Phần 11: New student

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lisa's POV:

Tôi soi trên điện thoại lần thứ 1000, căng thẳng về ngoại hình của bản thân. Chaeyoung đã cho tôi mượn vài bộ quần áo vì tủ quần áo của tôi hoàn toàn lỗi thời. Hôm nay là ngày đầu tiên tôi đến trường sau 20 năm và tôi rất hồi hộp.

"Nào, đừng hoảng. Có em đây rồi, nhé?" một giọng ngọt ngào vang lên.

Tôi cảm thấy một bàn tay mềm mại nắm lấy tay tôi, những ngón tay mảnh mai vuốt ve làn da của tôi. Tôi ngước lên và thấy Chaeyoung đang nhìn tôi lo lắng.

"Yah, tôi không sao." Tôi mỉm cười.

Sau đó, chúng tôi cùng nhau đi bộ, che ô để tránh mưa. Jisoo đang đợi chúng tôi ở sảnh vào, trên tay là một phong bì.

"Đây là lịch trình và thẻ ID của em," chị ấy nói.

"Xin lỗi, eonnie, nhưng nên có một vé nhà hàng miễn phí cho Lisa vì cô ấy là học sinh mới."

"Chaeyoung-ah, hôm nay thực đơn có thịt gà và chị chỉ có đồ ăn mà chị đã chuẩn bị sáng nay: một quả xoài cắt để trông giống như một con thỏ. Chị sẽ không ăn món đó, kể cả có cho chị 1.000.000 wons!" Jisoo thốt lên.

Tôi cười khúc khích và đẩy nhẹ em. Chaeyoung lắc đầu cười.

Chúng tôi đã chia ra đến các lớp học. Tôi đã có 2 giờ học toán, sau đó học luật trong giảng đường với Chaeyoung và tiếp theo là phòng tập thể dục. Tôi biết tất cả mọi thứ họ đang nói. 20 năm lắng nghe cùng một giáo viên thực sự hữu ích. Hahaha, đùa thôi. Tôi vẫn còn là một đứa tồi trong thể thao. Dù gì thì, tôi đã 40 tuổi rồi.

Một số giáo viên cũ đã nhận ra tôi.

"Oa, em trông rất giống mẹ em!" (omg, tôi bị ngạc nhiên đấy)

"Ngủ trong giờ học: đúng là Manoban." (LMAO TÔI KHÔNG THỂ NGỪNG CƯỜI, GIÁO VIÊN NÀY TRÔNG KHÁ THẤT VỌNG, SAU TỪNG ẤY NĂM)

Thời gian trôi qua thật nhanh và đã đến bữa trưa. Tôi cùng Chaeyoung đi đến căng tin và ngồi ở một chiếc bàn trống gần cửa sổ, đợi Jisoo.

"Chae, Lisa, bạn của chị có thể ăn với chúng ta không?"

Tôi đã định trả lời nhưng khi tôi ngẩng đầu lên, tôi lập tức đờ người ra.

--------------

Trước đó...

Jisoo's POV:

Tôi vừa hoàn thành lớp trước và chuẩn bị học tiếp thì tôi bắt gặp một cô gái xinh đẹp trong chiếc áo crop top và quần jean đang đi ở hành lang. Một số sinh viên thậm chí đã chụp ảnh cô ấy vì vẻ ngoài của cổ. Tôi thở dài khó chịu khi nhìn thấy họ. Bộ không có liêm sỉ à, thực sự đấy...

"Yah, bạn, cô gái bị lạc giữa đám đông!" Tôi hét lên để thu hút sự chú ý của cô ấy.

Cô ấy quay lưng lại và đôi mắt của cô ấy chạm vào mắt tôi. Cổ họng tôi khô khốc khi người lạ mặt dễ thương nghiêng đầu sang một bên. Tôi tiến lại gần cô ấy và mỉm cười, cố gắng tự trấn an.

"Bạn cần giúp gì không?"

"À, tất nhiên rồi. Mình có lớp học tiếng Anh ở giảng đường số 7, nhưng mình tìm không thấy."

Trái tim tôi tan chảy khi nghe giọng nói ngọt ngào của cô ấy. Tại sao tôi lại phản ứng như vậy với một người tôi vừa mới gặp nhỉ?

"Nó ở tòa nhà B, đó là lý do tại sao bạn không thể tìm thấy," tôi nói."Mình cũng học lớp đó. Muốn đi cùng mình không?"

Cô gái cười thật lòng và gật đầu. Chúng tôi đi bên nhau, nói chuyện phiếm. Tôi không có cơ hội hỏi tên cô ấy, tôi quá tập trung vào cuộc trò chuyện của chúng tôi. Nói chuyện với cô ấy tôi cảm thấy yên tâm, giống như với Jennie. Tôi nhớ cảm giác ấm áp này trong lồng ngực, ngay cả khi tôi không thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

Tôi đã rất ngạc nhiên trước khả năng tiếng Anh của cô ấy, trong giờ học, sau đó tôi được biết rằng cô ấy đã lớn lên ở New Zealand.

"Mình trở lại Hàn Quốc để học luật và có thể trở thành một luật sư. Đó là những gì mẹ mình muốn mình làm."

"Còn bạn, bạn muốn làm gì?" Tôi tò mò hỏi.

Cô ấy chỉ nhún vai.

Buổi sáng trôi qua nhanh chóng, rồi đến giờ ăn trưa. Tôi đề nghị cô ấy đi ăn cùng tôi, và cô ấy đã chấp nhận. Chúng tôi đến gần Lisa và cô bạn gái 'sắp trở thành' của em ấy, cả hai đang ngồi đối diện nhau, tôi gọi họ:

"Chae, Lisa, bạn của chị có thể ăn với chúng ta không?"

"Tất nhiên rồi!" Chaeyoung thốt lên.

Tôi để họ nói chuyện cùng nhau rồi trực tiếp đi kiếm đồ ăn. Trong khi tôi đang dò đường, một bàn tay đột nhiên nắm chặt lấy cổ tay tôi, tôi quay mặt về phía Lisa, em ấy trông hoàn toàn kinh ngạc.

"Jisoo, chị có biết cô gái này là ai không?"

"Chị quên hỏi tên cô ấy. Mà này, em có thể hỏi hộ chị được không? "

"Em rời bàn và không thèm ... để ý. Nhưng ... oennie ..."

"Ừ?"

"Cô gái này, cô ấy giống hệt Jennie. Cùng nụ cười quyến rũ, cùng nét đặc trưng, ​​cùng một tín đồ thời trang..." Lisa liệt kê.

"Không thể nào, em biết đấy", tôi thở dài, nỗi buồn chiếm lấy trái tim tôi.

"EM CÓ THỂ NHẬN RA BẠN THÂN NHẤT CỦA EM KHI EM THẤY CÔ ẤY, THẾ NHỚ" Em ấy hét lên.

"Đừng lớn tiếng như vậy. Nếu là cô ấy, tại sao cô ấy lại là con người? Tại sao cô ấy không nhớ chúng ta?"

Cả hai chúng tôi đều nói về điều đó mà không để ý rằng Chaeyoung và người lạ đang tiến lại gần.

"Hai người đang bắt chúng ta phải chờ đấy, thật ngớ ngẩn ", cô gái người Úc nói. "Hai người làm gì mà cãi nhau giữa căng tin vậy?"

Lisa đẩy tôi sang một bên và nắm chặt vai người bạn mới của tôi.

"Tên bạn là Jennie Kim? Bạn 21 tuổi? Bạn thích kem sữa? Bạn rap được? Bạn thích động vật? Bạn đến từ New Zealand đúng không?"

Hể? New Zealand á?

"Đú ... đúng, sao thế? Làm thế nào mà bạn biết nhiều như vậy về mình?"

Tôi mở to mắt ra. Cái gì. Thực sao. Chết tiệt. Không, không thể nào, không thể nào.

"Lisa-yah, chị đùa tí thôi. CHỊ LÀ JENNIE CMN KIM ĐÃ TRỞ LẠI TRÁI ĐẤT RỒI ĐÂY. ĐẾN ÔM CHỊ NÀO "

Lisa kéo cô gái vào lòng, dở khóc dở cười, còn tôi thì đứng yên như trời trồng. Khi học sinh mới tách ra, cô ấy đến gần tôi, cười nhe răng.

"Chào, Chichu."

Tôi xỉu cái đùng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro