Hoa Liên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoa Liên không chịu được sự dịu dàng của cô , hắn kéo cô ngồi xuống
hai con người có tình cảm nhanh chóng không nhịn được, hôn nhau không đủ,quyến luyến muốn hòa tan vào nhau , hắn bế cô vào sương phòng, nhanh chóng cởi bỏ quần áo, mái tóc người đẹp xõa ra hai bên lộ ra gương mặt nhỏ nhắn,xinh đẹp nghiêng đảo, quên nước quên thành,nàng ngượng ngùng lời chẳng thốt ra , tâm tư khẽ vấn vương, nhìn ánh đèn tựa như hoa, mặc tóc phất phơ che đôi mắt, tưởng như hoa giăn đầy trời , hạnh phúc lưu truyền, vui buồn quyến luyến, dung nhan khuynh quốc khuynh thành,
đứng trước bóng hồng tuyệt sắc giai nhân Hoa Liên cảm thấy lặng nhịp từ nhịp tim cho đến nhịp thở. Dù cho là anh hùng hảo hán cũng không qua khỏi.ôm một đại mỹ nhân trên tay, Hoa Liên cảm giác không chân thật, Hoa Liên tự cho mình là tiêu sái tự nhiên cũng lưỡi khô miệng đắng, nhìn nàng chằm chằm không nói lên lời. Hắn tự nhiên mặt bóng bừng bừng, hơi thở hổn hển thậm chí còn xấu hổ không dám nhìn đối diện mỹ nữ. Hai chân hắn thậm chí rời rạc, mất hết sức mạnh, muốn quỵ xuống, nhìn đôi hoa lê hồng hồng trước ngực , hai tay bất giác đưa ra sờ nắn , hắn trước đó còn muốn dày vò nàng cho hả giận, bây giờ còn tệ hơn thanh niên mới lớn, bấy nhiêu kinh nghiệm đều quên hết, những giọt mồ hôi trên mái tóc ngắn nhiều xuống gương Hạ Yên, hắn bây giờ cũng vô cùng gợi cảm, cô bất giác lấy tay sờ lên cơ bụng rắn chắc, Hoa Liên có chút bất ngờ, nhìn chằm chằm nàng, hắn nhẹ nhàng vận động , cũng không còn biết thực hư, thậm chí đầu óc mụ mị, không phân biệt được người con gái này là người hay tiên, sắc đẹp của nàng làm hắn mất tự chủ, tay chân lóng ngóng , nhìn dáng vóc kia da trắng toác, mặt mày ửng đỏ, mềm như không xương, đôi thỏ ngọc trước ngực nàng trắng noãn, vươn cao, kiêu hãnh, hai quả núi đôi vô dụng nhưng lợi hại hấp dẫn, chết tiệt, thân dưới của hắn không nhịn được nữa tiến vào sâu hang động ẩm ướt, hai người đều chờ đợi , im lặng không gian như dừng lại, bỗng hắn thấy lấn cấn, có gì như cản đường, Hoa Liên trợn mắt nhìn nàng.
Hắn bất ngờ , thu lại vũ khí,không tiến,không lùi. Hắn hiểu, tất cả đều là hiểu lầm? Vậy? Sau giây phút thất thần, Hoa Liên vui mừng như có cả thế giới, người con gái này hoàn toàn thuộc về hắn , thiếu điều muốn nhấc bổng nàng xoay vài vòng.'Hoa giăng đầy trời , hạnh phúc lưu truyền, thời khắc hoa giăng đầy trời, hạnh phúc bên cạnh người,bên cạnh người hai bên là thiên sơn vạn thủy, dung nhan thoáng chốc biến thành vĩnh hằng, thời khắc khuynh quốc khuynh thành mãi mãi có nhau'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro