A Huê

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“ mới ' tiếp khách ' không thấy mệt sao lại chạy đến đây?” hắn khiêu khích cô nhưng lời nói vừa ra khỏi miệng người cảm thấy đau lòng nhất lại là hắn.

“ cũng hơi mệt ” cô không hiểu, cười hì hì

Hắn không ngờ cô ta lại là người không biết xấu hổ đến như vậy? Có phải làm đĩ chín kiếp hay không.

“ Hoa Liên quay trở lại với cô rôi à ”

hắn nhớ hôm ở trung tâm, cô ta chỉ biết dựa vào hắn.Lặng lẽ đau lòng.

“ Phải, chúng tôi đang hẹn hò ” nghĩ tới Hoa Liên cô không giấu được vui vẻ.

Vẻ mặt hạnh phúc hiện hết lên mặt cô ta.A Huê không biết phải nói gì, hắn hy vọng cũng không có.

“ cô làm vậy đàn ông sẽ hiểu lầm ”

“ Không ”, cô nghiêm túc nhìn hắn

“ anh sẽ không hiểu lầm có phải không? ”

cô tiếp tục khuấy cháo, bón cho hắn một muỗng.

' Ờ ,cô ta là coi hắn không có trái tim phải không '

“ anh thật sự không sao chứ? ”

- “ Lâm A Huê giấy xuất viện của anh đâu?_” dù trông hắn rất mạnh miệng, nhưng gương mặt không giấu được vẻ phờ phạc.

Hai người vừa nói vừa cãi, thật sự hắn thấy rất vui vẻ.Hắn tư nhiên bộc lộ mà không suy nghĩ.

Hắn chỉ chỉ chỗ trái tim, ở trước ngực, năm tay chô đặt lên tim hắn, đang đập loạn nhịp

“ chỗ này rất đau” - “ là bị em bắn ”

Hạ Yên không coi đây là lời nói thật, chắc là hắn đang giở thói trăng hoa, làm trò tán tỉnh phụ nữ.

“ ồ, vậy sao?_”

“ anh móc nó ra cho tôi coi ”
( đến một ngày cô thật sự móc hết tim phổi của hắn )

“ đợi khi tôi chết đã ” hắn cười khổ.

“ ăn nói bậy bạ, phổ nước bọt nói laị ”

Hạ Yên thấy tên này toàn nói xui xẻo, thì bực bội.

A Huê lặp lại “ Đợi Khi Tôi Chết Đã ”.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro