minions

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

guria

Ryu Minseok vừa rời khỏi phòng tắm thì đã nhìn thấy Lee Minhyung đang bấm điện thoại trên giường. Em cũng chẳng bất ngờ gì mà tiến về phía hắn ngay sau khi vứt chiếc khăn tắm vào sọt đồ. Lee Minhyung nghe được tiếng động thì lập tức bỏ điện thoại xuống, so với những tin tức thắng lợi thì hắn càng thích được ngắm hỗ trợ nhỏ của mình sau khi thắng lợi hơn.

Nghĩ cũng chẳng cần phải nghĩ, Ryu Minseok biết tỏng bạn mình sang đây với mục đích gì. Có lẽ đã quá hiểu rõ đối phương, hoặc bởi vì đường dưới của T1 luôn là một thể.

Em lia mắt, như có như không va chạm vào ánh nhìn sáng ngời của Lee Minhyung rồi nhảy vào lồng ngực rắn rỏi trước mặt, còn Lee Minhyung thì đã dang rộng cánh tay hòng ôm trọn hỗ trợ bé nhỏ vào lòng từ lúc nào. Ryu Minseok cứ thế rúc mình vào hơi ấm từ cơ thể to lớn của hắn, trong khi đôi môi của xạ thủ thì đã lướt khắp khuôn mặt nhỏ, từ trán cho đến cằm, hệt như một chú mèo nhà ưa liếm láp.

"Tớ yêu cậu,"

"Yêu cậu nhất..."

Lee Minhyung rải xuống khuôn mặt nhỏ nhắn của Ryu Minseok những cái hôn vụn vặt, đi kèm theo đó là lời đường mật ngọt ngào được hắn thủ thỉ mỗi một lần hôn xuống. Hỗ trợ nhỏ ngượng ngùng nhắm chặt mắt, bàn tay của Ryu Minseok vô thức bấu víu lấy ống tay áo của Lee Minhyung trong khi em lặng thinh hưởng thụ tất thảy dịu dàng mà xạ thủ dành riêng cho mình. Hắn ngấu nghiến lấy đôi môi được em chăm dưỡng kĩ càng, kéo căng cánh môi mọng nước và mút mát như một tên tội phạm đê mê trong thứ thuốc phiện khó mà cưỡng lại.

Lee Minhyung biết rõ người yêu mình rất thích được hôn môi, vậy nên gã xạ thủ đã cố ý ngắt nhịp trong lúc nụ hôn giao triền vẫn còn chưa đạt đến ngưỡng trọn vẹn. Hắn vui vẻ nhìn đôi môi chúm chím hơi hé mở cùng với chiếc lưỡi bé tí của em rướn theo hướng mà hắn vừa rời đi.

"Này," Hỗ trợ nhỏ lơ mơ giương đôi mắt tròn xoe như cún con để nhìn hắn, lông mày của em chau lại, rõ ràng là rất bất mãn với hành động cố tình này của Lee Minhyung. "Hôn tớ đi."

Ryu Minseok dường như đã nắm trọn trái tim của Lee Minhyung trong từng cái chớp mắt. Hắn chưa bao giờ có thể giữ được bình tĩnh trước Ryu Minseok, lại còn là một Ryu Minseok gợi cảm như thế này. Lee Minhyung bật cười thành tiếng, tiếp tục sà xuống áp môi mình vào môi em. Dù là ở trên đất summoner's rift hay ở trên giường, hắn vẫn luôn là kẻ xông xáo hơn tất cả. Không phải tự nhiên mà người ta gọi cả hai là bộ đôi song sát. Bởi Keria và Gumayusi luôn biết cách kết hợp với nhau, dĩ nhiên, Ryu Minseok và Lee Minhyung cũng thế.

"Cậu lề mề thật đấy."

Ryu Minseok cắn vào đôi môi càn quấy của xạ thủ trước khi tặng cho hắn một lời nhận xét. Em tự mình vén chiếc áo phông trắng lên cao, để lộ da thịt trắng trẻo đến phát sáng rồi vươn tay vỗ nhẹ vào má của bạn trai:

"Giờ thì chạm vào tớ đi."

Từ trong đáy mắt của Lee Minhyung, Ryu Minseok nhìn thấy rõ mồn một tia sáng đục ngầu vụt tắt hẳn đi. Dù cho Lee Minhyung trên sàn đấu có là một xạ thủ gai góc và vững vàng cách mấy thì giờ phút này cũng phải ngả mũ chịu thua trước hỗ trợ bé nhỏ của hắn mà thôi.

"Học ở đâu ra vậy hả cún con?"

Lee Minhyung hôn chóc vào bên má của em trước khi giúp đỡ người tình phơi bày tất thảy da thịt trắng muốt dưới ánh đèn ngủ mờ ảo. Hắn đã ôm lấy Ryu Minseok không biết bao nhiêu lần nhưng xúc cảm bị ngăn cản bởi vải vóc thì làm sao bì được với tình yêu được rót đầy qua từng lớp da trần trụi, làm sao có thể bì được với nỗi nhớ thương được hun qua từng hơi thở quấn quýt vào nhau. Rồi hẳn cởi phăng đi mảnh vải duy nhất còn lại trên người em, bàn tay to lớn vuốt ve cánh eo mềm mại, rồi nắn, rồi bóp. Bởi vì bận bịu mà bẵng đi một thời gian cả hai không làm tình, vậy nên Ryu Minseok cảm nhận được rõ ràng từng cái đụng chạm suồng sã đến từ người yêu. Lee Minhyung cắn vào cần cổ trắng ngần - nơi mà hắn đã cố gắng kiềm chế hết sức để không lưu lại vệt đỏ nào - giờ hằn rõ dấu răng của hắn như một kí hiệu đánh dấu chủ quyền.

Lee Minhyung luôn biết rõ mình phải làm những gì, phải làm như thế nào để người tình của hắn rên lên vì sung sướng. Hắn ngậm và hút lấy đầu vú e ấp của em, chiếc lưỡi hư hỏng cuối cùng cũng đã gặp lại hạt đậu nhỏ mà nó ưa thích, hàm răng thẳng tắp khẽ day nhẹ chúng như một lời chào đầy mến thương. Đầu vú còn lại bị gã xạ thủ bỏ quên khiến Ryu Minseok ngứa ngáy vô cùng, bạn nhỏ vô thức đưa tay tự mình vân vê trong khi khuôn miệng bé xinh vẫn còn đang ư a những âm thanh rên rỉ như rót mật vào tai. Rồi khi miệng lưỡi còn bận rộn chăm sóc cho hạt đậu nhỏ thì bàn tay to lớn của Lee Minhyung đã lướt như bay xuống vùng bụng mượt mà tựa nhung lụa. Ryu Minseok vốn có một cơ thể nhạy cảm vô cùng, nên khi Lee Minhyung chỉ vừa mới chạm vào và miết nhẹ đầu dương vật nhạt màu đã cương cứng thì bàn tay của hắn ngay lập tức nhễu nhại những giọt tinh trắng đục.

"Lúc nãy, họ đã nói rằng chúng ta đẻ ra lính ở đường dưới đó Minseokie." Hắn vỗ nhẹ lên chiếc bụng sữa "Hay là mình thử đi nhỉ?"

"Thử... Ưm, thử cái gì cơ?"

"Khiến cho cậu mang thai."

"Điên à... á."

Lee Minhyung đổ gel bôi trơn vào tay, sau đó đút thẳng hai ngón vào hậu huyệt, ngang nhiên mở rộng lãnh địa đen tối chật chội. Dù đã tiếp nhận thứ còn khổng lồ hơn là hai ngón tay, thế nhưng lỗ nhỏ vẫn co bóp và thắt chặt đến mức gây cản trở cho việc nới lỏng của hắn. Và nếu không tỉ mẩn săn sóc thì có thể Ryu Minseok sẽ khóc nấc lên khi hắn thật sự bắt đầu mớm cho em món ăn chính của ngày hôm nay mất.

"Dậu thít chặt quá, thật sự muốn đẻ ra lính đấy à?"

Hắn cúi người, thù thỉ bên tai Ryu Minseok, dịu dàng ngậm lấy cánh môi của em như lời dỗ ngọt dành cho một em bé đang khóc lóc. Lee Minhyung biết rằng mọi sự chuẩn bị đã hoàn tất. Hắn kéo khóa quần giải phóng cho con quái vật dữ tợn cương cứng vì phải nhẫn nhịn quá lâu, nắm lấy hai cẳng chân thon thả ngắn cũn, gập chúng lại và vác thẳng lên vai mình. Chẳng ngừng nghỉ một nhịp dư thừa nào, Lee Minhyung bắt em nuốt trọn dương vật của hắn chỉ trong một lần thúc thẳng vào trong.

Gã xạ thủ bắt trọn hai cánh mông của em, vừa nắn bóp vừa xuýt xoa cảm nhận từng thớ cơ co thắt ở bên trong hậu huyệt thít chặt lấy vật nam tính của hắn. Cơ thể trời sinh nhạy cảm của Ryu Minseok khiến phía dưới của em, lẫn em, chìm trong khoái cảm đến từ nỗi đau đớn nguyên thủy nhất mà con người có thể nhận lấy mà không cảm thấy đau. Những âm thanh trong veo thốt ra từ cổ họng em như biến thành những hạt bụi tiên có cánh bay khắp căn phòng, rơi xuống nhân dạng đang được dục vọng nuốt chửng - là Lee Minhyung, là cả Ryu Minseok.

Mặc dù Lee Minhyung vồ vập như sói đói nhưng con mồi của hắn lại chẳng có vẻ gì là sợ sệt khi bị ăn tươi nuốt sống cả. Hắn ngắm nghía em, đường nét cơ thể em mềm mại hơn hắn rất nhiều. Vì vậy mà đôi khi Lee Minhyung đã mường tượng em như một thiên thần say ngủ, giống hệt như lúc này, hai tay em buông thõng và ưỡn cổ đón lấy từng đợt xâm chiếm đến từ hắn.

Thế thì chẳng phải Lee Minhyung đang đóng vai một gã quỷ cả gan mạo phạm đến viên ngọc quý giá của thiên đàng ư?

Hắn gập người em lại. tiên cảnh thiên đàng hiện ra trước mắt, cánh cửa nhỏ hồng cắn chặt lấy dương vật to lớn, từng nếp nhăn bị nong căng thành trơn nhẵn. Một thiên thần biết rõ tình trạng của mình ra sao mà vẫn sung sướng rên rỉ thì không phải là một thiên thần ngoan ngoãn. Lee Minhyung tát vào cánh mông mềm mại của em như một hình phạt, để lại trên da thịt trắng nõn những vệt đỏ bắt mắt. Hắn vừa tát vừa cật lực nhấp hông, thúc thật mạnh vào cấm địa mà hắn đã nắm rõ như lòng bàn tay, cứ thế nhắm thẳng vào điểm nhạy cảm ở nơi sâu nhất rồi đưa đẩy.

"Minseokie, xem bụng cậu cộm lên này." Lee Minhyung lần nữa ghé thăm chiếc bụng mềm mại của em, gã cầm lấy tay Ryu Minseok, đặt lên bụng em để có thể cảm nhận rõ ràng dương vật của hắn đâm vào sâu đến mức nào, sâu đến mức khiến cho bụng nhỏ nhô lên.

"Hình như cậu mang thai rồi nè Minseokie."

Dù cho đã làm tình bao nhiêu lần đi nữa thì huyệt thịt nhỏ này vẫn thít chặt hắn như vậy, khiến cho tính chinh phục của một gã đàn ông sôi trào lấn át cả lý trí. Tiếng rên rỉ của Ryu Minseok nhỏ nhẹ du dương như tiếng hát bỗng ngân lên cao vút. Gã xạ thủ chìm đắm trong ảo tưởng của bản thân đã vô thức tăng nhanh tốc độ đưa đẩy, điên cuồng như một loài dã thú không thể kiểm soát nổi dục tính của chính mình.

"Chậm, Minhyung... ưm... chậm thôi..."

Em thở dốc, nhỏ giọng khóc lóc van xin sự nhẹ nhàng từ Lee Minhyung. Nhưng gã xạ thủ khi ở bên trên Ryu Minseok thì chẳng còn chút dịu dàng nào của Lee Minhyung cả, thứ còn lại duy nhất chỉ là bản ngã điên cuồng tàn sát của Gumayusi mà thôi.

"Tớ bắn tinh vào trong cậu thì cậu có thể có em bé không nhỉ?"

Hắn mê mẩn ngắm nghía chiếc bụng phẳng lì của em nhấp nhô nương theo nhịp đẩy đưa mỗi khi hắn thúc thật sâu, ngắm nghía khuôn mặt nhuốm màu tình dục và cái miệng nhỏ rên rỉ không ngừng. Ryu Minseok đáng yêu đến mức hắn không thể ngăn nổi việc mình suy nghĩ ấu trĩ mỗi khi làm tình với em. Xạ thủ vuốt ve bụng sữa mềm mại, hắn muốn em thật sự đẻ ra minions cho hắn, chỉ là của riêng mình hắn mà thôi.

hỗ trợ nhỏ cứ thế bị xạ thủ dày vò đến nhàu nhĩ. cho tới khi cổ họng em khản đặc và không thể cất tiếng ngân nga thì Lee Minhyung vẫn chưa có dấu hiệu nào là sẽ ngừng việc xâm chiếm em.

Lee Minhyung trở về phòng của Ryu Minseok sau khi vừa ra ngoài để mua bữa sáng thì đã trông thấy bạn nhỏ của mình thức giấc và ngồi vùi giữa đống chăn nệm trong chiếc áo thun quá cỡ mà hắn tròng bừa vào cho em. Cún nhỏ đáng yêu dùi dụi mắt, em ngái ngủ nghiêng đầu chờ đợi hắn đến gần. Ngay sau khi Lee Minhyung đặt đồ ăn lên bàn và tiến lại ôm lấy Ryu Minseok, cún con vòng tay qua cổ Lee Minhyung, đu cả cơ thể bé nhỏ lên người hắn rồi hôn một tiếng thật kêu vào bên má của gã xạ thủ.

Hắn thích em mỗi lúc nũng nịu như thế này.

"Minhyung ơi."

"Ơi, tớ đây."

"Mặc dù tớ không có em bé được..." Bé nhỏ lại hôn vào má hắn rồi nói tiếp "nhưng tớ có thể làm em bé của Minhyung mà."

Trong đầu Lee Minhyung chỉ còn vang lên tiếng ong ong. Hắn điếng người, dùng sức siết chặt lấy cơ thể mềm mại của em vào lòng, vun từng nụ hôn lên khắp khuôn mặt trắng trẻo phúng phính.

"Tớ không cần em bé, tớ chỉ cần Minseok là đủ rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro