Phần 10: Warm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lisa's POV:

Thời gian trôi qua và có một vấn đề trong việc quay trở lại cuộc sống năng động. Đối với chính phủ, tôi đã chết 20 năm nay, vì vậy tôi phải xác nhận một danh tính khác.

Bố mẹ đã giữ lời hứa và đến gặp tôi. Cuộc hội ngộ của chúng tôi thật khó tin và cảm động. Tôi nhớ những cái ôm của bố và mẹ nhiều lắm! Tôi ở trong vòng tay họ thật lâu, khóc một cách nhẹ nhõm. Nhìn thấy gia đình mà không thể giao tiếp hoặc thể hiện bản thân là điều khó khăn nhất trong sự tồn tại của một hồn ma. Trước khi đầu thai, tôi không thể cảm nhận được nóng, lạnh, tình yêu mà chỉ có sự cô đơn và cay đắng.

Bố tôi không tin mẹ tôi cũng như những bức ảnh mà tôi gửi cho ông. Cuối cùng, khi được tận mắt nhìn thấy tôi, ông đã rất xúc động đến mức nhìn tôi chằm chằm, há hốc miệng trước khi trao cho tôi một trong những cái ôm thật chặt. Tôi chưa bao giờ hạnh phúc và nhẹ nhõm đến vậy!

Mẹ tôi, đã biết trước, đã bắt đầu kế hoạch để tôi tái hòa nhập xã hội. Sau cuộc hội ngộ, chúng tôi đã suy nghĩ về vấn đề này và kết luận rằng tốt nhất là tôi nên giả làm con gái ruột của mình.

Tên thật của tôi, mà nhà nước biết, là Prapriya Manoban. "Lalisa" là cái tên được một thầy bói đặt cho tôi khi tôi còn nhỏ để mang lại cho tôi may mắn và hạnh phúc trong cuộc sống. Tôi luôn sử dụng nó trong cuộc sống hàng ngày của mình, mặc dù nó không chính thức, vì vậy bố tôi gợi ý rằng tôi sẽ là Lalisa Manoban, con gái của Pranpriya Manoban. Nghe thật lạ khi mất mạng vì người khác.

Tôi chỉ phải tuyên bố rằng tôi đã học tại nhà suốt cuộc đời và chưa bao giờ gặp "cha" của mình. Mẹ tôi đã nhờ một người bạn Hàn Quốc cũ làm giấy khai sinh giả và Chaeyoung đã giúp tôi làm phần hành chính còn lại và cũng đăng ký lại trường đại học.

"Chúng ta sẽ có nhiều lớp học chung," Chaeyoung lẩm bẩm khi nhìn vào lịch trình của tôi.

"Thật tuyệt!" Tôi mỉm cười thốt lên.

Chaeyoung cười đáp lại, rồi chúng tôi nghe thấy tiếng Jisoo thở dài. Tôi lo lắng cho chị ấy. Chị ấy không ăn mấy mà cũng không ngủ, điều đó làm tôi bất mãn. Thêm nữa, Jennie sẽ giết tôi nếu tôi không chăm sóc chị ấy.

Tôi đặt tay lên vai Jisoo và buộc cô ấy phải nhìn tôi.

"Bằng cách này hay cách khác, Jennie sẽ trở lại, tôi sẽ đảm bảo điều đó. Chúng ta chỉ cần kiên nhẫn. Thế giới linh hồn rất phức tạp và nhận thức của con người về thời gian thực sự khác với chúng tôi. Cô ấy có thể phục hồi năng lượng của mình vào ngày mai hoặc trong một năm nữa. Bạn không nên chán nản. Mọi thứ sẽ ổn thôi," tôi trấn an chị ấy.

Jisoo nở một nụ cười yếu ớt, vươn vai ngáp dài rồi nhẹ nhàng đẩy tôi ra.

"Em nói hay đấy, Manoban," Chị ấy cười.

Chaeyoung và tôi cười với chị ấy sau đó cô gái nhỏ người Hàn Quốc rời chúng tôi để trở về nhà. Tôi và người bạn cùng phòng ở trong một khoảng lặng thoải mái mà không ai muốn phá vỡ. Em nắm tay tôi trong tay em và nghịch các ngón tay của tôi một lúc trước khi dùng ngón cái vuốt ve da tôi.

"Cảm thấy không thực lắm," em nói.

Tôi gật đầu và quan sát em. Chaeyoung quá đẹp; đáng lẽ phải bị cấm để trở nên tuyệt trần như này. Em nhìn lên và chúng tôi đánh mất chính mình trong mắt nhau. Đôi mắt phản ánh tính cách của em: tốt bụng, ấm áp, tuyệt vời.

"Cô nhìn chằm chằm em rất lâu đấy, Lisa," Em trêu chọc tôi.

Tôi nhếch mép cười và đặt tay lên cổ em. Em có vẻ bối rối, rồi đỏ mặt nặng nề khi tôi lại gần hôn lên trán em.

"Những tác phẩm nghệ thuật phải quen với việc bị nhìn chằm chằm", tôi thì thầm vào tai em rồi đẩy em ra khỏi ghế và ngáp. Em đập mông xuống và run rẩy vì đau.

"Aish, Lisa-yaaaaah!"

"Đến giờ đi ngủ rồi, Chae!"

"Tại sao cô không ngủ với em? Chắc hẳn rất khó chịu khi ngủ trên nệm mỗi đêm," bạn cùng phòng của tôi nói, cố gắng che đi khuôn mặt đang đỏ bừng.

Tôi xoa đầu em và ôm em vào lòng.

"Em thật dễ thương," tôi cười khúc khích.

----------

Chaeyoung's POV:

Mình không thể ngủ được. Đầu óc cứ lặp đi lặp lại cảnh tượng xảy ra trước đó. Mình vẫn cảm thấy bối rối vì cái ôm của Lisa và lời khen ngọt ngào của cô. Cô đã làm gì mình vậy ..?

Mình ở đó, chỉ nhìn chằm chằm lên trần nhà, suy nghĩ sâu sắc về cô gái tóc vàng. Cô tốt bụng và xinh đẹp như đã nói trước khi cô sống lại! Mỗi lần nhìn thấy cô, tim mình lại đập nhanh hơn nhưng thời gian như trôi thật chậm.

Yêu nhau bằng cách nào đó giống như một chuyến tàu lượn siêu tốc vậy. Mình cảm thấy vừa sợ hãi lại vừa phấn khích tột độ.

Mình quay lại và trở về giường. Mình không hề mệt. Không còn bao lâu nữa, mình đột ngột từ chối cách mình đắp chăn quá ấm xuống giường và đứng dậy, cẩn thận không gây ồn. Máy lạnh chắc đã bị hỏng, trong căn hộ nóng gần như không thể chịu nổi.

Mình từ từ mở cửa và ló vào một chút, chắc Lisa đã ngủ, mình rón rén đi về phía bếp lấy một cốc nước. Mình uống từng ngụm, nhắm mắt lại với vẻ mãn nguyện. Cổ họng mình khô khốc đến mức đau đớn. Mình thở phào nhẹ nhõm và mở cửa sổ để không khí trong lành tràn vào căn hộ. Mình nhìn Lisa đang an yên ngủ trên nệm. Cô chắc đã di chuyển cả đêm vì cô gần như lăn ra khỏi nệm.

Phần bên phải của cơ thể cô nằm trên sàn và chiếc áo ba lỗ màu hoa cà đã che đi phần bụng săn chắc của cô.

Mình nuốt khan một lần nữa. Cơ thể này sẽ phải chết với tôi ...

Lisa lầm bầm rồi di chuyển chân, để lộ nhiều hơn làn da tuyệt đẹp. Mình hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh rồi tiến lại gần cô gái Thái. Mình nằm xuống đất bên cạnh và quan sát cô. Trông cô thật bình yên; mình có thể hôn cô và cô sẽ không biết gì. Nhưng mình đã do dự. Cô trông thật đe doạ, ngay cả trong tình trạng đó.

Sau vài giây, cuối cùng mình nghiêng về phía cô. Đôi mắt cô vẫn nhắm nghiền và mình có thể nghe thấy tiếng ngáy dễ thương. Môi cô chỉ cách mình vài inch. Lông mi của cô thật dài và làn da trông thật mịn màng. Dù nhìn ở góc độ nào thì Lisa cũng vượt qua tất cả các mỹ nhân trên thế giới.

Mình đưa tay lên cằm cô và nghiêng đầu cô một chút. Mình tiến đến gần hơn tới đôi môi hồng của cô và sau đó ...

-----------

POV ngôi thứ 3:

Lisa đột ngột thức dậy, thở hổn hển. Tim cô đập như điên và cảm giác thiếu thiếu thứ gì đó.

Người phụ nữ trẻ nhìn quanh, đề phòng kẻ gian đột nhập vào căn hộ, nhưng không có gì thu hút sự chú ý của cô. Nơi đây rất yên tĩnh nhưng Lisa nhận thấy cửa sổ phòng bếp đang mở toang.

Cô đứng dậy đóng cửa lại rồi dựa vào quầy, cố gắng giải tỏa đầu óc. Tại sao cô cảm thấy như có gì đó không ổn?

Cô gái Thái đưa tay lên môi và vô thức chạm vào.

"Thật lạ ..." Cô nghĩ.

Cô vào phòng ngủ và từ từ mở cửa để kiểm tra xem Chaeyoung đã ngủ chưa. Em đang nằm nghiêng và tấm chăn đã bị trượt xuống sàn. Lisa tiến lại gần em một cách cẩn thận và che cho em đúng cách.

Sau đó cô nhẹ nhàng hôn lên trán em trước khi rời khỏi phòng, không để ý đến sự thật rằng Chaeyoung đã tỉnh, tim em cũng đập nhanh như Lisa vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro