C44

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thái hậu trải qua chuyện lần này cũng phát giác mình đã có tuổi, tinh lực quả thật không bằng lúc trước.

Bây giờ Tịnh An Đế có tình cảm không tầm thường với Hoa Manh, bà tự nhiên cũng muốn bọn họ có thể giống như cặp phu thê bình thường, đồng tâm hiệp lực giúp đỡ lẫn nhau.

Cho nên Tịnh An Đế vừa nói xong, nàng liền nhìn Minh ma ma bên cạnh nói: "Ai gia đưa Minh ma ma cho Tịnh tần, nàng theo ai gia nhiều năm như vậy, nhất định có thể chỉ giáo Tịnh tần."

Tịnh An Đế không ngờ Thái hậu có thể bỏ được Minh ma ma, hắn vốn nghĩ Thái hậu có thể đem Tình ma ma dưới Minh ma ma, một trong bốn vị chưởng sự ma ma ở Triều Hoàng Cung nhường lại đã là tốt lắm rồi.

Nhưng không ngờ Thái hậu vậy mà bỏ được Minh ma ma bà xem như tỷ muội.

Nhưng chớp mắt Tịnh An Đế liền hiểu được, Thái hậu bỏ được vẫn là vì mình.

Nghĩ tới đây, Tịnh An Đế lập tức hổ thẹn nhìn về phía Thái hậu nói: "Mẫu hậu, nhi tử lại để cho người nhọc lòng rồi."

Nghe Tịnh An Đế nói, khoé miệng Thái hậu không khỏi nhếch lên đường cong, "Mẫu hậu lúc bé có nghe ở dân gian một câu, 'Nuôi con một trăm năm, lo chín mươi chín năm', chỉ cần mẫu hậu còn sống chắc chắn sẽ nhịn không được mà nhọc lòng vì con."

Tịnh An Đế dù là lần đầu nghe được lời như vậy, nhưng hắn nghĩ lại, lời này không sai một chút nào.

Con hắn còn chưa sinh mà hắn đã bắt đầu nhọc lòng.

Bởi vì thấy Thái hậu cùng Tịnh An Đế đã thảo luận xong, Minh ma ma cũng không từ chối, một canh giờ sau Hoa Manh liền nghênh đón Minh ma ma, người mà chúng phi tần trong hậu cung đều muốn nịnh nọt.

"Minh ma ma, vậy mà là người đến dạy bảo ta sao?"

Hoa Manh tự bước lên trước giữ chặt tay Minh ma ma ngăn bà hành lễ với mình, nói: "May sao là ngài đến nên ta cũng yên lòng rồi. Ta vốn còn lo lắng tiên sinh quá nghiêm khắc sẽ không quen đâu."

Hoa Manh một chút cũng không tự cao tự đại trước mặt Minh ma ma, nàng thân thiết lôi kéo Minh ma ma cả một đường, đi vào trong nhà mới phất tay để Linh Thúy mấy người tiến lên trước bái kiến Minh ma ma.

"Linh Thúy, Minh ma ma chính là tiên sinh mà chủ tử ngươi đặc biệt nhờ Hoàng Thượng mời tới, về sau ngươi liền thay ta chăm sóc thật tốt Minh ma ma, đã biết chưa?"

Hoa Manh vừa nói xong Linh Thúy liền hướng về phía trước hai bước, cung kính hành lễ vấn an với Minh ma ma.

Minh ma ma quá quen với cung nữ bên người Hoa Manh, nghĩ đến nàng về sau thân phận tôn quý, những người này cũng không đủ dùng, liền thuận mồm nói: "Nếu nương nương tín nhiệm, vậy lão nô về sau nhàn rỗi liền thay ngài giáo huấn mấy cung nữ về sau sẽ hữu dụng."

Nói xong Minh ma ma vẫy Linh Thuý tiến lại, quan sát tỉ mỉ nàng vài lần mới tiếp tục nói: "Linh Thúy này là người trung tâm, đợi lão nô dạy dỗ thật tốt một phen để nương nương về sau dùng người."

Minh ma ma không biết Hoa Manh đã thu xếp cho Linh Thúy, tất nhiên là muốn dạy bảo Linh Thúy thật tốt, để Linh Thúy trở thành một "chính mình" khác.

Hoa Manh không giải thích mà cười ghẹo Linh Thúy hai câu liền để Linh Thúy tiếp Minh ma ma đi nghỉ ngơi trước, đợi khi nàng ngủ trưa dậy sẽ bắt đầu học tập cách quản lý cung vụ.

Hoa Manh trước kia ở nhà có học qua quản gia, chỉ là khi đó nàng phải gả cho Trương Cảnh Hồng.

Trương Cảnh Hồng không chỉ là con trai Trương gia, hai nhà lại là hàng xóm, Lư Thị cảm thấy Hoa Manh về sau sợ là sẽ không trực tiếp quản gia.

Lại thêm chính bà cũng xuất thân từ nữ nhi thương hộ, rất nhiều thứ nữ nhi đại gia tộc phải học bà cũng không biết.

Vẫn là sau này mấy huynh trưởng Hoa Manh thành thân, có mấy con dâu xuất thân quan gia Hoa Manh mới được nhóm tẩu tử chỉ giáo một chút.

Đến nỗi năm nay Hoa Manh chọn tuyển tú tiến cung cũng là muội muội ruột Thái Hậu, Lâm Minh phu nhân rẽ đường tắt nên không cùng với các tú nữ khác sinh hoạt hai tháng trong cung, được ma ma dạy bảo quy củ lễ nghi sinh hoạt.

Mặc dù trước lúc tiến cung Lâm Minh có mời phu nhân dạy bảo Hoa Manh mấy ngày, nhưng đến cùng là thời gian vội vàng, học không sâu.

Bây giờ chính nàng có tâm tiến tới, vô luận là Tịnh An Đế hay là Thái hậu đều nguyện ý cho nàng cơ hội này.

Lâm Minh ngoài cung đã biết được tin tức này, vui mừng nói ba lần 'Manh Manh thông minh' .

Thông minh hay không Hoa Manh không biết, nhưng từ khi ma ma đến bên cạnh, nàng rõ ràng cảm giác được vô luận là Linh Thúy hay là Khương Thiền, cho dù là Thu Điệp đều có không ít biến hóa.

Đợi đến Uyển phi dọn khỏi Tước Linh Cung, Thọ Ninh quận chúa tiến cung, chính nàng cũng đã thay đổi không ít.

Nhìn Khương Thiền bưng khay đến, Hoa Manh mở miệng nói: "Hôm nay Uyển Phi tỷ tỷ muốn dẫn Thọ Ninh tới chơi, chút nữa ngươi nhớ làm mấy loại điểm tâm mà hài tử hai ba tuổi thích ăn."

"Vâng, nô tài đợi chút nữa sẽ đi chuẩn bị ngay."

Khương Thiền đặt điểm tâm hôm nay của Hoa Manh xuống, sau đó mới nhìn nàng nói: "Nương nương, tính thời gian thì người mang thai đã sắp hai tháng rưỡi, đợi chút nữa nô tài lại bắt mạch cho ngài."

Dù không biết Khương Thiền sao đột nhiên lại đưa ra yêu cầu này, nhưng Hoa Manh vẫn gật đầu đồng ý đề nghị của bà.

Chẳng qua nàng cũng không có chờ chút nữa, mà là lúc này liền hướng Khương Thiền nói: "Đúng lúc bổn cung hiện tại không đói, ngươi bắt mạch trước đi."

Hoa Manh vừa nói xong, Khương Thiền định khuyên nàng trước dùng điểm tâm liền nghĩ đến mấy ngày Minh ma ma dạy bảo.

'Không được chất vấn quyết định của chủ tử.'

Trong đầu hiện lên câu nói này, Khương Thiền nhẹ giọng đáp: "Vâng."

Sau đó bước về phía trước hai bước, ra hiệu Hoa Manh đưa tay.

Hoa Manh không cảm thấy thân thể mình sẽ bị gì, nàng có Linh Tuyền trong tay, cho dù là thật sự có gì thì cũng có thể kịp thời ăn Linh Tuyền vào.

Nếu là trước đó, có lẽ sẽ sốt ruột hỏi thăm Khương Thiền vì sao muốn bắt mạch cho mình, nhưng trải qua thời gian được Minh ma ma dạy bảo, nàng bây giờ sẽ không chủ động dò hỏi.

Khương Thiền cẩn thận thay trái phải bắt mạch chi Hoa Manh, lúc này mới nhìn về phía Hoa Manh nói: "Nương nương, gần đây ngoài cung có chút đồn đãi, mấy ngày trước nô tài đi gặp nữ nhi vô tình nghe được."

Khương Thiền không biết Hoa Manh có nghe được hay chưa, nhưng ngày đó nàng xuất cung gặp nữ nhi không biết là trùng hợp hay có người cố ý, để nàng nghe được vài câu nghị luận liên quan tới Hoa Manh.

Mấy ngày nay nàng nghĩ cẩn thận, cuối cùng vẫn quyết định nói cho Hoa Manh.

Hoa Manh không nghĩ tới Khương Thiền đột nhiên muốn bắt mạch cho mình vậy mà thật sự có việc.

Nàng không mở miệng mà là ngước mắt nhìn chằm chằm Khương Thiền, ra hiệu nàng nói tiếp.

Khương Thiền đã quyết định đem việc này nói cho Hoa Manh nên sẽ không che giấu cái gì, nàng lập tức đem toàn bộ nội dung nghe được nói ra.

"Bên ngoài có đồn đãi nói nhà ngoại huynh trưởng người có cặp song sinh, huynh trưởng cùng tỷ tỷ cũng đều có thai đôi, nếu thai này của ngài là thai đôi, vậy về sau hoàng vị sẽ cho ai?"

Hoa Manh nghe Khương Thiền nói xong liền sững sờ.

Nàng nghĩ tới rất nhiều khả năng, lại duy chỉ không nghĩ tới sẽ có đồn đãi như vậy.

Hoa Manh vô thức muốn mở miệng, nhưng lập tức nghĩ tới Minh ma ma.

'Gặp chuyện không hoảng hốt, mọi thứ suy nghĩ nhiều.'

Hít sâu một hơi, Hoa Manh nhìn về phía Khương Thiền nói: "Lời này là ngươi nghe ai nói?"

"Chính là hôm đi nhà ngoại gặp người nhà, có cha mẹ của cung nữ kia từ huyện đến, nói là vừa vào kinh liền nghe thấy chuyện này."

"Nông phụ kia còn cười hỏi cung nữ, Hoàng Thượng liệu có hai hoàng vị phân cho hai đứa con trai hay không? Cung nữ kia nghe lời nương nàng nói liền bị doạ không nhẹ, khuyên hồi lâu mới khiến nương nàng đồng ý khi về nhà sẽ không nói lung tung."

Hoa Manh lẳng lặng nghe Khương Thiền nói chuyện mới gật đầu nói: "Chuyện này trước tiên ngươi đừng nói ra ngoài, bổn cung đi tìm Hoàng Thượng."

Nói xong Hoa Manh liền đứng dậy đi ra ngoài.

Nhìn Hoa Manh vội vàng đứng dậy, Khương Thiền vội vươn tay ngăn nàng lại nói:

"Nương nương chớ gấp."

Tiếng nói vừa dứt Khương Thiền căn bản không dám dừng lại, nói: "Vừa rồi nô tài bắt mạch cho nương nương, tuy y thuật không bằng huynh trưởng nhưng bảy phần khẳng định trong bụng người chỉ có một đứa bé."

Đây cũng là lí do vì sao vừa rồi Khương Thiền không lập tức nói đến chuyện này mà muốn bắt mạch cho Hoa Manh trước.

Nếu nàng thật sự khám ra thai đôi sẽ không nói chuyện này cho Hoa Manh biết mà nghĩ cách trước tiết lộ cho Minh ma ma.

Chỉ là Minh ma ma dạy bảo qua, nàng không giống những ma ma bình thường trong cung mà nàng chỉ hầu hạ Tịnh tần nương nương, nàng chính là nô tài, chủ tử chỉ có một người.

Nhưng Khương Thiền trước đó cũng lo lắng, lo nếu Hoa Manh biết trong bụng có hai đứa bé sẽ lo lắng quá độ.

Cho nên nàng xác nhận trong bụng Hoa Manh chỉ có một đứa bé mới dám mở miệng.

Hoa Manh nghe Khương Thiền xác nhận trong bụng mình bảy phần là có một đứa bé, không khỏi thở phào nói: "Là bản cung sốt ruột."

Nói xong Hoa Manh tiếp tục nói: "Chẳng qua là chuyện này, bổn cung vẫn muốn nói cho hoàng thượng biết."

Nàng luôn cảm thấy đây không phải là đồn đãi đơn giản.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro