Chương 21: Giao lưu luận bàn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 21: Giao lưu luận bàn

Tác giả: Hồng Thứ Bắc
Editor: Tùy Tâm Tùy Tính

Pháp khí thiên biến vạn hóa, lưu phái phồn đa, trong đại tông môn luyện chế pháp khí gì đều có, Nguyệt Nha sạn cũng không tính khác người.

Tuy rằng nó toàn thân màu vàng đồng, trừ cán có linh hỏa thiêu tạo ra hoa văn sóng cuộn, không có bất cứ hoa văn gì khác.

Nói ngắn gọn, đây là một pháp khí luyện chế thô thiển.

Có vài luyện khí sư không có cách nào trong thời gian quy định hoàn thiện pháp khí, không rảnh lo bề ngoài cũng bình thường.

Khối đá to đè trong lòng Toàn Gia Anh kia dường như nhẹ đi một ít, người tên Diệp Tố của Thiên Cơ Môn đại khái chỉ là linh quang chợt hiện mới luyện chế ra loại pháp khí như Vụ Sát Hoa.

“Đại sư tỷ, pháp khí của tỷ quá qua loa rồi.” Tây Ngọc cảm thấy chính đao mình luyện chế đã không đủ tinh xảo, không nghĩ tới lần này Đại sư tỷ càng tốt hơn.

“Hai vòng tròn bên trên cũng là pháp khí sao?” Minh Lưu Sa liếc mắt một cái nhìn ra điểm bất đồng, dưới rìu treo hai vòng tròn so với Nguyệt Nha sạn bình thường to hơn.

Không hổ là Nhị sư đệ, đối với tiểu pháp khí mẫn cảm nhất.

Diệp Tố cười thanh: “Có thể tháo ra.”

Lúc này, Trương trưởng lão đã vung đầu cong như trăng non kia đâm tới thí luyện thạch, không chút cố sức đem khối thí luyện thạch cao gần hai mễ chọc ra một cái hố sâu.

Người dưới đài nghe thấy thanh âm vòng tròn va chạm, không khỏi nhe răng, thanh âm này quá chói tai.

Trương trưởng lão không dừng lại, tay vừa chuyển, dùng một đàu khác bổ về phía thí luyện thạch, tức khắc tảng đá từ giữa vỡ ra

“Còn tốt.” Diệp Tố ngửa đầu nhìn pháp khí mình luyện chế, nói lời bình.

Các đệ tử Phá Nguyên Môn dần dần an tĩnh lại, trước mắt mới đây, chỉ có pháp khí Toàn Gia Anh và Diệp Tố luyện chế có thể hoàn toàn phá vỡ thí luyện thạch.

Pháp khí thô ráp như vậy không có khả năng tốt hơn pháp khí Toàn sư huynh luyện chế chứ?

Trong lúc nhất thời, mọi người đều lo lắng.

Vì phân ra ưu khuyết pháp khí của hai người, Trương trưởng lão đi đến một loại thí luyện thạch khác mới vừa chuyển đến trước mặt, lại lần nữa chém đi.

Thật lâu sau.

Phòng Tu che ngực, thật mạnh thở dài nhẹ nhõm một hơi: “Còn tưởng rằng lợi hại thế nào, kết quả chỉ là một đường nông, cào ngứa còn lợi hại hơn pháp khí này.”

Chung quanh Phá Nguyên Môn đệ tử hoàn toàn sôi trào lên, không thể nghi ngờ, đệ nhất lần này là Toàn Gia Anh!

“Đại sư tỷ, vòng tròn kia không cần tháo ra để thí nghiệm hả?” Tây Ngọc hỏi.

“Không cần.” Diệp Tố lắc đầu, “Uy lực so ra kém Nguyệt Nha sạn.”

……

Trên đài Dung Sơ Thu và Toàn Thâm liếc nhau, đứng dậy, thả ra một quyển trục, mặt trên theo thứ tự xuất hiện mười cái tên: “Lần này tỷ thí kết thúc. Mười hạng đầu có tài liệu khen thưởng đồng thời không phải đệ tử Phá Nguyên Môn, có thể lựa chọn tiến vào bổn tông môn, trở thành đệ tử nội môn.”

“Đại sư tỷ, chúng ta là……” Hạ Nhĩ ngửa đầu nhìn quyển trục, kích động nói, “Thứ hai, thứ ba, thứ tư và thứ năm!”

“Vậy có bốn kiện tài liệu và pháp khí không tốn tiền.” Tây Ngọc chỉ ngẫm lại trong lòng thập phần vui vẻ.

Lúc này trên đài đã bày biện xong mười loại tài liệu, mỗi một loại đều giá trị xa xỉ.

“Đại, sư, tỷ, nghĩ, muốn, tài, liệu, nào?” Minh Lưu Sa nhìn những tài liệu đó, chậm rì rì hỏi.

“Đều là tài liệu tốt, chọn thứ quý.” Diệp Tố bỗng nhiên nhớ tới một sự kiện, “Trước đã quên nói, chúng ta có thêm tiểu sư đệ.”

Ba người tức khắc sửng sốt, cùng kêu lên hỏi: “Tiểu sư đệ?”

“Sư phụ mới thu một đồ đệ.” Diệp Tố nói, “Nói là cầm thẻ bài tìm tới cửa, hẳn là có bạn cũ.”

Ở Tu chân giới loại chuyện này cũng không hiếm thấy, người trong môn phái có khi nhận người ân tình, sẽ đưa khối thẻ bài, đến lúc đó cầm thẻ bài tới cửa, là có thể tìm tông môn báo đáp.

“Vậy đến chuẩn bị lễ gặp mặt tặng tiểu sư đệ.” Hạ Nhĩ nói.

Minh Lưu Sa hỏi: “Cần, phải, thông, báo, cho, tiểu, sư, đệ, không?”

“Dịch Huyền?” Diệp Tố nghĩ nghĩ nói với Nhị sư đệ, “Đệ nói đi.”

Nếu nàng nói, lấy tính cách tiểu sư đệ, chỉ sợ lại nghĩ nhiều, cho rằng chính mình gấp không chờ nổi bảo hắn rời đi.

Lúc này Toàn Gia Anh đã lên đài đi chọn lựa tài liệu, hắn đối với mấy tài liệu đó hứng thú không lớn, tùy tay chọn một loại, xoay người nhìn về phía dưới, nhìn thấy Diệp Tố còn ở cùng sư đệ sư muội nàng nói chuyện, hắn không khỏi nhíu nhíu mày: Diệp Tố quá bình tĩnh, đệ nhị đối với nàng có ý nghĩa gì?

“Diệp Tố, có thể lên đây rồi.” Dung Sơ Thu đứng giữa đài nói.

Tây Ngọc vội vàng gọi nàng: “Đại sư tỷ, đến lượt tỷ.”

Diệp Tố lúc này mới đi đến trên đài, còn lại chín loại tài liệu bày trên đài, nàng nhìn lướt qua, phẩm chất so với những tài liệu luyện chế còn tốt hơn một chút, chọn loại tài liệu đáng giá nhất, xoay người cùng Toàn Gia Anh đứng thành một hàng.

“Vụ Sát Hoa của ngươi rất tốt.” Tầm mắt Toàn Gia Anh dừng dưới Thí Luyện Trường, nói với Diệp Tố.

Diệp Tố tùy ý gật đầu: “Ta biết.”

Toàn Gia Anh nghe vậy, quay đầu nhìn về phía nàng, nói ra nửa câu sau chưa nói hết: “So sánh, lần này Nguyệt Nha sạn rất kém cỏi.”

“Cũng không đến mức.” Diệp Tố nhướng mày, “Có thể xếp hàng đệ nhị, vẫn là pháp khí đủ tư cách.”

“……” Toàn Gia Anh dời tầm mắt, trong lòng thất vọng, hắn cho rằng đối phương ít nhất là luyện khí sư có khí khái, loại người này thế mà cũng có thể luyện chế ra Vụ Sát Hoa.

Chờ đến mấy hạng sau cũng theo thứ tự chọn lựa xong tài liệu, Dung Sơ Thu lại nói: “Trước hạng năm có thể tự lựa chọn trưởng lão ở đây làm sư phụ, sau hạng năm là trưởng lão chọn lựa.”

Mười hạng đầu có năm người là đệ tử Phá Nguyên Môn, tự nhiên tất cả mọi người đặt ở trên người năm người khác, lại có bốn người  trong năm hạng đầu, trong lúc nhất thời các trưởng lão ngồi nghiêm chỉnh, chờ được lựa chọn.

Đặc biệt Trương trưởng lão như hổ rình mồi nhìn chằm chằm Diệp Tố, còn ngồi ngồi dịch lên phía trước, để mình càng dễ thấy được.

Mà lúc này, chưởng môn Toàn Thâm bỗng nhiên đứng lên, đi đến đối diện Diệp Tố: “Lần này, ta cũng sẽ thu đệ tử.”

Toàn Gia Anh chợt ngẩng đầu nhìn về phía Toàn Thâm, phụ thân hắn muốn nhận Diệp Tố làm đồ đệ?

Trương trưởng lão đang nhón chân mong chờ: “……” Đây rõ ràng là trắng trợn táo bạo đoạt đệ tử, cố tình đoạt người còn là chưởng môn, không nói được!

Diệp Tố bị nhìn chằm chằm bỗng nhiên nghiêng đầu nhìn về phía Dung Sơ Thu: “Dung trưởng lão, có phải hay không cũng có thể lựa chọn không gia nhập?”

Mọi người ở đây : “???”

Dung Sơ Thu bị hỏi sửng sốt: “Không gia nhập…… Cái gì?”

Diệp Tố nói: “Ta có sư phụ.”

Trương trưởng lão hoàn toàn ngồi không yên, bước đi xuống dưới: “Cái gì là có sư phụ? Các ngươi là môn phái nhỏ nào? Hiện giờ có cơ hội gia nhập Phá Nguyên Môn, không cần do dự, trực tiếp đổi sư phụ!”

Trước kia cũng không phải không có đệ tử môn phái nhỏ vì gia nhập Phá Nguyên Môn tới tỷ thí.

Diệp Tố cự tuyệt: “Chúng ta môn phái cũng khá tốt.”

Chưởng môn Phá Nguyên Môn Toàn Thâm mặt vô biểu tình hỏi: “Ngươi vì sao tới Phá Nguyên Môn tỷ thí?”

“Nghe đại danh Phá Nguyên Môn đã lâu, đến đây giao lưu luận bàn.” Diệp Tố chân thành nói.

Toàn Thâm gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Tố, trên người bàng bạc cường đại hơi thở đối với nàng sinh ra áp chế che trời lấp đất.

Diệp Tố hơi cúi đầu, mặt không đổi sắc.

Thật lâu sau, Toàn Thâm mới thu liễm hơi thở, phấy áo xoay người trở về.

“Ngươi muốn làm đệ tử ta không?” Người thứ nhất xuất hiện ngoài ý muốn, Dung Sơ Thu dứt khoát đến vị trí gần nhất, dẫn đầu xuống tay, nói với Minh Lưu Sa, “Ta đối với tiểu pháp khí có chút nghiên cứu.”

Minh Lưu Sa nhảy tự: “Ta, cũng, là, tới, giao, lưu.”

Dung Sơ Thu: “……”

Không chờ nàng nói chuyện, Tây Ngọc và Hạ Nhĩ trăm miệng một lời: “Chúng ta cũng là tới giao lưu.”

Người ở đây ngây ngẩn cả người, tình huống hiện tại là thế nào? Liên tiếp bốn người đều không muốn gia nhập Phá Nguyên Môn.

“Ta không phải tới giao lưu!” Tán tu xếp thứ chín vội vàng nhấc tay phủi sạch, “Các trưởng lão chọn ta đi!”

Giờ này khắc này các trưởng lão căn bản không có tâm tư quản xếp thứ chín, chỉ nghĩ khuyên bảo mấy người Diệp Tố này làm đệ tử bọn họ, Trương trưởng lão đều đang chuẩn bị nói sắp tróc da cũng muốn giữ bọn họ lại.

Toàn Gia Anh nhắm mắt, lại mở: “Trưởng lão, bọn họ là đệ tử Thiên Cơ Môn.”

Bốn người này mặc một thân đạo bào đồng dạng huyền sắc, nhưng nguyên liệu quá bình thường quá kém, còn không có bất luận dấu hiệu gì, toàn bộ Phá Nguyên Môn thế nhưng không một ai phát hiện bọn họ là đệ tử Thiên Cơ Môn.

Chưởng môn Toàn Thâm và các trưởng lão vừa ngồi xuống : “……”

Trương trưởng lão sắc mặt nhiều lần biến ảo, lộ ra bừng tỉnh đại ngộ, cảm xúc quả nhiên như thế, cuối cùng lưu lại một câu: “Không hổ là các ngươi.”

Dung Sơ Thu cũng vẻ mặt phức tạp nhìn bốn người: “Thiên Cơ Môn cư nhiên còn chưa phế tông?”

Diệp Tố khiêm tốn nói: “Còn có thể lại chống đỡ một chút.”

Phòng Tu đứng giữa nghe vậy, bĩu môi: “……” Rất đắc ý sao?

Không biết vì sao, các trưởng lão vốn không cam lòng, còn muốn du thuyết bọn họ, sau khi nghe thấy Diệp Tố mấy người là đệ tử Thiên Cơ Môn, sôi nổi ngậm miệng.

“Ngươi.” Trương trưởng lão chỉ vào dư lại cuối cùng một vị, “Tên là gì, làm đệ tử ta.”

“Sư phụ, ta tên Lưu Dân!” Tán tu xếp thứ chín kia thập phần biết điều.

Trương trưởng lão trừng mắt nhìn mấy người Diệp Tố một cái, từ trong túi Càn Khôn móc ra một cây Kim Dương Cốt cho Lưu Dân: “Lễ gặp mặt của Sư phụ .”

“Cảm ơn sư phụ!”

……

Người tan, Toàn Gia Anh còn đứng ở Thí Luyện Trường, hắn rũ mắt nhìn đá phiến trong sân.

Chưởng môn chưa bao giờ dễ dàng thu đồ đệ, bởi vì Vụ Sát Hoa, cho nên muốn muốn thu Diệp Tố làm đệ tử?

Tiềm thức Toàn Gia Anh cho rằng không có khả năng, nhất định có nguyên nhân khác.

“Gia Anh?” Dung Sơ Thu xử lý xong công việc, đi ngang qua nhìn thấy Toàn Gia Anh còn đứng tại đây, hỏi “Còn chưa đi?”

“Dung trưởng lão.” Toàn Gia Anh ngẩng đầu, “Sư phụ hôm nay vì sao phải thu đệ tử?”

“Chuyện này à……” Dung Sơ Thu thở dài, lấy ra tố hồi mâm ngọc, “Đây là quá trình Diệp Tố luyện chế Nguyệt Nha sạn, ngươi lấy về xem đi.”

Toàn Gia Anh mang theo tố hồi mâm ngọc, trở lại phủ đệ mình, nhìn hồi lâu, mới khó khăn lắm hiểu được nguyên nhân, hắn thậm chí tức quá hóa cười: Diệp Tố thật không hổ xuất thân từ Thiên Cơ Môn trong truyền thuyết.

__________
Tùy:
Chương này tác giả không nói gì các cô ạ.

.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro