Chương 14 : Alpha Của Em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tân Tranh ngồi bất động lắng nghe, sau đó nắm lấy tay Kinh Diểu ở dưới bị bàn trước mặt che khuất, ý bảo bạn trai nhỏ đang muốn nói gì đó cùng cậu về phòng rồi thương lượng sau.

Kinh Diểu im lặng rũ mắt xuống, sau đó gật gật đầu với bác sĩ coi như chào hỏi, liền lập tức đứng lên kéo tay Tân Tranh về phòng bệnh.

Kết quả, giữa hai người bọn họ liền xảy ra xung đột kịch liệt và cũng là nghiêm trọng nhất từ trước tới nay, hơn nữa cả đôi bên đều không hiểu lý do tại sao lần này đối phương lại cố chấp như vậy.

Hiện tại Tân Tranh vẫn còn nhớ như in sắc mặt trắng bệch của Kinh Diểu khi nắm chặt lấy cổ tay cậu, cảm xúc trong đôi mắt đen nhánh sâu thẳm ấy còn có chút doạ người, cũng là lần đầu tiên cậu thấy hắn kích động đến mức phát ra khí thế cường ngạnh đến như vậy. "Tôi không chấp nhận được chuyện em sẽ phải chịu nhiều đau khổ bởi phải tiêm thuốc kích thích phoremone của Omega vào người, đó là chuyện không cần thiết, thậm chí sau này vì nó mà em còn không thể làm một Alpha bình thường được nữa, không có thứ gì đáng giá để em có thể hy sinh bản thân mình đến như vậy, tôi không xứng đáng, đứa nhỏ này càng không xứng đáng, chúng ta nhất thiết phải cần một đứa con như vậy sao? Nếu nhất định phải dùng phoremone của Omega thì mới giữ lại được cái thai này, vậy thì đứa nhỏ này tôi có thể không cần!".

Trong lòng Tân Tranh vốn đang loạn như ma làm, tận lực suy nghĩ giữa lợi và hại của việc tiêm phoremone của Omega, đột nhiên nghe thấy lời nói này của Kinh Diểu thì nơi nào đó trong người bỗng đau nhói, sau đó nhịn không được lập tức phát điên mà mắng người xối xả. "Anh nói hay lắm! Anh vừa nãy không nghe thấy bác sĩ nói gì sao? Bác sĩ đã nói nếu muốn phá bỏ đứa nhỏ này thì em phải làm phẫu thuật cắt bỏ khoang sinh sản, cắt bỏ khoang sinh sản cũng đồng nghĩa với việc sau này em sẽ không thể mang thai được nữa. Hiện tại anh cảm thấy chưa có con thì không hề gì cả, đó là bởi vì người nhà của anh chưa tìm tới cửa nhà chúng ta muốn tạo áp lực tìm người kế vị đời này lên người anh, nếu anh trai và chị gái anh đều không thể sinh được một Alpha làm con nối dõi, người kế vị không có thì cha mẹ anh sẽ nghĩ như thế nào? Một Alpha rõ ràng là con trai của cả một tập đoàn tài phiệt, nhưng lại vì "Tôi thích Alpha cho nên tôi sẽ không kết hôn", liệu lý do này có thể giúp anh thoát khỏi sức ép của gia tộc được trong bao lâu? Tiểu thiếu gia của em, anh sinh ra trong một gia đình tư bản thì có thể sống tùy hứng theo ý mình, nhưng sớm hay muộn thì cũng phải vì chính thân phận đó mà phải chịu hy sinh, anh suy nghĩ trưởng thành nên một chút không được sao? Vốn dĩ em nghĩ rằng cả đời này mình sẽ không bao giờ có thể mang thai, nhưng bây giờ đã có rồi thì.... Chẳng sợ đứa nhỏ trong bụng không phải là Alpha thì em cũng muốn sinh! Em sẽ sinh con --!!!".

Lúc đó, cậu nói một chút cũng không lựa lời, tức giận một thôi một hồi, sau đó lại cảm thấy khàn cả cổ, cơ thể thì vô cùng mệt mỏi, còn hạ lệnh đuổi Kinh Diểu ra ngoài để chính hắn hay đôi bên đều có thể yên tĩnh suy nghĩ lại một chút. Bây giờ ngẫm lại, thực ra cậu đâu cần phải nói lời tuyệt tình như thế với hắn cơ chứ, người nhà của tiểu thiếu gia chưa chắc đã bức ép đến cửa đâu nhỉ, vậy mà cậu còn mang chuyện này ra nói, cậu vốn chỉ muốn tìm đại một cái lý do để giữ lại đứa nhỏ trong bụng mình mà thôi. Cậu đâu có ý gì đâu, đứa con vốn là ràng buộc duy nhất giữa cậu và một Alpha cả đời này không thể đánh dấu được cậu, chỉ cần để Kinh Diểu suốt ngày khóc sướt mướt lo được lo mất kia có thể an tâm tin tưởng thì sinh con cậu cũng nguyện ý.

Quả nhiên vẫn là phải đi xin lỗi thì cậu mới thấy yên tâm được.

Chẳng hiểu sao chỉ vì chuyện này mà cậu cũng tức giận đến như thế cho được, lẽ nào Alpha mang thai cũng sẽ đặc biệt hung dữ?

Nhưng hung dữ thì lại thế nào, tha cho cậu đi, tuy đứa nhỏ trong bụng rất quan trọng đấy, nhưng nhà cậu vẫn còn một đứa nữa đang khóc chít chít chờ cậu dỗ dành kia kìa!

Tân Tranh ôm bụng nhỏ đau đớn như bị xé rách đi ra cửa, chưa kịp mở cửa thì đã nghe thấy tiếng gọi cửa từ bên ngoài. Từ nhỏ Kinh Diểu đã tiếp thu nền giáo dưỡng vô cùng bài bản, cho nên đến cả việc gõ cửa mà hắn cũng có thể tạo ra âm thanh rõ ràng theo tiết tấu hai nhịp nhẹ một nhịp nặng, chỉ là lúc này Tân Tranh cũng không có sức lực đâu mà cùng giáo dưỡng đáp lại cả, chỉ có thể khàn giọng hô nhỏ một câu "Mời vào", thanh niên dáng người thon dài vừa mở cửa liền thấy cậu đang ôm bụng đứng đó thì lập tức vừa ngạc nhiên vừa sốt ruột, không kịp giải thích chuyện gì đã đi tới bế ngang cậu lên đặt trở về lại giường.

Lần này người giật mình hoảng sợ lại là Tân Tranh, cậu cũng không hiểu vừa rồi bạn trai nhỏ nhà mình lấy ở đâu ra cái sức lực lớn đến như vậy, càng ngạc nhiên hơn nữa là Kinh Diểu sau khi đặt cậu lên giường rồi thì bản thân hắn cư nhiên lại ngồi xuống mép giường vừa cười vừa nói chuyện, đôi mắt nhìn cậu vừa ngoan ngoãn dịu dàng trong suốt lại còn rất kiên định, nếu không phải khóe mắt hắn còn mang theo vệt đỏ chưa tan khi vừa khóc xong thì có lẽ cậu cũng không tin rằng cái người vừa lịch thiệp vừa ổn trọng trước mắt mình bây giờ lại chính là Cái Túi Khóc nhà cậu.

Kinh Diểu vừa trịnh trọng vừa yêu thương mà nắm lấy tay Tân Tranh, khẽ cười nhìn cậu, giọng điệu cực kỳ nghiêm túc nói. "Tôi đã suy nghĩ cẩn thận rồi, bản thân mình là Alpha của em thì vào lúc này tôi càng phải tôn trọng ý kiến mà em lựa chọn, đã bỏ qua rồi lại không nghe ý kiến của em mà còn nói "Vì Tốt Cho Em", như vậy khẳng định sẽ không phải là cách một Alpha thành thục ổn trọng nên làm để em có thể tin tưởng dựa vào phải không.... Nhưng mà, nếu giữ lại con thì sẽ uy hiếp đến tính mạng của em, nói gì thì nói tôi cũng sẽ không đồng ý, em có nói đến thế nào thì tôi cũng sẽ không thay đổi chủ ý của mình đâu!".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hahau