Chapter 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

GÓC NHÌN THỨ 3


Hồi tưởng.




T H Ứ B Ả Y




Izuku đang tìm kiếm về ngôi trường sẽ chấp nhận cậu cũng như học phí phù hợp với tài chính của cậu và mẹ.


Xung quanh tràn ngập giấy tờ và chiếc laptop của cậu cũng đang mở, vì cậu đang tìm kiếm cho một ngôi trường phù hợp nhất.


Cậu bỗng nghe thấy tiếng gõ cửa, cậu cảm thấy khá lo sợ. Cậu đứng dậy và bước đến cửa chắn chắn rằng không dẫm phải những tờ giấy trải trên sàn nhà.



Cậu mở cửa và nhìn vào người cậu không mong đợi tới nhất.



"Mọt sách, Mụ già nhà tao kêu tao mang cho mày đồ ngọt nên tao đã mua ở quán cà phê gần đó." Katsuki nói khi đưa món đồ ngọt cho cậu.



Izuku nhìn vào nó rồi lại nhìn lên Katsuki.



Rõ ràng là Katsuki không giao tiếp bằng mắt, một chút hồng hồng trên má hắn, và lúc đó hắn nói "Tao đã mua quán cà phê gần đó. " có nghĩa là hắn sẵn sàng mang những đồ ngọt đó, và không phải do thực tế là mẹ hắn ép hắn mua.



Vì vậy, cậu chỉ nhìn vào Katsuki và đồ ngọt rồi ngược lại.


"Mọt sách!Mày có cho tao vào hay không đây hay là sẽ đứng đó!?" Katsuki đã nói.



"Đ-đúng rồi... Xin lỗi... Mời vào." Izuku nói khi cậu mở rộng cánh cửa để nhường chỗ cho Katsuki bước vào.



"Tớ sẽ dọn dẹp một chút." Izuku nói khi cậu nhanh chóng chạy đến phòng khách và bắt đầu lấy giấy tờ và xếp chúng lại.


Katsuki, sau khi thay dép vào nhà, hắn đi bộ đến Izuku và nhanh chóng nhìn thấy những tờ giấy khác nhau trải trong phòng khách.




"Xin lỗi vì căn phòng như thế này." Izuku nói và thở dài.


Katsuki chọn một tờ giấy và thấy rằng đó là một thông tin về một trường trung học.


"Mày đang tìm kiếm một trường trung học" Katsuki đã nói.



Izuku dừng những gì cậu đang làm và thở dài. Cậu gật đầu như một câu trả lời.




"Tớ đang tìm kiếm một trường trung học vừa chấp nhận sự vô năng của tớ vừa có giá cả phải chăng cho tớ và mẹ tớ để trả. Tớ cũng muốn điều đó nếu nó cung cấp một chương trình học tại nhà/trực tuyến vì tớ cũng sẽ làm việc. Trường học trực tuyến sẽ giúp tớ làm thêm nhiều việc. " Izuku nói.


"Cái quái gì mày đang nói về Đa công việc!? Mày vừa ngất vì mày quá tệ trong việc chăm sóc bản thân và mày muốn làm việc quá sức một lần nữa!? Nó đéo phải cơ hội đâu thằng mọt sách! " Katsuki nói.



"Đó không phải là làm việc quá sức Kacchan, chỉ là tớ đang làm việc cùng lúc tớ đang có một lớp học trực tuyến. Điều đó, sẽ không được coi là làm việc quá sức." Izuku nói.


"Cái đéo gì vậy!?" Katsuki nói và Izuku chỉ nhìn chằm chằm vào hắn trước khi thở dài mệt mỏi.



Katsuki nhìn thấy đôi mắt mệt mỏi của Izuku và Izuku cứ trông giống như một chú thỏ buồn vừa bị đánh cắp củ cà rốt. Vì vậy, Katsuki bình tĩnh lại từ bên trong và chỉ ngồi trên sàn bên cạnh Izuku. Izuku đã rất ngạc nhiên với điều đó.



Katsuki đặt đồ ngọt trước mặt Izuku và mở nó ra. "Hãy ăn cái đồ ngọt chết tiệt này đi." Katsuki nói trước khi lấy một trong những tờ giấy và đọc nó.



"Cái này thì sao? Nó trông giống như một trường trung học tốt." Katsuki nói.


Izuku nhìn vào nó và sau đó nhìn vào Kaachan một lần nữa, sau đó đến tờ giấy cậu bối rối cùng lúc cậu không thể tin rằng Katsuki vừa ổn định lại và không la mắng hay mắng cậu nhiều hơn nữa.



"Mày đang nhìn cái quái gì vậy mọt sách? Mày sẽ lấy tờ giấy chết tiệt này và nhìn vào nó hay mày sẽ chỉ nhìn chằm chằm vào nó? " Katsuki nói.




"Tớ-Ờ... Ừ... Cảm ơn tớ đoán vậy." Izuku nói và lấy tờ giấy.


Và với điều đó, họ bắt đầu thảo luận về một số trường mà Izuku muốn theo học phù hợp với sở thích của cậu và cũng ăn đồ ngọt mà Katsuki mang đến và cuộc trò chuyện của họ trôi chảy một cách tự nhiên.




Đương nhiên là Katsuki liên tục la hét hoặc la mắng Izuku, nhưng việc Katsuki như vậy là điều bình thường.



💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫


Nhanh chóng.



Inko về nhà và cô ấy ngạc nhiên khi thấy Izuku và Katsuki đang ngủ trên đi văng. Katsuki đang âu yếm Izuku, giống như hắn đang bảo vệ cậu bé và Izuku âu yếm Katsuki ngủ yên.



Inko cười khúc khích và cẩn thận chụp một vài bức ảnh và gửi nó cho người bạn thân nhất của cô ấy.


💚🍀Inko:

🖇Hình ảnh đính kèm

Nhìn này Mitsuki, chúng trông thật dễ thương. Nó giống như chúng trở lại là những đứa trẻ.

💛💥Mitsuki:

Thật đáng yêu quá đi .Tớ sẽ đảm bảo làm cho thằng nhóc nhà tớ thấy điều này.

Tớ biết thằng nhóc sẽ tức điên và sẽ thật tuyệt vời khi chứng kiến điều này

💚🍀Inko:

Cậu chỉ muốn thấy con cậu xấu hổ thôi hả?

💛💥Mitsuki:

Và điều đó sẽ rất đáng để xem

💚🍀Inko:

Ôi mitsuki...


Kết thúc hồi tưởng

💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫


Góc nhìn Izuku

Mở cửa và bước vào trong.

"Tớ về rồi đây."Tớ thông báo.

"Chào mừng về nhà." Kaachan nói khi tớ nhìn thấy cậu ấy ngẩng đầu lên nhìn tớ. Tớ mỉm cười với cậu ấy và đặt giày sang một bên rồi xỏ dép vào và bước sâu hơn vào trong nhà.

"Tao cũng vừa về tới nhà, gao lên lầu đun nước nóng trong bồn tắm. Chúng ta sẽ cùng tắm." Kaachan vừa nói vừa bước đến chỗ tớ và hôn nhanh lên trán tớ rồi đi lên lầu.

Tớ chết lặng ở đó, nhìn chằm chằm vào hư vô trong khi má tớ như hai cặp dâu tây.

Kaachan quay lại và ngóc đầu lên nhìn tớ.

"Mày đang đứng đó làm cái quái gì vậy? Mày không nghe thấy tao vừa nói gì à?" Kaachan nói.

Tớ chỉ chớp mắt nhìn cậu ấy và cậu ấy trừng mắt nhìn tớ như thể đang khó chịu.

"Tao đã nói là tao sẽ chuẩn bị nước tắm và chúng ta sẽ tắm cùng nhau mà. Tại sao mày lại làm như đây là lần đầu tiên vậy? Chúng ta đã tắm như vậy từ khi còn nhỏ rồi, nên hãy di chuyển cái mông của mày đi!" Kaachan nói.


"Kaachan!!" Tớ nói vẫn ngượng ngùng. Đúng, tớ biết đây không phải lần đầu tiên chúng tớ tắm chung kể từ ngày cưới nhưng tớ vẫn luôn cảm thấy xấu hổ vì điều đó.

Kaachan sau đó chỉ cần nắm lấy tay tớ và kéo tớ lên lầu.

Sớm.


Tớ và Kaachan đang ngồi trong bồn tắm trong khi cậu ấy ở phía sau tớ, vòng tay quanh eo tớ và đầu cậu ấy vùi vào một bên cổ tớ. Tớ đưa tay vuốt tóc cậu ấy và vỗ nhẹ.


"Cậu có ổn không?" Tớ hỏi cậu ấy, cậu ấy có vẻ kiệt sức.


"Được rồi, chỉ là mệt thôi." Kaachan nói và tớ mỉm cười nhẹ.

"Tớ không thể trách cậu mệt mỏi được. Mỗi ngày cậu đều làm rất tốt với tư cách là một anh hùng. Làm tốt lắm kaachan."


"Tch, đương nhiên rồi. Dù sao thì tao cũng là anh hùng số một mà" Kaachan nói.


"Cho dù không phải vậy thì đối với toé, cậu vẫn luôn là anh hùng số một." Tớ nói với cậu ấy.

Tớ cười khúc khích và mỉm cười khi xoa đầu cậu ấy. Đột nhiên rằng từ đâu đó cậu ấy vòng tay quanh eo tớ và kéo tớ lại gần với hơi ấm của cạu ấy. Cậu ấy còn hôn nhẹ lên cổ tớ khiến tớ cảm thấy khá nhột.


"Kaachan, nhột quá." Tớ nói với cậu ấy,tuy đã dừng lại nhưng cậu ấy vẫn ôm lấy tớ. Tớ đã nghe thấy cậu ấy thì thầm gì đó.

"Mọt sách của tao" nhưng tớ không chắc liệu tớ có nghe thấy rõ không.

"Cậu nói gì?" Tớ yêu cầu cậu ấy để kiểm tra xem tớ có nghe đúng không.

"Không có gì."

"Được rồi." Tớ không muốn tranh cãi với cậu ấy thêm nữa. Bây giờ tớ sẽ chỉ tận hưởng sự ấm áp của cậu ấy, thứ khiến trái tim tớ cảm thấy yêu thương và ấm áp. Cậu ấy luôn khiến tớ có cảm giác như vậy bất cứ khi nào cậu ấy như thế này.

Bất cứ khi nào cậu ấy hành động Nhẹ nhàng, tử tế và nói chuyện với tớ một cách Bình tĩnh chứ không phải theo cách Kaachan bình thường. Mọi người đều nói rằng cậu ấy luôn hung hăng, luôn la hét, luôn tức giận và có vẻ như cậu ấy luôn ghét mọi người.

Chỉ có rất ít người có thể nhìn thấy khía cạnh mềm yếu của cậu ấy, cái mà tôi gọi là khía cạnh của Kaachan. Bởi vì Bakugou Katsuki hay Dynamite được xem là người không hề sợ hãi, cứng rắn và luôn tức giận nhưng Kaachan lại là người quan tâm, trung thực và là một người yêu thương.




💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫


Góc nhìn thứ 3

Sau đó, cả hai dùng bữa tối trong khi cùng xem tin tức về Anh hùng Creati và FrostyFlame đánh bại một kẻ phản diện trước đó.

"Ồ? Có phải đó là lúc tên ác nhân suýt tóm được tớ không?" Izuku nói và Katsuki cảnh giác khi cậu nói vậy.

"Cái quái gì vậy!? Mày đã tham gia vào cuộc chiến đó!? Mày có bị thương không!? Họ có kiểm tra mày có sao không!? Chết tiệt!! Nếu họ không làm vậy thì tao sẽ giết họ!!" Katsuki nói.


"Kaachan! Hãy bình tĩnh. Toé ở đây ăn tối với cậu nên điều đó có nghĩa là tớ ổn." Izuku nói nhưng Katsuki chỉ trừng mắt nhìn cậu.

"Mọt sách, đây không phải là lần đầu tiên mày tham gia vào cuộc chiến với kẻ xấu! Tuần trước, mày đã tham gia vào một vụ cướp sai trái." Katsuki nói.


Izuku bĩu môi. "Đó không phải lỗi của tớ... Tớ đang mua hàng ở cửa hàng đó! Tớ không biết rằng nó sẽ bị cướp." Izuku cãi lại.

"Còn tuần trước và ngày kia thì sao? Mày cũng có liên quan đến vụ Tai nạn đó!" Katsuki cố gắng chỉ ra.

"Không phải lỗi của tớ khi tớ đang đi bộ trên lề đường thì một chiếc Xe tải suýt tông vào tớ vì anh ấy đã mất lái do tránh được cuộc chiến anh hùng đang diễn ra!" Izuku bĩu môi nói.

"Tao thề có Chúa deku, nếu này không dấn thân vào rắc rối thì rắc rối sẽ tìm đến mày. Đôi khi tao nghĩ đó là thói quen của mày hay gì đó." Katsuki nói.

Izuku lại bĩu môi. "Sao cậu ác thế!" Izuku nói.

Katsuki đảo mắt. "Đừng có nhìn tao cái vẻ bĩu môi đó nữa, nó không hợp với đôi mắt thỏ nai của mày đâu!" Katsuki cãi lại.

"Thỏ rất dễ thương~ Điều đó có nghĩa là Kaachan nghĩ tớ cũng dễ thương." Izuku trêu chọc.

Katsuki đỏ mặt. "Tao chưa bao giờ nói thế!" Katsuki cãi lại.

"Nhưng cậu không phủ nhận rằng cậu đã nghĩ về điều đó." Izuku nhếch mép nói.

💢"MỌT SÁCHHHH!!"

và Izuku chỉ cười trước sự bùng nổ của Katsuki.

Katsuki trừng mắt nhìn Izuku nhưng sâu bên trong hắn. Hắn hạnh phúc khi nhìn thấy người chồng ngốc nghếch của mình cười như vậy.

-------------------------------------------------- ----------------------

Cảm ơn vì đã đọc

Hy vọng bạn thích ฅ(♥ω♥)ฅ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro