CHƯƠNG 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Hawaii, tháng 6 năm 2011.

"BÙM"

Thế là một em Jeep gần như đã nát như tương rồi, khi xong việc có muốn phục hồi cũng sẽ phải tốn sức lắm đây. Mà nghĩ lại, may mà mình tránh kịp chứ không cũng chịu số phận chân một nơi tay một nơi rồi.

Tên quái ngoài hành tinh kia, chả biết có tên không nhưng tôi quyết định gọi nó là Blind. Tại sao ư? Thì như tên gọi thôi, tên đấy bị mù, hoặc nhẹ nhất cũng là thị giác cực kém. Nhưng bù lại, các giác qua khác của hắn lại cực kỳ nhạy, nhất là thính giác cùng với năng lực cảm nhận cực cao và khả năng phản xạ với tốc độ khá tốt. Tên này cũng có 4 chi như con người, nhưng bàn chân hắn nhìn như quả bóng vậy, giúp hắn di chuyển nhanh lẹ. Mồm hắn nhìn như cái ống thông gió, khiến tôi nghi rằng liệu tên này có bị câm nữa hay không. Hắn không có vũ khí, thay vào đó là thi triển những quả cầu năng lượng. Vừa mới lúc nãy, tôi với Sabrina cố tình đánh từ phía sau, nó còn không chỉ tránh được mà còn tặng lại cho chúng tôi hai chưởng. May mà cả hai chúng tôi đều né được. Kết quả là một con Jeep về với đất đấy. Nhanh thì nhanh đấy nhưng sao được bằng tốc độ của chúng tôi.

"Nè, có thể duy trì phong ấn cách âm xung quanh tên đấy được không", tôi truyền ý nghĩ đến Barbara.

"Hơi khó đấy vì hắn di chuyển nhanh như sóc vậy, không biết tớ có thể duy trì với tốc độ của hắn không".

Với một tên tai thính như hắn thì không thể nói chuyện bằng mồm được, lộ hết thiên cơ ngay. "Phải làm gì với cái tai và cái chân của hắn thôi. Khoan đã...", vừa nghĩ tôi vừa liếc ra đằng sau.

"Cậu có đang nghĩ giống tớ không, Selena?", Melody nói với tôi, cây đinh ba vẫn được cô ấy cầm chắc trên tay đề phòng với tên Blind hiện đang một mình đối chọi với 5 người nữa.

Đúng chuyên môn có khác, hiểu ý nhau ghê. Ngay lập tức, tôi vận thêm chút sức mà nói qua ý nghĩ với mọi người về giải pháp vừa nghĩ ra: "Đưa hắn ra biển đi".

Đúng là biệt đội của tôi mà, triển khai rất nhanh mà cũng rất nhịp nhàng, đồng bộ. Barbara cố gắng tạo ra những tiếng động giả nhằm hướng hắn ra phía biển. Melody tranh thủ bắn vài tia nước tốc độ cao nhằm vào tai hắn, trong khi Sakura cố làm cho dây leo túm lấy chân hắn nhằm kéo hắn ra. Ngay khi hắn có vẻ nghe thấy tiếng sóng phía trước, tên đấy cố thoát khỏi mọi đường tấn công phía trên, nhưng đằng sau lại bị chặn bởi những tia sét với tiếng nổ khá inh tai của Ikkou và Isshu. Ba phía của hắn đều bị bao vây rồi. Không để hắn kịp tạo ra thêm quả cầu nào, Kouta đã cho cát cố định tay và chân hắn rồi. Còn tôi thì vận lực tạo ra một cái lồng kiên cố nhất bao quan hắn, rồi kéo hắn cùng cái lồng ra tầm hai kilomet ngoài biển khơi. Khi cảm thấy đã đi đủ xa, tôi thả hắn xuống biển.

Chắc bạn đã xem vài bộ phim về những người có khả năng di chuyển cực nhanh, đến mức có thể đi trên mặt nước như Flash, và bạn nghĩ việc tôi cùng đội làm là sai lầm? Không đâu. Tên Blind nhanh thì có nhanh đấy nhưng chưa thể làm đến mức đấy được, và điều hay ho ở chỗ: ai cho tên đấy nổi lên dù cho hắn có biết bơi.

Tôi cùng Melody và chị Nanami lao xuống biển. Trên cạn thì tên này có thể nhanh đấy, nhưng ở trong nước với độ sâu tầm hai nghìn mét này thì có muốn di chuyển cũng khó. Chưa kể, nước vào tai rồi thì dù có thính đến đâu cũng vô dụng thôi. Cố ngoi lên hả? Trên mặt biển luôn có sẵn sấm sét chờ đợi giáng xuống nhá. Bạn biết nước với điện mà kết hợp với nhau thì kinh khủng thế nào rồi đấy.

Nước luôn là một trong những nhân tố tự nhiên tôi yêu thích nhất. Nhờ nước mà sự sống mới phát triển. Nước cũng giúp loại bỏ những bùn nhơ làm ô uế vạn vật. Nước hiền hòa, mềm mại nhưng cũng rất mạnh mẽ, dữ dội. Và giờ đây, biển chính là đồng minh của chúng tôi.

Ngay khi chị Nanami dùng nước cố định hắn, tôi cùng Melody kết hợp sức mạnh, bắn ra dòng năng lượng thuần khiết nhắm vào Blind, và kết quả đương nhiên là một đám bụi ánh sáng giữa lòng đại dương rồi.

"Muốn hãm hại bọn ta ư? Hah! Nghìn năm sau cũng không có cửa đâu nha cu."    

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro