miniskirt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

guria
warning: public sex, cross-dressing.

Đêm xuân se se lạnh, gió thổi hơi tàn của mùa đông đi khắp công viên, nơi mà Ryu Minseok và Lee Minhyung đang tản bộ cùng nhau.

"Minseok sao thế? Đi chậm quá cậu sẽ bị bỏ lại đấy nhé."

Ryu Minseok run rẩy nép sau cơ thể cao lớn của Lee Minhyung, hai chân ép chặt vào nhau bước đi từng bước khó khăn. Lee Minhyung di chuyển nhanh hơn, dường như cố ý bỏ lại Ryu Minseok đang khốn đốn ở phía sau. Điều đó khiến cún con hơi hốt hoảng, cố gắng đuổi kịp Lee Minhyung, vươn bàn tay nhỏ nhắn níu lấy góc áo của hắn.

Trời chỉ vừa sập tối, không khí cũng hơi lành lạnh nên ở công viên chẳng có mấy người lui tới là điều dễ hiểu. Huống hồ ban quản lý còn vừa mới thông báo rằng đèn đường bị hư và chưa kịp sửa. Không gian rộng lớn cứ thế chìm trong màu xám tịch mịch ngoại trừ một vài góc nhỏ - nơi những người bán hàng rong nghỉ chân được hưởng lây ánh đèn yếu ớt nhạt màu.

"Đúng là đồ xấu xa."

Lee Minhyung cười khẽ trước biểu cảm giận dỗi đáng yêu của bạn trai nhỏ. Khuôn mặt xinh đẹp của em đỏ lựng, đôi môi luôn chu ra mỗi khi phụng phịu trách móc hắn.

"Chính cậu là người nói rằng ai thua aram sẽ phải làm theo yêu cầu của người còn lại mà."

Kẻ trước người sau cứ thế rảo bước khắp công viên, đón lấy đợt gió mồ côi. Tuy rằng là người đi ở phía trước nhưng Lee Minhyung luôn lia mắt về phía sau để quan sát Ryu Minseok. Bằng đôi mắt tinh tường của mình, hắn thấy rõ cơ thể của em run bần bật, và nếu lắng tai nghe kĩ thì sẽ nghe thấy tiếng rè máy móc kì lạ phát ra từ phía dưới chiếc váy xanh lam.

Phải. Váy-xanh-lam. 

"Lee Minhyung là đồ xấu xa, đồ dê xồm, cái đồ kỳ cục không ai bằng!"

Thì chuyện là hôm qua Ryu Minseok nổi hứng muốn thách thức bạn trai, em trót dại đưa ra phần thưởng rằng người thua phải làm theo yêu cầu của người thắng, bởi vì cún con đang muốn mua goods mới ra của idol. Mọi hôm Lee Minhyung chắc chắn sẽ thua em, nhưng đột nhiên khi ấy gấu lớn lại hóa chaos rồi thắng áp đảo Minseok luôn mới ghê.

Sau đó hắn cho em một chiếc váy nữ sinh màu xanh pastel, và một món đồ chơi hình con nhộng được Lee Minhyung nhét vào miệng nhỏ phía dưới. Ryu Minseok miễn cưỡng tiếp nhận yêu cầu dở hơi của Lee Minhyung một cách bàng hoàng. Và bàng hoàng hơn nữa khi được bạn trai mình trắng trợn dắt tay đến công viên để-đi-dạo trong khi Ryu Minseok mặc váy, thêm nữa, không có quần lót.

"Minhyung, tớ chịu không nổi nữa đâu..." Cún con ngập ngừng, một tay kéo váy, tay còn lại vươn ra níu lấy áo của bạn trai. Khóe mắt cậu lấp lánh, khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn chưa vơi bớt những vệt hồng.

Lee Minhyung bấy giờ mới chịu xoay người lại, cẩn thận thu trọn dáng vẻ ngượng ngùng bất lực của Ryu Minseok vào mắt. Ánh mắt nóng bỏng của hắn lướt khắp hai chân trắng trẻo e thẹn khép chặt, đầu gối đỏ ửng vì bị gió thổi đến rét buốt, lướt đến đôi mắt long lanh ậng nước đang nhìn chằm chằm xuống đất, nốt ruồi lệ cũng dường như run rẩy rù quến Lee Minhyung, trực tiếp khiến cho bản ngã khát cầu dục vọng nguyên thủy nhất nuốt chửng hắn.

Chẳng nói chẳng rằng, Lee Minhyung kéo Ryu Minseok đến một gốc cây khuất trong công viên. Hắn đè mạnh em lên thân cây sần sùi, giữ nguyên áo gió ở phần trên và lột phăng chiếc váy mỏng tang gần như chẳng che chắn được gì. Lee Minhyung bóp lấy hai cánh mông trắng ngần, ra sức nhào nặn lớp thịt căng mẩy thành vô vàn hình dáng khác nhau. Hắn ép đũng quần đã cộm lên thành hình dáng túp lều vào sát hậu huyệt của Ryu Minseok, cạ cạ hòng trêu chọc cún nhỏ trong khi hai tay vẫn đều đặn vuốt ve cánh mông rồi dứt khoát vỗ mạnh xuống một cái thật kêu. Món đồ chơi vẫn im lặng khuấy đảo bên trong huyệt động, gián tiếp khiến cho trực tràng tiết ra dâm dịch nhớp nháp.

"Minseok hư quá đi, vậy mà cứ mắng mình xấu xa."

Ryu Minseok chịu đựng kích thích cố ý đến từ bạn trai, em cắn chặt môi ngăn không cho tiếng rên rỉ thoát ra khỏi miệng, đồng thời cảm nhận được Lee Minhyung ở đằng sau đã giải phóng cho tính khí trướng căng và tục tĩu đập mạnh phân thân thô to vào giữa khe mông sâu hoắm. Gió lạnh thổi qua hậu huyệt non nớt, cộng thêm sự chòng ghẹo quá trớn đến từ Lee Minhyung thì cứ liên tục rỉ ra nước dâm. Lỗ nhỏ nhạt màu co bóp không ngừng như đang nài nỉ sự tấn công mạnh mẽ của thứ căng đến sưng tím bên dưới hắn.

Lee Minhyung là kiểu bạn trai vô cùng dịu dàng, hắn sẽ luôn dành cho em những điều tốt đẹp nhất. Nhưng khi đụng đến khoản giường chiếu thì bạn trai em đích thực là một kẻ khát tình mạnh bạo, ví như quái thú cũng chẳng quá lời. Bằng chứng là việc hắn đã thúc thẳng phân thân quá khổ của mình vào bên trong Ryu Minseok mà không có dấu hiệu nào báo trước, mặc cho quả trứng vẫn còn nằm sâu bên trong và rung lên đều đặn. Tuy vậy nhưng quá trình diễn ra cũng không mang lại nhiều đau đớn bởi có lẽ cơ thể nhỏ bé của em đã vô thức làm quen với việc này.

"Cậu... đồ đáng ghét, hức..."

Tiếng khóc nức nở của của bé nhỏ dưới thân như lời cổ vũ nhiệt tình dành cho mãnh tướng. Lee Minhyung nắm chặt lấy phần eo mềm mại, rút dương vật ra khỏi lỗ nhỏ rồi lại dùng hết sức thúc vào. Chẳng khác gì một tên sát nhân khát máu, Lee Minhyung cứ liên tục đâm nạn nhân bằng thứ hung khí dữ tợn của mình, không những đâm thật sâu mà còn cố tình thúc thẳng vào điểm yếu nhạy cảm khiến cho con mồi của hắn khóc lóc nài xin. Lee Minhyung chịch cún nhỏ đến nghiện. Hai túi tinh theo nhịp đưa đẩy mạnh mẽ liên tục va đập, vừa phát ra âm thanh đầy xấu hổ, vừa khiến cho vùng đùi non sưng lên đỏ tấy.

Những cú nhấp hông ác liệt thúc đến mức Ryu Minseok không thể nào đứng vững. Bàn tay nhỏ nhắn cố bám trụ lấy thân cây, nhưng cơ thể yếu ớt của em lại không sao chịu nổi nhịp điệu chinh phạt tàn bạo của Lee Minhyung. Những đợt nắc dữ dội liên tục ập đến, dương vật ở bên trong dường như to thêm một chút, nong cho những nếp nhăn trên vách thịt trở nên trơn nhẵn. Lee Minhyung dùng một tay bấu chặt eo giúp Ryu Minseok đứng vững, tay còn lại hướng đến thân dưới nhạt màu cương cứng của em. Hắn nắm trọn lấy thứ bé nhỏ, dùng lòng bàn tay ấm nóng thô ráp ra sức chăm sóc. Ngón tay thon dài của hắn miết nhẹ quy đầu rồi khẽ gãi lên phần thân yếu ớt, khoái cảm đến từ cả phía trước lẫn phía sau khiến cơ thể Ryu Minseok run lên bần bật. Và như có một tia điện truyền đến, dưới tác động loạn xạ của Lee Minhyung, Ryu Minseok nhỏ giọng rên một tiếng trước khi bắn ra dòng tinh trắng đục.

"Á, ưm— Minhyung, tha... tha cho tớ đi mà..."

Tựa như bị rút cạn sinh lực, Ryu Minseok không thể nào đứng vững được nữa. Tưởng chừng sắp ngã khuỵu thì Lee Minhyung nhấc bổng cún con lên, xoay người tựa vào thân cây để em tựa lưng vào lồng ngực rắn rỏi của hắn. Hung khí gân guốc vẫn còn cương cứng lần nữa đâm lút cán vào bên trong vách thịt non mềm.

"Cún con ích kỷ quá nhé, tớ vẫn còn chưa được bắn mà."

Lee Minhyung thủ thỉ, hơi thở nam tính cứ thế phà vào tai em. Lúc này, cả cơ thể của Ryu Minseok dựa hẳn vào người nọ, trọng lực phụ thuộc vào cánh mông được Lee Minhyung nâng lên. Hắn luồn tay qua cẳng chân của em, dùng toàn bộ sức lực để có thể vừa giữ cho Minseok không ngã vừa bẻ hai cẳng chân nhỏ nhắn sang hai bên. Hắn rút phăng sợi dây nối chiếc trứng rung với bộ điều khiển khỏi hậu huyệt trước khi dùng phân thân gân guốc vẫn còn cương cứng lần nữa đâm lút cán vào bên trong vách thịt non mềm.

Mặc kệ nỗi xấu hổ ban đầu, giờ đây Ryu Minseok chỉ là một kẻ ý loạn tình mê, khóc nức nở dưới những cú nắc hông tàn bạo của Lee Minhyung. Hắn cắn mạnh vào cần cổ trắng ngần của em, lưu lại thêm vết tích cho một lần giao hoan mãnh liệt. Lee Minhyung hết đẩy hông thúc mạnh, rồi lại nhấn mông cậu nuốt trọn cả gốc rễ của dương vật to lớn, hắn có đủ trò để có thể khiến cho Ryu Minseok đạt được khoái cảm đến mức thiếu chút ngất đi.

"Minseokie nuốt tớ chặt quá này."

Lee Minhyung vừa nói vừa thúc lên thật mạnh khiến cho phần bụng nhỏ mềm của em cộm lên trông thấy. Trong những nhịp đưa đẩy cuối cùng, Ryu Minseok có thể hình dung rõ hình dạng của dương vật đang được chôn trong hậu huyệt, cảm nhận được cả những cơn run nhẹ báo hiệu cho đợt phóng thích đột ngột tiếp theo.

"Đừng, đừng bắn vào trong tớ... hức, Minhyung..."

Lời van nài được thốt ra quá muộn màng. Sau một đợt lút cán mạnh mẽ, Lee Minhyung dứt khoát phóng thẳng dòng tinh trắng đục vào sâu trong hậu huyệt của em. Ryu Minseok yếu ớt khóc nấc nằm xụi lơ trong vòng tay của bạn trai, cậu vô lực đấm nhẹ vào khuôn ngực của Lee Minhyung.

"Cái đồ ngốc này... Tớ làm gì có quần để mặc mà cậu bắn vào trong tớ!"

"Tớ xin lỗi mà. Mình về nhà nha?" Lee Minhyung mặc lại váy cho Ryu Minseok, ôm cún nhỏ di chuyển ra khỏi công viên, tiến về nhà.

"Lần sau thử mặc đồ cô dâu nhé?"

"Đừng có mơ!!!"

May mắn rằng nhà cả hai ở khá gần công viên. Nếu không Ryu Minseok sẽ chết vì ngại mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro