chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Sau một tuần khi anh thấy cô ấy khóc, mỗi đêm làm anh ko ngủ được. Mỗi khi anh ko ngủ được là anh dậy đi sáng tác nhạc để. Anh vừa ghi nốt nhạc vừa lầm bầm :

  -"Cô ta là cái gì mà mk nghĩ khang vậy? Mk vẫn chưa quên Tashigi mà thằng ngốc này".

--------  Ta là dãy ngăn cách thời gian --------

   Sáng hôm sau anh đi tới trường như những ngày bình thường. Đám fangril vẫn bu anh và Luffy và tên khốn Sanji như mọi khi. Bỗng anh thấy cô ấy đi vào cổng, anh vội chạy theo nhưng fan quá đông làm cản đường anh "khốn nạn, Robin em đừng đi- suy nghĩ trong đầu xuất hiện ".
  
   Chuông reo, bắt đầu vào tiết học, anh muốn bắt chuyện với ấy, nên anh giả vờ ko hiểu bài quay xuống hỏi :

  -Này Robin, tớ ko hiểu bài toán này, giải thích giùm tớ được ko.

  -Bài này thế này …bla…bla…

  
  Cậu chăm chú nhìn cô giảng, mặc dù anh đã hiểu bài. Mái tóc dài của cô xõa xuống, trông rất dễ thương, anh đang ngắm nhìn thì nghe một giọng vang lên bên tai:

  -Này Zoro, cậu nghe tớ giải ko vậy? Nếu tớ giải ko hiểu thì tớ thôi vậy.-Robin hơi lo lắng.

  -À, tớ hiểu mà, xin lỗi cậu, cậu giải tiếp đi- anh xoa đầu cười.

   ------Dãy ngăn cách thời gian-----

   Tối hôm đó, Luffy tới chỗ anh và đưa vé xem phim, nói:

  
   -Này, Zoro tớ cho cậu 2 vé xem phim này. Tớ định đi xem phim với Boa nhưng cô ấy ko thích xem phim này nên tớ cho cậu.-cậu chìa vé ra cho anh.

   -uk, cảm ơn cậu. Để tớ rủ thử ai đi được ko?- cậu lấy vé và suy nghĩ -" hay rủ cô ấy đi nhỉ?"

        ----- HẾT TRUYỆN -----

  Mời các bạn xem chap sau, mk viết hơi ngắn, chap sau mk sẽ cố gắng viết dài hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro