Ep 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hyejin lấy lại tinh thần ý thức được Taehyung đây là tiếp nhận canh của cô, lập tức lắc đầu tỏ vẻ không vất vả. Này đó nhưng đều là vì cô suy nghĩ, một chút đều không vất vả!

Trong lúc Hyejin nhìn chăm chú, Taehyung cởi áo blouse trắng bên ngoài, lộ ra áo sơ mi bên trong cùng quần tây đen.

Dáng người hắn thực tốt, vai rộng eo thon, chân thon dài thẳng tắp, đi lên rất là đẹp. Đều là do thói quen của hắn mỗi buổi sáng đều chạy bộ.

Taehyung xoay người đi đến bồn rửa tay trong góc phòng. Hắn xắn tay áo lên tới khuỷu tay. Lấy nước rửa tay, sau đó liền bắt đầu trong ngoài rửa tay.

Điển hình bác sĩ rửa tay đi.

Từ góc độ của Hyejin vừa vặn có thể nhìn thấy dòng nước chậm rãi chảy qua khớp xương rõ ràng trên tay, hắn rửa thật sự tinh tế, mỗi ngón tay đều rửa sạch tỉ mỉ rồi mới bỏ qua.

Rõ ràng tay hắn thực sạch sẽ.

"Thói ở sạch của hắn thật nghiêm trọng." Hyejin nghĩ, bất quá cô chính là thích người đàn ông yêu thích sạch sẽ như vậy a.

Taehyung rửa sạch tay xong, liền nhận hộp giữ ấm trong tay Hyejin, không biết là vô tình hay cố ý, hắn vẫn là tránh tiếp xúc thân thể cùng với cô.

Hộp giữ nhiệt mở ra vừa thấy, quả nhiên là canh giống tối hôm qua.

"Khụ khụ." Hyejin không có nghĩ đến động tác của Kim Taehyung, tiếp theo lại ra vẻ đứng đắn nói, "Bác sĩ Kim bình thường cũng nên chú ý ăn uống a."

Động tác cầm thìa của Kim Taehyung liền cứng lại, tiếp theo lại khôi phục bình thường, "Ừ."

Động tác hắn dùng cơm thong thả ưu nhã, không có tiếng động, lại không có vẻ câu nệ.

Có canh ấm xuống bụng, Taehyung lập tức liền cảm thấy dạ dày đỡ đau hơn rất nhiều, mày luôn nhíu lại cũng đã giãn ra.

Văn phòng nhất thời lại yên tĩnh, Hyejin không biết nên tìm đề tài gì. Bình thường nói về công việc đều tốt, khi cùng một chỗ với hắn, trái tim nhỏ liền bắt đầu nhảy loạn, nói chuyện đều trở nên lắp bắp.

May mắn, hắn không nhắc tới chuyện tối hôm qua.

Cô lại trộm nhìn Taehyung, mi như núi xa, làn da trắng nõn. Tay cầm muỗng sứ tựa hồ so với phần trên của tay còn trắng hơn, đại khái là do hắn thường xuyên mang bao tay plastic.

Thật muốn sờ sờ tay hắn a, làm tay hắn ở trên người cô...

Nghĩ như vậy, bất tri bất giác trên mặt lại bắt đầu đỏ, cô cúi đầu chơi ngón tay, che dấu đi ý nghĩ vụt qua trong đầu mình.

Cô còn muốn ở lại trong văn phòng cùng Taehyung lâu hơn chút nữa, nhưng là lại sợ gây trở ngại đến việc hắn nghỉ ngơi, liền tính đi trở về, "Bác sĩ Kim, tôi đi trước."

Taehyung ngẩng đầu nhìn chằm chằm bóng dáng nhỏ xinh, ánh mắt lưu chuyển.

Cô mới vừa đi tới cửa, liền nghe được tiếng trầm thấp của người đàn ông phía sau, "Cảm ơn cô."

Cả người Hyejin tức khắc đã bị tâm tình vui sướng chiếm cứ, vội vàng xoay người xua tay, "Không cần khách khí, nếu anh thích, tôi có thể mỗi ngày đều mang canh cho anh!"

Bảo đảm anh công năng ngày càng tăng cường!

Ngay sau đó liền nghe được Taehyung cự tuyệt, "Không cần."

Hyejin thất vọng đi ra ngoài, tuy rằng bị Taehyung cự tuyệt, nhưng cô vẫn sẽ kiên trì thỉnh thoảng nấu canh uống cho hắn!

Lúc này là thời gian nghỉ ngơi giữa trưa, tuy rằng cũng có hộ sĩ thay ca, nhưng trên hành lang vẫn là yên tĩnh.

Bỗng nhiên, âm thanh "Cộc cộc cộc" giày cao gót liền truyền đến lỗ tai, cô ngẩng đầu nhìn lên, liền nhìn thấy một nữ bác sĩ mặc áo blouse trắng.

Tuy nói là áo blouse trắng, nhưng cúc áo ở trên cũng không có cài lại, lộ ra ngực bên trong áo, ngực lớn cúp D không chút che đậy theo động tác đi lại lúc ẩn lúc hiện. Gợi cảm đại tóc cuộn sóng thập phần phong tao, bộ váy xẻ tà đến đùi bó sát bao mông, phía dưới là chân dài thẳng tắp trắng nõn.

Hyejin nhận ra cô ra, là bác sĩ ngoại khoa thận, Minnie. Ngày thường đi đứng gợi cảm, hấp dẫn chú ý của đông đảo bác sĩ, tính tình thì lại xấu, nhưng lại không giảm đi mị lực. Này tự nhiên khiến cho nhóm hộ sĩ bất mãn, Hyejin từng nhiều lần nghe được bát quái nữ vương Minji ở sau lưng nói xấu cô ta.

Các cô tóm lại là không quen biết, nhưng cũng xem như cùng làm việc tại bệnh viện, Hyejin cười cười với cô ta, liền tính chào hỏi.

Dựa theo là ngày thường, Minnie tuyệt đối sẽ không để ý tới tiểu hộ sĩ như vậy, hôm nay không biết là ăn trúng cái gì, cô ta thế nhưng cũng hớn hở cười với Hyejin.

Lúc đi qua người cô ta, Hyejin ngửi thấy mùi nước hoa nồng đậm, không có dư thừa lời nói, Minnie tiếp theo liền lắc mông đi lên phía trước.

Hyejin cũng đi tới phòng hộ sĩ.

Đi đến, trong đầu còn đang suy nghĩ tiếp theo sẽ nấu canh gì cho Taehyung. Bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, đột nhiên vừa quay đầu lại.

Kim Taehyung thích yên tĩnh, cho nên viện trưởng sắp xếp văn phòng của hắn ở cuối hành lang, vừa rồi nơi Minnie cùng cô gặp thoáng qua chính là ở gần kia, chẳng lẽ cô ta là đi tìm Taehyung?

Bọn họ là có chuyện công việc cần trao đổi với nhau sao? Nhưng là hiện tại rõ ràng là thời gian nghỉ trưa, có chuyện gì không thể chờ đến thời gian làm việc rồi bàn bạc sao?

Có lẽ là mỗi người phụ nữ đều có giác quan thứ sáu mãnh liệt, Hyejin cảm giác có gì đó không thích hợp, đang định đi đến văn phòng Taehyung, liền nghe được âm thanh nũng nịu của Minnie, "Taehyung, lâu như vậy không thấy, người ta chính là rất nhớ anh a."

Đồng tử Hyejin đột nhiên co rút, phảng phất giống như một cái sét đánh giữa trời quang xuống dưới, cứng đờ tại chỗ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro