Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Từ sân bay ra tới, Lục Sao vẫn không lấy điện thoại mình ra khởi động máy, may mắn vận khí hắn không tồi, vừa đi đến ven đường liền gặp một chiếc xe taxi không tái người xe taxi.

Lục Sao duỗi tay ngăn lại xe, chờ xe ổn định, hắn đi kéo cửa xe ra ngồi lên.

"Đi đâu?" Tài xế hẳn là người địa phương, nói chuyện mang theo khẩu âm, Lục Sao suy nghĩ một lúc mới nghe hiểu ra hắn nói chính là cái gì.

"Khách sạn Đình Thu." Lục Sao trả lời.

Tuy rằng Lục Sao đã tận lực làm tiếng Trung của chính mình chính nghe ra giống người địa phương một chút, nhưng hắn vẫn bị tài xế phát hiện ra.

Tài xế ngẩng đầu từ kính chiếu hậu nhìn hắn một cái, "Người nước ngoài?"

"Không phải." Lục Sao không tốt giao tiếp, tài xế chủ động đáp lời làm hắn không quá thích ứng, "Chỉ là vẫn luôn không về nước."

Tài xế lộ ra cái ta đều hiểu biểu tình, "Hoa Kiều sao."

Lục Sao lười biến đáp lời, trả lời cho có lệ, liền muốn kết thúc cái này đề tài. Ai ngờ tài xế thế nhưng lại như quen thuộc, chẳng sợ thái độ lãnh đạm Lục Sao, cũng không ảnh hưởng hắn đáp lời, "Kia như thế nào lại đột nhiên về nước?"

Lục Sao không có hé răng, tài xế theo sát nói, "Xem cậu tuổi không lớn lắm, chẳng lẽ là về nước đi học?"

Sợ tài xế càng nói càng xa, Lục Sao trầm mặc trả lời, "Đã tốt nghiệp, về nước tới chơi."

Tài xế thoạt nhìn còn có chuyện muốn nói, Lục Sao vội vàng mở miệng, "Tôi có điểm hơi mệt, trước ngủ một lúc, khi nào tới nơi thì kêu tôi."

Nói xong Lục Sao liền nhắm lại mắt, sợ động tác chậm tài xế còn có thể nói chuyện tào lao, mà tài xế thấy Lục Sao ngủ, hắn đành phải ngặm miệng lại, nghiêm túc đi lái xe.

Lục Sao cũng không có ngủ, hắn còn đang suy nghĩ những lời tài xế hỏi.

Vì cái gì về nước? Hắn xác thật là vì chơi, chỉ là người trong nhà không yên tâm hắn về nước một người mình, nói cái gì cũng không chịu đáp ứng, thậm chí còn cấu kết đem giấy chứng nhận của hắn giấu đi.

Nghĩ đến chuyện này, Lục Sao liền nhịn không được mà tức giận.

Hắn nắm chặt nắm tay, nghĩ thầm, dù sao hắn đã ở trong nước, bọn họ muốn bắt lấy hắn cũng không có biện pháp, ba mẹ rốt cuộc cũng không có khả năng vì hắn, mà bay trở về nước bắt người đi?

-

Trên đường không kẹt xe, Lục Sao rất mau đã tới rồi Đình Thu.

Hắn không có hành lý, dùng tiền mặt thanh toán tiền xe, liền tiến vào khách sạn ở.

Khách sạn đồ đạc không tồi, Lục Sao cắm tốt thẻ phòng đem phòng điện mở ra, liền từ trong bao lấy ra máy tính, sau đó lên internet của thượng khách sạn, hắn đã sớm đăng ký tốt Wechat, lại quá lâu không dùng WeChat.

Lục Sao vừa online, WeChat liền điên cuồng nhảy ra tin tức mới, mà mấy tin tức này tất cả đều đến từ cùng một người.

Đỗ Tu Quân: 【 cậu thật sự rời nhà đi ra ngoài? 】

Đỗ Tu Quân: 【 Dì Sầm đều điện thoại đều đến số này của tớ, hỏi tớ có biết hay không cậu đi đâu? 】

Đỗ Tu Quân: 【 Lục Sao cậu mau trả lời đi? 】

Đỗ Tu Quân ban đầu khi nói tin tức, Lục Sao còn ở trên máy bay, tự nhiên không có khả năng thu được tin tức hắn. Lúc sau, Đỗ Tu Quân đã gửi được mấy chục tin nhắn WeChat, tinh thần cũng dần dần hỏng mất, cuối cùng gửi đến Lục Sao tin nhắn: 【 nhìn thấy tin tức trả lời một tiếng. 】

Lục Sao đánh chữ hồi phục: 【 gì. 】

Lục Sao còn tưởng rằng Đỗ Tu Quân ngủ, bởi vì dựa theo múi giờ, hẳn bên kia đúng là đêm khuya.

Nhưng ngoài ý muốn của Lục Sao chính là, tin nhắn của hắn vừa dược gửi qua, Đỗ Tu Quân liền điện thoại cho hắn. Lục Sao không hề nghĩ ngợi, trực tiếp tắt điện thoại, Đỗ Tu Quân cũng không từ bỏ, tiếp tục gọi điện thoại cho Lục Sao.

Lục Sao: 【 lại gọi tớ, tớ liền offline. 】

Lục Sao là người nói được thì làm được, Đỗ Tu Quân không dám lấy cái ra nói giỡn, vội vàng trả lời tin nhắn: 【 cậu đừng off. 】

Lục Sao cao lãnh mà trả lời "ừ", còn lại đều không nói nhiu một câu.

Cũng may Đỗ Tu Quân không phải là người làm cho không khí tẻ nhạt, tuy rằng Lục Sao không nói lời nào, hắn cũng có thể tự tìm vấn đề: 【 cậu đang tính toán làm cái gì? 】

Vấn đề này Lục Sao còn tương đối cảm thấy hứng thú, cho nên hắn suy nghĩ một hồi, vẫn là đánh chữ đáp: 【 tạm thời không biết. 】

Lục gia là hào môn thế gia lâu đời, sinh sống ở Bắc thị lên đến trăm năm, thẳng đến đời sau ông nội Lục Sao mới ra ngoại quốc phát triển, cũng đến sinh sống ở nước ngoài. Lục Sao sinh ra và lớn lên ở nước ngoài, đến bây giờ trừ bỏ năm ấy tám tuổi trở về Lục gia tế t, thì toàn thời gian sinh sống ở nước ngoài chưa từng về nước.

Trước đó vài ngày Lục Sao tốt nghiệp cao trung, và cũng đã chọn đại học xong, mẹ hắn Sầm Tuyết muốn cho hắn vòng quanh Châu Âu chơi một vòng, còn cho hắn một chút tiền.

Nhưng Lục Sao đối với chuyện này một chút hứng thú đều không có, ngược lại muốn về nước chơi, ai ngờ hắn mới vừa nói ra liền bị cả nhà phản đối.

Nếu Sầm Tuyết bọn họ thái độ ôn hòa chút, Lục Sao còn có khả năng sẽ không về, nhưng bọn họ càng không cho hắn về nước, Lục Sao liền càng muốn về nước, cuối cùng trộm giấy chứng nhận, thu thập tốt hành lý, trực tiếp rời nhà đi ra ngoài.

Đỗ Tu Quân: 【 không biết cậu còn về nước? 】

Lục Sao không thích người khác nghi ngờ hắn, hiện tại xem ra Đỗ Tu Quân là loại ngữ khí này, hắn liền không vui đáp lời: 【 tớ muốn về không được sao? 】

Ngữ khí Lục Sao có chút nóng giận, Đỗ Tu Quân phát giác ra, vội vàng vuốt lông Lục Sao: 【 tớ sai, Sao Sao đừng nóng giận. 】

Lục Sao: 【 đừng có kêu tớ như vậy. 】

Lục Sao gửi cho Đỗ Tu Quân cái nấm đấm, Đỗ Tu Quân gửi lại biểu tình rớt xuống đất.

Lục Sao xem cười, lộ ra khóe miệng má lúm đồng tiền.

Đỗ Tu Quân: 【 nếu cậu nói về Bắc thị, bên kia địa phương tốt tương đối nhiều và tốt, cậu có thể chậm rãi dạo chơi. 】

Đỗ Tu Quân: 【 tớ cho cậu một số kế hoạch. 】

Nói xong Đỗ Tu Quân đã gửi cho cậu một số kế hoạch du ngoạn tại Bắc thị, cũng không biết hắn là từ đâu tìm được.

Lục Sao khách khí cảm ơn, trước khi thoát không quên dặn dò: 【 đừng nói cho cha mẹ tớ biết tớ ở đâu, nếu cậu nói ra, tớ huỷ kết bạn với cậu. 】

Lục Sao: 【 dao 】

Đỗ Tu Quân ghi âm giọng nói, cười ha ha nói, 【 tuyệt đối không nói. 】

Lục Sao lưu lại tốt các chiến lược mà Đỗ Tu Quân gửi cho mình, thoát Wechat sau liền mở ra, cẩn thận cân nhắc.

Bắc thị là cố đô, lịch sử lâu đời, nội thành kiến trúc cổ đặc biệt nhiều. Lục Sao tính toán đợi lát nữa đi dạo, mà hiện tại việc Lục Sao phải làm, đó là ra cửa mua quần áo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro