Chương 4 : Làm người của tôi được không? (H+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâm Hạo Quân ngồi dậy, ánh mắt bình tĩnh nhìn An Thy, đôi môi khẽ hiện đường cong ôn nhu.

Anh ta không phải say rượu sao, sao đột nhiên lại thế này? Khẽ nhíu mày, An Thy thầm suy nghĩ, bước chân lui dần ra cửa...

"An Thy." Anh thấp giọng gọi cô.

"Ai, ai là An Thy, anh đừng có gọi loạn." Nghe anh gọi làm cô cảm thấy hoảng loạn.

"À... Không hiểu sao?" Lâm Hạo Quân mị hoặc cười cười.

Anh đứng dậy đi về phía cô. Cô lui một bước, anh tiến một bước cho đến khi lưng cô chạm vào tường, không còn đường lui nữa.

Lưng chạm tường mà anh lại đứng ngay trước mặt. An Thy hoảng loạn cố lấy dũng khí nói: “ Lâm tổng tài, anh uống say rồi, anh... A ——"

Không đợi cô nói xong, Lâm Hạo Quân cường thế ôm cô kéo sát lại, bốn mắt nhìn nhau.

"Anh, anh, anh..." Bị anh ôm chặt làm cô nói không nên lời.

"Tôi làm sao… "

Cự ly thật gần, hơi thở anh phả vào má cô làm cô lúng túng.

Thật vất vả khôi phục chút tỉnh táo, An Thy cuối cùng phun ra một câu đầy đủ: "Bỏ tôi ra."

"A! Thật là buồn! Chưa có cô gái nào lại không muốn được ở trong vòng tay tôi." Anh ác ý nói nhẹ bên lỗ tai mẫn cảm của cô.

"Thế thì tôi là người đầu tiên." Cố gắng nhẫn nhịn ác ý của anh, cô trấn tĩnh lại.

"Vậy sao?Tôi chờ mong điều đó." Lâm Hạo Quân đưa đầu lưỡi lướt nhẹ qua môi cô ."Ừ! Ngọt thật." Anh liếm liếm môi…

"Anh! Không biết thẹn!" Má cô phút chốc ửng hồng thật đáng yêu.

"Đáng chết !" Nhìn cô thẹn thùng, ánh mắt anh lập tức sáng lên, dục vọng trỗi dậy.

Lâm Hạo Quân ôm An Thy đi về phía giường. Bàn tay vòng ra sau lấy đi kẹp tóc của cô làm làn tóc xõa xuống trông như thác nước. Mềm mại, mượt mà.

"Anh... không được làm càn…"

"Làm người của tôi, được không?!"

Mặc dù chỉ mới gặp An Thy một lần nhưng mà anh lại không hiểu vì sao mình rất khát vọng cô. Hơn nữa anh còn cảm thấy cô rất quen thuộc. Sao có thể như vậy?

"Không! Không được!" An Thy cuống cuồng trả lời. Thân mình bắt đầu vẫy vùng mong thoát ra.

Lâm Hạo Quân đè cô xuống giường, giữ chặt hai tay cô. "Vì sao không thể?"

Cho dù hai tay không cách nào hoạt động, cô vẫn cật lực muốn thoát khỏi anh.

Xem cô không ngừng giẫy giụa, Lâm Hạo Quân liền trèo lên giường, trực tiếp ngồi lên cô, hoàn toàn hạn chế hành động của cô .

Không nghĩ chờ đợi, anh cúi xuống hôn cô. Thừa dịp cô phản kháng anh liền đưa lưỡi vào miệng cô thăm dò.

"Không, đừng, ưm..." Nụ hôn của anh vô cùng mãnh liệt, khiến cô nhớ tới đoạn đối thoại mấy ngày trước ở trong thư phòng, cô thôi vùng vẫy, để mặc anh hôn mình.

Quên đi! Để chính mình phóng túng một lần! Cảm giác thấy cô buông lỏng, anh tự nhiên nâng mặt cô lên hôn càng sâu.

Không biết qua bao lâu, anh dời môi cô. Hai người cùng thở dốc nhìn nhau.

"Anh bỏ tay ra được không, tôi muốn chạm vào anh." Nhìn thẳng mắt anh cô nói.

Lâm Hạo Quân vội buông tay cô ra, nhìn cô thích thú.

Cô xấu hổ quá, không dám nhìn lại anh.

" Quân... "

Cô kiều mị gọi làm chút lý trí còn lại của anh bay mất. Lâm Hạo Quân vội vàng cởi bỏ quần áo của cô. Nháy mắt, cô đã khỏa thân nằm dưới người anh.

An Thy e thẹn dùng hai bàn tay cản trước ngực, thân thể nhẹ phiếm chút hồng.

"Ngoan, đừng che." Anh gỡ nhẹ bàn tay đang che trước ngực, ánh mắt mê đắm nhìn hai ngọn núi tuyết trắng thật lâu. Bất ngờ anh cúi xuống hôn lên một bên đỉnh núi. Cái lưỡi ướt át liếm láp hạt châu trên đỉnh núi làm nó căng cứng, đứng thẳng lên. Ngon núi còn lại thì bị anh đưa tay nắm lấy. Không ngừng xoa nắn thành đủ hình dạng. Hai ngón tay vân vê hạt châu vui đùa.

"Ư..." Cô chỉ có thể không ngừng rên rỉ.

Nghe tiếng rên rĩ anh càng không ngừng dùng môi lưỡi dây dưa, cho đến khi chúng nhuộm một màu hồng rực sáng mới từ từ hôn dần xuống dưới.

Lâm Hạo Quân hôn xuống bụng cô. Cái lưỡi linh hoạt lướt theo. Đi đến đâu liền để lại một vệt nước đến đó.

"A! đừng, ưm..." Cảm giác được anh đang muốn làm gì, cô động đậy ngăn cản.

Tay anh bá đạo giữ chặt eo cô không cho làm loạn.

"Ngoan, anh sẽ làm cho em thích." Lâm Hạo Quân thấp giọng khe khẽ.

Chậm rãi dùng đầu gối tách hai chân cô ra, để nơi tư mật của cô hiện rõ trước mắt anh.

"Đẹp quá..."

Khu rừng rậm rạp dính chút chất lỏng, lộ ra hấp dẫn tới cực điểm. Anh đưa hai ngón tay thô ráp khẽ đẩy hai cánh hoa hồng. Ánh mắt mê đắm nhìn hoa huyệt chậm rãi khép mở.

"Đừng, ưm, nhìn..." Phát hiện anh đang nhìn nơi đó, An Thy nỉ non cầu xin.

Lâm Hạo Quân cười cười, tiếp theo vươn lưỡi thăm dò vào hoa huyệt có phần ướt át. Nghe cô thở gấp, lại dùng đầu lưỡi không ngừng kích thích tiểu hạch mẫn cảm, làm cho nó càng chảy ra càng nhiều hoa mật.

"Hưm...ư ...m... Quân" Cô không chịu được xoay động thắt lưng, lớn tiếng gọi tên của anh, mười ngón níu chặt bờ vai của anh "Xin anh..."

Lâm Hạo Quân dừng lại động tác, nhìn cô đã đổ mồ hôi đầm đìa, rồi mới thô bạo hôn lên môi cô, ngón tay to dài không báo trước đâm thẳng vào hoa huyệt đã ướt đẫm.

"A! Anh... Anh... Vô lại... " Ngón tay anh khuấy đảo trong hoa huyệt làm An Thy bật thốt ra câu mắng yêu.

"Vô lại sao ?" Ngón tay càng nhanh ra vào trong hoa huyệt cô.

Cảm nhận được từng khoái cảm không ngừng dâng lên trong người, An Thy nắm chặt ga giường, thừa nhận dục vọng anh mang lại.

"Thế nào, em không chịu nổi sao, cầu xin tôi đi!" Mồ hôi anh nhỏ từng giọt lên người cô. Anh cúi đầu cười, nhìn cô phiếm hồng mê muội.

"Ưm... Xin...Anh dừng tay..."

"Kêu to lên." Tay anh lại nhanh thêm.

"A... Xin anh... dừng tay..." Giờ phút này An Thy chỉ mong được giải thoát.

Nghe cô thút thít cầu xin, Lâm Hạo Quân nhanh chóng nhảy xuống giường, cởi bỏ hết trói buộc. Vật nam tính dũng mãnh xông lên. Động thân một cái, nam căn to lớn tiến thẳng vào hoa huyệt. Vách tường chật hẹp của cô lập tức bao chặt lấy dục vọng của anh làm anh không cách nào khống chế dục vọng của mình.

"Ư...m...m..." Vật kia thật lớn, cứng rắn, cường thế ở trong hoa huyệt của cô không ngừng ra vào. Mỗi lần anh đều đâm vào thật sâu làm khoái cảm đã rất lâu ngủ yên trong người cô trỗi dậy. Tiếng ngâm nga kiều mị không ngừng vang lên bên tai Lâm Hạo Quân. Anh nhịn không được khoái cảm cô mang lại, mãnh liệt hôn lên người cô, để lại nhiều dấu vết khác lạ.

Anh xoay người cô lại, để cô ôm lấy đầu giường, anh mới từ phía sau nâng mông cô lên. Một tiếng gầm nhẹ, nam căn to lớn đâm thẳng vào hoa huyệt đã sưng đỏ của cô. Hai bàn tay không nhàn rỗi, ôm lấy hai ngọn núi tuyết trắng. Từ phía sau anh đâm thật mạnh vào cô, hai bàn tay cũng ra sức nhào nặn.

"A a..."

Với tư thế này, mối lần anh ra vào đều là thật sâu, cũng làm hai người càng thân mật kết hợp.

Tay anh đi xuống thăm dò vào nơi hai người kết hợp, xoa nắn hạt châu mẫn cảm, làm khoái cảm của cô càng lớn hơn.

Cuối cùng anh đâm vào thật mạnh, thật sâu vào hoa huyệt của cô. hoa huyệt không ngừng co bóp. Trong chỗ sâu nhất, anh phun ra dòng nhiệt lưu mãnh liệt đưa cô cùng anh lên thiên đường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro