Phần 8: Possessed

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jennie's POV:

Kể từ cuộc gặp gỡ của chúng tôi, Jisoo và tôi đã gặp nhau thường xuyên. Nàng đã trở về nhà sau khi bỏ trốn và mời tôi đến ám nàng. Tôi vui vẻ chấp nhận lời đề nghị và chúng tôi đã đi chơi với nhau rất nhiều. Chúng tôi đã học thêm nhiều điều về nhau; thực tế chúng tôi đã kể rất nhiều. Nàng sẽ nằm trên giường để đủ không gian cho tôi làm điều tương tự và chúng tôi sẽ sử dụng bàn phím điện thoại của nàng để liên lạc.

Nàng thích đi dạo quanh lãnh thổ của tôi để trò chuyện, hoặc chỉ đến công viên để đọc sách. Hôm nay giống như một trong những thời điểm đó: chúng tôi ngồi trên một chiếc ghế dài, trong khi nàng hỏi tôi nhiều câu hỏi. Nhưng có điều bất ngờ đã xảy ra -...

"Jennie? Người đó là ai?"

Tôi ngẩng đầu nhìn về phía cuối phố. Ở đó, có một người đàn ông kỳ lạ và xanh xao đang nhìn chằm chằm vào chúng tôi. Ngay từ cái nhìn đầu tiên, tôi đã biết có điều gì đó không ổn. Không khí có mùi pha trộn giữa nguy hiểm và năng lượng siêu nhiên và tôi đoán rằng kẻ lạ thực sự bị ma ám. Tôi vừa chửi vừa vội viết tin nhắn lên máy tính bảng của Jisoo.

"Hãy đến một nơi an toàn hơn. Người đàn ông này rất nguy hiểm."

Đủ thông minh để chưa kịp đặt câu hỏi, Jisoo đã bắt đầu chạy về phía đường chính. Tôi theo sát nàng, thỉnh thoảng lại liếc nhìn về phía sau chúng tôi và chửi thầm. Chết tiệt, gã đáng sợ cũng đi theo. Sau vài phút chạy đua điên cuồng, Jisoo đột ngột dừng lại. Không có ai ở đây. Cái quái gì vậy ?! Con phố này thường đông đúc cơ mà!

Cô gái tóc đen mở iPad, chờ đợi một gợi ý. Tôi đã nghĩ về tất cả các khả năng. Tôi không thể chiến đấu, là một con ma yếu ớt, chúng tôi cần giúp đỡ. Tòa nhà của Lisa không xa lắm, nhưng nếu tôi gửi Jisoo đến đó, tôi không thể theo dõi nàng vì nó nằm ngoài lãnh thổ của tôi. Tôi phải nhanh chóng đưa ra quyết định.

Tôi gõ địa chỉ của Lisa và bảo nàng hét tên bạn tôi nhiều lần nhất có thể. Jisoo ngay lập tức đến nơi được chỉ định trong khi tôi đối mặt với kẻ bị ma ám. Gã nhìn tôi với đôi mắt trống rỗng, lạnh lùng chạy về phía tôi. Tôi đã hy vọng mình làm chậm gã, nhưng gã đi qua tôi mà không có vấn đề gì.

Trong tình huống bình thường, khi một hồn ma chạm vào con người, cả hai sẽ cảm thấy khó chịu. Trong trường hợp bị ma ám, hồn ma được cho là sẽ bị đẩy ra khỏi cơ thể một phần.

Nhưng không có chuyện gì xảy ra với gã đi theo Jisoo. Về phần mình, tôi cảm thấy trống rỗng vô cùng và năng lượng của tôi đã cạn kiệt. Tôi quỳ trên đường, hồn như vỡ tan thành từng mảnh. Sau đó, tôi nhận ra rằng gã không bị ma ám.

Đó là một con quỷ đang săn con mồi.

---------

Lisa's POV:

Tôi và Chaeyoung đang ăn sáng ở trong bếp. Thỉnh thoảng chúng tôi nói chuyện, cười đùa và trái tim tôi đường như tan chảy khi thấy em cười. Tôi có thể làm điều đó vào mỗi buổi sáng chết tiệt, miễn là em ở bên tôi. Em thích trêu tôi, đặc biệt là khi liên quan đến những thói quen ma quái của tôi như đi xuyên qua tường (tôi mặt đập vào cửa phòng ngủ vì quên rằng tôi đang có một hình dạng vật lý).

Tôi chưa bao giờ là một cô gái hài hước và thật không thể tin được khi thấy em phá lên cười vì những trò đùa khập khiễng của tôi!

"Ý cô là cô nấu ăn dở hả?" Chae nhếch mép hỏi.

"Tôi không có đủ kiên nhẫn. Tôi luôn vặn bếp ga ở mức tối đa và cuối cùng làm cháy thức ăn. Em không thấy tất cả các lon ba và cốc mì cũ trong tủ sao?" Tôi chế giễu.

Em cười khúc khích và tôi ngạc nhiên nhìn em. Thật xinh đẹp.

Trước khi tôi có thể tiếp tục, chúng tôi đã nghe thấy rất nhiều tiếng ồn bên ngoài tòa nhà. Tôi cau mày và đi kiểm tra vì cửa sổ mở. Một cô gái đang chạy về phía cầu thang hét lên tên tôi như điên. Nhận thức được rằng về mặt lý thuyết là không thể có người khác biết rằng tôi còn sống, tôi đoán rằng có điều gì đó đã xảy ra. Có lẽ đó là cô gái mà Jennie đã nói với tôi, nhưng sao cô ấy lại ở đây? Jennie sẽ không gửi cô ấy tới đây nếu không cần giúp đỡ.

Tôi nhanh chóng chạy về phía cửa trước và Chae theo sau tôi, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

"Hãy ở lại đây. Có vẻ như họ cần tôi"

Tôi nói trong khi xỏ giày vào. Trước khi em có thể trả lời, tôi rời khỏi căn hộ và lao ra cầu thang bộ thoát hiểm (thang máy quá chậm). Khi đến dưới cùng của tòa nhà, thở hồng hộc, tôi lau mồ hôi trên trán và vội vã đi về phía cửa ra vào. Một cô gái với mái tóc đen dài và đôi môi hình trái tim đang cố gắng nhập mật mã của cửa tòa nhà. Tôi mở cửa và lôi người lạ vào sảnh. Cô ấy trông giống hệt như cách mà Jennie đã miêu tả về crush với tôi.

Tôi nắm lấy vai cô ấy và bắt cô ấy đối mặt với tôi.

"Tôi là Lisa. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Cô là ai và làm thế nào cô tìm thấy nơi này?"

Cô gái trông có vẻ mệt mỏi nhưng cố gắng trả lời tôi.

"Tôi là Kim Jisoo. Một người bạn bảo tôi chạy đến địa chỉ này để được bảo vệ. Một người đàn ông đang theo đuổi tôi."

"Jennie? Người đàn ông đó trông như thế nào ư? Anh ta trông ..."

Lúc này, chúng tôi nghe thấy một tiếng nổ lớn và Jisoo sợ hãi nhảy dựng lên.

Tôi vẫn giữ bình tĩnh và đạp cửa xông thẳng vào kẻ đang đứng phía sau. Tôi đi ra ngoài và đến gần cái tên thô thiển đang nằm trên mặt đất. Đó là một người đàn ông cao hơn tôi một chút. Da gã rất nhợt nhạt, gần như xám xịt và đôi mắt không có ánh sáng như những người sống thường có. Gã này đã bị ma nhập, đó là lý do tại sao Jennie gửi Jisoo cho tôi. Jennie không thể chiến đấu với một thứ như vậy.

Kẻ bị quỷ ám đứng lên và nhìn chằm chằm vào tôi với khuôn mặt trống rỗng trước khi tấn công tôi, nắm đấm đưa lên muốn đánh gục tôi. Tôi khéo léo lách người sang một bên để tránh cú đánh và lấy đà làm gã ngã xuống. Tôi tăng tốc và đánh vào cổ gãbằng mép bàn tay.

Gã gục trên mặt đất nhưng cơ thể vẫn không ngừng di chuyển. Tôi nghĩ rằng gã đã sẵn sàng để tấn công tôi một lần nữa, nhưng trước sự ngạc nhiên của tôi, gã đã lao về phía trước để bắt Jisoo đang quan sát ở lối ra vào. Trước khi gã có thể chạm vào cô ấy, một cây gậy bóng chày xuất hiện vào giây phút cuối cùng và đập mạnh vào đầu gã.

Tôi ngẩng lên và thấy Chaeyoung đang đứng đó với cây gậy trên tay. Em trông rất mạnh mẽ và ngầu lòi như một nữ anh hùng trong manga vậy. Bạn cùng phòng của tôi hụt hơi và làn da của em đỏ ửng, nhưng tôi rất mừng vì em đã đến đúng lúc để bảo vệ Jisoo. Đúng là phụ nữ!

Đột nhiên, một cơn rùng mình lạnh lẽo chạy dọc cơ thể và tôi quay lại đối mặt với Mr Panda. Hắn thích làm "chuyện đối mặt" này hay sao? Liệu có phải hắn đã lòng tôi không? Hắn có biết rằng hắn thật đáng sợ khi làm thế không?

Hắn trông giống một con mòng biển đang cố gắng đánh cắp bánh McDo của bạn ở bãi biển!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro