Chương 18 💖

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


(Chào cả nhà, lâu quá mình chưa thêm chap mới. Do dạo này bận quá mình quên luôn viết lách😅. Cảm ơn bạn Manhmanh223 đã luôn ủng hộ mình. Mình sẽ cố gắng chăm chỉ ra chap đều hơn nha. Và đây chap mới mời cả nhà thưởng thức 🥰)

Lúc này cửa thang máy mở ra đã tới lầu một rồi.

Trần Hạo giống như bị đinh đóng vào gót chân, chậm chạp mãi vẫn không hề có ý định đi ra thang máy. Mạnh Tranh Vanh nội tâm ảm đạm, dù mặt ngoài vẫn là bất động thanh sắc, hỏi: "Vị tiên sinh này, anh không ra đi sao?"

Hứa Nguyện cũng ngẩng đầu nhìn thoáng qua Trần Hạo, bất quá thực mau liền dời đi tầm mắt.

Trần Hạo bỗng nhiên bừng tỉnh, chật vật mà đi ra từ thang máy, sau đó ngơ ngẩn nhìn cửa thang máy chậm rãi khép lại, mà Hứa Nguyện không còn có liếc hắn một cái.

Mạnh Tranh Vanh thật cao hứng, nếu không phải mấy năm nay đã sớm thay đổi phong cách, nếu không phỏng chừng anh đã cười lên ngạo nghễ.

Anh thích ánh mắt của Hứa Nguyện hiện tại ở trước mặt hắn hoàn toàn không có phản ứng với Trần Hạo, thậm chí cũng chưa liếc hắn một cái, này thật sự làm tâm trạng của Mạnh Tranh Vanh vui vẻ lên.

Hai người đi vào bãi đỗ xe, Mạnh Tranh Vanh bước rất là nhẹ nhàng, ngay cả khi Hứa Nguyện là người từ đầu đến giờ vẫn đang đắm chìm trong thế giới chính mình còn nhận thấy được sự thay đổi cảm xúc liền tăng vọt đi lên của anh.

Mạnh Tranh Vanh đem bao lớn bao nhỏ đặt ở xe ghế sau, sau đó đóng cửa lại khóa xe, trên mặt còn mang theo vẻ mặt tươi cười chưa kịp che dấu từ trước đó của anh.

Hứa Nguyện vốn dĩ muốn hỏi một chút anh là làm sao vậy, vừa thấy đến hắn gương mặt kia, tức khắc đầy mình nghi hoặc khó hiểu cũng cấp nuốt đi xuống.

Có cái gì tốt mà hỏi, hắn vui vẻ so với không vui vẫn còn tốt hơn.

Mạnh Tranh Vanh hiện tại xem Hứa Nguyện không chỉ là thuận mắt bình thường, nên ngữ khí cũng ôn hòa lên rất nhiều, đứng ở cửa thang máy anh ôn nhu nói: "Là đi mua giày trước hay là mua túi xách trước?"

Hàng giày cùng túi xách cũng không ở cùng tầng lầu.

Hứa Nguyện: "...... Mua giày."

"Được." Mạnh Tranh Vanh vui vẻ gật đầu.

Hai người đi vào lầu 3, đi dạo phố kỳ thật là tốn sức, không phải là muốn mua cái gì là có thể lập tức tìm được đồ mình thích, hai người một bên dạo một bên nói chuyện phiếm, Mạnh Tranh Vanh cũng là từ lúc chào đời tới nay lần đầu hồi bồi cùng người đi dạo phố không có chút không kiên nhẫn, điều này với anh mà nói, thật sự là phi thường cảm thụ mới lạ.

"Mấy ngày này ở công ty ngốc đã quen chưa?" Mạnh Tranh Vanh mở miệng hỏi.

Kỳ thật trong lòng anh khoảng thời gian này cũng ở chú ý đến nhất cử nhất động của Hứa Nguyện, anh nguyên bản cho rằng Hứa Nguyện sẽ bài xích đi làm, trăm triệu không nghĩ tới chính là cô mỗi ngày đều nỗ lực nghiêm túc mà công tác, hơn nữa, lấy thân phận của cô ngốc tại bộ phận tài vụ lại không phải giữ chức lãnh đạo cao, trên thực tế là có chút xấu hổ nhưng mà cô cư nhiên cùng tài vụ bộ các đồng sự quan hệ cũng không tệ lắm. Quan trọng nhất chính là cô thật sự hy vọng đi làm, cùng Chu tỷ quan hệ chỗ rất khá, cùng tài vụ chủ quản quan hệ liền phi thường giống nhau, quản lý tài vụ muốn cùng cô làm tốt quan hệ, nhưng cô không như thế nào phản ứng.

Có đôi khi Mạnh Tranh Vanh đều suy nghĩ, anh có phải hay không từ lúc bắt đầu đã xem nhẹ Hứa Nguyện?

Bằng không trước mắt loại này cục diện sẽ là trùng hợp sao? Cùng với nói là trùng hợp, càng không bằng nói là nhân vi, Hứa Nguyện có thể tại như vậy đoản thời gian ngắn liền xử lý tốt quan hệ cùng mỗi đồng sự ở tài vụ, hơn nữa ích lợi cân nhắc đến thập phần đúng chỗ.

Hiện tại Hứa Nguyện cùng trong ấn tượng thiên kim tiểu thư của anh hoàn toàn không giống nhau.

Bất quá không thể không nói chính là, hiện tại cô tuy rằng không có sự hoạt bát trước kia, nhưng càng làm cho anh thích thưởng thức.

Tính toán một chút không phải là chuyện xấu, thậm chí nữ nhân biết tính toán tính chất đặc biệt là thực quý giá, nhưng mặc kệ là Mạnh thị vẫn là Mạnh gia, thậm chí bản nhân anh, yêu cầu cô đều là có thể làm tốt cục diện nữ chủ nhân.

Hứa Nguyện cảm thấy Mạnh Tranh Vanh thật sự là dông dài, vấn đề này trong khoảng thời gian này anh đã hỏi qua rất nhiều lần, thật sự là không mới mẻ, bất quá liền ỷ vào khuôn mặt anh, cô cũng chưa biện pháp bỏ qua anh, chỉ có thể thành thành thật thật trả lời: "Cũng không tệ lắm, khá tốt."

Mạnh Tranh Vanh đếm trên đầu ngón tay tính một chút, phía trước hỏi cô, cô đều là trả lời "Cũng không tệ lắm" ba chữ, hôm nay trả lời cư nhiên nhiều ba chữ......

Xem ở cô hôm nay biểu hiện tốt như vậy như vậy thật ngoan, anh quyết định vi phạm nguyên tắc lão bản nào đó, cùng cô tám chuyện.

"Chu tỷ cũng nói với anh rồi, anh học đồ đặc biệt nhanh, kia em về sau vẫn luôn ở tài vụ bộ đãi đi xuống sao?"

Hứa Nguyện đã sớm nghĩ tới vấn đề này, cô muốn ở tài vụ bộ vẫn luôn ngốc đi xuống sao?

Chỉ là dã tâm cô còn có  mục tiêu xa xa không phải một cái bộ tài vụ, cô muốn hiểu biết chính là càng nhiều càng nhiều tri thức, Mạnh thị là trong nghề nhân tài kiệt xuất, cô hiện tại có cơ hội này ở bên trong học tập, liền tính nào một ngày tình trạng đã xảy ra biến hóa long trời lở đất, cô học được đồ vật đều là một bút ai đều lấy không đi tài phú.

Vâng...... Hứa Nguyện trước mắt tưởng sự tình chính là chính mình mở một công ty.

Thẳng thắn nói, cô đối Mạnh thị cũng không cảm thấy hứng thú, bởi vì đây là Mạnh gia, trong đó quan hệ bàn căn lẫn lộn, liền tính cô có thân phận vợ tổng tài, liền tính Mạnh Tranh Vanh cũng vui, cô ở Mạnh thị lại có thể bắt lấy nhiều ít quyền lên tiếng đâu?

Không thể đương cuối cùng cái kia làm quyết định người, ngẫm lại liền rất không thú vị a.

Đời trước ở như vậy nam tôn nữ ti hoàn cảnh chung hạ, cô đều bò tới vị trí như vậy, nếu không phải chịu thân phận ảnh hưởng, nếu cô là nam nhân, chẳng sợ vào triều làm quan, cũng sẽ không so người khác kém, như vậy, hiện tại đâu, hiện tại thời đại này có thể so đời trước không biết đã tốt lên rất nhiều, cô tự nhiên phải làm ra thành tích tốt hơn.

"Không nghĩ." Hứa Nguyện phi thường thành thật mà trả lời.

Mạnh Tranh Vanh nghe thấy cái này trả lời cũng vừa lòng, hắn lúc trước cũng đã cùng Chu tỷ nói qua, tài vụ bộ giám đốc vị trí là của cô ấy, sẽ không cho người khác, như vậy Chu tỷ mới an tâm, hắn cũng thực tin tưởng Chu tỷ, đem tài vụ bộ giao cho cô, hắn cũng yên tâm.

"Vậy tốt, chờ Chu tỷ hưu xong nghỉ sanh trở về, em có thể chính mình quản lý một bộ phận ở công ty."

Anh thật sự không thể lộ ra nhiều, lời này chính là đảm bảo với Hứa Nguyện chỉ cần cô an tâm chờ Chu tỷ trở về, về sau tuyệt đối cho cô một cái chức vụ giám đốc cao.

Thật tốt, Hứa Nguyện hiện tại cảm thấy Mạnh Tranh Vanh cũng không phải không có mắt, nghe Mạnh Tranh Vanh nói, Hứa Nguyện cũng vừa lòng cực kỳ.

Đây đúng là kết quả cô muốn.

Hai người vừa đi vừa nói chuyện liền tới tới rồi một cửa hàng, Hứa Nguyện tức khắc cái gì chinh phục vũ trụ tâm tư đều không có, trong mắt trong lòng đều là giày.

Nơi này giày vừa mới bắt đầu xem nói sẽ cảm thấy rất kỳ quái, nhưng thời gian dài liền cảm thấy đều hoàn mỹ.

Vô luận là giày đế bằng, giày cao gót, cao cùng giày xăng đan, mặc ở trên chân đều đặc biệt đẹp.

Chẳng sợ Hứa Nguyện không có mặc giày cao gót bao giờ, cũng không ngại mang nếu cô tìm được đôi hợp ý.

Cô thử mấy đôi giày đế bằng, sau lại thật sự là tâm ngứa khó nhịn, làm nhân viên hướng dẫn mua sắm lấy tới hai đôi giày cao gót, đôi giày này thật sự là rất cao, giày cao gót chính là như vậy, nếu chưa bao giờ mang các cô gái đều cảm thấy chính mình có thể mang giày cao gót đi dễ dàng, chạy bộ đều có thể, nhưng khi chân chính mang vào tuy rằng ngay từ đầu không đến mức giống phim truyền hình rơi cẩu gặm bùn, nhưng đi đường coi như không xong hichic.

Hứa Nguyện mặc tốt giày cao gót, cảm thấy chính mình hận không thể giữ được cân bằng, nhưng thử đi ra một bước, tức khắc liền hận không thể ngã trái ngã phải.

Mạnh Tranh Vanh vẫn luôn chú ý cô, nhìn Hứa Nguyện đi không xong, anh vội vàng đi bên cạnh cô, nói đến cũng khéo, anh đỡ eo cô. Cô quay đầu vừa thấy bởi vì không đứng vững tức khắc liền ngã vào trong lòng ngực anh.

Vợ nhỏ trong ngực, nếu lúc này còn có thể thờ ơ kia Mạnh Tranh Vanh thật muốn hoài nghi chính mình.

Hứa Nguyện cũng không biết dùng nước hoa gì, hương vị thực đạm thực đạm, chẳng sợ đi bên cạnh đều nghe đến, nhưng khi ôm cô, là có thể ngửi được như có như không mùi hương, cực kỳ giống khi còn nhỏ anh hay ngửi thấy đinh hương hoa hương vị trong phòng bà nội, nhàn nhạt, thập phần dễ ngửi.

Vóc dáng cô không lùn cũng không cao, cùng anh thân cao rất là xứng đôi, chỉ cần hơi hơi nghiêng đầu, liền có thể dựa vào trên vai anh.

Mạnh Tranh Vanh nhìn chằm chằm đôi mắt to tròn của cô, ma xui quỷ khiến ôm eo cô hướng vào trong lòng ngực.

Hứa Nguyện cảm thấy chính mình xấu hổ đến muốn hít thở không thông.

Vốn là tưởng đẩy anh ra, nhưng nghĩ vậy một lát còn có người ngoài ở đây, nhìn nhìn lại hắn gương mặt này, trong lòng vội muốn chết.

Người này sao lại thế này a??

Còn không mau buông cô ra, chẳng lẽ chờ cô mạnh mẽ đẩy anh ra sao?

Nhưng...... cô không dám a!!

Cuối cùng vẫn là Mạnh Tranh Vanh phản ứng lại đây, anh nhanh chóng buông ra Hứa Nguyện, ho nhẹ hai tiếng, sau đó làm bộ giống như người không có việc gì đối Hứa Nguyện nói: "Này giày em đang mang không thoải mái sao?"

Hứa Nguyện rất muốn lạnh nhạt, nhưng cũng chỉ là ngẫm lại mà thôi, cô lắc lắc đầu, quyết định phối hợp Mạnh Tranh Vanh, "Không phải thực thoải mái, cùng quá cao."

"Anh cũng cảm thấy vậy." Mạnh Tranh Vanh gật gật đầu, quay đầu lại đối nhân viên hướng dẫn mua sắm nói: "Liền đôi giày này, gói giúp tôi."

Hứa Nguyện chớp chớp mắt, không phải đều đã nói mặc không thoải mái sao, vì cái gì lại muốn mua?

Người này chẳng lẽ là có bệnh?

Mạnh Tranh Vanh kỳ thật lúc này nhìn đầu óc thanh tỉnh, trên thực tế đều loạn thành hồ nhão, căn bản không biết chính mình đang nói cái gì, bởi vì anh mới ôm cô, hai người ai đến thân cận quá, anh rõ ràng mà cảm nhận được bộ phận nào đó đè nặng vào ngực anh.

Khụ khụ khụ......

Bà Xã của giống như còn rất có body? Khụ khụ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro