🐾Chương 9🐾

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🐾Chương 9: Hiểu lầm trong quan hệ thầy trò, tình cảm lại lần nữa xa cách🐾

Ánh mặt trời xuyên thấu qua bức màn, chiếu tới trên giường, làm Tống Thế Minh đang ôm Omega nhà mình nghỉ ngơi hơi hơi nhíu mày, có chút không vui mở hai mắt ra. Thẩm Thụy Trạch còn cuộn tròn trong lòng hắn ngủ, miệng đều hơi hơi mở ra, phun ra hơi thở có chút nóng hầm hập. Hắn nhìn lướt qua đồng hồ trên tường , đã 6 giờ rưỡi, cũng không có bao nhiêu thời gian có thể trì hoãn, bởi vậy cho dù muốn ôm ấp ôn hương nhuyễn ngọc, cũng không thể không mím môi ép mình xuống giường.

Có điều tiểu Omega của hắn có thể ngủ nhiều thêm chốc lát.

Tống Thế Minh nghĩ như vậy, nhẹ nhàng đem cánh tay rút ra. Nhưng khi hắn đứng dậy rốt cuộc vẫn là có động tác, bởi vậy khó tránh làm Thẩm Thụy Trạch cảm giác được. Tiểu Omega bình thường cũng không thích ngủ nướng, mơ mơ màng màng trợn tròn mắt nhìn hắn, tay còn không tự giác kéo một chút vạt áo ngủ của Tống tiên sinh . Nam nhân ngồi rũ mắt xem cậu, dưới màu sắc đen nhánh của áo ngủ tơ tằm phụ trợ, quả thực như đế vương làm người không dám nhìn thẳng.

" Buổi...... Buổi sáng tốt lành......" Thẩm Thụy Trạch ngực nhảy loạn xạ, một chút cũng không mệt nhọc.

"Buổi sáng tốt lành." Tống Thế Minh xốc chăn xuống giường, kéo tủ quần áo cầm chính mình quân trang ra, "Cơm sáng muốn ăn cái gì? Tôi hiện tại cho người máy đi chuẩn bị."

"A...... Cái gì cũng được." Thấy đối phương đã thay quần áo, Omega cũng không dám lại tiếp tục nằm, lập tức từ trong ổ chăn bò ra. Tóc của cậu mềm mại, tuy rằng cũng chỉ là ngắn ngủn dán ở bên lỗ tai, nhưng một đêm ngủ dậy vẫn là có chút hỗn loạn, trên đỉnh đầu đều dựng lên mấy cọng tóc. Tống Thế Minh nhìn thoáng qua tiểu Omega còn có chút mơ mơ màng màng , nhưng cũng không tỏ vẻ muốn ôm cậu vào trong lòng cẩn thận hôn môi. Hắn thuận tay cầm một bộ quần áo của Thẩm Thụy Trạch ra, nhẹ nhàng đặt ở mép giường.

Omega chớp chớp mắt, đi đến bên cạnh hắn cùng nhau thay quần áo.

Cậu cúi đầu cởi ra cúc áo trước ngực mình, trên da thịt trắng nõn còn tàn lưu một chút vệt đỏ bị Tống tiên sinh mút tới trong kì động dục, phía dưới đầu vú tựa hồ cũng còn hơi sưng sưng, vẫn chưa có thể trở lại bộ dáng nho nhỏ ban đầu. Thẩm Thụy Trạch xem xét xương sườn nhỏ gầy của mình, lại ngẩng đầu lên đi nhìn bên cạnh Tống tiên sinh. Vừa vặn Tống Thế Minh cởi bỏ áo trên, chỉ ăn mặc quần ngủ, đang ở cầm áo sơmi tính thay.

Dáng người...... Là loại mà cậu nằm mơ cũng không dám tưởng tượng kia.

Lúc trước thời điểm động dục kỳ, cậu hoàn toàn ý thức mông lung, chỉ biết mình bị Tống tiên sinh ôm thao, bởi vậy cho dù trần truồng gần bảy ngày, cũng không cẩn thận đánh giá dáng người đối phương. Nhưng lúc này bỗng nhiên nhìn thấy, lỗ tai liền lập tức đỏ như nhỏ máu. Tống Thế Minh dư quang thoáng nhìn động tác Omega , tròng lên áo sơmi sau liền quay đầu nhìn cậu. Thẩm Thụy Trạch lập tức cúi đầu xuống, tiếp tục chậm chạp cởi nút áo.

Như thế nào...... Như thế nào có thể có nhiều cơ bắp như vậy......

Nhưng rõ ràng bộ dáng Tống tiên sinh mặc quần áo xong...... Còn rất gầy nha......

Alpha động tác so với cậu nhanh nhẹn rất nhiều, thực nhanh liền thay xong nguyên bộ quân trang, lại lấy giày da mới tinh sáng bóng mặc vào. Thẩm Thụy Trạch chỉ mặc một cái áo sơmi cùng quần jean, mang một đôi giày thể thao cùng đi trong phòng tắm rửa mặt. Hai người bàn chải đánh răng chỉnh tề đặt ở bên nhau, khăn lông cũng là có đôi có cặp. Tiểu Omega nhịn không được lại lần nữa tim đập như trống, ngậm bàn chải đánh răng chà răng cũng muốn xuyên qua gương nhìn trộm Alpha bên cạnh.

Cho dù không được yêu thích......

Có thể có cơ hội cùng thượng tướng tiên sinh ở chung như vậy, cậu cũng thật là may mắn a.

Người máy gia dụng dựa theo thiết lập, đem bánh bao thịt mua từ siêu thị thống nhất đặt lên bếp hấp, lại chiên bốn cái trứng gà, múc hai chén cháo trắng cùng nhau đặt trên bàn. Phần báo chí hôm nay cũng đã lấy tới, được đặt ở bên cạnh bàn để tiện đọc. Tống Thế Minh ngồi xuống xong cũng không rề rà, cầm một cái bánh bao thịt liền cắn xuống, lại uống một ngụm cháo trắng .

Thẩm Thụy Trạch cầm chiếc đũa, từng chút từng chút đem cháo ăn vào miệng.

Trên bàn còn đặt chút đồ ăn đi kèm cùng nước tương, cậu cũng cầm cái bánh bao, nhưng là chỉ có thể từng ngụm nhỏ cắn, căn bản không thể giống Tống tiên sinh cạp ba bốn cái liền giải quyết xong một cái bánh bao thịt. Tống Thế Minh thấy Omega của mình cũng ngoan ngoãn ăn sáng, liền tiếp tục cúi đầu miệng to húp cháo. Hắn hiển nhiên đã cực kì quen này bữa sáng như vậy, lại lấy đũa gắp trứng chiên chấm chấm nước tương cùng nhau ăn. Thẩm Thụy Trạch mới miễn miễn cưỡng cưỡng gặm xong một cái bánh bao, tuy rằng bụng đã có chút no rồi, nhưng cậu vẫn gắp một cái trứng vào chén mình, học dáng vẻ Tống tiên sinh ăn.

Chỉ như vâỵ cũng là cực hạn của cậu.

Một cái bánh bao bự bằng bàn tay, một cái trứng chiên, lại thêm một chén cháo, muốn cậu tiếp tục ăn, bụng tiểu gia hỏa khả năng sẽ khó chịu. Tống Thế Minh vẫn luôn chờ cậu ăn xong, mới bắt đầu đem chiên trứng bánh bao dư lại cùng nhau giải quyết. Ước chừng là vì ở trên chiến trường ngốc lâu rồi , một lát hắn liền kết thúc bữa sáng, lấy cái khăn giấy lau chùi khóe miệng vài cái.

"Buổi sáng 10 giờ, phòng số 23, đừng quên." Hắn lại nhắc nhở một lần.

"Ân......" Thẩm Thụy Trạch gật gật đầu, lấy sữa bò nóng một chút một chút hút uống.

Xe chuyên dụng của Tống Thế Minh đón hắn đi làm tới hơi sớm một tí, lúc này đã ở cửa chờ. Alpha cầm lấy túi công văn liền ra cửa, bóng dáng cao lớn lại kiện thạc làm cậu mặt đỏ tim đập nhanh. Tiểu Omega nhón mũi chân ngồi ở trên ghế, đem ly sữa bò dành riêng cho mình uống xong, mới đứng dậy xuống dưới chuẩn bị thu thập đồ đạc. Còn chưa đi được mấy bước, cậu lại nhịn không được đi tới vị trí Tống tiên sinh vừa ngồi, trộm cầm lấy đôi đũa của đối phương.

Sau đó, dùng đũa chấm một chút nước tương mà Tống tiên sinh thích , bỏ vào miệng nếm nếm thử.

Cậu đỏ hai bên tai, như là trốn tránh chạy nhanh lên trên lầu.

Cặp sách đặt ở trên bàn sách, cậu nhớ rõ ràng chính mình không có thu thập, nhưng hiện tại đã được sắp xếp gọn gàng. Nghĩ đến chắc là Tống tiên sinh giúp đỡ, Thẩm Thụy Trạch liền nhịn không được ngực lên men. Cậu ôm cặp sách đi xuống lầu, vừa vặn xe tới đón cậu đi trường học cũng tới rồi. Tiểu Omega ngoan ngoãn lên xe, nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, một đường đi tới đại học trung ương .

Tiết học đầu tiên là toán học cơ sở.

Lục Hữu An hôm nay cuối cùng cũng không đến trễ, nhưng vẫn dẫm trên giờ vào phòng học, thở hổn hển ngồi xuống bên cạnh Thẩm Thụy Trạch . Mặc dù đã phun rất nhiều tin tức tố cách trở tề, nhưng lúc này hai người kề sát ở bên nhau, Thẩm Thụy Trạch vẫn là ngửi được một chút mùi sữa ngọt ngào . Cậu vừa định hỏi Lục Hữu An có phải hay không cũng muốn tới kỳ động dục, Lục Hữu An liền cúi đầu sờ soạng lấy ra vở ghi đã ghi chép xong cho cậu.

"Ngô...... Cái này là tuần trước tất cả nội dung chương trình học, cho cậu."

" Tớ chỗ nào nghe không hiểu đều có ca ca tớ ghi lại cho, hắn so với tớ thông minh hơn nhiều, cho nên chắc không thành vấn đề!"

"A...... Cảm ơn." Thẩm Thụy Trạch chớp chớp mắt, nhịn không được lộ ra một mạt e lệ ý cười.

Hai tiểu Omega chụm vô nhau, nhỏ giọng hàn huyên trong chốc lát, lúc sau mới bắt đầu nghiêm túc nghe giảng, song song cúi đầu cố gắng ghi chép vào sách giáo khoa. Nhưng ở phía sau bọn họ những Alpha và Omega khác đều có chút thất thần, trong chốc lát nhìn bóng dáng Thẩm Thụy Trạch một cái, trong chốc lát móc ra máy truyền tin, đăng nhập diễn đàn của trường --

Diễn đàn bài viết mới nhất --《 Báo!!!!!! Omega bị chỉ hôn cho Tống thượng tướng hôm nay đã tới trường học!!! 》

Thẩm Thụy Trạch cùng Lục Hữu an đều không hề phát hiện.

Hai người bọn họ cũng không biết còn có cái diễn đàn của trường, học xong môn toán liền thu thập sách vở, lại vội vàng đi qua phòng số 23. Không giống Thẩm Thụy Trạch được Tống Thế Minh trực tiếp thêm vào trong lớp, Lục Hữu An thật sự vận khí không tồi, tỉ lệ một phần mười được hệ thống chọn trúng. Hai cái Omega vừa tan học liền xuất phát, vậy mà vẫn tới chậm một bước, phòng học đã bị chiếm đầy hàng phía trước làm hai người mờ mịt phát ngốc. Nhưng phía sau còn có bạn học khác muốn vào nữa, hai người cũng không dám trì hoãn, thực nhanh liền tìm cái vị trí giữa lối đi nhỏ ngồi xuống.

" Trời ạ...... Nhiều người như vậy......" Lục Hữu an choáng váng, " Tớ tùy tiện chọn môn học này thôi a......"

"Thực bình thường......" Thẩm Thụy Trạch lấy ra sách giáo khoa môn <Lịch sử đế quốc > , nhỏ giọng cùng cậu giải thích, " Cậu khẳng định là chọn môn sớm, lúc tớ chọn môn đã...... có 5000 người đang giành môn này đâu."

"A? Giáo sư nào vậy...... sao được yêu thích dữ vậy ......" Lục Hữu an mếu máo, có chút không tình nguyện hướng Thẩm Thụy Trạch bên người nhích lại gần, muốn tránh thoát cái người bên cạnh đang dán vào cậu ngồi, đã có chút lôi thôi, lại còn tản ra tin tức tố Alpha không hữu hảo , "Sớm biết vậy đã không chọn...... Tớ không thích cùng người khác dựa vào gần như vậy ......"

Thẩm Thụy Trạch chu môi, lại xấu hổ lại nhẹ nhàng giải thích: "Là...... Là Tống tiên sinh dạy học."

"Tống thượng tướng......?" Lục Hữu an trợn tròn đôi mắt, " Cậu...... Cậu là......"

"...... Ân." Tiểu Omega bên tai đỏ bừng, " Có điều nơi này là trường học...... Vẫn là đừng nói nữa."

"Úc úc úc...... được." Lục Hữu An xem qua một số suy đoán ác ý trên mạng về đoạn hôn nhân này , bởi vậy cũng không dám lại hỏi nhiều, sợ chạm đến chuyện thương tâm của Thẩm Thụy Trạch . Vừa hay Tống Thế Minh đã đến phòng học, đang từ cửa nhỏ phía trước bước đến bục giảng. Nguyên bản nhóm học sinh còn đang lén lút nói chuyện tức khắc yên tĩnh, lại tò mò lại kính ngưỡng nhìn vị tướng lãnh anh dũng dẫn dắt đế quốc đánh bại quân địch này . Nam nhân quét một vòng nhìn, khi nhìn đến Thẩm Thụy Trạch ngồi bên cạnh lối đi nhỏ, cuối cùng mới thu hồi tầm mắt.

" Chào các bạn sinh viên." Hắn tiếng nói trầm thấp, không cần bất cứ dụng cụ khuếch đại âm thanh, cũng rõ ràng truyền tới rồi mỗi một góc trong phòng học, "Thực vinh hạnh học kỳ này có thể đảm nhiệm giảng sư môn ngoại khóa <Lịch sử đế quốc > . Trong mười sáu tuần kế tiếp, mỗi sáng thứ ba, tôi đều sẽ ở phòng học này chờ các vị."

"Các bạn là học sinh mới của ĐH trung ương , tương lai đều sẽ là mầm móng của đế quốc. Tuy rằng môn học này cũng không quá quan trọng, cũng chỉ có hai học phần, nhưng là tôi hy vọng, các bạn có thể nghiêm túc nghe giảng."

" Tôi sẽ không điểm danh, nếu có việc cần rời đi chỉ cần yên lặng rời đi là được; những bạn đêm qua học tập không có thời gian ngủ cũng có thể xuống hàng sau an tĩnh nghỉ ngơi; cho rằng tôi giảng bài không thú vị, cũng có thể ở trong góc làm việc của mình . Nhưng nói tóm lại...... Không cần quấy rầy các bạn khác, đã biết chưa?"

Thẩm Thụy Trạch ngồi ở phía dưới, cũng không dám ngẩng đầu nhìn bộ dáng Tống tiên sinh lúc này .

Mặc dù đã là bạn lữ hợp pháp của đối phương , nhưng đây vẫn là lần đầu tiên cậu nghe được Tống tiên sinh nói nhiều như vậy. Huống chi lúc này bọn họ đang ở trong trường học, căn bản không phải ở nhà...... Ngực nổi lên một chút cổ quái, nhưng tóm lại, giống như là càng thích Tống tiên sinh thêm vài phần. Cậu mở sách ra, ở bên trong nghiêm túc ghi chép các sắp xếp của môn học này , lại nghiêm túc viết thời gian thi cuối kỳ cùng tỉ lệ phân phối điểm. Mà trên bục giảng Alpha trước sau dùng dư quang quan sát động tác Omega của mình, vẫn luôn chờ cậu buông bút nhìn về phía mình, mới bắt đầu tiếp tục giảng bài xuống.

Thẩm Thụy Trạch hoàn toàn không nghĩ tới, mới đơn giản nói xong phần mở đầu, Tống tiên sinh liền bắt đầu gọi tên đặt câu.

Cậu cả người cái giật mình, nỗ lực lật xem nội dung giảng bài vừa rồi , đem những niên đại cùng tên người khó nhớ đó cố gắng nhét vào trong đầu. Nhưng tri thức vụn vặt bên trong thật sự là quá nhiều, cứ thế tới lúc bị gọi tên, Thẩm Thụy Trạch còn mờ mịt sửng sốt một hồi, bị Lục Hữu An bên cạnh sốt ruột nhắc nhở một câu xong mới ngây ngốc đứng lên. Hôn sự giữa cậu cùng Tống Thế Minh cũng không phải bí mật, bởi vậy trong phòng học tất cả những người khác đều tức khắc an tĩnh trong chớp mắt, theo sau tiếng nói chuyện nhỏ vụn với nhau vang lên. Nhưng Tống Thế Minh lại không để ý tới, chỉ là cầm sách vở đi tới bên người cậu.

"Khai quốc đại điển cử hành ở thời gian nào ?"

"A...... Là tây nguyên ngày 29 tháng 4 năm 2389 ." Vấn đề này cũng không khó, Thẩm Thụy Trạch sửng sốt một chút liền trả lời. Cậu còn tưởng rằng Tống tiên sinh sẽ hỏi những cái mới giảng qua, chính là kế tiếp --

"Đế quốc sớm nhất đã đóng đô ở tinh cầu nào? Lúc sau vì sao dời đô tới tinh cầu hiện tại ?"

"Khi hoàng đế tại vị đã xảy ra 90 phản loạn, vì sao lại lấy tên này? Là ai khởi xướng? Lúc sau lại là ai bình định?"
......
Tống Thế Minh thấy cậu không trả lời, nhấp môi tiếp tục hỏi mấy câu tiếp theo.

Học sinh cũng không phải thần tiên, mấy thứ này rõ ràng là nội dung chưa học qua, sao có thể hỏi những vấn đề khó như vậy? Bọn họ ngầm suy đoán thượng tướng và vị này Omega vô tội này có lẽ quan hệ cũng không hài hòa lắm, mà Thẩm Thụy Trạch cũng đã có chút nhịn không được hàm nước mắt, thấp đầu nhỏ giọng nói:

" Thực...... Thực xin lỗi...... Em cũng không biết......"

Quả nhiên...... Quả nhiên là bị chán ghét đi......

Alpha vẫn chưa nói cái gì, chỉ là ở quyển sổ mang theo viết lên mấy chữ, thấp giọng dặn dò cậu hảo hảo nghe giảng bài, sau liền đi về bục giảng. Thẩm Thụy Trạch rũ đầu ngồi xuống, ũng không có tâm tình đi suy xét khả năng bị trừ bớt điểm ngày thường. Cậu sau đó trong tiết học đều cúi đầu, giống như là người máy ghi chép bài vở , cũng không có tâm tình cùng Lục Hữu An nói chuyện. Nhưng thật ra Lục Hữu An sốt ruột không chịu được, một bên nhỏ giọng an ủi cậu, một bên nhịn không được mắng Tống Thế Minh vài câu.

"Như thế nào lại vậy a...... Tớ lật sách xem, mấy vấn đề này rõ ràng đều ở những chương sau , có còn không có đáp án trực tiếp ...... Hắn hỏi người khác đều chỉ hỏi phần mở đầu , như thế nào đến cậu lại hỏi những vấn đề quá mức như vậy?"

Bởi vì...... Tống tiên sinh, không thích cậu a......

Thẩm Thụy Trạch cũng không nói thêm cái gì, chỉ lắc lắc đầu, buộc chính mình đem những nước mắt đó thu về.

Cậu biết mọi người hiện tại khẳng định đều đang nhìn cậu...... Nếu trong giờ học cứ như vậy mất mặt xấu hổ khóc, ngày hôm sau trên mạng khẳng định liền tràn ngập tin tức cậu bị Tống tiên sinh khi dễ báo đạo. Cậu biết Tống tiên sinh không thích mình, bởi vậy ban hôn đối với Tống tiên sinh mà nói không phải việc quá tốt. Cậu không muốn làm đối phương bị chỉ trích......

Tống Thế Minh lại liếc liếc mắt nhìn Omega đang ở nghiêm túc ghi chép, cầm lấy bút máy ở trên quyển sổ viết mấy chữ

Thẩm Thụy Trạch: Thành thật +5 điểm; nghiêm túc +5 điểm

Alpha không chút nào che giấu sự thiên vị đối với tiểu Omega của mình .

Hắn cũng không thích để học sinh đói bụng đến 12 giờ, bởi vậy giảng xong chương trình học, liền cho nghỉ giải lao sớm mười lăm phút. Có học sinh còn muốn đến trước mặt thượng tướng mà mình sùng bái nói mấy câu, nhưng kết quả đều bị những câu hỏi đáng sợ ban nãy dọa chạy, một người cũng không dám lưu lại. Thẩm Thụy Trạch viết xong mấy chữ cuối cùng, tiếp tục cúi đầu thu thập đồ đạc. Mà bên cạnh cậu Lục Hữu An hơi hơi mở miệng ra, giơ tay chọc chọc bờ vai của cậu.

"Hắn...... Hắn tới."

"Ai?" Tiểu ngây ngốc ngẩng đầu, liền nhìn thấy gương mặt Tống Thế Minh ở đối diện.

"Buổi chiều còn có tiết không?" Hắn đã đem sách giáo khoa bỏ vào cặp công văn, lại nhìn tiểu Omega cúi đầu nhìn chăm chú mình , "Giữa trưa cùng tôi tới văn phòng ăn cơm."

"Nhưng...... Nhưng em đã cùng Hữu An có hẹn với nhau rồi......"

Lục Hữu An còn ở một bên, thiếu chút nữa bị Alpha nhìn chằm chằm sợ chạy trối chết.

Nhưng cậu lại muốn bảo hộ bằng hữu của mình, bởi vậy cố nén bàn tay đang run run nỗ lực nói: " Tôi quả thật có hẹn với Thụy Trạch mà......"

Thẩm Thụy Trạch sờ sờ cậu, cuối cùng vẫn là lắc lắc đầu.

Cậu biết Lục Hữu An là sợ Tống tiên sinh, cũng không hy vọng mối quan hệ không tốt của mình làm liên lụy tới đối phương. Cậu sờ sờ tay Lục Hữu An, nở một nụ cười, " Có điều hôm nay tớ còn muốn cùng Tống tiên sinh đi ăn cơm, Hữu
An...... Ca ca của cậu ở bên ngoài chờ cậu kìa."

" Á? Nga ô......"

" Tớ đi đây." Cậu nỗ lực cười một chút, xách cặp sách đứng dậy đi theo Tống Thế Minh cùng nhau ra khỏi phòng học.

Tống Thế Minh rũ mắt nhìn tiểu Omega nhà mình, bất động thanh sắc đem tin tức tố bao vây cậu một vòng.

Nhà ăn đại học trung ương hiển nhiên thực đơn món ăn phong phú, nhưng rốt cuộc là cơm tập thể, không thể so với cơm hộp tinh xảo do trợ lí của hắn đặt được . Thẩm Thụy Trạch đi theo hắn cùng vào văn phòng, đi chưa được mấy bước liền đến văn phòng chuyên dụng của đối phương . Trong văn phòng mở điều hòa, đi vào liền mát mẻ vài phần. Cơm đã đặt trên bàn, đang tản ra hơi nóng chờ được mở ra.

Tống Thế Minh ở một bên để cặp công văn của mình, lại lấy cặp sách của Thẩm Thụy Trạch qua, cùng nhau giúp cậu thu dọn.

"Em không ở ký túc, giữa trưa có thể tới nơi này của tôi nghỉ ngơi." Hắn vừa nói, một bên cầm chìa khóa ra tới, "Cách gian có một chiếc giường đơn, nghỉ trưa xong lại tiếp tục đi học."

"Ân......"

" Tôi đã kêu trợ lí sắp xếp, ngày hành chính giữa trưa đều sẽ trực tiếp đưa cơm đến đây. Về sau em cũng có thể mang bằng hữu của em tới nơi này dùng cơm." Hắn ngồi xuống, lấy hộp cơm qua bắt đầu mở ra ăn, "Mỗi ngày đều sẽ là hai phần cơm, có điều tôi chỉ có thứ ba mới đến đây."

"Cảm ơn Tống tiên sinh......" Thẩm Thụy Trạch cũng ngồi xuống, cúi đầu mở chiếc đũa ra.

"Ân, ăn đi."

Phần ăn là dựa theo phân lượng Alpha chuẩn bị, đối với Thẩm Thụy Trạch mà nói, thật sự là phong phú quá mức.

Rõ ràng buổi sáng, cậu còn cùng Tống tiên sinh ngồi cùng nhau ăn cơm, nhưng bây giờ mới qua bốn tiếng, tâm thái lại hoàn toàn không giống. Tiểu Omega không có e lệ ngẩng đầu trộm ngó đối phương, cũng không có động tác lén lút gì . Cậu chỉ là an tĩnh nhai nuốt cơm, đơn giản ăn mấy ngụm nhỏ, lại uống sạch phần canh của mình mà thôi.

Tống Thế Minh rũ mắt nhìn cậu, từ trong chén chính mình gắp bỏ thêm một đũa toàn thịt nạc qua cho cậu.

Thẩm Thụy Trạch kinh ngạc chớp chớp mắt, cuối cùng cùng hắn hai mắt nhìn nhau, chỉ tiếc hốc mắt còn có chút hồng, thật sự bộ dáng nhìn không giống vui vẻ lắm. Tống Thế Minh ở trong lòng đánh mất ý niệm tiếp tục đút cơm cho cậu, vẫn đợi tiểu Omega ăn xong rồi mới đứng dậy thu dọn bàn.

"Em nghỉ ngơi đi." Hắn cảm giác được khẩn trương cùng bất an của Thẩm Thụy Trạch, nên không tiếp tục quấy rầy đối phương, " Tôi đi quân bộ, buổi tối gặp lại."

"Tống tiên sinh tạm biệt......"

Omega vô thố nhìn hắn rời đi.

Trong văn phòng chỉ còn lại một mình cậu.

Mặc dù còn tàn lưu một chút tin tức tố của Alpha, nhưng là Thẩm Thụy Trạch vẫn là cảm thấy cả người rét run, đi đến vách tường tắt điều hòa. Thời gian còn sớm, cậu cũng không biết nên làm gì, đành phải một mình đi tới cách gian, cởi ra giày và vớ nằm lên giường. Giường hình như là mới, căn bản không có bất cứ dấu vết ngủ qua. Thẩm Thụy Trạch ôm chăn phát ngốc một hồi, sau đó mới đem đầu vùi vào trong ổ chăn --

Vô luận cậu làm như thế nào......

Tống tiên sinh, vẫn sẽ không thích cậu a......

Omega lúng ta lúng túng nghĩ, ngay cả nước mắt rơi xuống cũng không biết.

🐾Hết chương 9🐾

Mèo🐾: Chương 13 là hết hỉu lầm gòi mọi ngừi, tui thấy ngược như này vẫn chưa đã😆

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro