Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mạnh Tranh Vanh cuối cùng cũng lười nhắn lại cho Hứa Nguyện, nhìn đến cái biểu tình mỉm cười kia liền răng đau.

Hứa Nguyện không thấy Mạnh Tranh Vanh nhắn lại, cô cũng cảm thấy nhẹ nhàng, tiếp tục nghe các đồng nghiệp buôn chuyện.

"Trước kia khi tôi đến công ty phỏng vấn, vừa lúc thấy Mạnh tổng, khi đó tôi thấy Mạnh tổng cực kỳ nghiêm túc." Lý Nhan là nhân viên mới vừa được chuyển thành nhân viên chính thức, tính cách hướng ngoại hoạt bát, bình thường cũng nói chuyện với Hứa Nguyện vài câu, "Hứa Nguyện, Mạnh tổng ở nhà thường cũng nghiêm túc như vậy sao?"

Ngay từ đầu mọi người đều không biết nên xưng hô như thế nào với Hứa Nguyện, có mấy đồng nghiệp ngay thẳng trực tiếp gọi cô là phu nhân, Hứa Nguyện sửa rất nhiều lần, cuối cùng bọn họ mới đồng ý gọi tên, hiện tại đã có thể thực tự nhiên xưng tên cô.

Lý Nhan vừa dứt lời, mọi người đều nhìn về phía Hứa Nguyện. Ngay cả Chu tỷ cũng khó nén tò mò.

Hứa Nguyện nghĩ nghĩ, "Không tính nghiêm túc, nhưng cũng sẽ không quá sinh động."

Chính là người thường có bộ dáng gì, thì Mạnh Tranh Vanh cũng có bộ dáng đó.

Mọi người thấy Hứa Nguyện không có bài xích khi họ đề cập về Mạnh Tranh Vanh nên cũng đều sôi nổi mở máy hỏi, "Có phải Mạnh tổng theo đuổi cô không? Mạnh chắn hẳn là sẽ rất lãng mạn đúng không?"

Mạnh Tranh Vanh chính là xứng danh hiệu tổng tài, Hứa Nguyện biết cùng đẹp trai lắm tiền tổng tài yêu đương đều là điều mơ ước của mọi cô gái.

Nhưng mà vấn đề này thật là làm khó Hứa Nguyện, cô căn bản là không biết hình thức ở chung của nguyên chủ và Mạnh Tranh Vanh. Bất quá có thể biết đến là trước khi kết hôn hai người không hề thân.

Hứa Nguyện nghiêm túc mà suy nghĩ, châm chước trả lời: "Kỳ thật chúng tôi là liên hôn, chuyện này chắc mọi người đều biết. Cho nên không thể nói là ai theo đuổi ai."

Các đồng nghiệp không nghĩ Hứa Nguyện sẽ thẳng thắng như vậy, tuy rằng biết bọn họ là liên hôn. Cho dù là như vậy họ nghĩ trước mặt người ngoài cũng sẽ diễn cặp đôi ân ái tình cảm mặn nồng chứ.

Lý Nhan một tay chống cằm thở dài: "Tôi nằm mơ cũng muốn trở thành đại tiểu thư cùng người khác liên hôn a."

Người thường kết hôn sẽ không sử dụng đến từ "Liên hôn" cái liên hôn này chỉ giành cho hai gia tộc hào môn mới dùng được thôi.

Hứa Nguyện bị chọc cười. Các đồng nghiệp khác sôi nổi phụ họa.

"Tôi vẫn luôn cảm thấy Hứa Nguyện xinh đẹp như vậy, cho dù là liên hôn nói không chừng cũng là Mạnh tổng lén lút thích cô, sau đó......" Một đồng nghiệp nữ mang gọng kính đen mở miệng. Câu nói kế tiếp không nghe cũng biết, chắc chắn là trong não mấy cô ngầm nghĩ là Mạnh Tranh Vanh yêu thầm Hứa Nguyện rất nhiều năm, dùng các loại biện pháp tiếp cận Hứa Nguyện, rồi lấy lý do liên hôn cùng cô cả đời ở bên nhau......

Mặc dù không thực tế cho lắm, ít nhất các trong não của các cô đồng nghiệp này đều liên tưởng đến tình tiết này.

Hứa Nguyện cũng lười giải thích, dù sao cô không tin Mạnh Tranh Vanh có tình cảm với cô.

Tuy rằng đời trước cũng chưa có trải qua cái cảm tình gì. Nhưng cô đã thấy Hoàng Thượng trải qua rất nhiều đoạn chân ái. Một người đàn ông có thích một người phụ nữ hay không, từ ánh mắt là có thể nhìn ra được. Cô nghiên cứu loại ánh mắt này từ Hoàng Thượng rất nhiều năm, tuy rằng không muốn cùng các phi tần thân thiết, nhưng ít nhất cũng muốn biết rõ ràng người trong lòng Hoàng Thượng là ai.

Ánh mắt Mạnh Tranh Vanh nhìn cô không giống với ánh mắt của một người yêu.

Như vậy cũng tốt cô không chờ mong anh có cảm tình với mình.

Đối với Mạnh Tranh Vanh mà nói, cô và anh trên danh nghĩa vợ chồng cho nên anh sẽ kiên nhẫn với cô hơn những phụ nữ khác, sẽ tôn trọng cô. Nhưng muốn nói thích nói yêu, kia còn cũng quá xa xôi.

Lúc cô tiếp nhận thân thể này cũng đã chấp nhận vận mệnh của nguyên chủ, cho nên cô sẽ bình tĩnh sinh hoạt.

Nói tóm lại, hai người bọn họ đều hoà hợp giữ gìn đoạn hôn nhân giả này, là một loại hợp tác quan hệ càng vì ổn định quan hệ.

Về vấn đề này, Hứa Nguyện so với ai khác đều nhìn thấu.

Hôm nay là thứ sáu, Mạnh Tranh Vanh liền tới bộ tài vụ, mấy ngày nay anh cơ hồ mỗi ngày vừa tan tầm liền tới đây đón Hứa Nguyện, nhưng mỗi lần anh đến vẫn làm các nhân viên kinh hồn táng đảm một hồi lâu.

Trước kia tổng tài một năm tới không quá vài lần, mấy ngày nay mỗi ngày đều có thể nhìn thấy anh, khác bộ phận khác đều hâm mộ ghen. Nhưng chỉ có bọn họ biết, mỗi ngày nhìn thấy Đại lão là có tư vị gì.

"Còn chưa làm xong sao?" Mạnh Tranh Vanh đứng trước cửa văn phòng của Hứa Nguyện. Tuy rằng cửa không đóng nhưng anh vẫn lễ phép mà đứng ở trước cửa gõ gõ vài cái.

Hứa Nguyện đang tập trung từ một đống tài liệu ngẩng đầu lên, vừa thấy đồng hồ đã 5 giờ, cô sắp xếp lại giấy tờ trên bàn, trả lời: "Anh chờ em một chút, sẽ xong ngay thôi."

Cô cảm thấy những bản năng cuộc sống vẫn còn trong thân thể nguyên chủ, cô đọc có thể hiểu tư liệu, hơn nữa tuy rằng cô trên danh nghĩa không phải quản lý của bộ tài vụ này, nhưng ở đây mọi người trên dưới đều nịnh bợ cô, cho nên cô đối với công việc cũng không quá xa lạ.

Sau khi Hứa Nguyện dọn dẹp xong theo sau Mạnh Tranh Vanh chuẩn bị rời đi, Mạnh Tranh Vanh đi ở phía trước còn không quên chào tạm biệt các nhân viên: "Mọi người cũng sớm về nhà đi, nghỉ ngơi tốt cuối tuần, so với công việc sức khoẻ vẫn là quan trọng nhất."

Có đôi khi chính là như vậy, rõ ràng biết ông chủ chỉ là nói ngoài miệng, nhưng nghe đến lời này vẫn là từ thân đến tâm đều thoải mái không ít.

Sau khi bọn họ đi, các nhân viên trong phòng hội lại một góc cùng nhau thảo luận ——

"Không biết có phải hay không bởi vì làm việc cùng với Hứa Nguyện, tôi hiện tại cảm thấy Hứa Nguyện so Mạnh tổng điều kiện càng tốt......"

"Đúng đúng đúng! Tôi cũng nghĩ như vậy! Người vừa đẹp lại không có kiêu ngạo, làm việc cũng rất nỗ lực. Hơn nữa Hứa thị cũng không hề kém so với Mạnh thị. Tổng cảm thấy là Mạnh tổng trèo cao làm sao đấy......"

"Khụ khụ khụ khụ, không tính trèo cao hay không trèo cao, hai người này rất xứng đôi. Diện mạo xứng đôi, gia thế cũng xứng đôi, ai ai ai!"

Phi thường tiếc nuối chính là, lúc các đồng nghiệp cảm nhận thì ở bên này hai người ngồi trên xe, kia vẫn như trước một người chiếm cứ một bên cửa sổ, suốt quãng đường đi cũng không nói gì.

Hứa Nguyện trong đầu sắp xếp lại tư liệu hôm nay. Mạnh Tranh Vanh thì lại nghĩ ngày mai chính là cuối tuần, công việc của anh cũng tạm thời ổn định, trước mắt còn rất thanh nhàn. Nên nghĩ có nên đưa Hứa Nguyện đi ra ngoài chơi không? Nhưng là anh sống tẻ nhạt đã nhiều năm, cũng không biết có thể dẫn cô đi đâu chơi.

Buổi tối trên giường ngủ, đèn bàn còn chưa tắt, Hứa Nguyện đã nhắm hai mắt lại. Giờ phút này trong đầu cô đều bị cái tư liệu chiếm cứ, nên cô không thèm để ý đến người nằm bên cạnh.

Nói đến cũng hổ thẹn, đừng nhìn Mạnh Tranh Vanh cùng Hứa Nguyện kết hôn cũng đã một hai tháng, nhưng thực tế bọn họ thật sự chuyện gì cũng chưa phát sinh.

Mạnh Tranh Vanh cũng là đàn ông bình thường cũng có nhu cầu sinh lý, tuổi trẻ phóng khoáng, bây giờ tuổi hơi chút lớn một chút, có thể khắc chế nhu cầu bản thân.

Đêm tân hôn lúc nhìn thấy Hứa Nguyện không nói một lời ngồi ở trên giường, anh có thể cảm giác được kỳ thật cô rất sợ. Cùng một người chính không có cảm tình phát sinh quan hệ, này tính chuyện gì xảy ra a?

Ở phương diện này, thái độ của đàn ông và phụ nữ hoàn toàn khác nhau. Đàn ông có thể đem tình yêu và tình dục tách ra, phụ nữ thì không thể.

Hứa Nguyện không cam tâm tình nguyện, Mạnh Tranh Vanh cũng không muốn chạm vào cô, này không quá thú vị.

Kỳ thật mãi cho đến hiện tại Mạnh Tranh Vanh vẫn có ý nghĩ như vậy, anh vẫn hy vọng cô nguyện ý cùng anh, anh cũng có tự trọng của mình. Nếu là vì quan hệ hôn nhân cô mới cùng anh chủ động, kia còn không bằng đừng chủ động còn hơn.

Quả thực quá tổn hại tự tin. Nhưng nếu đàn ông nào đều có thể khống chế chính mình không thèm nghĩ chuyện đó vậy là tốt rồi, Hiện tại anh sẽ không ép cô vì cô chưa nguyện ý nhưng nếu cô nguyện ý thì anh tất nhiên cũng theo tự nhiên.

Tuy rằng hai người liên hôn, nhưng Mạnh Tranh Vanh cũng không phải sẽ cưới bất cứ ai. Người này phải phù hợp gu thẩm mĩ của anh, bằng không cuộc sống này có thể quá ngược bản thân sao?

Hứa Nguyện vô luận là bề ngoài hay là dáng người, đều phù hợp với hình tượng nữ thần trong mắt đàn ông.

Nghĩ đến đây thân thể Mạnh Tranh Vanh liền khô nóng lên. Tuy rằng đang đắp chăn, có phản ứng sinh lý cũng có thể miễn cưỡng che đậy được, hơn nữa Hứa Nguyện lúc này còn nhắm mắt lại, nhưng thân thể phản ứng làm Mạnh Tranh Vanh rất là bực bội, anh rời giường chạy vào phòng tắm, trực tiếp tắm nước lạnh.

Không thể không nói, tắm nước lạnh thật sự rất hữu dụng, thân thể khô nóng của Mạnh Tranh Vanh liền bình tĩnh đi xuống.

Hứa Nguyện nghe được phòng tắm truyền đến tiếng nước, mở mắt nghĩ thầm chuẩn bị ngủ rồi lại đi tắm rửa, thật là có bệnh......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro