Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


46. Có lần hắn phải đi công tác tại Thượng Hải, mà ma xui quỷ hờn thế nào tối đó hắn còn chọc tôi giận

Cả ngày hắn đi tôi cũng chẳng buồn gọi hỏi thăm lấy một lần. Nếu là bình thường tôi gọi đến hắn còn cảm thấy phiền cơ

Tối đó tôi gọi thức ăn nhanh bên ngoài về ăn, vừa ngồi xem phim vừa ăn ngon lành

Cảm giác thật giống đang độc thân nhể?

Đang xem phim hay thì tiếng chuông điện thoại kéo tôi về với thực tại, là tên hống hách nào đó gọi về cho tôi

Nên nghe không nhỉ? Tôi cũng nhớ hắn rồi. Không được. Không được. Tên nào đấy sẽ cười vào mặt tôi vì quá dễ dãi

Hừ. Không thèm nghe máy đấy thì làm sao nào?

Tôi với tay tắt luôn nguồn điện thoại, sau khi xem hết bộ phim mở lên lại thì thấy gần cả trăm cuộc gọi nhỡ của tên nào đấy

Hôm nay hắn bị ấm đầu sao?

Vừa mắng thì hắn lại gọi đến tôi lần này thì thông thả nghe điện thoại

"Bà xã em làm sao đấy? Có bị làm sao không? Sao lại không nghe điện thoại của anh? Làm anh lo muốn chết, anh chạy ra sân bay định mua vé về với em đây"

"Đồ thần kinh. Tôi thì bị làm sao?"

"Anh không yên tâm bỏ em ở nhà"

Còn mắng được sao? Người nào đấy luôn luôn trong cơn tức giận của tôi mà xoa dịu tất cả

Hắn luôn như thế, gọi tôi một lần không nghe máy, hắn sẽ gọi đến khi tôi nghe máy

Hắn bảo đây chính là sự kiên nhẫn chỉ tôi mới có. Tôi lại thấy đây chính là sự dịu dàng độc nhất vô nhị trên đời này

*****

47. Các bạn là kiểu người như thế nào nhỉ? Có phải kiểu người giận lâu không? Hay là kiểu người mau quên hết?

Còn tôi là kiểu người rất hay giận, nếu không dỗ nhanh sẽ để bụng đấy

Bởi vậy nên hắn luôn phải nhường nhịn tôi mọi lúc, nhưng đôi lúc không chịu được mà cáu lại với tôi

Tôi và hắn chính thức lơ nhau, xem đối phương chính là không khí, cảm giác đó thực sự rất khó chịu, chỉ muốn ngồi ngay giữa nhà mà khóc một trận thật to

Ngày thứ nhất lơ nhau, tôi cùng bạn bè đi mua sắm, sau đó về nhà liền ngủ một giấc đến hôm sau

Ngày thứ hai lại dành trọn cả ngày để xem phim, để xem hắn có thể xem tôi như không khí trong bao lâu

Tối ngày thứ hai thôi mà đã có kẻ không chịu chạy vào phòng năn nỉ tôi, còn mua rất nhiều trái cây mua chuộc để tôi hết giận

Bạn nghĩ tôi sẽ hết giận sao?

Không dễ dàng như vậy được. Mặc dù lòng đã có chút để ý hắn nhưng lí trí vẫn cương quyết mặc kệ hắn

Ai bảo hắn dám bỏ rơi tôi hai ngày cơ chứ? Tôi sai hắn cũng sai theo à? Hừ

"Bà xã đại nhân, anh xin lỗi em. Sau này anh tuyệt đối không dám chọc em giận"

"Còn có sau này? Anh cút ra khỏi phòng cho tôi"

"Bảo bối, bà xã đại nhân"

Hắn dùng gương mặt ngây thơ tội nghiệp quỳ gối trước mặt tôi, mắt còn rưng rưng nữa cơ chứ, tay thì kéo kéo tay tôi năn nỉ

Tôi nhịn cười không được nên đã bật cười như chưa từng được cười, hắn đen mặt nhìn tôi nhưng chả dám ý kiến gì

Thế là chúng tôi huề với nhau trong hai ngày chiến tranh lạnh

Tình yêu đôi lúc sẽ có những giây phút cãi vã nhưng đừng đem nó trở thành lí do để rời đi...

*****

48. Hôm nay là một ngày chủ nhật đẹp trời hắn rảnh rỗi nên đã quyết định đưa tôi ra ngoài ăn

"Bảo bối em muốn ăn gì?"

"Em nghĩ đã. Còn anh"

"Anh muốn ăn há cảo"

"Vậy mình đi ăn há cảo thôi"

Tôi ôm lấy cánh tay của hắn tung tăng đi, thật sự nhìn tôi như một con ngốc ấy

Sau khi ăn xong hắn còn muốn dẫn tôi tản bộ hóng gió

"Em còn muốn ăn gì không?"

Tôi lắc đầu. Thật ra hôm nay tôi muốn ăn lẩu cơ. Nhưng người nào đó muốn ăn há cảo nên tôi ăn theo hắn thôi

Đôi lúc ở bên cạnh nhau đơn giản chỉ là nhường nhịn nhau một chút là đủ

*****

49. Tôi nửa đêm tự nhiên lại bị sốt, nhiệt độ cơ thể tăng cao, miệng thì vô cùng đắng, đã vậy còn rất đau

"Ông xã..."

Tôi dùng chút sức yếu ớt kêu hắn, thật sự bây giờ tôi rất mệt

Hắn mơ màng mở mắt nhìn tôi, tôi đã ngủ thiếp đi lúc nào không hay, hắn đắp lại chăn cho tôi thì phát hiện được tôi sốt

Tên nào đấy ngồi bật dậy pha nước ấm lau người cho tôi, còn chuẩn bị suốt cho tôi uống, ngồi cả đêm để chờ tôi hạ sốt

"Bảo bối đã đỡ chưa?"

Tôi còn mệt chả muốn nói chuyện mà chỉ gần đầu trả lời hắn

Hắn xoa đầu tôi, đôi mắt nhìn tôi đầy sự đau lòng

"Để anh đi nấu cháo cho em ăn. Ngoan nằm nghỉ chờ anh"

"Dạ"

Hắn cười, chỉ vì một chữ dạ của tôi mà cười như kẻ ngốc. Cái tên này không biết phải nên nói làm sau mới đúng nữa

Hắn đút tôi từng muỗng cháo ấy, còn phải diễn trò như đút cho con nít

Tôi cười nhìn hắn. Đồ thần kinh này, thật may vì tôi gặp hắn

*****

50. Có hôm hắn mua về một hộp dâu tây rất ngon, xong rồi trái nào hắn cũng cắn một miếng mới đưa tôi

"Tên kia, anh không muốn cho em ăn có đúng không?"

Tôi lườm hắn, ai đời mua cho vợ ăn mà lại ngồi ăn ngon lành như thế

Tôi ăn mấy trái hắn để qua cho tôi, rồi giành lấy trái hắn cắn rồi để phía bên hắn. Ăn rồi mới thấy, mấy trái bên hắn chua hơn hẳn mấy trái hắn để qua cho tôi

"Có cần làm vậy không đồ thần kinh"

"Tất nhiên là cần"

Hắn rất kiên định nhìn tôi, còn tỏ vẻ đắc ý nữa chứ, trên mặt hiện rõ mau khen anh đi mau khen đi

"Cắn chết bây giờ"

Mặt dù là lời hăm dọa nhưng trên mặt tôi không dấu nỗi niềm hạnh phúc nho nhỏ này

PS: Cảm ơn các tình yêu đã ủng hộ Nâu ❤ Nâu đang viết đoản CẬU CỦA MỢ... mấy thím qua đọc ủng hộ Nâu nhaaaa
Đọc xong nhớ để lại nhận xét giúp Snow ❤


#Snow

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro