Phần 18: Confession

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chaeyoung's POV:

"Tôi thích em," Cô thốt lên.

Hể? Cô có nghiêm túc không?

Mình nhìn cô chằm chằm một lúc, không biết nên phản ứng thế nào.

"Đừng chơi đùa cảm xúc của em, Lisa. Nếu cô làm vậy chỉ vì đứa trẻ, em thề có Chúa ..." Mình cố thoát khỏi sự kìm kẹp của cô.

"Không, tôi đã thích em từ khi em trở lại Seoul rồi. Tôi yêu tính cách tốt bụng, vui tính, thông minh. Tôi yêu đôi mắt và nụ cười của em. Tôi yêu tất cả mọi thứ ở em." Cô cắt lời mình với bộ dạng nghiêm trọng.

Lisa đã rất đáng sợ khi cô nhìn chằm chằm như thế. Mình quay đầu để tránh ánh nhìn của cô vì vì đang đỏ mặt điên cuồng.

"Em không tin cô. Tại sao cô không thú nhận sớm hơn nếu đúng là như vậy? Và sau màn cầu hôn sáng nay ... cô đang khiến em rất bối rối," mình lẩm bẩm.

Tôi cảm nhận được hơi thở thơm tho của cô trên mặt tôi khi cô thở dài.

"Nhìn tôi này, Chae."

Mình không di chuyển một inch.

"Cha ..."

"Croak. Croak."

Hể? Mình tìm kiếm nơi phát ra tiếng ồn và thấy một chỗ phồng dưới áo phông của Lisa. Người Thái buông một tay vén áo lên, lộ ra một con ếch nhỏ.

"Croak!"

Mình cắn môi, cố nén cười. Đôi khi Lisa thật đen đủi!

"Làm sao tôi có thể nghiêm túc được nếu những điều như thế xảy ra với tôi," Cô nói, cầm lấy con vật nhỏ và thả nó xuống nước.

Cả hai ngồi dậy, chỉnh lại quần áo trước khi Lisa phá vỡ sự im lặng một lần nữa:

"Em biết rằng tôi không bày tỏ cảm xúc của mình nhiều mà. Em phải tin tôi. "

Mình cảm thấy người Thái nhẹ nhàng nắm tay mình trong tay cô, mình dựa vào vai cô, nhắm mắt lại. Mình muốn chắc chắn về sự chân thành của cô.

"Hãy kể cho em nghe điều gì đó về cô mà cô chưa bao giờ nói với bất kỳ ai khác."

Cô có vẻ ngập ngừng một chút trước khi trả lời như thể cô đang nhớ lại điều gì đó đau đớn:

"Khi tôi còn nhỏ, chị gái lớn của tôi đã chở tôi đến trường mỗi sáng và chở tôi trở về nhà sau khi tan học. Chị ấy sẽ bỏ tôi vào giỏ xe đạp này, thỉnh thoảng chúng tôi ghé vào một cửa hàng để mua kẹo. Tôi 5 tuổi và chị ấy 16 tuổi: chúng tôi chênh lệch tuổi tác khá lớn, nhưng chúng tôi thực sự rất thân thiết. "

Lisa hít một hơi dài trước khi tiếp tục:

"Một ngày nọ tôi bị ốm, chị ấy đến trường một mình và không bao giờ trở lại."

Đến đoạn cuối giọng cô nghẹn lại, mình có thể cảm nhận một nỗi buồn sâu sắc trong lời nói của cô. Mình ôm người Thái vào lòng, úp mặt cô vào hõm cổ mình và vuốt ve mái tóc của cô.

"Chị ấy không bao giờ quay lại, chúng tôi không bao giờ biết tại sao ..." Cô kết thúc.

Lisa bật khóc và mình phải cố gắng không để nước mắt rơi.

"Em rất xin lỗi," tôi thì thầm. "Tên cô ấy là gì?"

"Hani. Nó có nghĩa là vui vẻ trong tiếng Hawaii. Chị ấy là một em bé trong tuần trăng mật ..."

"Nó rất đẹp," mình nói rồi hôn lên tóc cô. Sau khi ngừng nức nở, Lisa rời xa mình và đặt môi lên má mình, rất gần với môi mình.

"Tôi đủ tin tưởng em để nói với em một điều mà tôi đã giữ cho riêng mình trong nhiều năm," cô thì thầm. "Đó là lý do tại sao em phải tin tôi khi tôi nói rằng tôi yêu em."

Mình hít một hơi thật sâu, một giọt nước mắt trào ra. "Em cũng yêu người, Lisa...

...từ tận đáy lòng mình."

---------

Jisoo's POV:

Tôi và Jennie đã dành cả ngày ở chỗ em, chơi trò chơi điện tử hoặc làm slime. Bây giờ chúng tôi đang ở trên giường em, vừa xem phim vừa ăn bỏng ngô. Cô gái mắt mèo đang bám lấy tôi, quấn chặt chân chúng tôi vào nhau để giữ ấm cho bản thân.

"Jendeukie, em có đang chú ý đến bộ phim không?" Tôi hỏi.

"Em đang ngắm chị, nữ diễn viên tương lai ạ. Cũng tương tự vậy. Em chỉ đang háo hức về ngày debut của chị."

"Aish, jjinja," tôi thở dài đỏ mặt.

"Ồ, có phải chị đỏ mặt không, Jisoo-yah?" Em mỉm cười tự mãn.

Tôi bóp mỏ em để làm cho em im lặng.

"Khi nào em muốn nói với Chaelisa về chúng ta?"

"Khi em chắc chắn rằng Lisa sẽ không làm điều gì đó đáng xấu hổ khi ăn mừng điều đó," Jennie gầm gừ.

Tôi bật cười.

"Và em nghĩ họ đang làm gì ngay bây giờ?"

"Chắc chắn là đang ở cùng phòng một cách ngượng ngùng mà không phát âm được một từ nào," Tình yêu của tôi trả lời.

Chuẩn rồi.

-------

Lisa's POV:

Kể từ khi tôi tỏ tình với em, tôi và Chaeyoung đã nói chuyện cả ngày, ngày càng hiểu thêm về nhau. Cô gái người Úc nói say sưa, và tôi thích điều đó. Em hỏi tôi về thế giới của Người chết và kiếp sau, tôi kể cho em nghe về những người tôi gặp ở đó.

"Có anh này tên Namjoon. Anh ấy là nhà soạn nhạc cho một công ty quan trọng, nhưng họ liên tục ăn cắp tác phẩm và tuyên bố là của họ. Anh chàng tội nghiệp đã chịu đựng đủ và muốn báo cảnh sát, nhưng anh ấy đã bị giết trước khi kịp làm thế."

Chaeyoung nghe tôi nói, tức giận những kẻ xấu xa trên Trái đất. Cuối cùng em cũng bình tĩnh lại và nhấp một ngụm trà nữa.

"Lisa, người biết đấy, người có thể trở thành một công tố viên hoặc một thám tử tài ba với khả năng nhìn thấy ma này."

"Thực ra tôi cũng đang nghĩ về điều đó. Em có sao không? Em trong có chút mệt." Tôi hỏi đầy quan tâm.

"Đau đầu," Em cau mày nói.

Tôi để em nằm trên ghế dài và ngả đầu vào lòng tôi. Tôi xoa bóp hai bên thái dương cho em để giúp em bớt căng thẳng.

"Lisa, người có thể kể cho em nghe một câu chuyện được không?"

"Chuyện nào?"

"Chuyện gì đó hay." Em ậm ừ.

"Được rồi ... tôi sẽ kể cho em nghe về Ligeia, cô ấy là nhân vật chính của một trong những cuốn sách của Edgar Allan Poe. Cô ấy là một phụ nữ xinh đẹp với trí tuệ xuất chúng đã chống chọi lại căn bệnh hiểm nghèo. Ham muốn sống của cô ấy mãnh liệt đến mức cô ấy cuối cùng đã thành công sống lại, tất cả vẻ đẹp và sức sống của cô ấy vẫn còn vẹn nguyên. "

"Cũng giống như người," Chaeyoung cười khúc khích.

"Chỉ dành cho em," tôi nói, hôn lên đầu em.

Tôi chuyển hướng nhìn về phía cửa sổ cùng những suy nghĩ miên man.

'Nhưng liệu được bao lâu?'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro