Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Không thể không nói đứa trẻ này còn thật dễ ứng phó, sau khi Dalek đi, nội tâm Lân Nhạc Nhạc đặc biệt phức tạp, đứa trẻ này sống ở đây có ổn không? Omega có thể tin người như vậy sao? Vẫn là cảm thấy hắn rất dễ bị người bắt nạt.

Không biết cái cảm giác tội lỗi chết tiệt này của cô từ đâu tới, làm sạch đại não để bắt đâu chính thức cân nhắc nên giải thích với thầy Khải như nào, cô lại chột dạ. Giống như đọc được suy nghĩ của cô, điện thoại trong túi đột nhiên rung lên.

Không muốn bắt máy! Không muốn bắt! Tổng cảm thấy sẽ có chuyện không lành xảy đến! Cho dù là vậy, Lân Nhạc Nhạc vẫn đau khổ lấy ra di động, nhìn thấy tên hiển thị là Dean liền nhẹ nhàng thở một hơi: "Hiii, chạy ra sao rồi?"

Đầu bên kia truyền đến không phải thanh âm của Dean, mà là thanh âm đặc biệt vang dội của thầy Khải, cái loại thanh âm làm toàn than người ta run lên: "Bạn học Lâm, bạn nghỉ ngơi lâu quá nha."

Cái này ngay lập tức làm Lân Nhạc Nhạc cả người thanh tỉnh, nuốt nước miếng một cái, kinh sợ trả lời: "Thầy, thầy Khải, sao thầy lại cầm di động của Dean vậy, điện thoại của nó nặng lắm, đứng để mỏi tay."

"Trò hiện tại ở đâu?" Hiển nhiên thầy Khải không bị ảnh hưởng, không kiên nhẫn hỏi địa điểm.

"Em hả?" Lân Nhạc Nhạc nhìn bốn phía một chút, tìm không được cái gì có tính kí hiệu. "Bên cạnh dòng suối nhỏ có tảng đá rất lớn!"

"Cậu ấy hẳn là ở chỗ lúc đầu" đầu kia điện thoại, thanh âm mơ hồ của Dean hiện tới "Chạy một chút liền nghỉ lại phía sau."

Đồ phản bội! Lân Nhạc Nhạc nuốt nước mắt vào bụng. Thầy Khải bảo cô ở nguyên chỗ, chờ thầy tìm đến.

Dừng lại trong lúc huấn luyện? Lân Nhạc Nhạc có chút ngạc nhiên, đây là lần đầu xuất hiện loại chuyện này, nghĩ tới còn có chút kích động.

Không bao lâu thầy Khải quả thật đến, bộ dạng tựa như rất gấp gáp, trên trán có mồ hôi: "Có bị thương không?"

"Không ạ." Lân Nhạc Nhạc phủi phủi đất đứng dậy, ngoan ngoãn trả lời.

Thầy khải quan sát cô từ trên xuống dưới từ dưới lên trên, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: "Một chút khổ cũng không chịu được!" Từ trước đến nay , trong huấn luyện, Lân Nhạc Nhạc vẫn luôn có thể trốn liền trốn.

"Tương lai em lại không làm quân nhân." Lân Nhạc Nhạc nhỏ giọng phản bác "mặc dù trường là trường quân đội, nhưng phần lớn học sinh đều quay về xã hội mà."

Quốc gia này trừ trường học chuyên dụng cho Omega, những trường khác đều là trường quân đội, một số ít học sinh trở thành quân nhân, phần lớn cuối cùng về lại xã hội. Công tác mà Lân Nhạc Nhạc hướng tới là mở tiệm bán hoa gì đó, nếu không thể mở tiệm bán hoa, kế thừa tiệm sửa máy của cha cũng được.

Thầy Khải sững sờ: "Em không chuẩn bị làm quân nhân? Vì sao? Thành tích cơ giới học của em rất tốt."

Thầy bắt đầu đi về, Lân Nhạc Nhạc vội vàng hấp tấp đuổi kịp: "Em chịu khổ không nổi, em là Beta nhu nhược!"

Ý kiến này thầy Khải không đồng tinh: "Chỉ có Omega mới nhu nhược!"

Chậc, thật muốn làm Omega nha.

"Em còn là một cô gái nhỏ." Lân Nhạc Nhạc cường điệu giới tính.

"Chuyện này cùng nam nữ có quan hệ sao?" Nhận thức phổ biến ở thế giới ABO.

Nhất thời, Lân Nhạc Nhạc cảm giác được trào phúng đến từ chính thế giới này. "Không. Không có quan hệ gì." Đi một đoạn cô mới nhớ tới chuyện cần hỏi. "Vì sao lại dừng lại trong lúc huấn luyện ạ?"

"Người của hai bãi tập đụng nhau, sợ mấy đứa trẻ miệng còn hôi sữa kia làm trò bị thương." Thầy Khải có chút khó chịu, nhưng rất nhanh hắn chuyển nét mặt, trưng ra một nụ cười thần bí: "Trò muốn xem bọn chúng huấn luyện không? Chính là chút ít kiến thức để nhập quân."

"Không cần." Lân Nhạc Nhạc lắc đầu. "Thầy Khải, ý đồ của Thầy quá rõ ràng."

"Xem một chút thôi, lại không thu tiền của trò." Thầy Khải không biết từ đâu móc ra một cái máy, rất mỏng, mở ra thành một màn hình. Quang cảnh là trong rừng rậm, hắn là camera thị giác nào đó, hai thằng đực rựa đang vật nhau.

"Người mình đánh với người mình?" Lân Nhạc Nhạc mơ hồ xem.

"Là hai phe đối chiến" Vẻ mặt của thầy Khải có chút tiếc hận "Cũng có thể dung súng ống, chính là đạn bên trong là giả, tính điểm bằng cách bắn trúng bộ vị trí mạng."

"Thầy xem ra rất muốn chơi thật." Lân Nhạc Nhạc vô lực, "không cần cho em xem, em không có hứng thú với cái này, hơn nữa thể năng kém như em đi qua chỉ có thể thành lá chắn thịt."

"Yêu cầu thể năng đối với nhân viên kĩ thuật rất thấp." Thầy Khải vẫn có chút không cam long. "Thầy xem qua thành tích máy móc của trò, loại học trò này rất ít, yêu cầu thể chất hiện tại ngày càng thấp.

Lân Nhạc Nhạc làm như không nghe thầy nói gì.

Cho dù đã trở lại sân trường, thầy Khải không lên tiếng cô chỉ có thể tiếp tục đi theo, một được đi đến phòng làm việc.

Vào cửa đã thấy có người đứng chờ ở trong, Lân Nhạc Nhạc chần chừ có nên ra ngoài hay không.

Thầy Khải nhìn cô một cái: "Lân Nhạc Nhạc trò vào đây đóng cửa lại."

Lân Nhạc Nhạc ngoan ngoãn đóng cửa, đem chú ý đặt lên người kia, lớn xấp xỉ cô, là một nam tính Alpha, lớn lên thanh tú, eo thon lung thẳng, nhưng giữa lông mày mang sát khí, trên cổ tay còn quấn băng vải, giống như là người sẽ không cư xử khéo léo.

Hắn nhìn Lân Nhạc Nhạc 1 cái rồi xem cô như không khí, chú ý lại thầy Khải, rất không lễ phép: "Vì cái gì cho ta thành tích B?"

Thầy Khải chịu trách nhiệm chấm thành tích, đặc biệt nghiêm khắc, vạn năm E Lân Nhạc Nhạc cảm thấy điểm B này rất suất, vẻ mặt đầy hâm mộ.

"Các trò là tiểu tổ hợp tác." Thầy Khải một chút cũng không bị tâm tình của hắn làm ảnh hưởng, "Chỉ có 1 mình trò vượt qua, thầy cho trò thành tích đã là tốt lắm rồi."

Phân tổ? Lân Nhạc Nhạc sững sờ, bọn họ cho tới bây giờ cũng không được thông báo gì nha?

"Hơn nữa trò được tuyển sớm hơn các bạn cùng lứa 3 năm, 3 năm nay một chút thay đổi đều không có." Thầy Khải lục ngăn kéo ra một phần tài liệu, tựa hồ chính là của nam sinh trước mắt. "Để thầy xem...Đánh giá của giáo viên cùng đồng đội cho em? Tự đại, tùy hứng, mù quáng, không nhìn nhận người khác?"

Hiển nhiên thần sắc của thầy Khải chọc giận nam sinh, hắn cố gắng chụp tài liệu nhưng bị hụt, tay kia mạnh mẽ vỗ bàn: "Nhiệm vụ của em hoàn thành rất tốt."

"Nhưng không có ý thức phục tùng, trò không thể phân tới bất kì chỗ nào." Thầy Khải đem tài liệu cất vào lại ngăn kéo. "Trò hôm nay đến chỗ này mà không phải ở sân huấn luyện, chính trò cũng biết lí do đi? Giáo viên của em cho rằng em cần phải cùng bạn cùng lứa huấn luyện một lần nữa, chọn lựa 1 lần nữa."

F*ck! Hắn đều ở lại đây 3 năm! Lân Nhạc Nhạc trừng to mắt, cô mới tận mắt chứng kiến đám người kia chiến đấu á! Vật lộn á! Loại người này để ở trong trường chẳng lẽ không phải...

"Chọn lựa 1 lần nữa?" Nam sinh lên giọng, theo sự phẫn nộ của hắn, Lân Nhạc Nhạc cảm nhận được 1 luống khí lạnh chạy loạn bên người, vang lên âm thanh vỡ vụn của tách trà thầy Khải đặt trên bàn.

Lợi hại, đây là thực thể hóa tinh thần lực sao? Vỗ tay vỗ tay!!!

Bởi vì tiếng vỗ tay của Lân Nhạc Nhạc vô cùng thanh thúy, nam sinh vốn đang tích góp từng tí một tức giận không thể không phân ra một phần tinh lực cho cô: "Cậu có thể không vỗ tay hay không?"

Lân Nhạc Nhạc bị hắn rống giật mình, mờ mịt nhìn về phía nam sinh, phát giác hắn vẫn đang nhìn mình lom lom.

"Trò ấy đối với tinh thần lực đặc biệt không mẫn cảm" Thầy Khải chen vào nói "Em lại dùng cũng không tạo ra cảm giác gì cho trò ấy."

Lúc này Lân Nhạc Nhạc mới phản ứng nam sinh vì sao lại lom lom nhìn cô, không có phối hợp thành công khiến cô thấy đặc biệt lúng túng.

Cục diện này 1 khi lung túng, không khí vừa rồi cũng không thể tìm lại, lực lượng tức giận của nam sinh tiêu đi phân nửa, lại xoay người nhìn về thầy Khải: "Em sẽ phải cùng loại người ở loại thời điểm này mà vỗ tay thành một đội?"

Vỗ tay thì sao vậy? Cậu xem thường vỗ tay hả?

"Trò ngày thường không phải là cảm thấy không cần đồng đội, 1 người cũng ổn sao?" Thầy Khải chỉ về phía Lâm Nhạc Nhạc: "Trò ấy cả đời này khó có khả năng bị tinh thần lực công kích tổn thương, hiểu chưa?"

Bị đơn độc kéo ra, Lâm Nhạc Nhạc yên lặng nghiêng đầu.

Nam sinh á khẩu không trả lời được.

"Trò thân là 1 Alpha, đến chuyện Beta làm được trò cũng không thể làm, trò không thấy mình đặc biệt thất bại hả?" Câu nói này của thầy Khải đặc biệt cay.

Nam sinh lại không đáp.

Lâm Nhạc Nhạc nghĩ ra người này đầu óc không sáng sủa, hoặc là phảo miệng không quá giỏi.

"Bọn họ mấy tháng nữa tiến và giao đoạn lựa chọn, trong lúc này trò cần thay đổi tư duy của mình, nếu không liền ở lại tiếp tục thể nghiệm với khóa sau." Thầy Khải thừa thắng xông lên làm tổng kết: "Liền quyết định như vậy."

Cho tới khi bị đuổi ra phòng làm việc, nam sinh kia vẫn có chút ngu ngơ.

Lâm Nhạc Nhạc xem náo nhiệt cũng thấy cao hứng: "Hắn có vẻ rất thú vị."

Thầy Khải liếc cô 1 cái: "Chúng ta nói đến vấn đề của trò đi."

"Em có vấn đề gì?" Dính đến chính mình, tâm tình xem náo nhiệt giảm đi phân nửa, Lâm Nhạc Nhạc cẩn thận mở miệng: "Em rất tốt mà, cũng không có công kích giáo viên gì gì."

"Ba em viết thư cho thầy." Thầy Khải nâng trán: "Hắn lúc còn trẻ bởi vì thân thể quá yếu, dù có thiên phú nhưng vẫn không nắm được cơ hội, hắn đặc biệt hy vọng trò có thể thi đậu, nhờ thầy giúp trò nâng cao tố chất thân thể."

Lâm Nhạc Nhạc nháy mắt mấy cái, loại chuyện này cô còn không biết.

"Đương nhiên, nguyện vọng của phụ huynh không thể áp đặt trên thân của con cái, nhưng thầy hy vọng em có thể suy tính một chút."

Lâm Nhạc Nhạc cũng mang tâm tình nặng nề ra khỏi phòng giáo viên.

Cô đi 1 đoạn ngắn liền gặp giống cô tâm tình nặng nề Alpha nam sinh, nhất thời, 2 người nhìn nhau á khẩu.

Nếu tính cách của mình cũng ác liệt như hắn, là có thể bị quân đội đuổi ra, Lâm Nhạc Nhạc thở dài.

"Ánh mắt của cậu là gì đây? Khiêu kích hả?" Nam alpha bị vẻ mặt nàng kích thích, trong nháy mắt xù lông lên: "Tại sao nhìn tôi rồi thở dài?"

Lâm Nhạc Nhạc sâu kín mở miệng: "Tôi là Lâm Nhạc Nhạc, cậu tên là gì?"

"Tôi là Edan." Edan tức giận liếc cô 1 cái, hắn tựa hồ cũng ý thức được bản thân vừa mới biểu hiện quá thô bạo ở phòng giáo viên: "Tôi bình thường không có như vậy, cậu chỉ cần không chọc tôi, tôi sẽ..."

"Cậu sẽ thế nào?" Lâm Nhạc Nhạc mạnh mẽ rướn sát vào hắn, cô mới phát hiện, Edan tựa hồ có ý tránh đi ánh mắt của cô: "Cậu sẽ thế nào? Tinh thần lực đối với tôi lại không có tác dụng."

Cô khẽ dựa gần, Edan giống như thấy thuốc nổ nhanh chóng lùi ra sau, sau khi bảo trì khoảng cách, thái độ của hắn lại cứng rắn: "Cậu, cậu, tôi đã nói cậu không nên chọc tôi!"

"Tôi không có chọc giận cậu mà, tôi chỉ lại gần cậu." Lâm Nhạc Nhạc hiếu kì, "Cậu sợ Beta?"

"Làm sao có thể!" Edan lập tức phản bác, có hơi tức giận cãi lại "Tôi chỉ là không muốn ở gần nữ tính."

"Sợ nữ sinh?" Lâm Nhạc Nhạc ngạc nhiên đến ngây người, đây là người đầu tiên nàng gặp ở thế giới này mà có ý thức giới tính tương đối mạnh, "Vì sao? Nam sinh cũng nữ sinh không giống nhau hả?"

"Đương nhiên không giống nhau." Edan mặt nghẹn thành màu đỏ, nhìn giống như rất muốn dạy dỗ Lâm Nhạc Nhạc 1 trận lại không dám tới gần cô, "Làm sao có thể giống nhau!"

Rống xong câu này, Edan bước chân không vững chạy trốn.

Ặc, Lâm Nhạc Nhạc nháy mắt mấy cái, nhìn bóng lưng hắn biến mất hút trong tầm mắt.

Tổng cảm thấy mình lại bắt nạt 1 đứa nhỏ, mấy đứa trẻ trong này đều trông có vẻ rất chấc phác.

Chao ôi, ngày tháng của mọi người cũng không dễ chịu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro