CHƯƠNG 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Khi cả đám quay về chỗ ban đầu thì vài người đã ở đấy rồi. Dù gì chỗ này cũng ở gần khu resort chất lượng cao nên khá ít người đến đây ở. Vừa đến chỗ con xe Jeep bị nổ ban đầu, chúng tôi đã thấy một người đàn ông có vẻ là người Pháp, đang bộc lộ sự đau khổ xen lẫn tức giận hay như thế nào đấy mà tôi khó có thể đoán được.

"Xin lỗi, thưa ông, đây có phải là xe của ông không?", tôi nhẹ nhàng hỏi bằng tiếng Anh (vì nào có biết tiếng Pháp đâu), dù sao cũng là lỗi của tôi mà.

"Đúng thế. Tôi vừa đi có một lúc thôi thì nghe có tiếng nổ phát ra từ đây, ra kiểm tra thì đã thế này rồi. Trời ơi xe mới tậu của tôiiiiiiii".

Wow, kêu gào thảm thiết như mất con vậy. Mà cũng khó trách được. Lúc đánh với Blind tôi đã nhìn qua con Jeep này rồi, tuy không rõ là loại gì nhưng cũng thuộc hàng mới cứng đấy, chắc phải khá đắt. Tôi liền quay sang Sabrina hỏi nhỏ: "Nếu kết hợp với tớ thì cậu có khôi phục lại được cái xe này không?"

"Có thể." Cô ấy quay sang người đàn ông kia, hỏi: "Xin hỏi là xe của ông là loại gì vậy?".

"Jeep compass limited 2011", ông nói mà giọng run run như sắp khóc đến nơi ý. Chà, hàng limited cơ đấy, ông này cũng giỏi phết đấy chứ.

Tôi liền qua sang Cam: "Anh cho bọn em xem qua thông số với thiết kế được không."

Quả không hổ là thiên tài máy tính mang sức mạnh của công nghệ, chỉ sau vài giây chúng tôi đã có đủ thông tin cần thiết.

"Sabrina, liệu có khả thi thật không?", tôi hỏi lại cho chắc ăn.

"Được thôi mà. Sẵn sàng chưa."

Bạn thân của tôi mà đã quả quyết thế thì tôi cũng tin tưởng thôi. Tôi truyền thêm sức mạnh cho Sabrina, và chỉ mười giây sau, con Jeep đen bóng loáng như mới đã quay lại. Bình thường khi có thứ gì bị hư hỏng ở mức bình thường trở xuống thì một mình Sabrina cũng khôi phục lại mà không cần biết hình dạng hay cấu tạo bên trong bên ngoài ra sao, nhưng ở mức độ nặng thì còn phải xem xét hoặc cần trợ giúp từ tôi.

Mà tiện nói luôn, cô bạn thân của tôi mang sức mạnh của ánh sáng mặt trăng và mặt trời. Thế thì liên quan gì đến việc tái tạo? Thật ra bản thân tôi cũng thấy khó giải thích lắm, nên bạn cứ mặc định như vậy đi. Thêm nữa cô ấy là người có trí nhớ siêu phàm, chỉ cần nhìn một lần bất cứ cái gì dù phức tạp thì cũng không quên được đâu.

Người đàn ông Pháp sau tầm mười giây đơ người thì cũng rối rít quay lại cảm ơn chúng tôi. Thậm chí ông còn biết bọn tôi là ai rồi, đúng lúc ông định nói tên với chức danh của tôi ra thì bị tôi chặn họng, bảo dù gì cũng là lỗi của tôi mà xe ông bị phá, làm vậy cũng phải thôi. Mà cũng may là khôi phục được, chứ tôi ngại làm thủ tục đền bù lắm.

Tôi nhận thấy ngày càng có nhiều người hiếu kỳ xem, chắc mọi người cũng đoán được chúng tôi là ai rồi, nên lảng nhanh cho đỡ phiền phức. Với lại, phải phục chế cái xe bị hư hỏng (max) nặng kia khiến cho Sabrina cũng kiệt sức rồi, cho cô ấy về nghỉ ngơi sớm thôi. Thế là cả đám cùng bay về villa riêng của nhà Melody ở chỗ khác. Mà tôi xin nhấn mạnh là bay theo nghĩa đen ý.

Vừa đáp xuống đất thì Sabrina gần như đứng không vững nổi nếu không có Isshu đỡ. Khỏi cần tôi nhắc nhở, anh ta cũng bế cậu ấy về phòng nghỉ. Mọi người sau khi thống nhất hẹn 7 rưỡi ăn tối thì ai về phòng người nấy. Giờ mới có năm giờ, tên quái kia làm chúng tôi mất luôn thời gian quý báu để tắm biển rồi.

"Em có ổn không đấy? Vừa hợp sức với Melody dưới biển tiêu diệt tên kia lại vừa truyền sức mạnh cho Sabrina phục hồi cái xe, em ấy còn suýt ngất thế kia còn em thì..."

"Em không sao, đừng đánh giá thấp người yêu của anh như vậy chứ.", tôi cắt ngang lời Ikkou và mỉm cười nói. Tôi mệt thì cũng hơi mệt đấy nhưng nhưng vẫn giữ vai trò là người đứng đầu biệt đội, sao có thể yếu ớt thế được.

"Đừng có giấu anh, Selena. Em là hay cố chịu đựng lắm đấy."

Nói xong phát anh bế tôi lên luôn, nhưng cái mặt thì vẫn nhăn nhăn trông khó coi lắm. Haizzz. Thật sự là tôi không có sao mà, toàn lo hão à. Nhưng tôi vẫn để anh bế về phòng riêng của tôi. Đây là villa riêng của tất cả chúng tôi, bảo mật cao lắm, nên chả lo có người lạ nhìn thấy đâu. Thế mà tên ngốc này còn bày trò di chuyển tốc độ cao để nhanh nhanh chóng chóng cho tôi lên giường nghỉ. Kể cũng mệt thật. Từ sáng qua đến tầm bốn giờ chiều nay hết cùng đoàn quay MV với chụp ảnh cho album, sau khi xong việc định cùng mọi người tắm biển thì bị tên quái kia phá đám. Thế có ức không cơ chứ. Quả này muốn tắm biển thì mai phải dậy sớm rồi. Theo lịch thì chiều mai là cùng về rồi mà.

Mà các bạn đừng có nghĩ đen tối nhá. 10 người chúng tôi đều ở 10 phòng riêng đấy. Còn đoàn staff thì ở một khách sạn khác chứ không ở gần chúng tôi. Sau khi hôn phớt trấn an tên người yêu hay lo xa của mình, tôi vào phòng, đặt báo thức sáu rưỡi tối dậy rồi chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.

"Thật là mệt quá đi."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro