Chương 41

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm ấy phải quay chụp liên tiếp ba bốn quảng cáo, thời điểm trở về khách sạn cũng đã tám giờ tối.

Bất quá thời điểm kết thúc công việc này đối với tôi mà nói hoàn toàn không tính là muộn. Bời vì ngoại trừ thời gian quay phim ra tôi cũng không có quá nhiều hoạt động.

Cửa thang máy mở ra, tôi vội vàng bước đến phòng mình, chợt nhìn thấy trước cửa có dáng người đang ngồi xổm. Tôi khựng lại.

Cậu ấy sao lại ở chỗ này?

Tôi cố gắng không chế tâm tình đang chạy loạn của mình lại, điều chỉnh nét mặt cho phù hợp, bước về phía trước: "Sao em lại ở đây?"

Kỳ thật tối qua Vương Nhất Bác có nhắn tin hỏi tôi đang ở đâu, tôi gửi địa chỉ cho cậu ấy. Cậu ấy trước giờ làm gì cũng có chủ ý, tôi không nghĩ quá nhiều liền trả lời cậu.

Hoàn toàn không ngờ đến, cậu ấy thật sự chạy đến tìm tôi.

Vương Nhất Bác đứng lên, vỗ vỗ hai chân, sau đó nhìn tôi: "Em có chuyện muốn nói với anh."

Tôi cố bày ra dáng vẻ không để tâm, nói: "Có việc gì không thể nói trên Wechat sao? Mà em đến đây sao không nói trước với anh một tiếng? Ngồi ở đây chờ làm gì chứ?"

Cậu ấy vẫn cố chấp như cũ: "Là chuyện vô cùng quan trọng."

Tôi thở dài, lấy thẻ phòng mở cửa: "Trước vào trong ngồi đã, đừng đứng bên ngoài."

Vào phòng, tôi để cậu ấy thoải mái lựa chọn chỗ ngồi rồi đi rót cho cậu ấy cốc nước. Vừa xoay người lại Vương Nhất Bác đột nhiên bước đến đằng sau, duỗi hai tay ôm lấy tôi.

Tôi ngưng thở, tim đập mạnh như thể muốn nhảy xổ ra khỏi lồng ngực.

"Vương lão sư làm sao vậy? Sao lại giống trẻ con làm nũng với anh?"

Tôi cười lớn hỏi cậu ấy.

Cằm của cậu ấy rất nhọn, đè chặt khiến bả vai tôi có chút đau.

"Chiến ca, thật xin lỗi."

Cậu ấy nói.

*************

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro