Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối cùng ngày mà cậu mong chờ cũng đến. Hôm nay là sinh nhật Thiệu Lâm, anh về nhà đón sinh nhật với bà Đàm. Kể từ khi ông Thiệu qua đời, năm nào đến sinh nhật của mình anh cũng về nhà ăn cơm cùng bà.
7h tối chiếc xe ô tô đen từ từ tiến vào cổng. Nhất Tử không hiểu tại sao bản thân lại hồi hộp đến vậy. Bà Đàm bảo cậu ra đón anh vào.
Cậu đứng ở cửa nhà nhìn người con trai cao lớn từ ngoài sân đi vào. Đến khi anh vào gần của nhà cậu mới nhìn rõ khuôn mặt của Thiệu Lâm. Cậu nghĩ:
- "Cậu chủ đẹp hơn trong ảnh thì phải?"
Thiệu Lâm đi tới nhìn cậu con trai thấp đến ngực mình đang suy nghĩ vẩn vơ cái gì, nói:
- Cậu là người giúp việc mới của mẹ tôi?
Cậu giật mình và ngẩng mặt lên nhìn anh. Hai mắt cậu mở to hết cỡ đôi môi cứ thế mấp máy
- Dạ thưa cậu chủ. Bà chủ kêu tôi ra đón cậu
Thiệu Lâm gật đầu rồi đi thẳng vào nhà gọi bà Đàm. Bà Đàm vui mừng chạy ra và chêu Thiệu Lâm
- Con trai yêu quý của ta con không nghĩ đến bà già này ở nhà cô đơn hay sao mà cả mấy tháng mới về thăm ta một lần?
Nhất Tử nhìn hai người mà nhớ đến bà nội của mình cậu với bà nội cũng đã có những khoảng thời gian vui vẻ ở bên nhau như thế. Đang suy nghĩ cậu giật mình khi có người nhắc đến cậu. Nhất Tử quay ra khi Thiệu Lâm nói:
- Chẳng phải ở nhà bây giờ mẹ đã có một cậu bé xinh sắn làm bạn với mẹ rồi đây sao.
Cậu nghe rồi đỏ mặt.
- "Cậu bé gì chứ? Em 18 tuổi rồi đó cậu chủ"
Bà Đàm lúc này mới quay sang nhìn cậu và cười nói với Thiệu Lâm:
- Giới thiệu với con đây là Nhất Tử. Mẹ mới nhận cậu bé vào phụ giúp mẹ việc nhà cùng với dì Hoàng. Con thấy cậu bé này nhỏ nhắn như vậy nhưng làm mọi việc rất tốt.
Thiệu Lâm từ lúc nghe bà Đàm nói vẫn nhìn Nhất Tử không rời mắt. Nhất Tử ngại không dám nhìn lên Thiệu Lâm chỉ dám cúi đầu rồi mỉm cười nghe bà chủ nói về mình. Thiệu Lâm nghe xong mới nói:
- Mẹ khen người ngoài hơn con trai của mẹ rồi. Rồi anh quay sang nói với Nhất Tử:
- Hay cậu có muốn làm con trai mẹ tôi không?
Nhất Tử giật mình khi nghe được câu hỏi như vậy. Cậu lắp bắp nói:
- Không..không thưa cậu chủ. Tôi như vậy đã được bà chủ đối xử tốt lắm rồi tôi không cần gì thêm nữa.
Thiệu Lâm cười không nói gì rồi bà Đàm nói Nhất Tử và Dì Hoàng cùng dọn đồ lên bàn ăn và nói cả hai người cùng ngồi ăn chung với hai mẹ con bà.
Cơm nước xong xuôi. Thiệu Lâm nói:
- Mẹ hôm nay con ở lại nhà. Rồi đi thẳng lên phòng
Bà Đàm nghe xong cũng ngạc nhiên vì từ lâu rồi thằng nhóc này cũng không có ở lại qua đêm ở nhà như vậy. Bà suy nghic và hình như cũng hiểu ra một số chuyện bà cười rồi đi lên theo Thiệu Lâm. Vào đến phòng anh bà nói:
- Con để ý đến thằng bé đúng không?
- Chỉ có mẹ mới hiểu con nhiều như thế. Bà Đàm nói:
- Thằng bé không có cha mẹ. Sống với bà nội từ nhỏ. Bà nội mới mất cách đây không lâu nên nó phải đến đây để làm việc kiếm tiền để tiếp tục được đi học.... bà cứ như vậy kể cho anh nghe về những già bà biết về cậu.
Thiệu Lâm nghe xong gật đầu
- Con tự biết sắp xếp mọi thứ cho em ấy
Bà Đàm xoa đầu anh và nói
- Thằng nhóc này để ý đến người ta là không còn để mẹ trong mắt nữa phải không?
Anh chỉ im lặng rồi mỉm cười suy nghĩ một số chuyện

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy