25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đăng Dương sững sờ, vợ yêu mềm mại hôn hắn, cả người không biết phải làm sao.

Từng ấy năm đến nay, đều là Đăng Dương lừa lừa gạt gạt ôm hôn, Thanh Pháp rất ít chủ động, mà cũng không đến lượt y, hiện tại lại chủ động hôn môi Đăng Dương, Đăng Dương không chờ được nữa, tự giành lấy quyền chủ động.

Từ khi nhìn thấy nhật kí của vợ, Đăng Dương không dám lại gần hôn đối phương. Đăng Dương sợ uỷ khuất vợ, nên luôn bảo trì khoảng cách.

Không dám ôm y, hôn y, suốt đêm cắn răng chịu đựng hơi ấm từ người vợ mà chỉ dám dịch chăn, Thanh Pháp lúc này tự hôn, đem tất cả phòng bị trước đây của Đăng Dương bóc bóc tháo bỏ, không kiềm nén tâm tình được nữa mà cứ thế bộc lộ, yêu thương nhiệt liệt cứ như suối chảy che đi tất thảy lo lắng của Đăng Dương.

Cứ hôn y trước đã.

Trong xe ngập tràn mùi vị hoa quế, lại rất nhanh bị gió đường áp chế lại, nên mùi vị vừa ngọt vừa ngột ngạt.

"Đăng Dương...Đừng..."Thanh Pháp ôm ngực, vừa thẹn thùng vừa vỗ gấp vào sau lưng đối phương,"Để em nghe điện thoại đã....Anh là cẩu à!"

Đăng Dương mê muội liếm vết hồng còn mới trên cổ trắng nõn của y, một bên không nhịn được vẫn muốn hôn tiếp, một tay thì buông người yêu, người chủ động ngồi ở ghế lái dường như mất hứng.

"Ba..."Thanh Pháp tiếp điện thoại, trừng mắt nhìn thối cẩu hùng Đăng Dương,"Đăng Dương tìm được rồi ạ...Vâng vâng vâng...Chồng con không có chuyện gì ạ, không cần liên hệ bên bệnh viện...Vâng, con đến ngay ạ."

"Lái xe." Thanh Pháp xoa xoa đầu Đăng Dương, làm cho lòng bàn tay cũng ngứa, "Đến nhà ba em, họ muốn gặp chúng ta."

"Được, vợ cứ quyết định." Đăng Dương kiềm nén xưng hô cất giấu đã lâu nay mới gọi lại, đem người tách ra cài lại dây an toàn, liền hôn hai bên mặt,"Bé ngoan ngồi yên đấy, anh lái xe đây."

"Dỗ con anh đấy à." Thanh Pháp vừa tức vừa buồn cười, lấy tay chà đôi má Đăng Dương mấy lần,"Đi nhanh lên, 2 người đều đang sốt ruột."

- -----------------

Sở dĩ Thanh Pháp trở thành một Omega ưu tú như bây giờ, đều là do công lao giáo dục siết chặt của nhị vị phụ huynh,

ba y là Alpha, vị còn lại là một Beta.

Hai vị phụ thân đều có thành tựu trong cuộc sống, có thể là do nguyên nhân đều lo cho sự nghiệp, nên Thanh Pháp tuy rất yêu 2 người, nhưng không như các Omega khác đều lưu luyến gia đình.

Cho dù là thế, trong lòng Thanh Pháp họ vẫn là núm ruột.

"Ba, chúng con về rồi."

"Thân thể Đăng Dương sao vậy?" Bước ra là một Beta tuấn tú, gương mặt có 3 phần giống Thanh Pháp, khí chất lại mềm mại,"Sao đột nhiên lại phẫu thuật?"

"Không làm nữa ạ." Đăng Dương nhanh chóng tiếp lời,"Con không sao, không có gì đâu ạ."

"Không có gì mà đi bệnh viện?" Hành hạ người khác là trò vui à!"

Trong thư phòng một Alpha đi ra,sắc mặt không tốt mở miệng,"Đem con chúng tôi khóc đến sướt mướt vẫn phải đi tìm anh!"

Ba lớn Thanh Pháp đối với con rể luôn bới lông tìm vết, ai đời Omega nhà người ta mới thành niên đã bắt cóc đem về nhà, ai mà chịu cho được.

"Ba!" Thanh Pháp bất đắc dĩ giải thích,"Con có khóc sướt mướt đâu, ba đừng đoán mò thế."

"Là con không tốt, tại con..." Đăng Dương theo bản năng ôm hết tội lỗi lên người, lại nhất thời không biết nói thế nào, cứ đứng đó ngập ngừng.

"Sao tại anh được." Thanh Pháp tức giận đạp Đăng Dương một cái giành nói,"Vấn đề là ở con, Đăng Dương đọc được những dòng nhật kí cũ của con, cho rằng con vì Ngải Pháp mới gả cho anh ấy, cứ ôm một bụng sầu não uất ức suốt nhiều năm. Giờ thì lại muốn thả con đi..."

Thanh Pháp nhìn sâu vào mắt Đăng Dương,"Anh ấy không nỡ nhìn con phải làm phẫu thuật tiêu trừ kí hiệu, tự chính mình bỏ đi tuyến sinh dục...Đúng là ngốc."

Thanh Pháp nói xong lại đau lòng, cứ như đang ăn một thỏi socola vậy, chậm rãi mới nếm được vị ngọt.

Alpha ba ba Thanh Pháp vẫn luôn chê bai con rể sau lưng. Nhưng Thanh Pháp biết Đăng Dương có thể tìm được một Omega ưu tú, ôn nhu đến thay vị trí y, ngược lại chính bản thân mình không thể nào tìm được một bạn đời có thể đối tốt với mình như Đăng Dương.

Thanh Pháp cười cười, nắm lấy lòng bàn tay đã ẩm ướt của Đăng Dương.

"Ba, chồng con rất tốt với con, không có Alpha nào so với anh ấy được."

Thật sự rất thích tên gấu lớn ngốc này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro