17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đúng 19h30 Đăng Dương đã có mặt phía dưới toà khách sạn mà Kiều đang ở. Đêm hôm nay Hà Nội ấm hơn đêm hôm qua một chút nên ra đường cũng thấy dễ chịu hơn.

Dù có là vậy thì một người chịu lạnh kém như em cũng khó mà thoải mái được.

- Lạnh lắm à?

Đăng Dương thấy em núp mình trong đống vải dày cộm thì không khỏi động lòng, sao trên đời này lại có người vừa xinh đẹp quyến rũ, lại vừa đáng yêu như em được cơ chứ.

Nghe thấy hắn hỏi, Kiều cũng chỉ theo thói quen lắc lắc cái đầu nhỏ, em đang chôn hết mặt mình vào cái khăn cổ to xụ. Nhiệt độ trong xe được tăng lên cũng khiến em cảm thấy phần nào dễ chịu hơn. Chợt em quay sang hỏi hắn.

- Anh cũng có xe ở ngoài này hả?

- Đâu, anh chạy từ trong Sài Gòn ra đây

- Anh lái xe ra đây luôn? Liều zậy?

- Anh hay đi phượt mà

Hắn nhìn em cười cười, cũng không biết nói gì thêm nên em lại kết thúc câu chuyện không đầu không đuôi bằng cách quay ra ngắm đường phố.

Hắn cũng chỉ im lặng lái xe, lâu lâu lại quay sang nhìn em một chút. Người này có quá nhiều góc khuất, quá nhiều tâm tình, em khiến hắn vừa cảm thấy tò mò, muốn tìm hiểu sâu hơn, cũng vừa không muốn mình làm phiền em. Cứ thế mà cả hai vẫn day dưa mãi trong một mối quan hệ khó gọi tên đến tận bây giờ.

Dù đã trải qua nhiều tháng tiếp xúc, ngoài việc thường xuyên đặt đồ ăn hay mua những thứ linh tinh cho em, hắn dường như chẳng chủ động thêm điều gì về vấn đề tình cảm. Đã có lúc Pháp Kiều nghĩ, hay là hắn thật sự chỉ muốn làm bạn với em? Hay hắn chỉ muốn vui đùa cho đến khi em ngã vào lòng hắn và rồi hắn thảnh thơi quay đi.

Trong khi đó, Đăng Dương dường như cũng lặng lẽ ôm trong lòng mình những điều khó giải bày. Hắn biết mình dành tính cảm như thế nào cho em, hắn muốn quan tâm em và cho em nhiều thứ nhất có thể, nhưng không vì thế mà làm em cảm thấy khó chịu hay cảm thấy mang nợ hắn. Hắn muốn em từ từ đón nhận hắn. Nhưng cũng có lúc hắn sợ bản ngã của mình trỗi dậy. Và thật sự điều hắn lo lắng đã xảy ra, ngay khi hắn bắt chuyện cùng Hoàng Hùng, bạn của em.

Em nhìn dòng người tấp nập trên phố, hàng quán thì lung linh ánh đèn, một số nơi đã trang trí cây thông Noel trong rất đẹp mắt. Pháp Kiều vội mở điện thoại ra xem lịch.

- Mới đó mà hai tuần nữa là Noel rồi

Em bất giác lên tiếng. Hắn nghe tiếng em thì vội quay sang nhìn, người đẹp kia đang mãi cấm đầu vào điện thoại, trên màn hình vẫn còn hiển thị ứng dụng xem lịch.

- Sắp hết một năm rồi, nhanh nhỉ?

Hắn cũng đáp lại em, nhanh thật đó, mới ngày nào tương tác với nhau lần đầu ở sự kiện ra mắt nước hoa, mà giờ đã là chuyện của nửa năm trước, mối quan hệ của họ vẫn còn đang dậm chân tại chỗ sau một vài tiến triển nhỏ.

- Một năm qua anh đã làm được gì?

Bỗng dưng em lại hỏi hắn.

- Anh sao? Anh vẫn đi làm, công việc tương đối thuận lời...để xem nào...năm nay anh vừa mua hai chiếc xe hơi mới, nó là kiểu anh đã thích từ lâu nhưng chưa mua...ừmm...

- Và...??

Đàn ông, đàn ông, đàn ông. Đàn ông bộ chỉ có xe hơi và mấy thứ máy móc cơ khí nhạt nhẽo đó thôi hả?

- Và anh đã được gặp và làm quen với em!

Thì nói chung là cũng không nhạt nhẽo lắm.

Kiều lại không thèm trả lời Dương, em tắt điện thoại và một lần nữa ngắm phố xá thủ đô về đêm.

- Nào sao lại im lặng vậy chứ?

Lần này thì hắn không cho phép em được bơ đẹp mình nữa. Nhìn người kia ngại ngùng giấu mặt trong lớp khăn quàng cổ mà hắn chỉ muốn cắn vào đôi má đỏ hồng kia ngay lập tức.

Nhưng em còn chưa kịp nói gì thì đã đến nơi mất rồi. Thế là người nọ vội đánh trống lãng bằng cách phi thật nhanh xuống xe. Đăng Dương ở ghế lái còn chưa tháo xong dây an toàn chỉ khẽ lắc đầu cười.

Nhà hàng hôm nay họ chọn là một nhà hàng kiểu Ý với không gian tương đối hẹp chỉ phục vụ một lượng khách vừa đủ, nhờ vậy nên đảm bảo tuyệt đối về sự riêng tư của khách hàng.

Mà cuộc đời thì đâu có bao giờ là ngừng yên ổn. Sau buổi "hẹn hò" ăn tối đó mà sáng hôm sau tên của cả hai lại một lần nữa leo lên hot search, tất cả là nhờ vào một bài đăng trên Threads với nội dung như sau :

user000001
ê ý là hum nay tui có đi ăn với ny ở nhà hàng X nằm trên phố Y, vấn đề k nằm ở nhà hàng vì nó ngon tuyệt đỉnh và phục vụ tận tình khỏi bàn, mà vấn để chính ở đây là tui gặp NỮ PHÁP KIỀU, chị ta đi cùng một anh nào đó ( cũm đẹp trai lắm huhu ) mà ảnh lạ, ảnh cao, nhìn ảnh Hàn Quốc, ảnh Âu Mỹ, ảnh sang mà ảnh thiếu gia tổng tài sao á mấy bà ơi, mà do chỉ ngồi hướng mắt về tui nên tui hong có dám chụp lại, có đoạn tui tính tiền xong rùi đi dề, thì có giả bộ nghe điện thoại xong chụp được cái ảnh thấy mặt anh kia thui nè, bà nào check var hộ tui coi anh này là ai với hai anh chị là j của nhau đi chứ tui thấy ngó bộ thân lắm á!!!!

Cùng thời điểm đó, Hoàng Hùng - người bị Pháp Kiều cho là "bận rồi" lại đang thảnh thơi nằm trên phòng khách sạn. Đúng ra là khi nãy cậu cũng có gọi hỏi thăm xem bố mẹ yêu có bằng lòng cùng mình thường thức một bửa tối tại thủ đô hay không. Nhưng nhận lại mà một lời từ chối, đi kèm một lời rủ rê sang nhà bạn bè của họ.

Thôi, sáng nay là quá đủ rồi. Nhưng thật ra Hùng cũng ngại việc mình đã lớn mà cứ đi theo mấy bửa tiệc ăn uống của bố mẹ thì không hay cho lắm. Ấy vậy mà đang nằm lại có tin nhắn đến. Là Hương Nhi, cô bé song sinh mới gặp lúc sáng nay. Hoàng Hùng quên mất là cả hai đã trao đổi thông tin liên lạc với nhau lúc ngồi trên xe.

Đỗ Nhi Nhi
anh Hùng ơiiiiiii

Hùng Huỳnh
Ơi anh đây

Đỗ Nhi Nhi
anh Hùng đang làm gì thé
cô với chú đang ở nhà em ăn cơm, mà cô chú bảo anh ngại nên k sang

Ra là qua nhà này ăn tối, vậy mà cậu còn tưởng bố mẹ có thêm bạn nào nên mới nói là mình ngại, chứ nhà này gặp một lần sáng nay rồi, vẫn ngại thôi...

Hùng Huỳnh
À tại anh nghĩ nhà bạn ba mẹ anh là nhà ai khác nữa nên hơi ngại xíu
Mà em nhắn anh có gì k nè?

Đỗ Nhi Nhi
em nhắn để rủ anh Hùng sang ăn cơm đấy
thế giờ biết nhà em rồi thì anh sang ăn cùng cho vui nhá?

Người ta đã trực tiếp nhắn tin rủ mình rồi, giờ mà từ chối nữa thì cũng kì thật.

Hùng Huỳnh
Oki nha
Vậy để giờ anh chuẩn bị rồi book xe sang nhé
Em cho anh xin địa chỉ nha

Đỗ Nhi Nhi
thôi anh cứ chuẩn bị đi
thằng Đăng nó chạy sang chỗ anh bây giờ đây

Hùng Huỳnh
Ui thui có phiền em Đăng kh á

Đỗ Nhi Nhi
chả phiền gì nó đâu anh
nó tự bảo nó đi đón anh mà
nhà bọn em cách khách sạn anh ở hơi xa một tẹo, anh cứ từ từ chuẩn bị nháa

Hùng Huỳnh
Oki anh cảm ơn nhiều nhaa

Đỗ Nhi Nhi
vânggg ơn nghĩ gì đâu ạ

Đã xem.

























/////
đọc cmt của mấy gái iu xong đời quá nên làm vội một chương chưa đầy 1 tiếng đồng hồ đâyyy
có sai gì thì mấy bà note lại giúp tui mai tui dậy sửa nháa
sẵn tiện thì :
chị Nhi và user gặp Dương Kiều ở nhà hàng Ý chính là con người thậc của tui, một lowercase chính hiệu ( nhma viết hoa tên riêng )
nên là ban đầu tui cũng hơi đắng đo việc có nên viết hoa cho tác phẩm này khum, nhưng mà thui tui yêu và tôn trọng những con chữ tui gửi đến mng, nên là vẫn chịu khó viết hoa đầu câu nè hihi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro