Chương 7.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong lúc Diêu Viễn còn đang suy nghĩ lung tung như vậy, đối phương đã đi tới trước mặt cô. Người này cao hơn cô phải gần 20 cm, anh hơi cúi xuống nhìn Diêu Viễn, lại nghiêng đầu đưa mắt liếc cà phê cô đang cầm trên tay, chầm chậm hỏi: "Mua cho anh?"

"... Vâng"

"Cám ơn em" anh vừa đón lấy vừa lịch sự đáp, ngón tay thon dài, móng tay cắt gọn gàng như có như không lướt nhẹ qua tay cô, Diêu Viễn cả kinh, ngẩng đầu liền bắt gặp ánh mắt anh cũng đang nhìn, đối phương thong thả cười, "Em muốn cả cốc này à?"

"... Ơ... Không "

"Diêu Viễn, Anh là Giang Thiên, còn có tên khác là Giang An Lan, chữ An trong 'An Hảo', Lan trong 'Ba Lan'."*

Diêu Viễn ngơ ngác bắt tay anh, trong đầu lặp đi lặp lại cái tên "Giang An Lan" như điện giật, mặt thì triệt để đần ra.

"He, người này tớ biết, là học trưởng năm tư! Diêu Viễn, chúng ta có nên nói cho anh ấy biết là ảnh nhầm phòng học rồi không?"

"Bỏ đi, đằng nào cũng không quen, cứ coi như không biết đi."

"Diêu Viễn, cậu không biết người ta sao? Là Giang An Lan đó!"

Lần tiếp theo được nghe lại tên này là từ một cô nương cùng phòng, hùng hùng hổ hổ nói: "Hôm nay tớ nhìn thấy Giang An Lan Giang sư huynh bên khoa Thương Mại trên đường, khoa Văn chúng ta sao không có được người nào tài mạo song toàn như vậy chứ? Không phải bộ dạng khó coi thì chính là không có chiều sâu, còn tưởng bở mình là Lý Bạch tái thế ấy, bọn họ mà là Lý Bạch Giang sư huynh chính là hợp thể bề ngoài của Tùy Dương Đế, tài hoa của hậu chủ Nam Đường- Lý dục, quyết đoán của Tần Thủy Hoàng Doanh Chính!"

Hợp thể của ba đế vương? Diêu Viễn khi đó nghe xong lắc đầu không thôi, lấy đâu ra người khoa trương như thế chứ.

Nhưng hiện giờ xem ra khoa trương vẫn là khoa trương , nhưng theo một mức độ nào đó mỗ nam quả nhiên đúng là hạc giữa bầy gà.

Mà hiện tại con hạc Giang sư huynh này lại đang đứng tự giới thiệu trước mặt cô, Diêu Viễn có chút bối rối.

Nhưng Diêu Viễn lại nghĩ, có khi nào là trùng tên trùng họ không?

Bởi vì cô hoàn toàn không thể nhớ được gương mặt người đã nói với mình câu "Sao cô có thể thiếu đạo đức như vậy?" rồi.

"Anh..."

"Anh và em từng là đồng học"

Khoảnh khắc Giang An Lan hơi nghiêng đầu nhìn cô, một lọn tóc vô cùng mềm mại chảy xuống, Diêu Viễn ngây ngẩn nhìn như bị phồn hoa mê hoặc, hấp dẫn tất cả lực chú ý.

Đúng vậy, bọn họ học cùng trường. Khi cô còn ở năm nhất, anh đang học năm thứ tư, cô lên năm hai, anh đã tốt nghiệp rồi.

Lần đầu biết đến Diêu Viễn, hoặc nên nói, tiếp xúc với cô, là vào học kỳ hai năm thứ tư, khi anh phải làm luận văn.

Lần đầu gặp mặt, cô cứu anh, lần thứ hai gặp mặt, cô nói: "Đằng nào cũng không quen" Căn bản là không nhớ gì đến anh.

Giang An Lan nhìn cô một lát, khóe miệng hơi nhếch lên tựa hồ muốn cười , anh nói: "Lý Cao đi trước rồi, chúng ta cũng tới đó hay là đi riêng bây giờ?"

"Phụt khụ khụ khụ! !" Diêu Viễn hết phun phì phì lại ho khan khùng khục, sau đó nhấc tay chỉ về phía vòi phun nước trên quảng trườn nơi tổ chức offline, "Tới đó."

Giang An Lan cười gật đầu: "Cũng được."

Giang An Lan để tài xế lái xe đi, đại khái là đỗ ở đâu đó đợi lệnh. Khi còn khoảng hơn 50 mét là đến nơi anh lại hỏi: "Phu nhân, chi bằng hợp tác một chút, chúng ta nắm tay coi như cưỡi chung?"

Quân Lâm bang chủ anh đối với việc 'cưỡi chung' này rốt cuộc có bao nhiêu là nhiệt tình vậy? "Không cần đâu, cám ơn anh, chúng ta cứ bình thường mà đi thôi."

"Hay là nắm chút đi"

Diêu Viễn âm thầm hít sâu, "Quân Lâm bang chủ, không phải, Giang An Lan sư huynh, có thể lại là em hiểu lầm, nhưng anh có phải... nhất kiến chung tình** với em rồi không?" Vừa gặp đã muốn nắm tay.

Giang An Lan nói: "Không hiểu lầm đâu, có điều thời điểm chung tình so với em nghĩ thì sớm hơn."

"..."

Diêu Viễn cứ như vậy thất hồn lạc phách bị nắm tay đi tới chỗ hẹn, cho nên cũng không chú ý lắm đi một lèo mà có bao nhiêu cái đầu ngoái lại nhìn, tuấn nam mỹ nữ đúng là lúc nào cũng bắt mắt.

Diêu Hân Nhiên chờ nửa ngày không thấy cô em họ quay lại, trước mắt đã có gần mười người đến, Thiên Hạ Bang có Ngạo Thị Thương Khung, Hùng Ưng Nhất Hiệu, Huyết Sa, Tẩu Na Thị Na cùng với người qua đường Giáp Ất Bính, Bách Hoa Đường ngoại trừ cô còn có Hoa Khai cùng Á Tế Á. Diêu Hân Nhiên đang định gọi điện thoại giục em, bên cạnh Á Tế Á đã đẩy đẩy ý bảo nhìn phía sau cô, sau đó nhẹ giọng hỏi: "Ta nói hỏi này bang chủ, em họ ngươi có chói mắt như mỹ nữ đang đi về phía này không vậy?" Sau đó lại đẩy đẩy một bên khác, người từ lúc tới vẫn luôn bận gọi điện thoại- Lý cao, nhẹ giọng hỏi: "Ta hỏi này Phó bang chủ Thiên Hạ Bang, bang chủ của mấy người có chói mắt như mỹ nam đang đi về phía này không vậy?"

Người đầu tiên lên tiếng là Tẩu Na Thị Na: "Đại tẩu? !"

Cuối cùng cũng cúp điện thoại, Lý cao theo mọi người nhìn qua, sau đó lên tiếng xác nhận, "Lão Đại làm việc quả nhiên hiệu suất cao"

Diêu Viễn vừa đi đến bên vòi phun nước, cảm giác được bầu không khí không bình thường liền bất tri bất giác rút tay ra, tự hỏi không biết mặt mình có đỏ không, hẳn là không rồi, bởi vì cô thấy mồ hôi lạnh đầy người, bất kể trên trán hay là trong lòng bàn tay.

Hùng Ưng Nhất Hiệu là tiểu tử 20 tuổi có chút béo, lúc này miệng há hốc đang nhìn tới nhìn lui Diêu Viễn cùng Giang An Lan, "Lão Đại and Đại tẩu?"

Huyết Sa một thân áo khoác dài đứng đắn, tóc búi cao, trang phục công sở cười nói: "Sớm biết bang chủ đẹp trai như vậy ta sớm đã bất chấp cái mặt già mà theo đuổi rồi."

Hoa Khai là chủ một cửa hàng hoa, 27-28 tuổi, diện mạo duyên dáng, tính tình hào sảng, "Tiểu Quân giống hệt như ta tưởng tượng."

Á Tế Á là người có gương mặt thanh tú, hiện đang làm nghiên cứu sinh, "Ô ô, sớm biết ta đã không đến , đôi tình nhân này chắc chắn là tới đả kích người mà!"

Diêu Viễn thở dài nói lên lời tự đáy lòng, "Sớm biết ta cũng không đến."

Hoa Khai cau mày, "Này, tiểu Quân chẳng lẽ ngươi không muốn gặp chúng ta sao?"

"Không phải, chẳng qua..."

Á Tế Á cũng cười nói: "Đúng đấy, ta là tự ti mặc cảm, Quân tỷ tỷ tỷ có ý gì? Xát muối hả?"

Diêu Viễn có khổ mà nói không nên lời, mà mỗ nam bên cạnh chỉ cười khẽ, thấy Lý Cao ra hiệu liền nghiêng đầu nói với cô, "Em cứ cùng họ trò chuyện đi, không sao đâu, anh qua bên kia một lát."

"..." Đại thần, giọng điệu của anh sao nghe cứ như thả Boss nuôi trong nhà ra hóng gió vậy??

Giang An Lan đi ra chỗ Lý Cao, Lý cao lập tức giới thiệu một lượt các thành viên của Thiên Hạ Bang có mặt ở đó, sau đó hỏi: "Lão Đại, còn vài người chưa đến, cậu có muốn nói trước mấy câu với mọi người ở đây không?"

Giang An Lan liếc mắt nhìn, Lý cao cúi đầu. Sau đó anh nói: "Tới khách sạn trước mặt bao một gian phòng rồi đợi, chỗ này người qua người lại quá tạp." Âm thanh tạp, người cũng tạp, mà Giang đại gia không vừa lòng nhất chủ yếu là hôm nay nhiệt độ hơi thấp, mà mỗ nữ mặc hơi ít.

Lý cao cười tủm tỉm nói: "Tuân mệnh!"

Vì sao bao nhiêu người đối với Giang An Lan đều "Một mực cung kính, hoàn toàn phục tùng" như vậy? Một bộ phận là gióng trống khua chiêng diễn trò, tỷ như Ôn Như Ngọc, tỷ như Lý Cao, một bộ phận là thật sự sùng bái anh, chơi game online được đến trình độ như Giang An Lan quả thực không có mấy người, anh mới chơi Thịnh Thế nửa năm, tài khoản Quân Lâm Thiên Hạ khi anh mua đã mãn cấp, vừa mua đến tay liền lập ngay bang phái, sau đó không đến hai ngày trên giang hồ đã truyền ra một câu nói, "Theo Quân Lâm lão Đại có thịt ăn!" Cho nên N người vì thịt, khụ, vì giang hồ chính nghĩa đã gia nhập Thiên Hạ Bang, quả nhiên đãi ngộ vô cùng tốt, vì vậy họ càng dốc lòng hợp lực xây dựng bang phái, kết quả chỉ nửa năm, tuy không phải bang phái có số thành viên đông nhất nhưng thực lực của Thiên Hạ Bang tuyệt đối là số một.

Các thành viên cuối cùng cũng gặp được chân thân của bang chủ lần này đều nhất loạt phi tốc đem phần ngưỡng mộ trước giờ chuyển thành sùng bái, bởi vì lão Đại vừa gặp đã muốn dẫn bọn họ vào nghỉ chân trong khách sạn năm sao lung linh tráng lệ.

Mà trên 100 mét ngắn ngủi đến khách sạn Diêu Viễn đi cùng chị họ, Giang An Lan cũng không quấy rầy, anh chỉ đi sau cô khoảng 2 mét, cười nhẹ lẳng lặng nhìn cô.

—————-

*An (安) trong An Hảo (安好) nghĩa là bình an mạnh khỏe, Lan (澜) trong Ba Lan (波澜) nghĩa là gợn sóng-> Giang An Lan (江安澜)

**Nhất kiến chung tình: Vừa gặp đã yêu, sét đánh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro