Chương 12: Không biết vì sao...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một đêm không ngủ, Cầu Dịch Hành lại cảm thấy cả người thần thanh khí sảng cả người thoải mái. Đến nỗi ý tưởng " túng dục" về nước lại thả lỏng sau cũng không muộn, chờ sau kế hoạch của chuyến này cũng có thể nghỉ ngơi vài ngày. Điều chỉnh cravat một chút, quay đầu liếc mắt nhìn thấy cô gái còn đang ngủ, Cầu Dịch Hành đi đến mép giường ngồi xuống, vén lại vài lọn tóc rớt xuống gương mặt nhu thuận, thưởng thức mà nhìn nhìn khuôn mặt nhỏ điềm mỹ của cô, khóe môi gợi lên một mạc ý cười nhạt.

Dịch Dao từ trong mê mang tỉnh dậy, toàn thân đau nhức làm cô vừa mới tỉnh dậy liền nhịn không được nhăn mặt nhưng chờ cô thấy rõ bóng người ở mép giường, làm cô hốt hoảng mà giật mình giống như đột nhiên gặp được dã thú ăn thịt người, giường lớn không khỏi có một trận rung động nhỏ.

Cầu Dịch Hành hơi giật mình!

".... Chào, chào buổi sáng" Dịch Dao nghiên đầu nhìn phía ngồi cửa sổ, nuốt nuốt nước miếng lúng túng nói.

Thanh âm rung rung mà ra vẻ bình tĩnh, ánh mắt né tránh rồi lại kiên định, một giây trước còn giống như tiểu miêu bị kinh hãi đảo mắt lại làm như không có xảy ra chuyện gì hết....

Nhìn chằm chằm mặt cô, Cầu Dịch Hành đưa tay kéo ké cravat.... mặt ai đó liền biến sắc.

Cầu Dịch Hành đứng dậy đưa lưng về phía Dịch Dao hướng ra cửa mà đi, trên môi không ngăn được ý cười lan tràn. Hắn không nghĩ mình cũng có thú vui ác như vậy nhưng là nhìn phản ứng của cô thật sự.... Quá thú vị, nếu tiếp tục còn ở lại trong phòng hắn thật sự muốn làm chút chuyện làm cô biến sắc.

Dịch Dao kinh ngạc nhìn thân ảnh  của người đàn ông biến mất ở cửa, nhíu mày hơn nữa ngày.... hắn lúc nãy là cố tình dọa cô!

Đủ ác!

" Dịch Dao tiểu thư, Cầu tiên sinh đã chuẩn bị xe riêng cho cô, tiểu thư tùy thời có thể kêu tài xế chở đến các địa điểm mua sắm yêu thích, tài xế sẽ đại diện Cầu tiên sinh thanh toán.

"....."

Hai giờ sau, lúc Cầu Dịch Hành từ trong công việc ngẩn đầu lên thì chợt nhớ đến yêu cầu buổi sáng của mình, liền ở Khổng Đức bưng lên cà phê thuận miệng hỏi.

" Đã nói với cô ấy chưa?"

Khổng Đức hơi suy xét một chút, xác nhận từ " cô ấy" của Cầu Dịch Hành là ai, sau đó đáp " Vâng, đã nói cho tiểu thư  Dịch Dao biết"

( " cô ấy" đều phát âm là "tha" nó là 2 chữ 他: anh ta, hắn ta... nam giới,她: nghĩ là:cô ta, chị ta nữ giới....nên Khổng Đức mới suy xét nhé m.n)

" Cô ấy có phản ứng như thế nào" Không biết vì sao, hắn có chút tò mò.

"..... Rất khó hình dung"
" Nga?" Cầu Dịch Hành cảm thấy thú vị, mỉm cười bưng lên cà phê.

" Nguyên văn cô ấy nói gì?"

Khổng Đức vừa bước qua tuổi bốn mươi đầu tóc cũng có không ít tóc bạc, rũ mắt nhìn Cầu Dịch Hành, ông ta quan xác được lúc y nâng ly cà phê lên trong mắt hiện lên tia tìm tồi cảm thấy thú vị mà " ha hả" hai tiếng.

" Khụ khụ.... "Cầu Dịch Hành uống một ngụm cà phê bị sặc, trong đầu không khỏi liên tưởng đến biểu tình ghét bỏ cùng buồn bực của cô gái. Tâm tình rất tốt mà dương dương mi," Chọn mấy bộ quần áo đưa đến khách sạn, sau đó vào sắp xếp gọn gàng "

" Vâng"

Nằm trở lại ngủ đến chiều Dịch Dao mới cảm thấy khôi phục được chút sức lực, vòng eo, đùi, tiểu huyệt, thậm chí là hai tay, cả cơ thể giống như bị bỏ vào nồi nấu lên. Qua một lúc sau, Dịch Dao vẫn không nhúc nhíc mà nằm nhìn trần nhà, bi ai phát hiện trong lòng chính mình đã không còn quá nhiều " bi ai"

Ngày qua ngày bị nam nhân đùa bỡn, dâm đãng mà mở đùi ra để người đàn ông xa lạ tùy ý mà tiến vào hoa huyệt chính mình vô số lần, vì lấy lòng người đàn ông đó còn nói ra những lời nói đâm đãng

Biến thành bộ dáng như thế hạ tiện, Hối hận không?

Hối hận.... có ý lợi sao?

Bên tai ẩn ẩn truyền đến tiếng nhạc quen thuộc, Dịch Dao đợi hồi lâu, phát hiện tiếng chuông không có dấu hiệu dừng lại liền cố hết sức mà đứng dậy đến phòng khách tìm balo.

Là Nina. Nina nói muốn cùng cô tâm sự. Cô nhìn đến bộ váy rách nát trên mặt đất cười khổ kêu Nina trực tiếp đến khách sạn, thuận tiện mang cho cô bộ quần áo.

Nina với cô cùng quê, là hàng xóm với nhau kiêm bạn học thời cao trung. So với cô lớn hơn một tuổi, thời trung học vì Nina lớn lên xinh đẹp lại phát dục rất tốt, trên đường về nhà thường xuyên sẽ có mấy tên côn đồ dùng lời nói trêu ngẹo. Có một lần cô ở xa xa liền thấy mấy tên côn đồ ở ven đường kia cùng Nina lôi lôi kéo kéo, vốn dĩ không muốn đi lo chuyện bao đồng, cô gọi điện thoại báo cảnh sát rồi sẽ tiếp tục đi con đường của mình, ai ngờ đến  gần lại nghe một tên lưu manh trong đó đắc ý nói:
" Anh trai của anh là người đại diện của công ty lớn, nếu em ngoan ngoãn phục vụ bọn anh , anh sẽ kêu anh trai cho em trở thành minh tinh!  Thế nào?"

Cô lúc ấy dừng lại bước chân nói lại một câu: " Biểu ca của cô ấy là công an ở đồn cảnh sát, chỉ cần ngươi không ngoan mà dây dưa cô ấy, cô ấy liền sẽ kêu anh đem các ngươi bạo cúc hoa. Thế nào?"

Vừa vặn cảnh sát giám sát trực ban  đi đến, mấy tên côn đồ vừa thấy liền nhanh chân bỏ chạy... Từ đó về sau, lúc cô về nhà lúc nào Nina cũng đi theo. Cho dù cô không cùng Nina nói qua một câu nào. Sau lại ở kì nghỉ hè, cha của Nina vì cờ bạc số tiền nợ quá lớn mà bỏ trốn, gia gia nãi nãi bị xã hội đen đánh trọng thương, mẹ đi khám bệnh lại có kết quả là nhiễm trùng nước tiểu, quả thực so với bi kịch còn thảm hại hơn nhiều vì phát sinh trên người Nina là thảm kịch. Không lâu sau, người ở xóm, người ở trường học liền bắt đầu truyền miệng nói Nina bị một ông chủ bao dưỡng.

Đúng. Chuyện đó là thật.

" Dao Dao, rời khỏi nơi này" Mạnh Nina vừa vào cửa liền đối với Dịch Dao nói.

" Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì sao?
" Dao Dao...." Nhìn những dấu vết cần cổ lộ ra  Mạnh Nina kiệt lực nhịn xuống nước mắt: " Còn kịp, cậu hiện tại bức ra những người khác sẽ không biết chuyện gì đâu, cho nên.... rời khỏi nơi này, bảo vệ tốt chính mình! Nghe mình, được không?"

" Nina, tớ biết là cậu tốt với tớ, chỉ là chuyện này, ván đã đóng thuyền"

" Thành thuyền liền đem nó gỡ xuống!" Mạnh Nina mãnh liệt hô: " Cậu có biết hay không cậu đang làm cái gì! Cậu có biết hay không...." Lời nói còn chưa dứt Mạnh Nina đã nước mắt giàn giụa.

" Ta biết"

" Cậu không biết! Cậu không biết làm một người con gái, bán đi cơ thể chính mình hậu quả thống khổ nhất là gì sao? Không phải là người khác kinh bỉ, hèn hạ, thóa mạ, không phải cơ thể ốm đau, không phải khiển trách của nội tâm, mà là......"

"......"

" Mà là lúc cậu yêu một người, lại tinh tường biết chính mình không có tư cách đứng ở bên người hắn!"

------
Tình yêu? Haizzzz......
Ta chưa yêu chưa biết... Thấm chưa m.n.. chưa thấm đọc lại lần nữa đi, ta cảm thấy chương này làm lòng ta cứ nhói nhói sao ấy
@uyennhi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro