2. Chuyện xảy ra

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

♥ Ngày … tháng…năm

Anh tặng cho tôi 3 lọ móng tay. Anh dặn : Buồn thì đánh màu đen, Giận thì đánh màu tím.. và Vui thì màu đỏ.

Tôi đánh màu đen. Anh đưa cho tôi 1 quyển vở, bắt tôi ghi điều mình buồn ra. Tôi trả lại.. nói rằng " Quyển vở này mỏng quá "

Ánh mắt anh nặng trĩu. Anh im lặng. Tôi cười.

♥ Ngày … tháng…năm

Anh mời tôi đi xem phim. Phim hài. Tôi không cười.

Anh kéo tôi ra khỏi rạp. Ra ngoài chơi ném bóng rổ. Anh đưa quả bóng cho tôi. Anh nói " Đây là nỗi buồn, em ném nó đi đi "

Tôi cầm lấy quả bóng, ném mạnh vào rổ. Anh cười. Tôi cười. Anh đưa cho tôi quả bóng khác.Tôi gạt nó xuống đất.Tôi ôm anh. " Cám ơn " .

♥ Ngày … tháng…năm

Anh gặp tôi trước cửa bar. Lạnh. Anh cởi áo khoác choàng vào đôi vai gầy đang run lên của tôi. Chúng tôi đi bộ về. Anh nói tôi đừng lên bar nữa.Tôi im lặng.

Anh nắm lấy tay tôi. Đưa cho tôi 1 sợi dây chuyền.Mặt dây là viên đá hình giọt nước. Anh bảo " Mỗi lần em khóc.. nó sẽ hút nước mắt của em " .

Anh cười. Trông ngố lắm. Tôi ôm anh. " Cám ơn "

♥ Ngày … tháng…năm

Sinh nhật tôi. Chỉ có tôi và anh. Anh tặng tôi 1 đôi guốc màu đỏ. Anh ghi trong thiệp << Để trói chân em đấy >>

Tôi ôm anh. Anh nói anh yêu tôi. Chúng tôi hôn nhau. Chúng tôi đến với nhau.

♥ Ngày … tháng…năm

Anh nắm tay tôi. Chặt. Chúng tôi vào quán cafe để gặp 1 vài người bạn của anh.

Tôi nhận ra hắn ta.Hắn ta cười với tôi. Tôi muốn bỏ chạy. Tôi đã từng lên giường với hắn ta.

Tôi không phải là đĩ. Nhưng với hắn ta, tôi rẻ tiền. Anh không biết gì. Hắn ta cười đểu anh. Tôi sợ. Kêu anh về luôn ♥

♥ Ngày … tháng…năm

Anh không nghe điện thoại nữa. Tôi biết. Và hiểu. Tôi không khóc.Tôi không có quyền khóc.Từ đầu tôi sai. Nên cuối cùng tôi phải chịu.

Tôi không gọi cuộc điện thoại thứ 2.Tôi thấy ngộp thở.Tôi thấy tiếng đổ vỡ trong lòng. Xong. Tôi vẫn không rơi nước mắt .

♥ Ngày … tháng…năm

Anh đến tìm tôi.Anh cố coi như không hề biết chuyện gì. Còn ánh mắt anh thì tố cáo anh biết tất cả,

Tôi vô tình chạm tay anh, anh giật mình rụt lại.Tôi cười. Anh bối rối.

Tôi biết. Anh đang kinh tởm tôi. Nhưng lại không có cách để ruồng rẫy.

Anh còn lo cho tôi. Anh có yêu tôi. Tôi hiểu.

Nhưng anh đang bị tác động. Bởi quá khứ của tôi. Bởi anh đã yêu phải một CON ĐĨ MIỄN PHÍ. Tội nghiệp anh ♥

♥ Ngày … tháng…năm

Tôi lạnh nhạt với anh. Anh không ôm tôi như trước. Anh.. không muốn ngủ với tôi. Tôi không đòi hỏi. Tôi im lặng buồn đọng đáy mắt. Anh cay đắng nhìn tôi, đặt câu hỏi:

" Em đã ngủ với rất nhiều người đúng không ? "

Tôi bàng hoàng. Lại cười. Không thể gật đầu. Không thể lẩm bẩm từ đúng. Đau. Tôi nắm chặt mặt sợi dây chuyền. Nước mắt không rơi .

♥ Ngày … tháng…năm

Cãi nhau. Anh bắt tôi hãy nói hết những gì còn dấu. Anh sẽ thứ tha. Tôi giật sợi dây chuyền khỏi cổ. Ném xuống. " Em không xứng "

Tôi đi khỏi nhà anh = chân đất. Đôi guốc đó xỏ vào tôi sẽ bị trói lại mất. Anh giằng tay tôi lại. Chúng tôi giằng co.

Anh nói: " Em coi anh là cái gì, anh giống tất cả bọn nó đúng không ? "

Tôi muốn khóc. Nhưng giật mình là.. 1 con đàn bà như tôi, không có quyền được khóc. Tôi cười. Anh chết đứng. Bỏ chạy. Tôi biết, anh đã khóc vì 1 con đàn không ra gì như tôi .

♥ Ngày … tháng…năm

Tôi bỏ chạy khỏi anh. Trốn tránh sự gặp mặt và cả những cuộc điện thoại. Tôi chơi trò : MẤT TÍCH .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro