vẻ khoe khoang với Hoa Manh, thấy nàng không để ý mình lúc này mới 'he he' cười một tiếng nói: "Vừa rồi ta đưa phu nhân ra ngoài, phu nhân để ta mang về cho ngài mấy câu."

Hoa Manh nghe vậy lập tức tập trung nhìn nàng, chờ nàng mở miệng.

"Phu nhân, không đúng, là lão phu nhân."

Linh Thúy có chút loạn, nhưng Hoa Manh rất nhanh đã hiểu ý nàng.

"Lão phu nhân nói, các tiểu thiếu gia trong nhà đều đã lớn, người cũng lấy chồng cho nên về sau bà chính là lão phu nhân."

"Mấy vị Thiếu phu nhân liền theo thứ tự là mấy phu nhân, về phần các tiểu thiếu gia trong nhà cứ dựa theo từ lớn đến nhỏ mà sắp xếp, mặt khác lại thêm cái tên. Tựa như Xán ca sau này sẽ là Xán đại gia."

Linh Thúy nói xong liền nhìn Hoa Manh, Hoa Manh liền gật gật đầu, "Nương làm như vậy là đúng, về sau giao thiệp chắc chắn ngày càng nhiều, bối phận của nương nên tăng một bậc."

Bằng không về sau nữ quyến Hoa Gia đi nhà khác làm khách, cùng tuổi với mẫu thân hoặc không chênh lệch nhiều đều đã là lão phu nhân gì đó, duy chỉ có nương vẫn là Hoa phu nhân, nghe tựa như là vãn bối.

Linh Thúy vừa nghe Hoa Manh nói vừa gật đầu, đợi khi Hoa Manh không lên tiếng nữa mới nhắc đến một việc, "Lão phu nhân còn nói cho nô tỳ, nói từ nay về sau cha, nương, anh trai và tẩu tử nô tỳ cũng chỉ là người hầu của cô nương."

Hoa Manh biết chuyện này.

Nương vì nàng đặt mua một thôn trang ở ngoài thành, để cha Linh Thúy làm trang đầu, ca ca Linh Thúy giúp nàng trông coi mấy cửa hàng hồi môn.

Dựa theo nương nói, chờ sau này bà sẽ thu xếp hai người còn lại trong nhà đi qua cùng một chỗ giúp nàng trông nom đồ cưới.

Cứ như vậy một nhà mấy người giám sát lẫn nhau, nhất định sẽ không dám lừa gạt Hoa Manh.

Nghĩ tới đây, Hoa Manh không khỏi ở trong lòng cảm thán một phen, vì nàng nương đã phí không ít tâm tư.

Hoa Manh cùng Linh Thúy ở Tước Linh Cung nói đến Lư Thị, Lư thị rốt cục về đến nhà, vừa ngồi xuống nhấp một ngụm trà liền nhìn Hoa Đằng bên cạnh nói: "Manh Manh của chúng ta ở trong cung cũng không dễ dàng gì."

Lư Thị tuy biết Hoa Manh trong cung bây giờ địa vị dù không phải tối cao, nhưng cũng là người đệ nhất.

Nhưng hôm nay bà tiến cung thấy thành cung nguy nga, cảm thụ được cung quy nghiêm ngặt vẫn là nhịn không được mà cảm thấy tiểu nữ nhi nhà mình thời gian ở trong thâm cung thật gian nan.

Thành cung vuông vức, vây khốn biết bao nhiêu nữ nhân?

Về sau Manh Manh nhà bà còn có thể xuất cung sao?

Mọi người ở Hoa Gia cũng không nghĩ tới Lư Thị nghỉ qua một hơi liền thốt ra câu đầu tiên như vậy, Hoa Đằng có lòng muốn thuyết giáo Lư Thị một phen nhắc nhở nàng khắc ghi thánh ân, nhưng nghĩ đến tiểu nữ nhi nũng nịu mềm mại nhà mình cũng không khỏi nuốt trôi hết.

Lư Thị không chú ý tới động tác của Hoa Đằng, nói xong câu nói kia trực tiếp đem chuyện hôm nay Hoa Manh bàn giao, căn dặn toàn bộ Hoa Gia nói ra.

Nhìn đám con cháu phía dưới, Lư Thị chân thành mà tổng kết nói: "Tóm lại, các ngươi không nên bởi vì muội muội cùng cô cô các ngươi thành hoàng phi mà cảm thấy không tầm thường, trên đời này so với Hoa gia chúng ta còn nhiều người phú quý hơn. Về sau nếu các ngươi ai làm chuyện sai lầm, chẳng sợ ta đi cũng không cho phép các ngươi đi tìm muội muội cùng cô cô các ngươi hỗ trợ."

"Toà nhà kia là Hoàng Thượng nể Manh Manh có công nên ban cho chứ không phải nhà chúng ta tự mình mua nên trong lòng các ngươi phải hiểu, Hoa Gia có ngày hôm nay đều là nhờ Manh Manh."

"Có điều ta cũng phải nhắc nhở các ngươi, con cháu Hoa Gia cũng không thể bởi vì vinh quang hôm nay mà nghĩ về sau đưa nữ nhi vào cung. Cạnh cửa Hoa Gia, đến cùng là dựa vào những nam nhi các ngươi đến tranh thủ."

Nói xong Lư Thị nhìn người đứng ở phía đầu tiên, trưởng tử của bà đặc biệt gấp gáp trở về từ thư viện nói: "Lão đại, tương lai ta và cha ngươi đi thì ngươi chính là gia chủ cái nhà này. Nhà khác đều có gia quy, bây giờ ngươi trước tiên định ra gia quy cho Hoa gia chúng ta."

Cuối cùng nói ra những chuyện tối hôm qua đã thảo luận qua cùng Hoa Đằng, Lư Thị cuối cùng nói: "Gia quy bên trong nhất định phải viết rõ ràng, nếu Hoa Gia xuất hiện kẻ ăn chơi vô học vô nghề nghiệp trực tiếp đánh gãy chân. Hoa Gia tình nguyện nuôi hắn cả đời cũng không thể để hắn ra ngoài gây họa hại người!"

Hoa Mậu vừa nghe Lư Thị nói liền vô thức muốn từ chối, dù sao cha hắn vẫn còn sống.

Có lẽ là đoán được Hoa Mậu sẽ kiêng kỵ, Lư Thị vừa mới nói xong Hoa Đằng liền nối đuôi: "Lão đại, chuyện này cũng là ý của ta."

Nói xong Hoa Đằng giơ tay phủ lên vài sợi râu nói: "Ta bây giờ bởi vì long ân thăng quan nên tất nhiên sẽ bận rộn hơn trước."

"Tính tình nhị đệ con cũng biết, về phần tam đệ cùng tứ đệ đều vội vàng thi Hương, chuyện này cũng chỉ có con tới làm."

Hoa Đằng nói đến đây liếc mắt nhìn Lư Thị bên cạnh, thấy nàng không có ý muốn lên tiếng cuối cùng mở miệng nói: "Dựa theo quy củ thế gia, con là Hoa gia gia chủ đời sau, người thích hợp làm chuyện này nhất là con."

Hoa Đằng đều đã nói như vậy, Lư Thị cũng không mở miệng mà lộ vẻ đồng ý, Hoa Mậu cũng chỉ có thể đáp ứng đón lấy việc này.

Nói xong việc định ra gia quy, Hoa Đằng nhìn sang Lư Thị bên cạnh: "Nàng còn gì muốn nói?"

Lư Thị hôm nay tiến cung một ngày đã mệt mỏi, vừa định nói không còn gì muốn đi nghỉ ngơi, nháy mắt lại nghĩ tới việc Hoa Manh bàn giao mời đại phu cho bà bà Hoa Liên.

Đem chuyện này nói ra, Hoa Đằng còn chưa kịp mở miệng, nhị ca Hoa Manh Hoa Bồng liền giành nói: "Nương, chuyện này giao cho con là được, con biết Hồi Xuân Đường, cũng quen biết Khương thái y."

Hoa Bồng không nói mình quen biết Khương thái y thế nào, chẳng qua tính tình hắn linh hoạt, Lư thị biết hắn không phải người hay bịa chuyện liền gật đầu đồng ý, tùy hắn đi Xuân Đường mời đại phu về.

Hoa Gia ngoài cung phát sinh những chuyện này Hoa Manh còn chưa biết, nhưng Tịnh An Đế lại biết.

Nếu là nhà người khác Tịnh An Đế có lẽ sẽ không biết cặn kẽ như vậy, nhưng hôm nay nữ quyến Hoa Gia tiến cung lâu như vậy, mà hắn lúc trước bởi vì muốn đi Hoa Gia nên chôn một cái tai mắt.

Vốn chỉ là nhàn rỗi nên hỏi một chút, ai ngờ lại biết được chuyện Lư Thị dạy dỗ con cháu.

"Lư Thị này quả nhiên là phụ nhân thông tuệ."

Tịnh An Đế hài lòng gật đầu, trước đó hắn còn lo Hoa Gia sẽ bởi vì phú quý bất thình lình mee hoặc, nhưng hôm nay có Lư Thị, ít nhất thế hệ này cùng đời sau của Hoa Gia không có vấn đề gì."

"Đã vậy trẫm liền vì hoàng nhi bố trí một phen thật tốt."

Nguỵ phú Quý đứng canh Tịnh An Đế làm như không nghe thấy hắn tự mình lẩm bẩm, nhưng trong lòng hắn rõ ràng, phúc khí Hoa Gia còn ở phía sau.

Tịnh An Đế tâm tình tốt, ngày thứ hai hạ triều liền sai Ngụy Phú Quý phái Tiểu Giang Tử đi Tước Linh Cung thông báo cho Hoa Manh, nói hắn buổi tối sang ăn cơm.

Hoa Manh vốn định hôm nay nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai lại tới Tam Thanh Cung đi dạo, ai ngờ Tịnh An Đế ban đêm muốn tới.

"Bây giờ ta không tiện thị tẩm, chắc cũng không giống trước đó, trước tiên cứ sớm tắm rửa thay quần áo trước hai canh giờ vậy."

Hoa Manh nhìn Thu Điệp đem lời này nói ra, cửa liền vang lên âm thanh của Dương Cửu.

"Nương nương, Tề Phi nương nương phái người tới đưa thiệp mời."

Nghe được âm thanh thông báo của Dương Cửu, Hoa Manh vô thức nhìn về phía Thu Điệp.

Thu Điệp cũng không biết Tề Phi muốn làm gì, nhưng thiệp mời đều đã đưa đến cửa cũng không thể giả vờ như không biết.

Chờ đến Thu Điệp ra ngoài nghênh đón vậy mà thấy Xuân Lan, người đắc lực nhất bên cạnh Tề Phi đến tặng thiệp mời, lúc này càng đề cao cảnh giác.

"Sao lại phiền tỷ tỷ đến đưa thiệp mời rồi?"

Thu Điệp ở trong cung nhiều năm, Xuân Lan cũng hầu hạ Tề Phi mười mấy năm nên được Thu Điệp gọi một tiếng tỷ tỷ.

Xuân Lan đầu tiên là nhìn Thu Điệp cười cười, sau đó mới nói: "Nương nương của chúng ta nghe nói Huệ Chu Lan trong Ngự Hoa Viên đã nở, đặc biệt đặt mua một bình rượu ngon, mời tất cả hậu cung nương nương cùng tiểu chủ đi thưởng lan."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro