🐾Chương 8🐾

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🐾Chương 8: Yêu thầm nhau mà không dám nói ra, nụ hôn dịu dàng trước khi ngủ🐾

Bảy ngày kế tiếp, mỗi ngày đều triền miên trên giường.

Gần như trừ bỏ lúc ăn cơm và ngủ, Thẩm Thụy Trạch sinh hoạt chính là cùng Tống tiên sinh làm tình. Hai huyệt khang lặp đi lặp lại bị chiếm hữu, vách trong bị cọ xát đến sưng hồng bất kham, nhẹ nhàng chạm vào một chút đều có thể làm cậu mẫn cảm run rẩy triều phun. Huyệt khang thậm chí đều không có cơ hội khép lại, đến mấy ngày cuối cùng ngay cả lúc ngủ cũng bị cắm bên trong. Thẩm Thụy Trạch hoàn toàn sa vào lồng ngực Alpha, mãi đến ngày thứ bảy động dục kỳ kết thúc, cậu mới miễn miễn cưỡng cưỡng thanh tỉnh.

Theo một cổ tinh dịch cuối cùng bắn vào cơ thể, cậu mềm như bông hôn mê mất.

Trong không khí tin tức tố phai nhạt rất nhiều, Tống Thế Minh cũng biết cậu đã kết thúc động dục kỳ lần này, trong lòng khó tránh khỏi cảm thấy không muốn. Nhưng hắn vẫn đem dương vật từ mềm huyệt đã hưởng thụ mấy ngày nay rút ra, đồng thời phủ thêm áo ngủ, cẩn thận bắt đầu chăm sóc Omega của mình.

Chất lỏng dính nhớp đều bị hắn dùng khăn lông ấm áp chà lau sạch sẽ, mông nhỏ được mặc vào quần lót kích cỡ vừa vặn . Thẩm Thụy Trạch ăn mặc chỉnh tề xong được nhét vào ổ chăn ấm áp, mà Tống Thế Minh lại cúi đầu hôn hôn cậu, sau đó liền đi phòng tắm rửa ráy một phen, mặc vào quân trang đi nhanh ra phòng ngủ.

Còn có rất nhiều việc đang chờ hắn đi làm.

Kỳ nghỉ ngắn ngủi đã kết thúc, hắn phải đi thực hiện chức trách và nghĩa vụ thượng tướng của mình.

Cho nên khi Thẩm Thụy Trạch tỉnh lại, trong phòng ngủ chỉ còn một mình cậu.

Trong không khí còn tàn lưu hơi thở quấn quýt của cả hai, máu trong người cậu cũng đã được Alpha đánh dấu, nhưng mà bên cạnh lạnh băng lại chứng minh...... Tống tiên sinh của cậu căn bản không cùng cậu ở lại nghỉ ngơi. Cho dù biết đối phương khả năng có rất nhiều việc phải làm, nhưng Omega mẫn cảm vẫn là nhịn không được cúi đầu, hạ hạ mắt. Cậu đứng dậy xuống giường, nỗ lực chịu đựng sự không khoẻ còn chưa tan đi, cầm lấy máy truyền tin đặt ở đầu giường lên xem. Trong kho tin nhắn có mấy cái tin nhắn đến từ Lục Hữu An, nhưng đều không phải chỉ trích, ngược lại đang an ủi cậu vượt qua kì động dục thật tốt, tập vở cậu ấy có ghi chép rồi.

Thẩm Thụy Trạch nhấp môi cười cười, lại trả lời một câu cảm ơn.

Trên người lúc này còn không có bay sạch hương vị, bởi vậy cậu cũng không định tùy tiện chạy đến trường học, chỉ là mở cửa sổ phòng ngủ ra, lại đi vào phòng tắm cẩn thận đem toàn thân đều lau một lần. Sau đó, cậu lại đi đến ngăn tủ ôm chăn nệm mới xuống đổi, lại đem cái cũ giao cho người máy gia dụng cầm đi rửa sạch. Bảy ngày động dục kỳ làm cậu không giống mới đầu khẩn trương, thấp thỏm như vậy, cũng dám đi khắp nơi biệt thự dạo một chút. Cậu thuận theo đường đi, không đi tới phòng bếp, mà là chạy tới hoa viên, cầm xẻng nhỏ bắt đầu diệt trừ cỏ dại trong bồn hoa .

Alpha buổi tối trở về, liền nhìn thấy Omega nhà mình trên tay còn dính bùn đất.

Ở trong lòng hắn, Thẩm Thụy Trạch đáng để hắn dành tất cả những điều tốt đẹp nhất cho cậu, những việc nặng như này đương nhiên làm hắn lập tức nhíu mày. Nhưng suy xét đến tiểu Omega có lẽ thích những việc này, Tống Thế Minh cũng không có nói gì, chỉ là nắm bàn tay mềm mại của cậu, đem bùn đất giữa các ngón tay cậu rửa sạch sẽ. Nhưng Thẩm Thụy Trạch còn tưởng rằng mình lại làm chuyện thượng tướng tiên sinh không thích, biểu tình uể oải, cũng không dám đụng vào những thứ lung tung rối loạn đó nữa.

"Tống tiên sinh......" Bùn đất trong móng tay đều được rửa sạch sẽ, cậu khiếp đảm thu hồi tay, sờ quần lau hai cái, "Ngài đã trở lại."

Một chữ "Ngài", lại làm Tống Thế Minh rũ mắt vài phần.

Bọn họ đã là người yêu hợp pháp, vì sao còn dùng từ ngữ xa lạ như vậy ?

Chắc là do...... không thích hắn đi.

Hắn đã từng vọng tưởng rằng sau khi kì động dục chấm dứt, Omega của mình có thể dựa vào giao hoà tin tức tố mà ỷ lại hắn một chút...... Bất quá nhìn dáng vẻ này, chắc là hắn suy nghĩ quá nhiều.

"Ân." Nam nhân gật đầu, cởi bỏ quân trang áo khoác của mình đặt sang một bên.

"Bữa tối hình như đã chuẩn bị xong...... Tống tiên sinh, chúng ta cùng đi nhà ăn đi......" Thẩm Thụy Trạch không nhìn thấu cảm xúc đối phương , chỉ có thể thật cẩn thận nói chuyện. Tay thử nâng lên một chút, cậu muốn giống như trong kì động dục nắm lấy bàn tay đối phương, nhưng sau khi nâng lên lại thực nhanh thu về, tiếp tục dán lên quần cọ cọ bọt nước bên trên.

"Hảo." Tống Thế Minh không nhìn thấy động tác của Omega phía dưới , chỉ là mở ra cổ áo, hít thật sâu một hơi.

Người máy gia dụng chuẩn bị bữa tối rất phong phú, ngày cả bày biện cũng rất có nghiên cứu, nhưng không biết vì sao vẫn là thiếu không khí ấm áp trước kia. Thẩm Thụy Trạch ngồi ở Tống Thế Minh đối diện, cầm đũa cúi đầu an tĩnh ăn cơm. Ngày hôm qua, cậu vẫn là ngồi trong lòng ngực Tống tiên sinh , được đối phương từng chút từng chút đút cơm ăn , nhưng hôm nay đã lập tức xa cách như vậy, giống như quá khứ bảy ngày kia chỉ là một giấc mộng ngọt ngào.

Tống Thế Minh cũng ít khi nói cười, cơ hồ ngay cả nhai nuốt cũng không phát ra tiếng động.

Hắn xác thật là một quân nhân hoàn mỹ -- một quân nhân ngay cả ở trong nhà, cũng lấy tiêu chuẩn quân đội yêu cầu bản thân. Alpha nhanh chóng ăn xong hai chén cơm, đem đồ ăn trước mặt ăn sạch sẽ, những cái còn lại nhưng động cũng không có động một chút. Thẩm Thụy Trạch mới chậm rì rì ăn nửa bát cơm, vẻ mặt mờ mịt nhìn nam nhân trước mặt đã ăn xong bữa tối . Cậu biết không khí hiện tại thật sự là quá mức xấu hổ, nhưng cậu căn bản không biết nên nói chút gì tới vãn hồi, đành phải buông chén giống hắn.

"Ăn no?" Nam nhân nhíu mày, tựa hồ là đang bất mãn cậu ăn uống quá ít.

"Ân...... Cũng được rồi." Thẩm Thụy Trạch gật gật đầu, đem chiếc đũa chỉnh tề đặt sang một bên.

Cậu trước kia một mình sinh hoạt, vì tiết kiệm tiền, mỗi bữa ăn không nhiều lắm, bởi vậy nửa chén cơm cũng đủ để cậu tiêu trừ đói khát. Nhưng Tống Thế Minh lại đi phòng bếp cầm một ly sữa bò nóng ra, nhìn tiểu Omega uống xong mới để người máy thu thập bàn ăn. Lúc này cũng mới 7 giờ tối mà thôi, cách giờ đi ngủ còn hơi sớm. Thẩm Thụy Trạch cắn môi dưới muốn cùng Tống tiên sinh nói mấy câu, lại thấy nam nhân từ bên trong túi công văn cầm ra quyển sách.

" Tôi thấy đơn xin chọn môn của em rồi, đã được thông qua." Dựa theo quy định, chọn môn đều là hệ thống tùy ý sắp xếp, nhưng Tống Thế Minh làm giáo sư nhậm chức, muốn thêm vào một học sinh cũng không quá khó khăn. Hắn từ văn phòng quân bộ lấy quyển sách giáo khoa trường học đưa cho hắn tham khảo giảng bài, lại ở trên đường trở về đi tiệm sách mang về mấy quyển sách giáo khoa cơ bản của học sinh ĐH năm nhất, cùng đưa tới trước mặt tiểu Omega , "Ngày mai buổi sáng học từ 10 giờ đến 12 giờ, ở khu dạy học lầu một, phòng 23, em nhớ phải tới."

"A......" Thẩm Thụy Trạch chớp chớp mắt, tiếp nhận mấy quyển sách nặng như núi kia.

Quyển đặt trên cùng kia chính là <Lịch sử đế quốc> do Tống tiên sinh dạy.

Toàn bộ trang sách nhìn qua thực mới, nhưng ở trang bìa, vẫn có ba chữ Tống Thế Minh do bút máy mạnh mẽ hữu lực viết xuống. Cậu không nhịn được gương mặt đỏ lên, cúi đầu ngoan ngoãn "Ân". Nam nhân vốn định mang cậu đi trong viện tản bộ, nhưng nhìn bộ dáng Omega cực kì thích học tập, hắn vẫn tạm thời gác lại dự định đi bộ tiêu thực sau khi ăn cơm , ngược lại nói:

"Đi vào phòng ngủ hảo hảo chuẩn bị bài vở ngày mai đi, chuyên ngành đại học trung ương dựa theo thành tích xếp hạng, cho nên từ lúc bắt đầu đều phải cố gắng thật tốt."

"Ân...... Cảm ơn ngài." Bị trượng phu dạy dỗ giống như phụ thân, Thẩm Thụy Trạch nhịn không được trộm đỏ vành tai.

Cậu tuổi nhỏ liền mất đi hai vị phụ thân, lại không có người giám hộ khác quản giáo, cho nên cậu hâm mộ nhất chính là được ân cần dạy bảo như vậy. Trong lòng không nhịn được càng thêm thích Tống tiên sinh, nhưng cũng có một chút chua xót, làm cậu cố gắng che giấu biểu tình của mình . Hai người cùng nhau đi lên lầu, cũng không có sắp xếp gì, bởi vậy trước tiên vẫn là đi phòng tắm tắm rửa sạch sẽ. Thẩm Thụy Trạch đem sách đặt ở trên bàn, sau khi bảo đảm không bị gấp nếp, mới ôm áo ngủ của mình đi phòng tắm.

Tống Thế Minh đứng ở phòng ngủ đã không còn một tia tin tức tố lưu lại, mặt vô biểu tình lấy ra máy tính bắt đầu làm việc.

Hắn là thượng tướng, có chức vị như vậy, công việc đương nhiên vĩnh viễn sẽ không có ngày làm xong. Thẩm Thụy Trạch ở trong phòng tắm thanh âm tẩy rửa đều có thể nghe đến rõ ràng, Alpha đang cực kỳ nghiêm túc sắp xếp công việc quân sự, trong đầu bỗng nhiên hiện ra hình ảnh triền miên lúc trước--

Hắn tiểu Omega mềm mại như vậy, hồng hồng hốc mắt ngồi ở trong lòng ngực hắn nhỏ giọng khóc lóc kêu "Quá sâu". Mà hắn còn có thể dựa vào lí do kì động dục, tận tình chiếm hữu khoang sinh sản thần bí lại mỹ diệu kia.

Nhưng mà hiện tại......

Tống Thế Minh rũ mắt, tùy tay thêm vào kế hoạch súng ống đạn dược của đế quốc năm sau lại thêm hai con tàu bay.

Thẩm Thụy Trạch còn không biết Alpha của mình ở bên ngoài nghĩ gì. Cậu tắm sạch sẽ thân thể, lại lau khô tóc, bảo đảm sẽ không còn bọt nước đọng lại cho Tống tiên sinh, mới mặc vào quần áo ngủ, ngoan ngoãn ra phòng tắm. Cũng không biết là trùng hợp hay như thế nào, lúc cậu thay quần áo mới phát hiện, trên ngực áo ngủ thế nhưng in hoa văn một bé thỏ con. Có điều bé thỏ con này lỗ tai là dựng đứng lên, lông tóc cũng ngắn hơn một chút muốn so với ngụy trang của cậu.

"Tống tiên sinh......" Tiểu Omega nhỏ giọng gọi, "Em tắm xong rồi, ngài có thể đi tắm......"

"Được." Nam nhân khép lại máy tính, xoay người nhìn về phía Omega của mình.

Thẩm Thụy Trạch vừa mới tắm rửa xong, dù tóc đều đã sấy khô, nhưng đầu tóc vẫn hơi tùy ý nghịch ngợm, một ít đã lộ ra ngoài vành tai. Dáng vẻ của cậu thực giống hai vị phụ thân của mình, nhìn lên rất giống học sinh ngoan ngoãn yêu học tập. Tống Thế Minh cũng đã ở đại học trung ương dạy học mấy năm, gặp qua học sinh nhiều đếm không xuể. Nhưng hắn vẫn thấy Thẩm Thụy Trạch là đứa trẻ duy nhất thích từ ánh nhìn đầu tiên-- bất kể giới tính thứ hai.

Thẩm Thụy Trạch chạy tới ghế bên người hắn ngồi xuống, bắt đầu lấy ra sách giáo khoa chuẩn bị bài học.

8 giờ đến 10 giờ môn cơ bản cậu trước đó đã xem qua, bởi vậy trực tiếp lật tới quyển <Lịch sử đế quốc > , từng nét bút ở bên trên trang bìa viết tên của mình. Tống Thế Minh cũng không lập tức đi vào phòng tắm, ngược lại đứng bên người cậu, nhìn cậu chuẩn bị bài. Chương 1 trước nay đều là phần mở đầu, giới thiệu mấy vị giáo sư cùng tóm lược lịch sử và tường thuật. Thẩm Thụy Trạch cũng không nhảy qua những nội dung này, ngoan ngoãn lấy ra bút cùng thước một bên xem một bên ghi chú.

Tống Thế Minh khẽ cười cười.

Một môn học ngoại khoá mà có thể chuẩn bị bài nghiêm túc như vậy, quả nhiên là một học sinh ngoan.

Thành tích cuối kì có thể thêm vài điểm nữa.

Hắn không hề có ý thức hành vi cộng điểm của mình đã trái với nguyên tắc công bằng công chính , còn xoay người tới giá sách cầm lấy mấy cây bút huỳnh quang, đặt ở bàn bên cạnh để cậu tiện sử dụng. Sau đó, hắn mới đi phòng tắm, bắt đầu tẩy rửa một thân mệt mỏi cả ngày bên ngoài . Thẩm Thụy Trạch cẩn thận hít một hơi, vừa khiếp đảm lại là cẩn thận nhìn liếc mắt nhìn về phía phòng tắm. Cậu duỗi tay cầm mấy cây bút huỳnh quang bút lại đây, nhưng lại luyến tiếc dùng, cho nên cậu cẩn thận bỏ vào túi đựng bút.

Chờ đến Tống Thế Minh ra tới, hai người liền cùng nhau ngồi ở trên bàn sách, ai làm việc của người nấy.

Liên tục chuẩn bị ba chương sách, cậu tính sơ sơ cũng cơ bản bao quát nội dung ngày mai học rồi, Thẩm Thụy Trạch mới buông bút xuống, ngược lại bắt đầu rối rắm tên Tống tiên sinh trên sách giáo khoa nên làm sao bây giờ. Cho dù trong lòng cậu thật thích, thích đến luyến tiếc viết tên mình xuống dưới, mà ngược lại viết ở trang nội dung...... Chính là nếu bị người khác thấy được......

Tiểu Omega mím môi, vẫn là đi cầm giấy trắng lại đây, nghiêm túc bắt đầu bao sách.

Đây là biện pháp cậu nghĩ ra khi còn nhỏ.

Những người khác đa số đều sẽ trực tiếp mua bìa sách sử dụng, nếu không quá chú trọng thì để trực tiếp vậy luôn. Cậu tiếc tiền mua bìa sách, cho nên tự mình ở nhà dùng giấy ở bên ngoài bọc một lớp, lại dùng băng dán đem các góc cạnh dán lại, dùng bút nét thô một chút viết tên lên bìa mặt sách giáo khoa.

Tống Thế Minh thì ở một bên nhìn cậu làm.

Mặc dù còn có không ít việc có thể làm, nhưng lúc này đã 9 giờ, hắn không tính làm tiếp nữa. Bộ dáng tiểu Omega cúi đầu nghiêm túc cắt dán làm hắn trầm mê, hắn chăm chú nhìn trong chốc lát, chậm rãi mở miệng nói:

" Tôi có thể hỗ trợ cái gì không?"

"Á? Tống tiên sinh......" Thẩm Thụy Trạch ngẩng đầu ngây ngốc nhìn hắn, sửng sốt trong chốc lát mới đỏ mặt.

Cậu kỳ thật theo bản năng muốn nói không có việc gì, chính là đến bên miệng liền ngừng lại, ngược lại xem xét đống sách giáo khoa đã bao giấy xong nhưng còn chưa viết tên kia.

"Ngài...... Ngài có thể giúp em viết tên những quyển sách giáo khoa đó không......" Cậu cảm thấy mình thật sự có chút quá giới hạn, vậy mà để thượng tướng giúp mình làm mấy việc vặt vãnh này.

"Ân." Tống Thế Minh gật gật đầu, rút bút máy của mình ra, bắt đầu viết tên lên bìa sách cho cậu.

Hắn viết chữ giống nhau có phong cách riêng biệt, trực tiếp ở ở giữa viết tên chương trình học, dưới góc bên phải dùng cỡ chữ nhỏ hơn viết tên Thẩm Thụy Trạch. Xong rồi hắn còn đem số thẻ học sinh của Thẩm Thụy Trạch cũng cùng viết xuống dưới, sạch sẽ lại gọn gàng. Tiểu Omega trộm liếc mắt nhìn hắn một cái, không nghĩ tới tên mình có thể viết thành như vậy. Lỗ tai cậu nóng lợi hại, trên tay lại không dám ngừng lại, thực nhanh liền bao xong quyển cuối cùng.

Tống Thế Minh kiên nhẫn lặp lại các động tác.

Mực nước bút máy cần một ít thời gian để khô, bởi vậy hắn cố tình chờ nó tự khô xong, đem sách chồng chất lên nhau, miễn cọ xát làm lem mực nước ra ngoài. Chu đáo như vậy càng làm ngực Thẩm Thụy Trạch rung động không thôi.

Sao có thể...... ôn nhu như vậy a......

Tiểu Omega nhấp môi, vừa thích lại vừa tự ti.

Sau khi thu dọn sách xong, cuối cùng cũng tới thời gian đi ngủ.

Đối với người yêu, không phải chỉ có động dục kỳ mới có thể triền miên -- ngày thường cũng có thể tận hưởng tính ái, có điều là khả năng sẽ không thể tiến vào khoang sinh sản thôi. Đương nhiên cũng có người ngày thường có thể đỉnh mở khoang sinh sản, đối với những cặp đôi như vậy, kì động dục chẳng qua chỉ là thời gian làm tình dài hơn mấy ngày thôi.

Cho nên hôm nay...... cậu cùng Tống tiên sinh, sẽ còn làm sao?

Omega lén lút nghĩ, cũng không dám thừa nhận nội tâm mình chờ mong.

Nhưng Tống Thế Minh lại không biểu hiện ý kiến gì cả.

Hắn thu dọn mặt bàn xong mới lên giường, chờ Omega của mình cùng nhau nằm lên giường. Trong phòng ngủ đèn chính bị tắt đi, chỉ chừa lại đèn ngủ đầu giường, để tiện hai người trước khi ngủ lại tâm sự gì đó. Thẩm Thụy Trạch không dám dán lại gần Tống tiên sinh quá, nhưng cho dù còn cách một chút, nhiệt độ cơ thể vẫn đủ để mơ hồ cảm giác lẫn nhau.

"Tống tiên sinh......"

"Ân?" Nam nhân đang lật xem máy truyền tin của mình trước khi ngủ, trả lời mấy tin nhắn của bí thư xong liền nghe được Omega kêu mình. Tiểu gia hỏa lông mi đều ở hơi hơi run, bộ dáng tựa hồ là cực kỳ khẩn trương . Hắn ánh mắt ám ám, cho dù hắn xác thật có một ít suy nghĩ không nên có, cũng phải đè ép tất cả xuống dưới.

"Ngủ đi." Hắn thấp giọng nói, "Sáng mai sẽ có tài xế đưa em đi trường học."

Thẩm Thụy Trạch dũng khí thật vất vả gom góp lại, đều bị đánh tan tác.

Cậu rũ đầu cắn cắn môi dưới, ngượng ngùng không dám tiếp tục hỏi, an an tĩnh tĩnh nằm trong ổ chăn. Tống Thế Minh duỗi tay tắt đèn, cũng cùng nằm xuống. Rõ ràng đêm qua bọn họ còn gắt gao dán chặt bên nhau, lúc này lại xa cách hơn rất nhiều, giống như ngày đầu vừa mới quen biết. Thẩm Thụy Trạch khó tránh khỏi trong lòng khó chịu, thân thể liền bị Alpha nhẹ nhàng ôm qua.

"Ngủ ngon." Tống Thế Minh nhẹ lẩm bẩm một tiếng, thong thả hôn hôn mày giữa của cậu.

🐾Hết chương 8🐾

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro