Chapter 15: Bá đạo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trúc gỡ hai tay cô ra đè sát xuống giường:

«tôi không muốn dừng lại, tối nay nhất định là tối nay em phải quyết định số phận của tôi»

Chi nghe câu này đã hai lần rồi mà vẫn không hiểu: anh đang nói gì vậy?

Trúc mặc kệ tất cả đưa tay xuống mở hết nút áo của Chi.

« em xin anh đừng làm vậy, dừng lại đi (khóc)»

Cô nhìn Chi khóc lóc van xin nên buông ra ngồi dậy

« tôi xin lỗi...thật lòng xin lỗi em»

Chi vội kéo mền lên đắp người lại : anh bị gì vậy?

Do trời mưa rất to nên cuội đi đảo một vòng lên nhà trên thì thấy bà ba đang cằm đèn

« khuya rồi mưa lại to như thế này mà bà còn ra ngoài đây làm gì?»

Bà ba: ờ, tại bà không khỏe nên muốn qua phòng cậu Trúc con mượn chai dầu

Cuội: phòng cậu Trúc ở đằng kia , nhưng bà cứ đợi ở đây con đi lấy dầu cho

Trong phòng, Trúc lấy hết can đảm qùy lên giường, đưa tay lên cởi bỏ cái nút áo đầu tiên ra, Chi cho là cô lại muốn làm chuyện đó nữa nên chòm tới giữ tay  lại

Chi: em đã bảo dừng lại rồi mà

Trúc nhìn cô : em hãy nhìn thật kỷ con người tôi

Chi: anh thôi đi...có phải điên rồi không?

Trúc đẩy cô xuống giường, tiếp tục cởi cái nút thứ hai, Chi không dám nhìn nên cứ quay mặt chỗ khác

Bà ba gõ cửa : Trúc ơi , con ngủ chưa
Trúc...

Chi vừa nghe thấy tiếng bà liền bước xuống giường  : dạ, má đợi con một chút

Trúc đã cởi ra hết rồi thì Chi lại đi ra , Chi cài vội những cái nút áo của mình vừa bị Trúc cởi ra.

Bà ba không đợi nữa đẩy cửa mạnh vào thấy Chi vừa chỉnh lại áo tóc tai bù xù mà run rẩy hoang mang

Bà ba: hai đứa đang làm...

Chi: dạ không có gì, tụi con đang ngủ thôi

Bà nhìn thấy màn bị hạ xuống : vậy con có thể đánh thức trúc dậy được không?

Chi : dạ, má có cần gì thì nói cho con đi ,chồng con đã ngủ rồi

Bà ba: không má chỉ muốn nói với Trúc thôi

Bà đi lại giường vén màn thì bị cô giữ lại

« chồng con đang ngủ ,xin má hãy nói với con»

Bà ba: cô là ai mà dám cản tránh ra

Trúc liền vén màn ra, giả như ngáy ngủ: sao má lại qua đây...

Bà nhìn cô thấy cả người đều ướt mồ hôi, áo cài bên cao bên thấp, mền gối trên giường lộn xộn cả lên nên vội quay ra bảo Chi

« con có thể nấu gì đó cho ta ăn không?»

Chi: dạ? Má thấy đói sao?

Chi nhìn bà mà khó hiểu, vì rõ khi nảy đã dọn rất nhiều thức ăn cho bà rồi giờ lại muốn ăn nữa là sao?

Trúc: má đi ra với con ,con sẽ nấu cho má ăn

Chi: dạ thôi, anh cứ để em đi cho

Bà ba: con thấy xót khi để vợ mình xuống bếp nấu cho má ăn sao?

Chi: xin má đợi con một chút con đi nấu ngay đây

Bà đi vội lại đóng cửa, xong đi lại kéo áo cô ra

« nói ....con vừa làm gì hả?»

Trúc : không có làm gì hết?

Bà ba: không làm gì mà mồ hôi mồ kê đỗ vậy hả?

Trúc: má , thôi đi có được không?

Bà ba: Ta đang lo cho con...

Trúc: lo con làm gì chứ? Con thì có thể làm gì được em ấy đây

Bà ba: con phải tỉnh táo, không nhớ bài học từ con Lành sao mà còn đùa với lửa

Trúc: má đừng nói nữa,  con không muốn phải sống dối trá như vậy nữa

Bà liền tát vào mặt cô: được ,vậy bây giờ con đi kêu tất cả mọi người dậy sao đó nói hết sự thật ra đi, đi đi

Bà kéo người cô dậy: rồi thì sao? Có phải mọi người sẽ đồng cảm với con, họ sẽ vui mừng vì sự thành thật của con, hay là họ sẽ cười nhạo kinh tởm con người của con

Cô bị và xô ngã xuống đất,

Bà ba: có nghĩ đến chuyện cha con sẽ đối xử như thế nào với má con chúng ta không? Còn ông Bá có bỏ qua cho con, cho gia đình mình không? Con làm ơn có chút lý trí đi được không?...má xin con đó

Trúc nhìn mà đau xót không ngừng khóc

« vậy còn con , có ai nghĩ cho con không? Ngày ngày sống trong phập phồng lo sợ, sống mà nhìn trước trông sau...má nói đi con sống như vậy có ý nghĩa gì?»

Bà lại ôm lấy cô: là lỗi tại ta đã để con sống khổ sở đến như vầy...má xin lỗi con

Trúc: má ơi, con sắp không chịu nổi nữa rồi , con phát hiện ra bản thân mình ngày càng xấu xa ...con thật sự đã có những ham muốn không nên có với người con gái khác rồi....con sợ lắm..sợ lắm....

Bà ba liền giữ chặt lấy đầu cô: con không được đầu hàng ...rồi má sẽ nghĩ ra cách đưa con rời khỏi đây

Trúc: bằng cách nào? Con thật sự rất mệt rồi

Bà ba tháo nút áo ra rồi cài lại từng cái một

« tháng sau là giỗ ông nội con, con hãy tìm cách xin về nhà ...trên đường về má sẽ sắp xếp như một vụ cướp để con té xuống sông...và sẽ không ai tìm được con nữa...»

Trúc: như vậy có được không?

Bà ba: con cứ làm theo lời má nói là được

Chi gõ cửa : dạ thưa má ra dùng ạ

Chi thấy hai má con họ khóc rất nhiều mà khó hiểu

Bà ba: ừ, Trúc con phải nhớ những gì ta nói biết chưa

Trúc nhìn Chi: dạ

Chi : anh ngủ trước đi, em sẽ theo má lát sẽ về

Bà ba vào bàn ngồi, Chi để tô mì lên bàn : dạ ,con mời má dùng

Bà ba nhìn tô mì : là con nấu sao?

Chi: dạ, có ngon không ạ

Bà ba: nếu ta nói nó không ngon thì con thấy sao?

Chi: vậy để con nấu lại tô khác

Bà ba bỏ đũa xuống nhìn cô: con có thích con trai ta không?

Chi: dạ...sao má lại hỏi vậy?

Bà ba : mau trả lời đi

Chi không dám nhìn thẳng bà : dạ, có

Bà ba lại nắm lấy tay cô: sao con run như vậy?

Chi: dạ, tại con ....

Bà ba: Ta là người từng trải, chuyện gì cũng không qua mặt được ta đâu

Chi nghe bà nói vậy liền qùy xuống: con nào dám qua mặt má...con thật không dám...

Bà ba: sao, có gì mà con sợ dữ vậy?

Chi: con...

Bà ba: Trúc nói với ta là con và nó vẫn chưa hề động phòng ...đúng không?

Chi qùy cuối đầu xuống không dám ngốc lên : là lỗi của con, con xin má tha tội

Bà ba: Trúc là đứa nhúc nhát trong chuyện chăn gối nên ta hy vọng con đừng làm khó ,bức ép nó  làm vậy sẽ khiến hai đứa con không hạnh phúc đâu ,con có hiểu ý ta không?

Chi nảy giờ cứ nghĩ Trúc đã nói hết với bà chuyện cô giả điên và qua lại với Phong nên sợ đến tái mặt, nào ngờ bà chỉ nhắc nhở chuyện tế nhị ấy thôi

Chi: dạ con đã hiểu rồi, con sẽ không làm anh Trúc căng thẳng đâu thưa má

Bà ba: được rồi con đứng lên đi, cũng trễ rồi mau về phòng ngủ đi

Chi đứng cuối chào bà: má ngủ ngon

Xong cô trở về phòng thì thấy Trúc đã nằm dưới đất ngủ rồi, cô đi lại kéo cái mền đắp lại cho ngay ngắn rồi nằm xuống kế bên nhìn Trúc cho tới khi ngủ luôn không hay

Sáng hôm sau khi cô dậy đã thấy Trúc đang đứng chải đầu, quần áo cũng đã gọn gàng rồi

Cô đi lại lấy đôi giày và cả vớ : anh ngồi đi để em làm cho

Trúc: không cần, em đi thay đồ đi

Chi không nghe qùy gối xuống đất kéo chân cô lên mang vớ vào

« em là vợ, thì phải nâng khăn sửa túi cho chồng của mình...nên em xin mình đừng từ chối »

Trúc cười nhìn cô: °mình° sao?, em vừa gọi tôi là °mình° sao? Thú vị thật đó đa

Chi mang giày vào: anh là chồng em ,gọi mình có gì lạ đâu?

Trúc lấy tay sờ lên trán cô: không bị nóng...em bị gì thế hả?

Chi nắm lấy cái tay đó rồi nhón người hôn lên môi Trúc

« em thương mình lắm»

Trúc đứng hình mà nhìn cô, Chi ôm lấy người

« em thật sự rất thương mình, kể từ bây giờ em sẽ cố gắng làm một người vợ hiền dâu thảo và sau này sẽ là người mẹ tốt của những đứa con của mình»

Trúc nghe những lời nói đó mà cảm động hai mắt đã đỏ cả lên cô vội đẩy người Chi ra nhìn thật sâu vào đôi mắt rồi nghiêng đầu xuống nâng cằm Chi lên mà hôn nhẹ nhàng rất nhẹ nhàng

Chi đã phải nhón người lên để đón nhận nụ hôn đó, Lam ngoài phòng gõ cửa làm cả hai dừng lại

Chi : em vào đi

Lam: mời cô cậu ra dùng bữa

Chi: cô biết rồi, à em để cô qua phòng mời cha má nha

Trúc: để tôi đi cho, em cứ ra bàn trước đi

Chi lại chỉnh sửa áo cho cô: mình nên để con dâu như em đi mời mới phải phép

Trúc xách cặp đi ra : con chào nội

Bà Phụng: con không ở nhà với Cha má hay sao mà còn đi dạy

Trúc: hôm nay con chỉ dạy một buổi thôi nên sẽ về sớm

Ông Kinh, bà ba và Chi cũng ra

Chi: con mời nội, mời ba mời má và mình dùng bữa

Bà Phụng thật sự ngạc nhiên về thái độ lẫn cách ăn nói của Chi

Kinh: bà dạy cháu khéo quá, con nhỏ rất ngoan rất lễ phép...tôi thật sự rất hài lòng về đứa con dâu này

Bà Phụng nghe ông kinh khen cháu gái mình mà nở cả mũi cười tươi rói

Trúc gấp một ít thức bỏ vào chén cho Chi : em ăn đi

Bà ba nhìn ánh mắt của Trúc khi nhìn Chi mà lo sợ vô cùng, vì bà biết đứa con của mình đang lúng sâu vào vực thẳm mà mình không thể ngăn cản lại được

« Trúc con cũng ăn nhanh đi còn đi dạy nữa...»

Trúc nhìn ánh mắt nghiêm nghị của bà mà nói : dạ, con biết rồi

Kinh: con đi dạy lâu chưa?

Trúc: dạ cũng mới đây thôi...mọi người ở nhà vẫn khỏe phải không cha

Kinh: khỏe, rất khỏe con không cần lo, giờ chuyện con nên lo là nhanh chóng sinh cho Cha một đứa cháu thật bụi bặm kìa

Trúc nghe ông nói mà sặc , còn Chi thì đỏ cả mặt

Bà Phụng: cha con nói đúng đó, hai đứa nhanh lên

Bà ba: thật ra tụi nó vẫn còn trẻ từ từ cũng được

Kinh: ấy, vì tụi nó còn trẻ nên phải hăng say lên chứ, con cái có càng nhiều càng tốt phải không thưa bà hội đồng

Chi không dám ngước mặt lên , chỉ biết cuối xuống lo ăn thôi

Trúc: cha, đang nói gì vậy?

Bà Phụng: cái gì mà linh tinh, phụ nữ thời bà 16,17 tuổi là lấy chồng rồi, về nhà chồng vài tháng là đã có thai người nào tốt thì tháng đầu là có tin vui rồi đấy chứ

Chi ngại đến  đỏ cả mặt, không thể tiếp tục ngồi ăn nữa: dạ ,con ăn xong rồi, con xin phép

Trúc: sao nội và cha nói không giữ ý gì hết

Cô vội chạy theo Chi, cả nhà ai cũng cười một trận ra trò chỉ trừ bà ba. Chi chạy ra sau vườn lại lu phác nước lên mặt ào ào cho bớt nóng

Trúc đi ra nhìn thấy mà cười khoái trá

« em có sao không?»

Làm cô giật cả mình : dạ không sao

Trúc nhìn thấy rõ những dòng nước đang chảy dài xuống ngực Chi,

Chi không dám nhìn thẳng hai tay cứ bấu víu vào nhau hai má ửng hồng trông rất đẹp

Trúc tiến sát lại rất gần làm Chi phải lùi lại cho đến khi lưng cô chạm vào thân cây to

Chi: mình đợi em vào lấy cặp

Trúc giữ cô lại áp sát vào thân cây: em thật sự rất đẹp

Chi bất ngờ trước lời khen của Trúc vì đây là lần đầu tiên cô được chồng mình khen

Trúc đưa mặt sát lại Chi liền nhắm chặt hai mắt lại, hai tay bấu vào thân cây

Trúc cứ để yên không làm gì hết, sao một hồi Chi cũng mở mắt ra nhìn thì cô áp sát vào môi rồi thu người lại

Chi đang rối bời cảm xúc : mình à ,em...

Trúc liền hôn tiếp ,đưa đầu lưỡi chạm đều lên môi Chi, được một chút thì Chi mới ổn định lại cảm xúc

Cô cũng đưa đầu lưỡi ra chạm vào môi và Trúc đã nắm bắt cơ hội rất tốt, núc lấy đầu lưỡi của Chi

Và nụ hôn cứ thế mà diễn ra nhanh hơn cuồng nhiệt hơn, và bà ba đã trông thấy hết tất cả, bà ba vô cùng sốc ôm chặt lấy lòng ngực mà không nói được lời gì

Nó chẳng khác nào cảnh tượng mà Trúc đã làm với Lành, đang hôn thì Chi nhìn thấy bà nên vội đẩy người Trúc ra

Trúc: em sao vậy?

Chi thấy bà đi vô với vẻ mặt không vui : dạ, không có gì...mình đi dạy đi

Trúc ghì người cô lại: em đứng yên đi

Rồi hôn tiếp tục Chi cũng ngoan ngoãn tiếp tục được một lúc thì tiểu Chi ở đâu chảy lại nó cắn lấy ống quần trúc lôi ra

Trúc cô gạt nó ra trong khi vẫn hôn Chi, nhưng xem ra nó không biết đều thì phải vừa cắn vừa sủa

Làm cả hai nhìn nhau cười đành phải dừng lại

Trúc: xem ra nó thuộc phe em rồi

Chi chỉnh lại cổ áo cho cô: vì vậy, mình đừng có mà ức hiếp em nữa

Trúc hôn lên má cô: không dám nữa

Cô cuối xuống bồng tiểu Chi lên : ấy chà, hôm nay mày cũng biết phá đám nữa ha

Chi nhìn mà cười tươi rói: tiểu Chi ngoan quá, làm cậu con giận rồi kìa

Chi bồng lấy nó rồi giả giọng: con xin lỗi cậu nha...sau này con sẽ phá nhiều hơn

Trúc: ấy da, hay quá ha...còn phá nữa cậu sẽ bỏ đói cho coi

Chi cười muốn đau bụng: để cô hun cái nào

Trúc liền giật tiểu Chi lại: em làm gì vậy? Sao hun nó không được

Chi: mình bị gì vậy?

Trúc: em chỉ được hun tôi và duy nhất chỉ mình tôi thôi

Chi cười: sao, mình ghen với chó luôn hả

Trúc nhìn cô mà cười theo: ừ, đừng nói là chó cho dù là con gì cây cỏ cũng không được hun...có nghe chưa...

Chi giật lại tiểu Chi: con xem cậu của kìa, bá đạo ghê chưa:))

Chi định hun lên mặt tiểu Chi thì Trúc vội lấy tay chặn lại : em không nghe lời tôi

Chi nhìn Trúc: dạ...đại vương ..đại đại vương

Rồi hôn lên má Trúc và nở một cười rạng rỡ vô cùng cuốn hút làm cho Trúc xao xuyến ngớ người ra

Cô đẩy tiểu Chi qua cho Trúc rồi vào nhà lấy cặp

Bà Phụng: chồng con đi dạy phải không?

Chi: dạ phải, con xin phép đem cặp ra cho anh ấy

Ông Kinh: ừ con đi đi

Chi vội đi ra : hôm nay mình về sớm không?

Trúc bỏ tiểu Chi xuống cằm lấy cặp : hôm nay tôi dạy một buổi thôi

Chi: vậy mình về sớm nha

Trúc: tôi biết rồi, thôi tôi đi đây

Chi : khoan đã mình lấy xe mà đi

Cuội dắt chiếc xe đạp ra : dạ thưa xe của cậu đây

Trúc ngạc nhiên: em mua nó khi nào vậy?

Chi: dạ, mới hôm qua thôi ,mình đi sớm về sớm nha

Trúc : ừ, mà cuội này em bảo lam cho tiểu Chi ăn dùm cậu nha

Cuội bồng tiểu Chi : dạ, em đưa nó xuống bếp cho ăn luôn đây

Chi đi theo Trúc ra tới tận cổng mà không muốn để cô đi

Trúc: em vào đi

Chi: mình đi trước đi em sẽ vào sau

Trúc nắm lấy tay kéo sát lại hôn lên trán lên mũi và môi cô : tôi đi đây

Chi đã vô cùng hạnh phúc vì điều đó, cô vội đóng cổng lại thì bị phong từ trong bụi cây bay ra cản lại, làm cô hoảng hốt

« anh tới đây làm gì?»

Phong nhìn cô một lượt: tình cảm quá ha, em trở thành vợ hiền hồi nào vậy?

Chi ngay lập tức nhìn vào trong nhà rồi đẩy hắn sang bên khuất của cái cổng

« anh làm ơn đi đi, tôi không muốn gặp lại anh nưã»

Phong áp sát ôm lấy cô: thôi mà cưng đừng giận nữa...

Chi cố đẩy hắn ra như không thể vì hắn mạnh hơn cô: tôi xin anh tha cho tôi đi, tôi xin anh...

Phong không nghe ,cứ sờ soạn hôn hít làm cho cô vô cùng hoảng sợ lấy hai tay đẩy ,đánh vào người hắn

Phong: sao, vắng anh vài bữa mà không quen rồi sao?

Chi: tôi xin anh, đừng làm vậy buông tôi ra đi ( khóc)

Phong giữ chặt lấy hai tay cô, đưa miệng vào cưỡng hôn cô

« để anh tìm lại khoái cảm cho em, rồi chúng ta sẽ mặn nồng lại như xưa thôi nhanh thôi...em đừng lo»

Chi đã khóc rất nhiều, cô muốn la lớn cho mọi người ra cứu nhưng không thể bởi họ ra sẽ biết hết chuyện lúc trước giữa cô và hắn

Mà trong nhà lại đang có cha má chồng mình nữa cô càng không thể làm vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro