Chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thứ bảy Hứa Nguyện dậy rất sớm, vốn dĩ kế hoạch của cô là ăn sáng xong liền đi ôn tập một chút tài liệu chị Chu đưa, sau đó cả ngày liền sẽ tập ghép vần trên di động. Kế hoạch chưa kịp thực hiện thì sau bữa sáng Mạnh Tranh Vanh nhìn cô nói: "Mùa hè sắp đến rồi, hôm nay chúng ta cùng nhau đi ra ngoài đi dạo đi. Thời tiết cũng khá tốt, thích hợp với đi dạo phố ăn cơm."

Mấy ngày nay Mạnh Tranh Vanh cũng mới phát hiện phương thức mình cùng Hứa Nguyện sống chung thật sự rất có vấn đề.

Thuận theo tự nhiên mặc dù không phải là biện pháp tồi, cũng không cần phí tâm tư, nhưng cũng không muốn giống như bây giờ thuận theo tự nhiên phát triển đi xuống. Anh chung quy cảm thấy tình cảm bọn họ ngày càng xa cách.

Ngay từ đầu Mạnh Tranh Vanh cho rằng Hứa Nguyện sẽ chủ động làm gần mối quan hệ, nhưng hiện tại hoàn toàn là bạch bạch bạch vả mặt, anh cảm thấy Hứa Nguyện một chút cũng không gấp. Mạnh Tranh Vanh thử đứng ở góc độ cô nghĩ nghĩ, nếu anh là Hứa Nguyện, anh hẳn là cũng sẽ không gấp, dù sao cô cũng còn trẻ, lớn lên xinh đẹp từ nhỏ lại được cưng chiều......

Tuổi tác giữa bọn họ cách nhau cũng lớn, Mạnh Tranh Vanh cuối cùng cắn răng một cái quyết định anh nên chủ động một chút. Dù sao người sốt ruột muốn được làm ba ba là anh mà.

Ngày nghỉ cuối tuần là cơ hội tốt nhất cả hai không cần đi làm, hai người lái xe đi ra ngoài dạo phố, sau đó lại đi nhà hàng dùng bữa tối dưới ánh nến. Ngẫm lại đều rất lãng mạn.

Trên thực tế, Mạnh Tranh Vanh đã thật lâu thật lâu không đi hẹn hò.

Hứa Nguyện ban đầu muốn từ chối, nhưng nhìn đến gương mặt này của Mạnh Tranh Vanh cũng chỉ có thể là căng da đầu gật gật đầu.

Kỳ thật hiện tại cô đã phân biệt rõ ràng Mạnh Tranh Vanh là Mạnh Tranh Vanh. Hoàng Thượng là Hoàng Thượng. Chỉ là bọn họ lớn lên giống nhau như đúc, nhưng chính là hai người.

Thường ngày cô đều điều chỉnh tốt tâm thái, khi cùng anh nói chuyện, cũng sẽ không có cảm giác sợ hãi. Nhưng phi thường tiếc nuối chính là, trong xương cốt này đã hình thành nên thói quen không thể cự tuyệt cũng không dám cự tuyệt Hoàng Thượng bất luận là yêu cầu gì. Hiện tại còn chưa có hoàn toàn bỏ được thói quen này. Cho nên cũng chỉ có thể ngoan ngoãn đáp ứng yêu cầu của anh.

Mạnh Tranh Vanh thấy cô đáp ứng trong lòng vui vẻ sảng khoái, một người đàn ông độc thân lâu rồi đừng nói là thân thể tâm lý cũng sẽ tịch mịch.

Lúc còn tuổi hai mươi Mạnh Tranh Vanh chưa bao giờ biết cô đơn tịch mịch là cái gì. Đến khi anh thành thục một chút, cảm thấy loại sinh hoạt này không tích cực, trừ bỏ công việc bên ngoài, nhiều nhất cũng chính là cùng bạn bè tốt ăn cơm nói chuyện phiếm, trên cơ bản rất ít có hoạt động giải trí, đại đa số thời điểm anh đều là oa ở trong thư phòng ngẩn ngơ cả ngày.

Mấy năm đầu cũng không cảm thấy cô đơn, dù sao cũng là chạy đua sự nghiệp.

Thời điểm anh cảm thấy cô đơn, cũng đã cùng Hứa Nguyện kết hôn. Tước kia thật ra cũng không cảm thấy, hiện tại ngẫm lại về sau mỗi một cuối tuần anh cùng cô đều sẽ ở bên nhau, loại cảm giác này cũng không tồi.

Sau khi hai người ăn xong bữa sáng cũng đã 10 giờ, Hứa Nguyện không tình nguyện đi thay quần áo và trang điểm nhẹ cùng Mạnh Tranh Vanh đi ra cửa.

Cũng may hôm nay thời tiết là thật sự tốt, Hứa Nguyện ngồi ở ghế phụ bên cạnh, tâm tình cũng thoải mái nghĩ đi ra ngoài thả lỏng trong chốc lát cùng với làm quen thế giới xa lạ này cũng không tồi.

Con gái ai cũng thích đi dạo phố, Mạnh Tranh Vanh liền quyết định nhẫn nại cùng Hứa Nguyện đi dạo phố, hai người đi tới một khu trung tâm thương mại ở trung tâm thành phố. Nơi này phần lớn đều là hàng xa xỉ cho nên mặc dù là cuối tuần cũng không giống các trung tâm mua sắm khác đông đúc chen chúc. Một đường đi vào đi đều không đụng tới vài người.

"Mùa hè tới rồi, em có muốn mua thêm một vài trang phục hè không?"

Hứa Nguyện tuy đời trước vẫn luôn ăn mặc trang phục nam nhân, nhưng trong xương cốt rốt cuộc cũng là nữ nhân. Nữ nhân đối mua quần áo mới linh tinh hoàn toàn không có sức chống cự, nghe được Mạnh Tranh Vanh nói như vậy, Một chút không vui trong nội tâm kia còn sót lại nháy mắt liền biến mất.

Hai người đi vào nhãn hiệu nào đó trong tiệm,các nhân viên trong tiệm đi đến nhiệt tình mà chào hỏi bọn họ.

Mạnh Tranh Vanh một tay đặt ở trên vai Hứa Nguyện: "Em nhìn xem có bộ nào thích không anh ở một bên chờ em."

Hứa Nguyện rất muốn đem tay anh ném văng ra, cô phát hiện Mạnh Tranh Vanh người này thật sự rất biết biểu diễn ân ái, tuy rằng nói trước mặt người ngoài thể hiện ra ân ái là rất cần thiết, nhưng hiện tại người ngoài đều là xa lạ a, lại không phải nhân viên công ty, cũng không phải người nhà hai nhà, cần thiết sao?

Tuy rằng chửi thầm, nhưng Hứa Nguyện vẫn là thực vui sướng đi chọn quần áo, ngay từ đầu cô còn cảm thấy quần áo thời đại này lộ cánh tay lại là lộ chân, thật sự đồi phong bại tục, nhưng ở đây ngây người một đoạn thời gian ánh mắt cũng thay đổi theo. Cô hiện tại liền cảm thấy váy nơi này đều! Tốt! Đẹp!

Hứa Nguyện không chỉ có da trắng chân dài, hơn nữa vóc người lại đẹp, mặc kệ là cái gì nhan sắc đều có thể khống chế được, cho nên những quần áo cô mặc đều rất đẹp, kết quả cuối cùng là Mạnh Tranh Vanh sau khi nhìn thấy những bộ đồ cô mang thử trên người đều bảo nhân viên đóng gói toàn bộ anh mua hết.

Mạnh Tranh Vanh tự nhiên sẽ không để Hứa Nguyện xách mấy thứ này, anh hai tay cầm theo túi giấy đi bên cạnh cô, thu hút không ít ánh nhìn từ những người xung quanh.

"Anh đem đồ này bỏ trong xe, sau đó chúng ta cùng đi xem giày được không?" Mạnh Tranh Vanh thấy Hứa Nguyện ít khi vui vẻ như vậy, trong lòng cũng cao hứng, liền muốn làm cô vui vẻ, hôm nay anh cũng sẽ liều mình bồi quân tử.

Đàn ông không thích cùng phụ nữ đi dạo phố đây là sự thật, Mạnh Tranh Vanh cũng không thích. Kỳ quái chính là, trước kia anh cũng không vui cùng bất kỳ cô gái nào đi dạo phố, cho dù là mẹ anh hay là em gái anh. Hiện tại không giống nhau, thấy Hứa Nguyện cao hứng anh cũng rất vừa lòng. Này có phải hay không chính là phụ nữ khác cũng không phải bà xã a?

"Được a."

Mạnh Tranh Vanh đây là rất vừa lòng.

Trước kia cô đều là trực tiếp trả lời một cái :"Được".

Hôm nay cô trả lời lại là nhiều một chữ, cư nhiên là "Được a".

Này chứng tỏ cô là thật sự thật cao hứng.

Bởi vì Mạnh Tranh Vanh cầm không được nhiều như vậy, hai người liền chuẩn đi thang máy xuống hướng bãi đỗ xe.

Cửa thang máy vừa mới mở ra, Hứa Nguyện thấy bên trong còn có một người chỉ là nhìn thoáng qua liền thu hồi ánh mắt, đi theo Mạnh Tranh Vanh cùng nhau vào thang máy.

Hứa Nguyện nhìn thoáng qua, bọn họ ấn chính là lầu hai, đúng là bãi đỗ xe, người kia hẳn là đi lầu một.

Từ lầu 3 đến lầu một, nhiều nhất bất quá mười mấy giây.

Nhưng mà chính là mười mấy giây này, không khí phá lệ quái dị.

Trần Hạo quả thực sợ ngây người, hắn không nghĩ tới hôm nay cư nhiên sẽ đụng tới Hứa Nguyện, càng không nghĩ tới Mạnh Tranh Vanh sẽ cùng Hứa Nguyện đi dạo phố, đụng tới bạn gái cũ cùng lão công của cô thì có tư vị gì?

Đương nhiên này cũng không làm hắn kinh ngạc đến ngây người, rốt cuộc hắn đã sớm đoán sẽ có một ngày như vậy.

Làm hắn trợn mắt há hốc mồm chính là Hứa Nguyện từ đầu tới đuôi chỉ nhìn hắn một cái, nhìn ra ánh mắt dừng lại ở trên người hắn thời gian không vượt qua hai giây, hơn nữa ánh mắt kia miễn bàn có bao nhiêu xa lạ.

Ân, giống như là nhìn một cái người xa lạ giống nhau.

Đây là có chuyện gì?

Tốt, lùi một vạn bước nói, liền tính là hắn thực xin lỗi cô, nhưng hai người rốt cuộc cũng là ở bên nhau hiện tại không khéo chạm mặt, ít nhất cũng nên có dao động cảm xúc chứ?

Không có! Không có!!

Hắn mạo gan tày trời trước mặt Mạnh Tranh Vanh còn ở đây, ý đồ ho khan vài tiếng, muốn khiến cho Hứa Nguyện chú ý.

Nhưng mà Hứa Nguyện liền khóe mắt biên biên cũng chưa phân hắn một chút lực chú ý.

Đây là có chuyện gì? Sao lại thế này a??

Mạnh Tranh Vanh chú ý hai người này, anh hiện tại đối Hứa Nguyện vừa hài lòng, thập phần thích hợp làm vợ anh, cùng với danh hiệu Mạnh thị phu nhân.

Mạnh Tranh Vanh đương nhiên là nhận biết được Trần Hạo, từ lúc khi anh nhìn thấy hắn ở thang máy, anh còn tưởng rằng này hai người lại muốn cho anh tâm tắc, nhưng mà tâm tắc không có phát sinh. Hứa Nguyện nhìn Trần Hạo như chỉ là người xa lạ. Phi thường tự nhiên đi vào thang máy, từ đầu tới cuối cảm xúc đều không có bất cứ cái gì không thích hợp.

Nhìn Hứa Nguyện bên cạnh, Mạnh Tranh Vanh quyết định về sau có thể đặt tâm tư cho cô.

Nội tâm Hứa Nguyện giờ phút này chính là: Hôm nay mua quần áo đều rất đẹp, cô rất thích.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro