Chương 045: Mẹ thưởng lồn cho được không

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 045: Mẹ thưởng lồn cho được không

 Trong đại sảnh Thuyền Hoa. Tất cả mọi người đang châu đầu ghé tai, thương lượng làm sao tí nữa triển lộ phong thái trên mình. Dù cho không thể một tiếng hót làm nên kinh người, cũng phải cho một số nhân vật ưu tú nhớ đến mình. Cũng giống như thế giới kia. Mọi người tập võ không chỉ vì bản thân khỏe mạnh và thực lực. Còn muốn Dương danh lập vạn, nổi tiếng hơn người. Giấc mộng của họ là nổi tiếng giang hồ, để khi nhắc đến tên người người kính sợ, đi đến đâu được kính trọng đến đó. Giống như Âu Dương Khắc hay Đoàn Dự, mục tiêu của họ chính là đứng đầu. . Sau khi thương lượng. tất cả mọi người nhất trí lấy chủ đề Mùa Xuân làm thơ. không biết vị thanh niên ưu tú nào lên trước? Lan Ngọc Quận Chúa luôn là người điều hòa bầu không khí. Điều này cũng phù hợp với tính cách ưa thích vận động và có chút bướng bỉnh. Hơn nữa thân phận địa vị và cả tài hoa của nàng cũng đủ phục tất cả mọi người ở đây. Cho nên từ đầu đến cuối chỉ mình Lan Ngọc Quận Chúa lên tiếng.

 . Vậy để tại hả bêu xấu trước mặt các vị tài tử ở đây. Lục Tiểu Phụng ghét nhất bị người làm mất danh tiếng. Chủ động mở miệng đi lên bàn tròn trung tâm, cho rằng thân phận mình đủ ngồi chung với năm người ở đây. Xung quanh không người nào phản đối. Ai không biết Lục Tiểu Phụng có một đại ca Tây Môn Phi, thực lực không kém Đại Tông Sư. Hơn nữa người này còn khá nhỏ mọn, chỉ cần có người đắc tội hắn, Lục Tiểu Phụng liền sẽ tìm cách trả thù. Giống như Đoàn Dự và Âu Dương Khắc chủ động chiếm trước hắn biểu hiện, người này liền khó chịu trong lòng. Nếu không phải thực lực còn kém chút đối phương, Lục Tiểu Phụng khả năng đã đi lên cùng đối phương gây sự. Đoàn Dự và Âu Dương Khắc cười nhạt không lên tiếng. Chủ động nhường vị trí cho Lục Tiểu Phụng thể hiện. . Vậy xin mời Lục công tử đọc cho mọi người nghe bài thơ mà ngươi làm. Lan Ngọc Quận Chúa khinh bỉ nói. Âm thầm nhổ nước bọt. Người này quá thích thể hiện mình, Nhìn không khác gì kẻ ngu. Còn xứng đáng đứng ngang hàng với nàng, Lan Ngọc Quận Chúa cảm thấy người đời mắt bị mù. Xuân đến lòng người nở. Xuân đi để bao lòng thương tiếc. Hoa nở lòng người say. Hoa tàn bướm chạy như bay đi. .phụt. Lý Khanh ngồi chỗ đó mà không nhịn được cười. Đây con mẹ nó là thơ sao. Trên đời thật sự có loại thơ như vậy sao? Dương Ngọc Hoàn bên cạnh cũng nín cười mặt đỏ bừng. Bảo trì dáng vẻ uy nghiêm, lạnh lùng mà không dám cười như con. Nhưng mà trong lòng thật sự cuồng loạn, trên đời tại sao lại có người làm loại thơ này chứ. Người này chẳng lẽ bị thiểu năng? Lại nhìn con trai phun ngụm nước, nội tâm Dương Ngọc Hoàn điên cuồng nhắc nhở mình không được cười. Nhất định không được cười. Cười lên mất đi dáng vẻ lạnh lùng cao ngạo của mình mất. Ha ha. Lý Khanh cười còn đỡ. Xung quanh những người khác không nhịn nổi cười. Con mẹ nó chứ. Lần đầu tiên thấy loại thơ này đấy, chút nữa không làm bọn hắn phun hết chỗ cơm lúc ăn tối ra. . Cười cái gì Cười. có tin ta lập tức giết các ngươi không. Mọi người lúc này mới im, nhớ tới thằng này độc ác liền rùng mình. hừ. Cho các ngươi cười, cười nữa đi, cười người nào ta xử lý người đó. Lục Tiểu Phụng cao ngạo nâng đầu lâu lên trời, lỗ mũi cũng hướng lên trời này luôn. Nhìn xung quanh một lượt, không ai dám cùng Hắn đối mặt. Chỉ đến khi ánh mắt tiếp xúc đến Lý Khanh, đối phương tuy nhiên đã không cười to tiếng, nhưng mà hàm răng trắng tinh vẫn mở ra, giống như cố nén cười không phát ra tiếng vậy. Sau đó chú ý tới nữ giả nam trang Dương Quý Phi bên cạnh Lý Khanh. Nhìn bộ ngực căng tròn của nàng làm Lục Tiểu Phụng phải nuốt nước miếng. ừng ực. Không chỉ là hắn, Âu Dương Khắc và cả Đoàn Dự đồng dạng nuốt nước miếng. Dương Ngọc Hoàn vừa cùng con trai địt nhau xong, gương mặt phúng phính đỏ hồng, lại thêm nhan sắc hoa nhường Nguyệt thẹn của nàng, cộng thêm bộ nam trang. Để cho Dương Ngọc Hoàn có một loại khí chất đặc biệt, ma mị và quyến rũ. Những thiếu niên mới lớn này sao có thể chống được sức hấp dẫn này chứ. . Quả nhiên như Uyển Nhi tỷ tỷ nói. đàn ông đều là đồ cặn bã. Bây giờ nhìn lại không sai tí nào. Lan Ngọc Quận Chúa âm thầm hừ lạnh. Nàng chán ghét Nam nhân háo sắc, ghét cây ghét đắng những kẻ tự cho mình là phong lưu Như Đoàn Dự hay Âu Dương Khắc. Nếu không phải vì giữ hình tượng, lần đầu gặp Lan Ngọc Quận Chúa đã chỉ vào mỗi đối phương mắng to. Bây giờ ngoại trừ Lý Khanh vẫn còn đang cười, hầu hết Nam Nhân nhìn vào Dương Quý Phi đều cùng nuốt nước bọt. Còn ý đồ xấu thế nào thì chỉ trong đầu họ biết. Lục Tiểu Phụng thì ngơ ngác, giống như cả linh hồn đều bị Dương Quý Phi hấp dẫn, mê mẩn đến nỗi không thể tự mình thoát ra. Hừ. Bỗng nhiên một tiếng hừ. Cùng lúc Mọi người cảm thấy lạnh sống lưng, không khí xung quanh trở nên áp lực vô cùng. Người thực lực yếu chút cảm giác liền không thở nổi, chỉ muốn rời khỏi đây nhanh chút. Thật sự quá áp lực rồi. Lý Khanh đứng lên. Không ai rõ ràng tốc độ của hắn, chỉ khi nghe đến tiếng vang. Ánh Mắt tập trung nhìn vào khuôn mặt Lục Tiểu Phụng, họ mới hoảng sợ phát hiện, người này không biết từ lúc nào, hai má xuất hiện 5 dấu ngón tay vô cùng đều đặn. Người người hít khí lạnh. . Đây là cảnh cáo. lần sau còn dám dùng ánh mắt không sạch sẽ nhìn. hừ. Theo tiếng hừ. Người người rùng mình lạnh sống lưng. Đặc biệt tiếp xúc với ánh mắt Lý Khanh lướt qua, đều lựa chọn cúi đầu mà không dám đối đầu. Ai cũng hoảng sợ thực lực người này. Không thấy Lục Tiểu Phụng tiếp cận Tiềm Long Bảng bị đánh sưng mặt sưng mũi, ngay cả phản ứng cũng không có sao? Ở đây không ai là người ngu, đương nhiên không dám chủ động khiêu khích. . Thú vị. Đoàn dự và Âu Dương Khắc âm thầm nói. Hai người tuy nhiên không nhìn rõ Lý Khanh xuất thủ. Nhưng mà hai người lại rất tự tin vào thực lực của mình, ít nhất không bại bởi thanh niên trẻ măng này.

 . Người này là ai. sao mà đẹp trai quá. mấu chốt thực lực lại cực mạnh. nếu như làm quen được. Lan Ngọc Quận Chúa âm thầm tính toán. Nàng đã từng gặp qua nhân vật trên Tiềm Long Bảng, trong đó không có người nào trẻ trung và đẹp trai giống như Lý Khanh. Đặc biệt thực lực người này không thua kém bất kỳ người nào trên Tiềm Long. Cho dù Thạch Phá Thiên muốn đánh bại hắn cũng rất khó. Thực lực Lan Ngọc Quận Chúa nàng tuy nhiên không phải rất mạnh mẽ nhưng ánh mắt đặc biệt sắc bén. Thượng Quan Uyển Nhi cũng ghé mắt nhìn Lý Khanh. Trong lòng cuộn trào sóng lớn, thực lực đối phương quá mạnh, mạnh đến nỗi áp lực từ người này làm có chút không chịu nổi. Nếu đối phương vừa rồi nhằm vào nàng, Thượng Quan Uyển Nhi dám chắc mình không đỡ được một chiêu. Những nhân vật trên Tiềm Long đều như vậy, nói gì Những người thực lực yếu kém hơn. Lý Khanh trở lại chỗ ngồi. Nhìn cũng không nhìn Lục Tiểu Phụng một cái.

 . Vừa rồi con trai mẹ giỏi quá. biết bảo vệ mẫu thân. mẫu phi nhìn mà nứng lồn. Tối nay mẫu phi dùng lồn làm ban thưởng cho con. có thích không. Dương Ngọc Hoàn hai má đỏ hồng nói. Vừa rồi Lý Khanh xuất thủ, trái tim nàng đập lên thình thịch vì sướng. Lỗ lồn bên dưới cùng lúc chảy nước thật nhiều. Nếu không phải trường hợp không đúng, Dương Ngọc Hoàn khả năng Đã đè con trai ra dùng lồn của mình thưởng cho nó. Thật sự quá ưu tú quá bao che khuyết điểm rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro