A Huê

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi Hoa Liên rời khỏi Hạ Yên
Xuống bếp vo gạo, nấu ít cháo đem qua cho A Huê, lúc nãy hắn tìm.cô không biết có chuyện gì, cô cũng nóng lòng qua xem hắn ta một chút , dù sao ở Bắc Kinh cô chỉ biết Lâm Quỳ và Hoa Liên , A Huê cũng là một người hàng xóm mới, xem như có duyên.

" keng...keng.."

“ hừm! Vào đi cửa không khóa”

bây giờ mà lê người ra cổng cũng chậm chạp.Ở đây thật sự không cần thiết đóng cửa vì có người quản lý ra vào 24/24 ,camera khắp nơi.

A Huê đang ảo não thấy Hạ Yên đứng đó, trên tay còn có một ca men đồ ăn. Cô đang tới gần, A Huê sững người.cô ngồi xuống đối diện hắn trên sàn gỗ.Chăm chú nhìn mấy vết thương trên mặt, mày cau cau hơi có chút tức giận.

“ sao vậy ?” Đây là lần đầu tiên cô nói chuyện với người khác mà không dùng chủ ngữ, bây giờ nhìn gần mới thấy các vết thương chi chít rất sâu.

“ tôi bị ...nổ bom điện tử ”

Hạ Yên nghe ' boom' mà hắn còn ngồi đây, không phải vừa từ quỷ môn quan trở về sau? Cô thở dài, đầy thương tâm.

“ ngày mai đôi sẽ làm hai con vịt quay để cúng trời đất đã phù hộ cho an”

“tôi là người vô thần”

“ vậy hôm nào tôi sẽ dẫn anh lên chùa cầu nguyện”

“ tôi có quen nhiều cao tăng, đại đức ở đó , chắc chắn khi anh nhìn thấy pháp tướng hiền từ mà trang nghiêm của lão hòa thượng Diệu Ngà và được nghe những lời khai thị của Ngài, bao phiền não của anh liền tiêu tan; trong lòng tĩnh lặng, thanh thản; thân tâm mát mẻ, tự tại, như đóa hoa sen trong sạch giữa chốn bụi trần. ”

....... A Huê không biết nói gì nếu trên đời thật sự có thiên đàng, vậy hắn sẽ xuống địa ngục , còn là tầng thứ 12

Cô ta trông giống như tiên nữ chỉ là đang bị lưu đày, hắn là quỷ dưới địa ngục, xem ra không có cách nào chạm tới được. “ không ! tôi chi muốn là người trần gian”

Hạ Yên thấy hắn cứng đầu không muốn tiếp tục nói nữa.

“ ăn được không ? ” cô giơ cà men lên.

“ là cháo gà ác hầm thuốc bắc ”

Hắn thấy có cái gì đó nghẹn trong cổ họng, không nói chuyện được nhìn cô gái trước mắt, mái đầu đung đưa , chút ấm áp này tuy được bố thí nhưng không thể không cảm động .

Hắn giở tro con nít, xoe hai bàn tay ra, trước mặt cô. “ tôi không ăn được " hắn chỉ chỉ vô cái miệng. " giúp cho trót được không ?"

Hạ Yên không đành lòng, gật đầu.
Cô lấy thìa quậy, quậy cháo cho bớt nóng, rồi đưa vào miệng hắn.Hắn mở to miệng, bộ dạng sung sương như con nít được kẹo, khóe mắt đỏ quạch, chắc là mệt mỏi quá sức.

A Huê cảm thấy khóe mắt hơi ươn ướt, nhưng nước mắt đàn ông không rơi từng giọt mà chảy ngược vào trong.Phải chi trên đời này có một người con gái toàn tâm toàn ý yêu thương hắn như vậy, hắn sẽ buôn bỏ hết tất cả bảo vệ cô ta.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro