Chương 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lục Việt vừa lúc đi lên tới nơi, thân mật mà xoa đầu Lâm Tri Dịch nói “Tiểu Dịch, sức khỏe của mẹ con thế nào rồi”
"Vẫn không có tiến triển gì ạ "
Lâm Tri Dịch vẻ mặt bình tĩnh dường như không quan tâm đến mọi thứ , cậu nói “ Cô ơi ba cháu cũng sắp  tới rồi ạ , cháu xin phép đi trước.”

“Con còn chưa có ăn cái gì đâu.” Lục Việt kinh ngạc mà giữ chặt cậu lại.

Lâm Tri Dịch xua xua tay, "Con không có gì ăn đâu cô ơi, tối hôm qua con chăm sóc mẹ một đêm,  bây giờ con quá mệt mỏi con chỉ muốn đi về trước thôi ”

Lục Việt rất đau lòng, nặng nề mà thở dài: “ Được rồi để cô bảo lái xe đưa con trở về.”

Lâm Tri Dịch vẫy tay chào Lục Cẩn Thừa và Chung Diệp  ,trước khi đi cậu còn không quên để sát vào Lục Cẩn Thừa, nhỏ giọng mà trêu hắn: “Tuy rằng anh phản bội  em, thế nhưng đối tượng yêu đương  này của anh cũng rất thú vị , nhưng là mặc kệ thế nào em sẽ cổ vũ cho anh ,cố lên nha”

“Cái gì mà cố lên?”

Lâm Tri Dịch nhìn Chung Diệp chu môi nói “Ánh mắt không tồi.”

Chung Diệp đứng ở tại chỗ, hai tay bối để ở sau người, bởi vì quẫn bách mà bẻ bẻ ngón tay, cậu nhìn  Lục Cẩn Thừa cùng với cậu Omega kia đứng nói chuyện gần nhau, nhưng Lục Việt ở bên cạnh, cậu liền ngượng ngùng ngẩng đầu xem, càng ngượng ngùng  quan sát biểu tình của Lục Cẩn Thừa , chỉ cảm thấy Omega kia khóe miệng cong cong  Chung Diệp cảm thấy trong lòng ngứa ngáy, lần đầu tiên thực sự muốn biết bọn họ đang nói về cái gì.

Lục Cẩn Thừa liền họ nhẹ vài tiếng, còn không kịp giải thích, Lâm Tri Dịch liền rời đi.

Lục Cẩn Thừa khó xử mà nhìn phía Chung Diệp, dư quang lại liếc đến ánh mắt của Lục Việt cười như không cười nhìn bọn họ bị hai người trêu chọc, Lục Cẩn Thừa có chút phẫn nộ, hắn lập tức xụ mặt trở về phòng, Lục Việt phụt một tiếng bật cười, bà vỗ vai Chung Diệp cười nói “Tiểu Diệp cháu cùng cô đi xuống lầu ăn bánh kem đi, mặc kệ nó ở trên đây ”

Chung Diệp không dám làm trái lời của Lục Việt, đành phải ngoan ngoãn xuống lầu.

Ở cầu thang, Lục Việt cười nói với cậu “Cẩn Thừa trước nay không thích ăn bánh kem cùng mọi người bởi vì nó nói nó đã từng thấy  một người một bên nói chuyện một bên cắt bánh kem, sau đó nước miếng phun ra dính ở trên bánh kem,con hẳn cũng biết nó có thói ở sạch nghiêm trọng cho nên từ sơ trung nó liền không ăn sinh nhật, từ chối ăn bánh kem từ chối tham gia hết thảy các cuộc xã giao ”

Chung Diệp nghe xong một chút đều không cảm thấy kinh ngạc, ngược lại thấy hơi hơi đau lòng.

Kỳ thật Lục Cẩn Thừa không phải quái nhân cậu biết hắn không giỏi biểu đạt suy nghĩ thôi

“Nhưng mà nó vẫn là một đứa con ngoan ” Lục Việt nhìn Chung Diệp ôn nhu nói: “ Cô tin tưởng khi nó trưởng thành lên một ít, tính cách này của nó càng ngày càng tốt lên, Tiểu Diệp, hy vọng  cháu không  ghét bỏ nó được không”

Chung Diệp hoảng sợ, vội vàng lắc đầu, “ Cháu thực sự không ghét  Cẩn Thừa ạ cháu chỉ thấy anh ấy thực ưu tú.”

Đây là Chung Diệp lần đầu tiên gọi “Cẩn Thừa” cậu nói xong lúc sau liền im lặng mặt hơi hơi nóng lên, tay chân đều trở nên mất tự nhiên lên, Lục Việt cười đem bánh kem mà Tiểu Tây  cắt đưa cho Chung Diệp , Tiểu Tây phi thường thích cắt bánh chia cho mọi người,  bé cắt cho Chung Diệp một miếng socola trắng, Chung Diệp cúi đầu nói cảm ơn, còn nói: “Sinh nhật nhé , Tiểu Tây anh có chuẩn bị quà cho em rồi lát nữa anh đưa cho em có được không?”

Tiểu Tây ngọt ngào mà nói: " Được ạ! Em cảm ơn anh.”

Cùng lúc đó, Nghiêm Hủ đã đi tới, hắn chưa từng đã gặp mặt trước chàng trai đang trò chuyện cùng Tiểu Tây,còn đang nghi hoặc, dì Vương đã đi tới giới thiệu với Nghiêm Hủ  " Đây là con trai của Diêu Diễm, lần trước có tới  nhà chơi có quan hệ rất tốt với Tiểu Tây và Cẩn Thừa ”

Nghiêm Hủ híp mắt, làm như không tin nói “Có quan hệ tốt với Cẩn Thừa sao ?”

“Dù sao Cẩn Thừa không thế nào bài xích cậu ấy,Cẩn Thừa còn chủ động đem vở ghi của mình cho cậu ấy  mượn đó.”

Nghiêm Hủ trên dưới đánh giá Chung Diệp,nở nụ cười hiền lành mà đối với dì Vương nói khẽ "  Vậy cháu phải cảm ơn cậu ấy rồi, có thể làm bạn bè với Cẩn Thừa thực không dễ dàng gì.”

Sau khi dì Vương rời khỏi , Nghiêm Hủ từ bên cạnh rút mấy tờ giấy , đưa cho Chung Diệp  để cậu lau mấy ngón tay bị kem dính vào " Cậu cầm lấy đi"
Chung Diệp vội vàng xoay người  nhận lấy khăn giấy . Trước mắt cậu xuất hiện một đôi giày thủ công tinh tế , hướng lên trên chính là bộ tây trang phẳng phiu chỉnh tề, Chung Diệp phản ứng đầu tiên là: Người này thực chú trọng ngoại hình.Cậu hơi kinh ngạc mà ngẩng đầu nhận lấy rồi cung kính nói: “Cảm ơn anh.”

“ Tôi là anh của Cẩn Thừa ,  Nghiêm Hủ.” Nghiêm Hủ tự mình giới thiệu.

Chung Diệp nhìn kĩ  quả nhiên thấy được hốc mắt hắn có một vết bầm , nhưng bị mắt kính gọng mạ vàng che đi  làm người khác không chú ý đến, hắn có giọng nói dịu dàng lại ôn hòa, cử chỉ phong độ nhẹ nhàng, tổng thể làm cho người ta cảm giác thoải mái , cậu nghĩ đến lời Diêu Diễm nói, người này  trước đây từng trêu chọc nói cha của Lục Cẩn Thừa qua đời kích thích Lục Cẩn Thừa, cho nên Chung Diệp đối người này không có chút hảo cảm nào, cậu bất giác tránh đi ánh mắt của Nghiêm Hủ .

“ Chào anh, tôi là Chung Diệp.”

“Nghe nói cậu với Cẩn Thừa là bạn, thật ra tôi rất ngạc nhiên vì Cẩn Thừa thật sự ít khi làm bạn với ai.”

Chung Diệp không nói quá nhiều chỉ trả lời “ Chúng tôi cũng không tính là bạn .”

“Người ở đây quá nhiều, nếu cậu ngại thì cũng có thể đi ra vườn đi dạo một chút tôi vừa mới nhìn thấy dì Diêu ở bên kia.”

Chung Diệp như được đại xá, vội vàng nói: “ Cảm ơn anh”

Chung Diệp xoay người rời khỏi , Nghiêm Hủ ngẩng đầu thấy Lục Cẩn Thừa đang đứng ở chỗ cầu thang chuẩn bị xuống dưới , hắn tựa hồ tìm ai trong đám người ở dưới, tìm một lúc nhưng vẫn không thấy , vẻ thất vọng lộ rõ trên khuôn mặt, sau đó vội vàng đi xuống . Nghiêm Hủ nâng ly uống một ngụm rượu, sau đó trầm mặc đánh giá  Lục Cẩn Thừa.

Không thể không thừa nhận, Lục Cẩn Thừa thừa hưởng nét đẹp của Lục Việt , hơn nữa hắn cao một mét tám năm còn là Alpha cấp bậc cao, bình thường hắn mặc áo lông cùng quần tây cũng đủ xuất chúng rồi, đám người đang nói chuyện sôi nổi cũng quay đầu xem hắn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro